Cái gì? Ung thư giữa giai đoạn hai? Xác suất thành công chỉ có % thôi sao. Tại sao nó lại giấu chuyện này chứ, tại sao chứ? Một loạt câu hỏi nảy ra trong đầu Zin và Hana, họ phải làm như thế nào mới tốt khi người chị mình yêu thương hết mực có nguy cơ không được sống trên cõi đời này nữa, phải làm sao đây??? Cả hai cứ suy nghĩ miên man cho đến khi:
"Ọe....ọe...." cái âm thanh mà Hana nghe thấy khi bước vào căn phòng lại vang lên. hana và Zin nhìn nhau, giờ thì họ xác định âm thanh họ nghe thấy không phải là giả, nó là thật và phát ra từ phòng tắm. Zin và hana tiến về phòng tắm, trên tay Zin vẫn là tờ chẩn đoán sức khỏe. Ngay cả phòng tắm cũng chỉ khép hờ thôi sao? Nó có bao giờ bất cẩn như thế này đâu.
Đẩy cửa nhà vệ sinh ra đập vào mắt hai người là hình ảnh nó ngồi bệt xuống sàn nôn thóc nôn tháo nhưng ko ra một tí thức ăn nào mà chỉ là nôn khan.
Hai người bất động nhìn nó.
Còn nó hiện tại rất mệt và chóng mặt sau trận nôn vừa rồi, cơn đau lại tái phát làm khuôn mặt nó trở nên xanh xao tái mét.
Nó tay ôm vòng ôm bụng một tay nặng nề vịn vào bức tường đứng dậy. Vs tay lên ngăn bỏ dầu gọi sữa tắm lấy trong góc nhỏ ra một lọ thuốc. Vội đổ từng viên ra uống, uống xong nó nhắm mắt nghĩ ngơi sau đó chỉnh sữa quần áo đứng dậy bước ra đập vào mắt nó là hai người Zin và Hana.đang nhìn nó chằm chằm. Bọn họ đã thấy tất cả rồi sao? Nó để ý trên tay bọn họ còn có tờ giấy nhìn sơ qua nó cũng biết đấy là giấy khám sức khỏe của mình. Vậy là bọn họ đã biết.
--Chị, tại sao chị lại dấu em?__Zin hỏi. Cậu không giám tin những gì mình đọc và nhìn thấy là sự thật. Người chị của cậu, người chị mà cậu xem như ruột thịt đang bị lưỡi dao của thần chết kề sát cổ, lưỡi dao đó có thể đưa một đường lúc nào không hay.
Các người từ khi nào có thói quen xem đồ riêng tư của người khác vậy???__nó không trả lời Zin mà còn hỏi ngược lại.
Chuyện này có quan trọng bằng chuyện chị bị căn bệnh ác tính này không??? Chị bảo thời gian của chị không còn nhiều nữa là như thế này sao???__Hana hỏi, cô cảm thấy rất tức giận với hành động giấu giếm này của nó.
Các người vào đây có việc gì???__ nó lách người qua Zin và Hana để ra khỏi phòng tắm, lại một lần nữa lơ đi câu hỏi của hai người họ.
Chị hãy phẫu thuật sớm đi__Hana vẫn kiên nhẫn nói.
--Thành công chỉ là %, vì vậy tôi muốn làm xong việc của mình đã__nó bây giờ mới nói tới vấn đề hai người kia quan tâm.
Việc của chị có quan trọng bằng mạng sống của chị không???__Zin gắt.
Trước đây mục đích sống của chị chỉ là trả thù và giờ cũng vậy__nó lại gần cửa sổ nhìn ra ngoài.
--Ý chị là, chị làm xong việc này là chết hay sống cũng được sao???__Hana nhăn mày hỏi nó, nó im lặng không trả lời.
Không trả lời nghĩa là em nói đúng, vậy chị xem anh Kan là cái gì và Ken là cái gì? Chị giấu giếm căn bệnh của mình với tất cả mọi người là sao?__Hana hỏi, cô biết nó không muốn ai đặt câu hỏi cho mình nhiều nhưng là lần này không thể không đặt câu hỏi. Nó khi nghe Hana nhắc đến hắn mà lòng quặn đau như kiểu có hàng ngàn hàng vạn mũi tên đâm xuyên trái tim mình.
--Là cái gì thì tự khắc họ sẽ biết.Tin tưởng sao? Chỉ là sự lừa dối mà thôi__nó nói.
Cho cô ta sao, xem cô ta như chị sao???
Đừng hỏi nữa, chuyện này cũng tốt, khỏi ai phải đau khổ vì ai, cho dù tớ....có chết đi chăng nữa__nó lúc này mới nhìn Hana nói.
Thì ra chị giấu giếm căn bệnh của mình vì sợ mình chết đi sẽ khiến mọi người đau khổ sao???__Zin lúc nãy đến giờ mới nói lại một câu. Hana nghe được câu này của Zin thì như nhận ra được điều gì đó, rồi cô nói
Chị hãy phẫu thuật sớm đi, tốt nhất là ngày sau hãy đi Mĩ phẫu thuật.....nếu chị không đi em sẽ nói cho mọi người biết hết đấy__Hana nói, cô nhấn mạnh câu cuối.
Em uy hiếp chị???__nó nhíu mày hỏi.
Đúng, là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, chị làm theo ý em lần này thôi__Hana quả quyết nói.
--Nếu muốn thì hãy để ngày sau đi ngày mai đi bắt hai mẹ con đó về bang, còn việc điều tra ko cần nữa tôi biết nơi giấu Kun rồi ngày kia ta sẽ đi cứu. __nó nói, trong giọng nói có vài phần phẫn nộ và nhẫn nhịn.