Thí Thiên Đao

chương 445: huyết mạch mạnh nhất

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sở Mặc bị giọng nói này làm cho sợ hết hồn, nháy mắt trở nên căng thẳng vô cùng, Thí Thiên lập tức xuất hiện trong tay, ánh sáng chói lòa…

Lúc này, một luồng sáng chậm rãi tụ lại trước mặt Sở Mặc, dần dần ngưng đọng thành một bóng người, cuối cùng càng ngày càng rõ nét, hình tượng một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt Sở Mặc.

Về ngoại hình, khuôn mặt người trung niên này rất bình thường, thuộc kiểu lẫn vào trong đám đông thì chỉ cần ngoảnh đi ngoảnh lại là đã không nhận ra rồi, quả thực quá đại trà, đại trà đến mức không tìm thấychút màu sắc cá nhân nào.

- Ngươi là ai?

Cho dù người trung niên này trông bình thường như vậy, nhưng Sở Mặc vẫn giữ bộ mặt cảnh giác nhìn cái người xuất hiện bất thình lình trước mặt hắn, lạnh giọng hỏi.

- Ta? Ta chính là người thần bí theo lời những sinh linh như các ngươi nói, hay còn gọi là… giới linh.

Trên gương mặt bình thường đến tột độ của người trung niên kia khi nhìn thấy ánh mắt của Sở Mặc, dường như khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt.- Hả?

Sở Mặc không nhịn được hô lên kinh ngạc, sau đó ngơ ngác nhìn người trung niên này, ánh mắt lộ ra vẻ bất ngờ, gần như hoàn toàn không thể tin nổi lời người trung niên này nói lại là sự thật.

- Người bí ẩn… giới linh?

Sở Mặc nghẹn họng nhìn trân trối nói:

- Chẳng phải người bí ẩn không bao giờ nói chuyện sao?

- Ai bảo ngươi thế?

Trong con ngươi của người trung niên thoáng qua chút ý cười:

- Có gì để mà nói với một đám sinh linh đẳng cấp thấp kém cơchứ?

- Sinh linh thấp kém…

Sở Mặc ngoéo ngoéo khóe miệng, cười khổ nói:

- Bọn họ mà là sinh linh thấp kém thì ta đây thành cái gì?

- Đương nhiên ngươi cao cấp hơn họ nhiều!

Người trung niên nói với vẻ thản nhiên:

- Tuy nhiên ta đề nghị ngươi tạm thời không nên tiết lộ độ mạnh huyết mạch của ngươi vào lúc này.

- Ta chẳng thu được thông tin nào thì lộ ra kiểu gì?Sở Mặc nói.

- Đến bệ ngọc còn không chịu nổi sức mạnh ẩn chứa trong huyết mạch của ngươi, hiện giờ có lẽ ngươi còn chưa nhận ra hoặc ý thức được điều này có ý nghĩa thế nào, nhưng nếu tin tức này mà bị truyền ra thì cuộc sống sau này của ngươi sẽ không còn dễ chịu như trước nữa đâu.

Người trung niên nhìn Sở Mặc, giọng điệu thì bình thản nhưng nội dung lại khiến người khác vô cùng giật mình.

- Vì sao?

Sở Mặc nhìn người trung niên này, trong lòng dâng lên một cảm giác rất kỳ quặc.Không chỉ là với những lời mà người trung niên này nói, mà đối với chính bản thân người trung niên này… cũng khiến trong lòng Sở Mặc nảy sinh một dấu chấm hỏi to đùng.

- Bởi huyết mạch của ngươi đủ để khiến cho mọi sinh linh hùng mạnh vô cùng thèm khát, một khi để bọn họ biết được thì sẽ cố tìm được ngươi bằng mọi giá. Sau đó… đem ngươi luyện hóa! Cho dù bây giờ, không luyện hóa được một giọt máu nào của ngươi, bọn họ cũng sẽ không buông tha cho ngươi đâu.

Người trung niên thản nhiên nói.

- Vậy còn ngươi?Sở Mặc không nhịn được lạnh hết cả người, nhìn người trung niên hỏi.

- Ta? Dù thế nào đi chăng nữa ta cũng sẽ không tổn thương ngươi.

Người trung niên nói.

- Ta vẫn chưa rõ.

Sở Mặc nhíu mày.

- Sau này ngươi sẽ rõ.

Ánh mắt người trung niên nhìn về Sở Mặc càng thêm dịu dàng.Sau đó, y vung tay lên, bệ ngọc vốn đã nát vụn như cám dưới một ánh sáng rực rỡ bất ngờ khôi phục y nguyên như ban đầu.

Sở Mặc trợn mắt há mồm nhìn cảnh này. Không tin nổi vào hai mắt của mình.

- Dựa vào thiên phú của ngươi thì nếu nói huyết mạch của ngươi là màu đỏ màu cam gì gì đó… thậm chí là màu xanh lá thì cũng sẽ có rất ít người tin tưởng.

Người trung niên nhìn Sở Mặc, thản nhiên nói:

- Vậy đi, ta giúp ngươi làm giả một độ mạnh huyết mạch màu xanh lục hạ phẩm, cho ngươi miễn cưỡng được lên bảng, ngươi có thểchọn nặc danh… như vậy, người bạn kia của ngươi hẳn là cũng sẽ không nghi ngờ gì nữa rồi.

- Ngươi là nói, muốn giúp ta gian lận?

Sở Mặc mở trừng mắt. Nhìn người trung niên với vẻ không thể tin nổi:

- Ngươi thực chính là người bí ẩn như lời họ nói? Là giới linh trong Huyễn Thần Giới này?

- Không cần cảm thấy kỳ quái, về sau ngươi sẽ rõ là vì sao, nhưng bây giờ ta sẽ giúp ngươi mỗi việc này mà thôi.

Người trung niên nghiêm túc nhìn Sở Mặc:

- Chỉ là giúp ngươi che giấu độ mạnh của huyết mạch, còn về những vấn đề khác, ngươi vẫn phải tự mình giải quyết, ta cũng không muốn đi thiên vị, trợ giúp ngươi cái gì.

- Nhưng này… đã rất khó tin rồi…

Sở Mặc miệng thì thào, sau đó ngẩng đầu. Nhìn người trung niên có gương mặt bình thường này:

- Không thể nói cho ta biết vì sao à?

Người trung niên lắc đầu.

- Thật sự huyết mạch của ta… rất hùng mạnh sao?Sở Mặc hỏi.

- Không phải rất hùng mạnh.

Người trung niên nói.

Sở Mặc sửng sốt.

Người trung niên lại nói tiếp:

- Mà là mạnh nhất!

- …

Sở Mặc lập tức cứng lưỡi.Ngươi trung niên liếc mắt một cái thật sâu nhìn Sở Mặc:

- Nhưng đây cũng là một điều cấm kỵ, ngươi không thể để bất cứ kẻ nào biết được việc này.

- Chính ta còn không hiểu vì sao nữa kìa.

Sở Mặc nhỏ giọng thì thào.

- Tóm lại, không được đem chuyện ngày hôm nay nói với bất cứ kẻ nào là được rồi.

Người trung niên nói:

- Cho dù là Chí Tôn cũng không thể nhìn thấu được huyết mạch của ngươi đâu.- …

Sở Mặc im lặng, sau đó hít một hơi thật sâu, rồi gật gật đầu:

- Ta biết rồi.

- Thế thì tốt, hiện giờ ngươi có thể lựa chọn rồi.

Nói xong bóng dáng người trung niên nháy mắt đã biến mất khỏi trước mặt Sở Mặc.

- Lựa chọn?

Sở Mặc vừa mới lên tiếng hỏi, lập tức ngây ra nhìn gian phòng trống rỗng, mọi chuyện vừa xảy ra như một cơn mơ, như một trận ảo giác của hắn vậy.Bệ ngọc kia còn nguyên vẹn nằm ở đó, nhưng người trung niên… đã không thấy tăm hơi.

- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Sở Mặc cố gắng mở to hai mắt nhìn xung quanh.

Đúng lúc này, trong biển tinh thần truyền tới một đoạn thông tin: Huyết mạch thuộc màu xanh lục hạ phẩm, có thể vào bảng huyết mạch mạnh nhất trong nhân tầng, xếp hạng bảy mươi sáu, mời lựa chọn có công khai hay không.

- Không công khai!Theo bản năng, Sở Mặc đáp lại bằng một ý nghĩ.

- Mời lựa chọn công khai nặc danh hay hoàn toàn bảo mật, đề cử chọn công khai nặc danh.

Trong biển tinh thần lại truyền tới một đoạn tin tức.

- …

Sở Mặc xạm mặt lại, hiện giờ rốt cuộc có thể khẳng định sự xuất hiện của người trung niên khi nãy không phải là ảo giác của hắn rồi.

Loại thông báo có chút tính người này Hổ Liệt chưa từng đề cập vớihắn.

- Chọn công khai nặc danh.

Sở Mặc trả lời.

Tiếp theo… bên ngoài cả ba tầng đại điện, có một vài kẻ tinh mắt trong số đám người đang xem mấy bảng xếp hạng đột nhiên phát hiện bảng huyết mạch mạnh nhất xảy ra thay đổi, không nhịn được hô lên đầy kinh ngạc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio