Sở Mặc không biết mình đã bao nhiêu lần từ chối đề nghị của đối phương. Nhưng đối phương lại dường như hoàn toàn không rõ suy nghĩ của Sở Mặc. Bọn họ tới hết lần này tới lần khác. Sau đó, hết lần này tới lần khác tăng thêm lợi thế. Từ lúc đầu là một trăm năm mươi vạn tinh thạch. Đến bây giờ, đã tăng lên đến năm trăm năm mươi vạn tinh thạch.
Đối với Sở Mặc mà nói, mấy con số này cũng là một con số khiến cho người ta tương đối chấn động. Đây tuyệt đối là một khoản tài phú kinh người!
Bởi vì sau đó Sở Mặc lại biết, khoản tinh thạch trước đây Nhiếp Lang cho hắn, thật ra đã là tất cả tinh thạch một chi thú tộc bọn họ có thể lấy ra!
Ba trăm vạn!
Chính là tất cả tài phú chi thú tộc này tích lũy được trong những năm gần đây!
Sau khi Sở Mặc biết được, hắn tương đối chấn động, đồng thời rất cảm động. Trong lúc đó, hắn vì bày binh bố trận, đã sử dụng đi hai trăm vạn. Hắn trực tiếp phái người đưa một trăm vạn tinh thạch còn lại, trả về cho đám người Nhiếp Lang. Bởi vì sau khi chi thú tộc Nhiếp Lang bọn họ đặt chân ở đại lục Thiên Cung, ngay cả tiền cơ sở xây dựng cũng không có!
Có thể nói, rất nhiều tài nguyên đều do năm đại thiên bên này trợ giúp cho bọn họ.
Chỉ có điều cũng chính vì vậy, một chi thú tộc này sử dụng thời gian ngắn nhất, dung nhập thế giới năm đại thiên.
Mấy năm qua, ở trong thú tộc cũng có xuất hiện mấy sao kim khá là chói mắt.
Đương nhiên, thú tộc bên này, chiến sĩ mới là sản phẩm đặc biệt tối đa. Hiện tại đã có rất nhiều chiến sĩ thú tộc, trực tiếp được sắp xếp đến trong quân Thiên Đình. Biểu hiện của bọn họ đều đặc biệt xuất sắc. Bọn họ mang đến những áp lực không nhỏ cho những sinh linh ban đầu của năm đại thiên.
Dưới sự cạnh tranh lành mạnh, chiến lực quân Thiên Đình đã từng bước tăng lên.
Cho nên, thành ý của ba Nhân tộc lớn bên kia không thể nói là chưa đủ. Quả thực chính là quá đủ!
Bhững năm gần đây, hai người Trần Phàm và Lam Hiểu cũng chạy rất nhiều lần xuống hạ giới. Đến cuối cùng, hai người bọn họ và rất nhiều người trong Thiên Đình, thậm chí đều đã quen thuộc. Gặp lại hắn, những người trong Thiên Đình cũng không có sự thù địch mãnh liệt giống như trước kia. Thậm chí còn mỉm cười chào hỏi đối với bọn họ.
Bởi vì tất cả đều biết, hai thần linh trẻ tuổi xui xẻo này thật ra đã là tôi tớ của Sở Mặc. Chỉ có điều Sở Mặc không muốn giữ bọn họ ở bên người. Lúc này bọn họ mới thành sứ giả giữa ba Nhân tộc lớn của thần giới và Thiên Đình chạy qua chạy lại.
Hơn nữa, bọn họ cũng quyết định không làm cái gì cả. Xây dựng thần giới cũng không phải bọn họ làm. Ở dưới sự hướng dẫn của Sở Mặc, hiện tại toàn thế giới đã phát triển ra bầu không khí và tập quán đặc biệt tốt. Thế giới này chú ý oan có đầu nợ có chủ, không đi vô duyên vô cớ vô cớ tổn thương người khác, nhưng tuyệt đối sẽ không e ngại bất kỳ khiêu khích nào.
Lịch Bàn Cổ năm hai vạn bốn nghìn một trăm. Hai người Trần Phàm và Lam Hiểu lần thứ bảy đi tới Thiên Đình bên này.
Ở trên đường, bọn họ gặp phải Hầu Tử.
Hầu Tử liếc mắt nhìn hai người.
Hai người này nhìn thấy Hầu Tử, liền vội vàng khom người hành lễ:
- Vãn bối Trần Phàm, Lam Hiểu... Ra mắt Hầu lão tổ.
Đúng vậy, hai vị thần linh này, chính là khiêm tốn như thế...
Bởi vì không khiêm tốn cũng không được!
Hạ giới không phải là thịt cá trong mắt thần của thần giới càng không phải là một bầy kiến hôi. Mà là một đám sài lang hổ báo thật sự, quả thực hung hãn muốn chết. Hơn nữa vua cũng thua thằng liều. Thà rằng sử dụng mười vạn tu sĩ đổi lấy mạng của một vị thần linh bọn họ cũng sẽ không tiếc.
Càng chưa nói, hiện tại hạ giới chống lại thần linh trong thần giới, căn bản cũng không phải là tỷ lệ mười vạn đấu với một như vậy. Gần như là một trăm vạn đấu với một!
Tuy rằng mỗi lần, hạ giới bên này đều tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Nhưng xem dáng vẻ bọn họ cao hứng bừng bừng sau khi giết chết một thần linh, đều khiến cho tất cả Thần tộc có cảm giác trái tim băng giá.
đám sinh linh hạ giới này... Lại là một đám bị điên!
Đây đã thành cái nhìn duy nhất hiện tại của đám thần kia đối với hạ giới, mà không còn là cái gì sinh linh dơ bẩn, ô uế, thấp hèn.
Hầu Tử mím môi, nhìn hai người nói:
- Thế nào, lão tổ tông nhà các ngươi lại cho các ngươi làm thuyết khách sao?
Hai người có chút lúng túng gật đầu:
- Đúng vậy, chúng ta cũng không muốn tới...
- Thế nào? Ngại thế giới này dơ bẩn sao?
Hầu Tử liếc mắt nhìn hai người, vẻ mặt ta có thể chơi đùa ngươi nhưng có thể là nghiêm túc.
Lam Hiểu và Trần Phàm đều ủy khuất sắp phát khóc. Hai người bọn họ vốn cho rằng đây là một chuyện thật ra không tệ. Nhưng kết quả sau đó lại mới phát hiện, điều này căn bản là một chuyện tệ hại bị kẹp ở giữa!
Ở ba Nhân tộc lớn bên kia, bọn họ bị gắn một cái mũ làm việc bất lợi. Nhiều lần như vậy cũng không có nói thành một chuyện gì, một chút tiến triển cũng không có! Vậy không phải làm việc bất lợi là cái gì? Ở hạ giới Thiên Đình bên này, thật ra không có người nào làm khó bọn họ quá mức. Chỉ có điều mỗi lần tới, bị đại lão Thiên Đình như Hầu Tử đùa giỡn vài câu như vậy, còn xem như là tốt. Điều khiến cho hai người bọn họ khó chịu nhất, là mỗi lần, dưới tình huống bọn họ đều biết rõ sẽ uổng công trở về, lại không thể không tới.
- Không đúng không đúng. Hầu lão tổ, chúng ta không chê nơi này tệ. Nếu không, ngài xem. Ngài nói một tiếng với chủ nhân chúng ta... Lần này, lại lưu chúng ta ở lại nơi này, cũng đừng để cho chúng ta trở lại nữa.
Trần Phàm lộ ra vẻ mặt đau khổ nói.
Lam Hiểu ở bên cạnh, cũng dùng sức gật đầu.
Hai người nói vậy tuyệt đối là nghiêm túc. Bọn họ một chút dối trá cũng không có.
Loại cuộc sống này, hai người bọn họ cũng đều chịu đủ rồi.
Những năm gần đây, bên trong ba Nhân tộc lớn bên kia vẫn có tranh cãi rất lớn.
Lam đại trưởng lão cuối cùng chờ đến khi ba gia chủ đại gia tộc trở về. Sau đó, cũng không ngoài dự đoán, hắn nhận được sự ủng hộ của ba đại gia chủ. Nhưng điều khiến cho mấy người đại lão bọn họ thật sự không nghĩ tới chính là, lần này, bên trong ba gia tộc lớn xuất hiện bắn ngược mãnh liệt!
Loại tiếng phản đối này diễn ra hết đợt này tới đợt khác. Tuy nói ba đại gia chủ và Lam đại trưởng lão tạm thời còn có thể trấn áp. Nhưng theo thời gian lâu dài, ngày thần giới hoàn toàn tan vỡ càng lúc càng gần. Cứ như vậy, đến lúc đó rất có thể gặp phải loại nội chiến mãnh liệt.