Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 105: phiền não mới (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đùng đùng! Bùm bùm!

Trong đêm tối thỉnh thoảng lại nghe được âm thanh đột phá, thực lực của hắn tăng lên liên tục.

- Không ngờ một đêm trôi qua nhanh như vậy!

Cuối cùng, Trương Huyền mở mắt ra.

Lúc này trời đã sáng.

Một đêm không ngủ nhưng hắn không cảm thấy mệt mỏi chút nào, trái lại tinh thần vô cùng phấn chấn, tinh lực dồi dào.

Dựa vào độ tinh khiết của chân khí và Thiên Đạo thần công đặc thù, hắn đột phá vô cùng đơn giản. Chỉ có lúc tìm huyệt đạo hơi mất thời gian, dù vậy, qua một đêm vừa rồi, hắn đột phá thành công hai mươi huyệt đạo.

Theo tiêu chuẩn bình thường, võ giả chỉ có thể mở bảy mươi hai huyệt đạo, cứ mỗi mười tám huyệt đạo sẽ được tính là một cấp bậc.

Nói cách khác, Tích Huyệt cảnh sơ kỳ là mở ra huyệt đạo 1—18, trung kỳ là huyệt đạo 19—36, hậu kỳ là huyệt đạo 37—54, đỉnh phong là huyệt đạo 55—72!

Đương nhiên, không ít người bởi vì tu luyện chân khí quá thấp, trình tự mở huyệt đạo có vấn đề, mở ra ba, bốn mươi huyệt đã đạt tới đỉnh phong, và dừng ở đó không tiến bộ, chỉ có thể nghĩ biện pháp xung kích võ giả thất trọng Thông Huyền cảnh.

Bởi vậy, phân chia cấp bậc như vậy chỉ là lý thuyết, theo trình độ của Thiên Huyền quốc, mỗi mười huyệt đạo là một cấp bậc, nói cách khác,Tích Huyệt cảnh sơ kỳ là huyệt đạo 1—10, trung kỳ là huyệt đạo 11—20, hậu kỳ là huyệt đạo 21—30, đỉnh phong là huyệt đạo ba mươi mốt trở lên.

Chỉ cần mở ra ba mươi mốt huyệt đạo, mặc kệ bao nhiêu, trong Thiên Huyền quốc, đều là Tích Huyệt cảnh đỉnh phong!

Thời điểm Trương Huyền dừng lại ở Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong, hắn nắm giữ lực lượng 8 đỉnh, sau đó tu luyện lại công pháp tam trọng ban đầu, lực lượng của hắn tăng thêm 12 đỉnh, gộp lại chính là 20 đỉnh, hiện tại mở 20 huyệt đạo, nói cách khác, chỉ sử dụng chân khí liền nắm giữ lực lượng 40 đỉnh, không ngờ có thể so sánh với cường giả Tích Huyệt cảnh đỉnh phong!

Người khác mở huyệt đạo, mười ngày nửa tháng cũng khó mở ra một cái, đằng này hắn chỉ dùng nửa buổi tối đã mở ra 20 cái, chín phần mười thời gian trong đó dùng để nghiên cứu. Nếu đổi thành người khác, chắc chắn không thể làm được.

Nhưng Thiên Đạo thần công không cái gì không làm được, nếu như không có hiệu quả như thế, thật sự biến thành trò cười.

Sau khi ra khỏi phòng, thuận tiện ăn một ít điểm tâm, rồi nhanh chân đi về phía lớp học.

......

- Ngươi nói... Trương lão sư vì giúp ngươi tìm phương pháp kích hoạt thể chất, không ngại luận đan trở thành Luyện đan sư?

Trong lớp học, Triệu Nhã nói chuyện xảy ra ngày hôm qua với đám người Vương Dĩnh.

- Trương lão sư sáng tạo công pháp cho chúng ta, lại mạo hiểm vì chúng ta như vậy…

- Bất kể nói thế nào, chúng ta nhất định phải giành được thành tích tốt trong cuộc thi đấu tân sinh tới đây. Nếu không, chúng ta sẽ phụ lòng bồi dưỡng của Trương lão sư!

Đôi mắt mấy người Trịnh Dương chấn động, ngay cả Viên Đào luôn luôn lười biếng cũng kích động không thôi.

Kẻ sĩ chết vì tri kỷ, Trương lão sư trả giá vì bọn họ nhiều như vậy, nếu không báo ân, bọn họ chẳng khác gì kẻ lòng lang dạ sói!

- Không được, ta phải đi tu luyện!

- Ta cũng thế!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều như được thổi thêm một nguồn sức mạnh, trong lòng chỉ có một mục tiêu, đó chính là giành vẻ vang vì Trương lão sư, nhất định phải đạt được thanh danh lớn trong thi đấu tân sinh!

- Chuyện gì thế này?

Đi vào lớp học, nhìn thấy học viên không nói chuyện phiếm, hơn nữa bọn họ còn đang tu luyện một cách nghiêm túc, khắc khổ, Trương Huyền cảm thấy không thích ứng kịp.

Bọn họ ăn trúng thuốc gì sao?

- Lão sư!

Đang định lên lớp, hắn liền nhìn thấy bọn Vương Đào, Vương Nham và Triệu Nham Phong đi tới.

Trương Huyền đồng ý cho Vương Đào, Vương Nham dự thính, có thể dự thính tri thức, nhưng tại sao Triệu Nham Phong cũng ở đây?

- Ta tự tiện quyết định, đã trả lại khóa học của Lục lão sư, nếu vì thế mà dẫn tới phiền toái, kính xin lão sư trách phạt!

Vừa tiến vào phòng, Triệu Nham Phong liền chủ động nhận tội.

Nghe nói như thế, Trương Huyền mới hiểu vì sao Lục Tầm vô duyên vô cớ gây phiền phức cho mình.

Thì ra nguyên nhân nằm ở đây.

Hắn là lão sư minh tinh nổi danh nhất học viện, bản thân mình lại là rác rưởi đếm ngược, hiện tại có hai học viên chủ động trả lại khóa học của hắn đi dự thính lớp của rác rưởi, thử hỏi ai có thể chấp nhận được chuyện này cơ chứ.

Một khi tin tức truyền ra, còn gọi gì là uy tín của hắn nữa chứ? Làm sao làm học viên tin tưởng và nghe theo?

- Thế thì cứ dự thính ở đây vậy!

Chuyện đã vậy rồi, nếu hiện tại đuổi Triệu Nham Phong trở lại, chưa biết chừng còn bị nói là sợ hãi Lục Tầm, không thể làm gì khác hơn là giả vờ không biết.

Cũng chỉ là học viên dự thính mà thôi, không cần thiết phải chỉ điểm riêng rẽ, nguyện ý nghe thì nghe, không muốn thì đi, không tiêu tốn quá nhiều thời gian.

- Được, ở lại đi. Ngày hôm qua ta dạy công pháp cho các ngươi, chắc hẳn đều luyện rồi chứ!

Không quan tâm ba người này, Trương Huyền nhìn về phía mấy người Triệu Nhã, Vương Dĩnh.

- Đã luyện rồi!

Ánh mắt của mọi người lóe lên sự hưng phấn.

Trương lão sư tự mình sáng tạo công pháp cho bọn họ quá lợi hại, chỉ tu luyện một đêm, bọn họ đã cảm giác lực lượng trong người tăng lên không ít, hiệu quả sánh ngang mười ngày lúc trước!

Chính vì thế, bọn họ càng khâm phục lão sư không lớn hơn bọn họ bao nhiêu.

- Ừm, từng người đánh một bộ quyền pháp cho ta xem. Vương Dĩnh, bắt đầu từ ngươi!

Trương Huyền nhìn sang.

- Dạ!

Vương Dĩnh bước lên phía trước, bắt đầu thi triển một bộ quyền pháp.

- Không tồi!

Xem xong, Trương Huyền gật gù, cũng nói rõ khuyết điểm khi tu luyện.

Tiếp theo là đám người Triệu Nhã, Lưu Dương lần lượt tiến lên cùng thi triển võ kỹ.

Nói tổng thể, tốc độ tu luyện của năm học viên đều không chậm. Nếu đặt ở chỗ các lão sư khác, có thể nói là tốc độ kinh người.

Nhưng dù tiến bộ như vậy, trong vòng nửa tháng, muốn tỷ thí với học viên của Lục Tầm, hắn cảm thấy còn kém không ít.

Lục Tầm là lão sư minh tinh trong học viện, có thể đi theo hắn, hầu như đều là học viên đứng đầu trong bảnh danh sách khảo hạch nhập học.

Khảo hạch nhập học chính là khảo hạch tổng hợp tố chất và thiên phú, mấy người Triệu Nhã, Vương Dĩnh tiềm lực lớn nhưng chỉ đạt ở tốp một tram. Nói riêng về thực lực, cũng chỉ khá hơn một số người, bốn người kia thậm chí còn không lọt nổi tốp năm trăm.

Đặc biệt là Viên Đào, hắn là học viên đếm ngược đệ nhất, danh xứng với thực.

Lục Tầm có mấy trăm học viên, tự nhiên không thể cho mấy trăm học viên đánh với năm học viên của hắn, như vậy rất không công bằng, nhất định sẽ chọn ra năm người trong đó.

Năm người được chọn ra trong mấy trăm người, đám người Triệu Nhã muốn vượt qua, độ khó có thể tưởng tượng được!

Không nói cái khác, nghe nói ba người đứng đầu khảo hạch đều làm môn hạ của hắn, hơn nữa đều đột phá đến võ giả nhị trọng!

Một Chu Hồng xếp thứ tư, năm học viên liên thủ còn đánh không lại, làm sao có khả năng chống lại ba người này?

Tiềm lực, thiên phú, tố chất tổng hợp, tuy rằng có thể gia tăng thành tích cho học viên, nhưng kỳ thực người tu luyện vẫn là xem trọng thực lực nhất.

Không có thực lực, những thứ khác đều là vô dụng.

Thua trên đài tỷ thí, tất cả thành tựu lúc trước đều bị người khác phủ định.

- Chân của Vương Dĩnh vừa chưa khỏi, vẫn chưa thích ứng, lực lượng không thể thông suốt toàn thân. Nếu có hai tháng ôn dưỡng thì còn đỡ, chứ... nửa tháng, quá khó khăn!

- Trịnh Dương đã bước ra khỏi bóng mờ, thương pháp tiến bộ nhanh chóng, nhưng thi đấu tân sinh chú ý điểm tới là dừng, một khi hạn chế về binh khí, ưu thế sẽ biến thành yếu thế, nhất định phải tăng cường năng lực chiến đấu cận thân của hắn!

- Tay phải của Lưu Dương chí ít cũng phải cần nửa tháng mới có thể giải quyết... Thời gian quá gấp.

Hắn đã xem tất cả thư tịch liên quan tới thi đấu tân sinh trong Thiên Đạo Đồ Thư Quán. Trương Huyền day day trán vẻ mặt lộ rõ vẻ u sầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio