Thí Thiên Đao

chương 1869: ngươi nhìn không thấy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hồ Tiếu nhe răng nhếch miệng đứng ở nơi đó, vẻ mặt vô cùng quái dị. Vẻ mặt này liền thường xuyên xuất hiện trên vẻ mặt hắn khi biết Sở Mặc chính là Lâm Hắc, bởi vì hắn lúc trước đã nợ “Lâm Hắc” một cái mạng.

Nhưng tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, ta là nợ Lâm Hắc một cái mạng chứ không phải Sở Mặc ngươi!

Hồ Tiếu đến bây giờ vẫn không dám nói chuyện này cho nhà biết, nguyên nhân rất đơn gian, Hồ gia cổ tộc phía sau hắn tuy rằng từ trước tới nay đều duy trì thái độ trung lập, nhưng vấn đề là một ít nhân vật cao tầng của Hồ Gia vẫn có quan hệ khá tốt với Chung gia!

Tựa như hiện tại nơi bọn họ xem cuộc chiến cách Chung gia khá gần.

Cái này nếu đứng ở mặt đối lập mình làm sao lựa chọn?

Trương Nhã Lộ cũng xuất hiện, bên trong đôi mắt đen của nàng tràn ngập chiến ý. Nàng rất có hứng thú với loại chiến đấu này, thậm chí còn muốn đi lên đánh một trận. Tựa như Khương Thái Nguyệt đã nói, bọn thiên kiêu trẻ tuổi trên Thiên bảng này, phàm là người phía sau có núi dựa lớn đều có thể tấn công lên cảnh giới rất cao trong thời gian ngắn.

Thế lực sau lưng bọn họ cũng không sẽ không tiếc bất cứ thứ gì để khiến bọn họ trưởng thành, bởi vì những người này, từng người một đều có thể trở thành trụ cột của quốc gia trong tương lai không lâu sau này!

Tuy nhiên vì ma luyện bản thân, bọn họ đều chọn không ngừng nện đạo cơ của chính mình, làm cho nội tình của mình trở nên cường đại hơn. Có tích lũy lâu dài trước nên phát triển rất nhanh không chỉ có một mình Sở Mặc.

Quan hệ của Âu Dương Phi và Chung Thánh hầu như thế nhân đều biết, cho nên nàng không chút e dè ngồi ở giữa trận doanh của Chung gia, vẻ mặt bình tĩnh, dường như không chút lo lắng về cuộc chiến đấu. Theo nàng, Sở Mặc cho dù hùng mạnh thế nào cũng không phải đối thủ của Chung Thánh.

Chớ đừng nói chi là Chung Thánh còn đòn sát thủ không ai biết!

Âu Dương gia cũng là một trong những gia tộc cổ xưa của La Thiên Tiên Vực, tổ tiên mặc dù không có tổ cảnh vô thượng tồn tại, nhưng tu sĩ cảnh giới Đại Thánh cũng có mấy người, thực lực tự nhiên không thể khinh thường. Bọn họ từ trước tới nay có quan hệ vô cùng gần với Chung gia, bây giờ lại quang minh chính đại đi tới cùng nhau.

Tuyết gia lại khá có ý tứ, lựa chọn rời xa hoàng tộc La Thiên, đồng thời cũng rời xa chỗ Chung gia, bày ra tư thế trung lập thật sự.

Tuyết Vô Lệ cũng xuất hiện giữa trận doanh của Tuyết gia, hắn ngồi ở bên cạnh Tuyết Vô Tình, không hề nháy mắt nhìn phía lôi đài không một bóng người, nhìn qua dường như có chút ngẩn người.

Tuyết Vô Tình nhìn hắn một cái, nhẹ giọng nói ra:

- Đừng suy nghĩ nhiều, phương thức trừ đi tâm ma có rất nhiều.

- Ta biết.

Thanh âm của Tuyết Vô Lệ hơi khô chát, biểu hiện nội tâm của hắn không hề bình tĩnh.

Đối mặt với loại tình huống này, Tuyết Vô Tình cũng chỉ có thể âm thầm thở dài một tiếng. Xung đột giữa Tuyết Vô Lệ và Sở Mặc cũng không thể nói hoàn toàn là lỗi của đệ đệ mình, chỉ có thể nói là do vận khí quá kém, đá một cước vào trên một khối sắt.

Trừ bấy nhiêu người đó ra còn có vô số thiên kiêu trong sân thí luyện đều hiện ra ở nơi này.

Thậm chí có người còn âm thầm mở ra cá cuộc, đánh cược về trận chiến giữa Sở Mặc và Chung Thánh. Tỉ lệ đặt cược Sở Mặc thua cực cao, xem ra người xem trọng hắn đích xác là rất ít.

Đương nhiên cá cược này đều là phạm vi nhỏ, cũng không có công khai, dù sao thân phận của Sở Mặc cũng là ngoại thích hoàng tộc La Thiên, nếu thật sự công khai mở cuộc cá cược về hắn, hoàng tộc La Thiên bên kia cũng sẽ không đáp ứng.

- Sở Mặc, Chung Thánh, các ngươi nếu đã chuẩn bị kỹ càng thì tự lên đài đi!

Theo thanh âm ù ù của một tu sĩ cảnh giới Đại Thánh của Khương gia, cuộc chiến đấu giữa Sở Mặc cùng Chung Thánh đã sắp bắt đầu!

Ở trung tâm thung lũng có một đài cao vài trăm dặm, chính là lôi đài.

Chiến đấu nhất định là chỉ trong một phạm vi, tuy nhiên hai bên cũng phải có một nơi để xuất hiện, không thể vừa ra tới liền trực tiếp đấu võ.

Dưới cái nhìn chăm chú của vạn chúng, hai đạo thân ảnh gần như cùng hiện ra trên lôi đài.

Lúc này tu sĩ Đại Thánh của Khương gia chủ trì trận đấu này lại nói:

- Mời tất cả người không liên quan lập tức rời khỏi phạm vi lôi đài, một khi phát hiện có người ẩn núp trong đó, pháp trận sẽ trực tiếp treo cổ!

Sau khi nói xong, Đại Thánh Khương gia tạm dừng trong chốc lát, thấy không có động tĩnh gì liền phân phó:

- Mở ra pháp trận!

Vù!

Trong thiên địa đột nhiên vang lên một trận thanh âm vù vù.

Một đạo quầng sáng cực đại từ bốn phía pháp trận nhanh chóng dâng lên, trong quầng sáng kia tràn ngập các loại màu sắc, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp.

Sắc mặt một số người giữa trận doanh Chung gia trở nên rất khó coi, có người cười lạnh nói:

- Thật đúng là đủ trung lập, không ngờ còn đem cả pháp trận mạnh nhất của Khương gia tới đây.

Người này cũng không hề che giấu, thanh âm trực tiếp truyền ra ngoài.

Đại Thánh Khương gia chủ trì trận chiến không đổi sắc mặt nói:

- Đây mới chính là trung lập thật sự, để công bằng.

- Hừ!

Người nọ hừ lạnh một tiếng, không hề nói thêm.

Hoàng tộc La Thiên bên này không hề có động tĩnh, dường như rất khinh thường tham gia vào đề tài này. Nếu dựa vào tính tình của Cơ Thánh, nhất định sẽ nói một câu: Chỉ có người khiếp đảm mới có thể nói ra nghi ngờ này, tuy nhiên liền bị Cơ Khải khống chế.

Vào lúc này còn đấu võ mồm thì đúng là không có chút ý nghĩa.

Đúng lúc này, lối vào lôi đài của tiểu thế giới đột nhiên truyền tới một tiếng nhạc.

Một đám tu sĩ thiên kiêu tới từ bảy đại vực đều ngơ ngác nhìn nhau, không rõ chuyện gì đã xảy ra. Gần như tất cả người của La Thiên Tiên Vực cũng ngây ngẩn người, và đồng thời… cũng theo bản năng mà đứng lên!

Mọi người bên trong trận doanh Chung gia, cho dù trên mặt đều không tình nguyện nhưng cũng đi theo mà đứng lên, quăng ánh mắt về phía lối vào lôi đài.

Một số người của bảy đại vực kia còn đang ngồi ngây ngốc, không rõ xảy ra chuyện gì.

Lúc này thanh âm của Đại Thánh Khương gia truyền đến:

- Đế Vương giá lâm, mời mọi người đứng dậy chào đón!

Ầm!

Trên bốn phía khán đài, tu sĩ tới từ bảy đại vực lập tức nổ tung, mọi người đều có cảm giác da đầu phát nổ, vội vàng đứng lên nhìn về phía lối vào bên kia.

Một đạo bóng dáng mông lung chậm rãi tiến vào.

Đế vương!

Đế vương của La Thiên Tiên Vực!

Người quản lý toàn bộ số mệnh của vũ trụ La Thiên!

Đây mới thật sự là đại nhân vật vô thượng!

Mặc kệ hắn là tu sĩ cảnh giới gì, nhưng cho dù là tồn tại vô thượng, ở trước mặt hắn cũng phải đứng dậy thi lễ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio