Thí Thiên Đao

chương 2537: nhân tộc quật khởi (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đạo pháp thân này của Vô Lượng Thiên Chủ rống to một tiếng. Hắn quá phẫn nộ, đồng thời cuối cùng đã cảm nhận được một chút sợ hãi.

Nếu như tất cả Nhân tộc đều giống như đám người bọn họ, vậy bốn đại thiên sau này... Thật sự nguy hiểm!

Chính xác mà nói, chắc là hai đại thiên!

Bây giờ còn đang so tài cùng đại thiên thứ năm, chỉ còn lại hai đại thiên Vô Lượng Thiên và Tử Kim Thiên bọn họ. Nam Vô Thiên và Tiêu Dao Thiên thấy tình thế không tốt, đã trực tiếp lui lại. Thậm chí còn đưa tới cho Sở Mặc rất nhiều tài nguyên, muốn qua lại thân thiết với Sở Mặc.

Trong mắt Vô Lượng Thiên Chủ và Tử Kim Thiên Chủ nhìn điều này, giống như quyết định khi đầu óc có bệnh. Nhưng hiện tại xem ra, lại là tương đối sáng suốt.

Chỉ có điều, Trong Vô Lượng Thiên Chủ và Tử Kim Thiên Chủ lại không bỏ xuống được, là chuyện khác.

Nếu như thật sự để cho thế giới nhân loại này quật khởi, tương lai sự kiện kia thật sự phát sinh, đến lúc đó chắc sẽ bị Nhân tộc phân chia một chén canh. Quan trọng hơn, Thiên Chủ đại thiên thứ năm mới sinh ra, giống như Bàn Cổ năm xưa, đã thành thần!

Đến lúc đó, sẽ phát sinh ra biến số thế nào? Cho dù bốn Đại Thiên Chủ bọn họ cũng nói không chính xác được.

Có lẽ, bọn họ ở trong năm tháng vô tận chờ đợi một lần cơ duyên. Nhưng đến cuối cùng, lại trơ mắt nhìn người khác lấy được.

Ầm ầm ầm!

Pháp thân Vô Lượng Thiên Chủ này, trực tiếp tan vỡ.

Tuy rằng cũng không trực tiếp ngã xuống, nhưng cũng đã hoàn toàn mất đi chiến lực khủng khiếp trước đó.

Trong mắt Ma Quân chứa đầy nước mắt. Thật ra trong nháy mắt vừa rồi, hắn cũng muốn tiến lên tự bạo. Nhưng bởi vì cần chỉ huy chiến đấu, cần căn dặn một vài chuyện, hắn chưa kịp xông lên. Bên kia đã có người đưa ra lựa chọn.

Nhân tộc không chết!

Đây là một loại tinh thần bất tử của Nhân tộc!

Trên đời này, cũng chỉ có Nhân tộc mới có thể nắm giữ loại tinh thần hy sinh vì nghĩa này.

Các chủng tộc có trí tuệ khác, có rất nhiều sinh linh cũng có thể thản nhiên đối mặt với cái chết. Nhưng muốn bọn họ làm như vậy, bởi vì nhiệt huyết, bởi vì tình nghĩa, bởi vì chủng tộc mà đại nghĩa hi sinh chính mình, lại gần như không có sinh linh nào có thể làm được.

Lựa chọn hi sinh chính mình, nhường lại cơ hội sống sót cho người khác...

Vô Lượng Thiên Chủ không cam lòng gầm gừ, vang lên ở trong hư không:

- Nhân tộc, các ngươi đã thành công chọc giận ta. Rất tốt, lần này, coi như các ngươi may mắn. Không lâu sau đó, ta sẽ tự mình... Đi tới đại thiên giới thứ năm, trấn áp giết chết các ngươi! Đến lúc đó, toàn bộ sinh linh trong giới thứ năm của các ngươi, một tên cũng đừng nghĩ tới chuyện sống sót.

Nói xong, giọng nói của Vô Lượng Thiên Chủ trực tiếp biến mất ở chỗ này.

- Thắng lợi?

- Chúng ta thắng rồi sao?

- Vô Lượng Thiên Chủ bị chúng ta đánh lùi?

Tất cả tu sĩ Nhân tộc gần như đều có cảm giác không thể tin được. Bọn họ nhìn nhau, muốn từ trong ánh mắt của đối phương nhận được đáp án.

Lúc này, thiết bổng lớn trong tay Hầu Tử chỉ lên trời, cao giọng tức giận mắng:

- Đồ không biết xấu hổ! Tiếp theo? Ngươi còn muốn có tiếp theo? Vậy hôm nay gia gia cũng ở nơi đây nói cho ngươi biết. Không bao lâu, chúng ta sẽ lại ngóc đầu trở lại! Lúc trở lại, sẽ không phải là vấn đề mang đi một trăm giới của ngươi nữa! Đến lúc đó, trước hết là giết ngươi! Sau đó đoạt toàn bộ Vô Lượng Thiên của ngươi!

Hầu tử nói, nghe vào hình như rất buồn cười.

Nhưng mảnh thiên địa này lại có thể bởi vì lời thề của Hầu Tử, ầm ầm vang dội!

Đây là lực lượng của lời thề!

Đã chạm khắc ở trong pháp tắc của Vô Lượng Thiên này!

Hầu Tử là nghiêm túc.

Hắn không phải đang nói bậy.

Hơn nữa càng khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên là, pháp tắc thiên đạo ở Vô Lượng Thiên này, hình như... tán thành loại năng lực này của Hầu Tử. Cho nên, trực tiếp tán thành lời thề của hắn.

Nói cách khác, nếu có một ngày, Nhân tộc bên này thật sự công phá Vô Lượng Thiên, chỉ cần có thể giết chết Vô Lượng Thiên Chủ, như vậy, Nhân tộc liền trực tiếp có thể trở thành chủ nhân một thiên giới!

Đến lúc đó, Thiên Chủ Lệnh ở trên người Vô Lượng Thiên Chủ liền có thể trực tiếp bị Nhân tộc bên này sử dụng!

Đó là tồn tại đỉnh cấp, uy lực lời thề của bọn họ.

Theo những lời này của Hầu Tử, trận chiến sinh tử này cũng tạm thời chấm dứt.

Tuy rằng Nhân tộc bên này kiên trì tới cuối cùng, nhưng xuất hiện thương vong to lớn. Người của bọn họ chỉ còn lại hơn bốn ngàn.

Hơn một trăm Giới Chủ đầu hàng thật ra đều hoàn hảo, không có tổn hao gì. Nhưng lúc này, bọn họ cũng bị chấn động lớn. Loại chấn động này hoàn toàn là một cái roi đánh đến từ chính tâm hồn. Đây là một loại thử thách thật sự ở trên phương diện nhân tính.

Thiên Nhân hướng tới tự do, sống đều vì chính mình. Bọn họ căn bản không hiểu đoàn kết là gì. Càng không rõ nhiệt huyết là một loại cảm giác gì. Cho nên bọn họ rất khó có thể hiểu được tinh thần hi sinh trong Nhân tộc, không hiểu được loại tinh thần đoàn kết nhất trí với bên ngoài.

Trận chiến đấu ngày hôm nay, nếu như đổi Nhân Tộc lại thành một đám tu sĩ Thiên, tu vi giống như là đám nhân loại kia, nhất định sẽ xuất hiện một kết quả hoàn toàn khác.

Hẳn là sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn!

Cho nên, đám Giới Chủ Thiên Nhân Hùng Hồn này, quả nhiên đã xúc động.

Lần đầu tiên, bọn họ chủ động qua cứu chữa những nhân loại bị thương.

Mọi người đều không nói gì. Tất cả mọi người trầm mặc. Cảm giác vui sướng sống sót sau tai nạn, bị những chiến hữu nhiều năm kề vai chiến đấu hi sinh trùng kích, gần như không còn.

Rất nhiều người trong mắt đầy lệ, lặng lẽ giúp đỡ những người bị thương khác.

Cuối cùng, mọi người một lần nữa tập trung, chỉnh đốn lại đội ngũ!

Ở dưới sự hướng dẫn của Ma Quân, bọn họ rời khỏi tường giới của Vô Lượng Thiên, bay thẳng đến sâu bên trong vũ trụ bao la.

Lịch Bàn Cổ năm một vạn lẻ tám trăm. Ma Quân dẫn người trở lại thế giới Bàn Cổ. Hắn mang về hơn một trăm một giới lớn thành thục, ổn định những giới lớn ở bên trong thế giới Bàn Cổ, trực tiếp gây ra chấn động cực lớn.

Sau đó, Ma Quân tới gặp Sở Mặc, báo cáo lại tất cả quá trình cho Sở Mặc biết. Đồng thời hắn lấy ra rất nhiều tài nguyên tu luyện đỉnh cấp, để cho Sở Mặc mau chóng khôi phục thương thế.

Lịch Bàn Cổ năm một vạn hai ngàn.

Sở Mặc hoàn toàn khôi phục thương thế trước đó, sau đó xuất quan. Toàn bộ thế giới Bàn Cổ lại một lần nữa phát sinh một trận lột xác.

Cương vực được mở mang rộng lơn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio