Thị Trấn Đầy Cám Dỗ

chương 59: 59: đàm phán 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“ Mọi thứ có thể được xử lỷ, nhưng cô thử nhìn những chỗ này? “ Trương Đông ngay lập tức chỉ vào một thư mục tài liệu khác và hỏi: “ cô đã không cho tôi biết chi tiết, bạn tôi đã gửi tới hai phần tài liệu, có một người dường như cũng được tố cáo bởi ai đó.

Nhưng ai mà biết anh chàng này là ai, có vẻ như anh ta không may mắn cho lắm.

“ Tôi xem một chút.

“ Từ Hàm Lan ngay lập tức nhìn vào phần thông tin kia, video có hình ảnh hơi mờ, cô càng xem càng nhăn mặt, cau mày.

Từ Hàm Lan nhìn nó cẩn thận nhiều lần và suy nghĩ một lúc lâu.

Đột nhiên cau mày hỏi: “ đem cả hai chuyện này cùng ép xuống với nhau, giá của anh là bao nhiêu? Cái tôi muốn là lấy lại tất cả các tài liệu ban đầu, và những điều này không thể được phơi bày trong một thời gian ngắn.

“ “

Xem ra cô gái này đúng là một cái Chuông Vàng, Từ Hàm Lan rõ rãng biết ai đang lái chiếc xe kia.

Trương Đông híp đôi mắt lại, nhưng ngay lập tức giả vờ như an không quan tâm và nói: “ cô quản nhiều như vậy làm gì? đó chỉ là một vụ tai nạn xe hơi.

Trên thế giới, mỗi ngày đều có rất nhiều người bị chết bởi tai nạn giao thông.

Ai thèm quan tâm đến chuyện này chứ? “

“ Coi như tôi nợ anh một nhân tình, hãy ra giá đi.

“ ánh mắt Từ Hàm Lan có chút kích động, nói: “ vụ tai nạn xe này có liên quan đến bạn tôi, có lẽ giờ anh ấy cũng đang đàm phán với gia đình mình, tôi không ngờ thông tin này cũng bị ăn cắp.

Mọi thứ hoàn toàn không đơn giản như cô ta nói!

Đôi mắt của Trương Đồng nhắm lại, nhưng vẫn khó giả vờ khó xử, nói: Hai trường hợp này đều phải đi vào lịch phát sóng.

Loại bỏ một chuyện đã không dễ dàng rồi.

Mọi chuyện sẽ càng không dễ đối phó nếu loại bỏ cả hai.

“ Anh bỏ thêm chút sức lực đi! “ Từ Hàm Lan nói một cách vội vàng: “ Miễn là anh có thể đè ép hai chuyện này, giá cả không phải là vấn đề.

“ Tôi không thể hứa trước, tôi cần hỏi lại bạn tôi.

“ Trương Đông nói một giọng đau khổ, anh rút điện thoại di động ra và bước sang một bên.

Anh nói như thể anh đang diễn một vở kịch lớn, đi tới đi lui rồi anh lắc đầu và nói: “ Không thể, các thông tin về vụ tai nạn xe hơi đã được các nhân viên viết ra và không dễ để ép nó xuống.

“ Anh giúp đỡ tôi một chút.

Tuyệt đối không thể phát nó ra.

“ Từ Hàm Lan cắn răng và nói, “ những thứ đó đều là hồ sơ tuyệt mật trong đơn vị.

Nếu anh đã có cách tìm ra những tài liệu này nhanh như vậy, thì anh chắc chắn sẽ có cách khác biệt, hoặc ít nhất là đè ép nó xuống trong một thời gian ngắn.

“ Tôi sẽ hỏi lại.

“ Trương Đông thở dài khó khăn và nhấc điện thoại di động lên.

Tự biên tự diễn một đoạn đối thoại là việc vô cùng đơn giản với Trương Đông.

Là một tên chơi bời lêu lổng, Trương Đông từ lâu đã nỗ lực huấn luyện cái miệng của mình một cách lô hỏa thuần thành.

Anh ta có thể kể một câu chuyện cười và cười một cách vô nghĩa.

Anh ta có thể thương lượng, khóc lóc, la hét và những thứ tương tự như diễn kịch, phóng đại nét mặt cộng với một chút chơi tâm lý bên trong.

Giả vờ như vừa cúp điện thoại, Trương Đông cảm thấy rằng mình thật suốt sắc.

Anh cảm thấy rằng đó là màn trình diễn suốt sắc nhất của anh trong thời gian qua, và ít nhất anh có thể trở thành một nghệ sĩ để biểu diễn những bộ phim cao cấp.

“ Thế nào rồi? “ Từ Hàm Lan ngay lập tức hỏi, cô không thể che giấu sự háo hức.

“ Cô có thể giữ nó xuống, nhưng cô không thể lấy lại thông tin trong thời gian này.

“ Trương Đông gật đầu.

“ ý của bạn tôi có nghĩa là, vấn đề này đã được đưa vào chương trình nghị sự.

Có rất nhiều nhân viên trong đơn vị đã tiếp quản.

Tạm thời bạn tôi không thể lấy lại thông tin.

Nhưng bạn tôi có thể tìm ai đó kéo cái này lại và kéo nó thành từng mảnh nhỏ để lấy lại các thông tin.

“ Thật tốt khi có thể đè ép.

“ Từ Hàm Lan thở phào nhẹ nhõm và ngay lập tức nói với vẻ mặt sâu sắc: “ đúng rồi, bạn của anh có nói giá cả không? Đây cũng là một nhân tình khó trả, cũng không thể để anh ta giúp một cách vô ích.

Phí hoạt động là bao nhiêu?.

Cô gái này đang rất háo hức, cô tưởng những vấn đề nhỏ này có thể làm người Trung Quốc ầm ĩ lên vậy.

Trương Đông nói với một nụ cười: Ban đầu, anh đã quyết định đúng đắn khi không nhả ra trước.

Nếu không cô ấy sẽ cảm thấy mọi việc rất dễ dàng, cô ấy sẽ không thể biết được năng lực của mình.

Thứ hai, cô ấy không thể cho mình một cái giá tốt.

“ Anh ấy nói phải xem trước một chút.

“ Trương Đông lắc đầu và nói: “ Vấn đề này hơi rắc rối vì nó nằm trong chương trình nghị sự.

Anh ấy không phải quá chắc chắn.

Nếu nó không được như ý, tôi sẽ tìm người khác vào ngày mai.

Tôi có những người bạn khác có thể làm việc này.

Có một người phù hợp hơn, nhưng tôi không muốn nợ quá nhiều nhân tình.

“ Chà, được thôi.

“ Từ Hàm Lan thở phào nhẹ nhõm và ngay lập tức mở chai bia cho Trương Đông.

Cô nói với vẻ háo hức: “ anh có thể yên tâm rằng miễn là mọi việc có thể được xử lý tốt, thì tôi sẽ không để anh phí công.

Quan hệ trên tỉnh cần những thứ gì anh cứ thực hiện, miễn là hai chuyện này có thể được giải quyết là được.

Ngồi một lúc, một người đàn ông và một người phụ nữ lại không có gì mờ ám, có lẽ Lâm Yến đêm qua đã là một sự hài lòng lớn với anh, và bây giờ Trương Đông không có ham muốn câu dẫn Từ Hàm Lan, tất cả các kế hoạch trong não anh đều là tiền và tiền, ngồi xuống thì không còn gì để nói.

Trương Đông nói rằng anh phải rời đi, Từ Hàm Lan chở Trương Đông trở lại thị trấn.

Khi Trương Đông đến khách sạn, Từ Hàm Lan đưa hai điếu thuốc tốt và nói với vẻ lịch sự: “ anh nên hút thứ này đi.

Anh sẽ không tìm được thứ thuốc nào tốt hơn ở một nơi nhỏ thế này.

“ Cảm ơn.

“ Trương Đông cũng không khách khí, vừa rồi anh đã qua mặt được cô, điều anh muốn chính là hiệu ứng này, thật thú vị khi khiến biến mọi thứ đi theo những gì mình muốn, nếu không thì anh cũng không cho cô thấy anh có năng lực này.

“ Ngày mai chờ đợi cuộc gọi của anh.

“ Từ Hàm Lan gật đầu, và háo hức lái xe đi.

Cô gái này ...!Trương Đông lắc đầu và nghĩ: Cuối cùng thì cô vẫn còn non lắm.

Vào thời điểm này, khách của khách sạn đã có nhiều khách, Lâm Yến rất bận rộn, nhưng cô không nhút nhát giống như Lâm Linh, những người đó không thể chiếm cô được một chút lợi lộc nào, tính cách mạnh mẽ, lại xinh đẹp như một bông hồng gai góc, không một ai dám trêu chọc cô.

Trương Đông không nói gì, chỉ nhìn bóng dáng bận rộn của Lâm Yến ở bên cạnh quầy, bộ dáng lưu manh cũng khiến cho những tên đó thành thật.

Lâm Yến bận rộn đến lúc mười giờ, và cuối cùng cô cũng xoay sở xong để hoàn thành mọi việc.

Đây là một sự giải thoát và cô nói với Trương Đông: “ đại gia, nhìn đủ chưa! “

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio