Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1081: xông cột đá (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hắn chỉ mới nghĩ tới việc đến đây kiếm chút điểm tích lũy mà đã quên trên người hắn ngoại trừ một viên linh thạch thượng phẩm ra, ngay cả một viên linh thạch trung phẩm cũng không có.

Trước đó mặc dù đã vơ vét được gần sáu trăm viên linh thạch trung phẩm từ rất nhiều tông môn như Lưu Vân tông, thế nhưng còn chưa tới Huyễn Vũ Đế đô thì đã tiêu hao hầu như không còn. Hiện tại, có thể nói hắn là một nghèo hai trắng, không bằng kẻ nghèo hèn.

- Cần bao nhiêu tiền thế chấp?

Thanh niên cũng không biết quy củ của lâu.

- Mười viên linh thạch trung phẩm!

Cam Nhất Bình nói.

- Cho ngươi! Hai người chúng ta đều xông thử một chút.

Cũng không có hỏi tỉ mỉ, cổ tay người thanh niên khẽ đảo, lại lấy ra hai mươi viên linh thạch trung phẩm.

Đối với người khác, hai mươi viên linh thạch trung phẩm cho dù có táng gia bại sản cũng khó mà gom góp đủ, thế nhưng dường như ở trong tay hắn cũng không có gì là quá lớn.

Tiếp nhận linh thạch, Cam Nhất Bình cười cười, chỉ về phía trước, sau đó nói ra quy tắc:

- Ở đây có hai hàng cột đá, mỗi một hàng đều phong tỏa một bảo vật, phía trên có lời gợi ý. Căn cứ vào thứ này, còn có phán đoán của bản thân mà suy đoán ra rốt cuộc bên trong là loại nào vật phẩm nào.

- Mỗi người chỉ có thời gian một nén nhang, chỉ cần nhận ra được. Đồng thời cũng nói ra tên, cột đá sẽ tự động nứt ra. Nứt ra càng nhiều thì điểm tích lũy có được cũng sẽ càng nhiều, cũng có thể đổi được càng nhiều bảo vật hơn!

- Được!

Thanh niên gật đầu, trên mặt hiện lên vẻ lấy lòng hương vị:

- Lục tiểu thư, ngươi chờ ở đây, ta đi một chút rồi sẽ về!

Nói xong hắn trực tiếp đi thẳng về phía trước, nhanh chân đi tới trước mặt cột đá.

Mấy người Trương Huyền cũng nhìn sang.

Quy tắc cung đã nghe rõ, hắn cũng muốn biết rốt cuộc khảo hạch thế nào, độ khó lớn đến bao nhiêu.

Đứng ở trước mặt cột đá, thanh niên kia đọc gợi ý bên trên cột đá, lại dạo qua một vòng dọc theo cột đá thứ nhất. Vẻ mặt vốn tràn ngập tự tin hiện lên vẻ mê mang, giống như càng xem càng hồ đồ vậy.

Cột đá bóng loáng mượt mà, không có bất kỳ điểm đặc thù nào, bên trong chứa đồ vật gì, nhìn không thấy, sờ cũng không được. Thậm chí ngay cả hình dạng cũng không biết, giống như là cách một vật đoán ra tên vật phẩm vậy, độ khó rất lớn, đã vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.

Lại xoay hai vòng, sắc mặt hắn trở nên tái xanh.

Mới vừa rồi hắn còn khoe khoang khoác lác với Lục tiểu thư, nói đi ra một chút rồi sẽ quay lại. Chủ ý là sẽ nhanh thu được điểm tích lũy, chiếm được tâm của mỹ nhân. Kết quả, cái gì cũng không nhận ra được, nếu cứ trở về như vậy, như vậy thực sự quá là mất mặt a!

Gãi gãi đầu, thanh niên này có chút nóng nảy, xòe bàn tay ra chạm vào cột đá. Chân khí tuôn ra, muốn rót vào trong đó, thế nhưng hắn lại phát hiện ra, cột đá dường như mang theo năng lực ngăn cách chân khí, một chút tác dụng cũng không có.

- Cái này...

Rất nhanh, các loại thủ đoạn mà hắn có thể nghĩ tới, tất cả đều được thử qua một lần. Cuối cùng hắn cũng không nhịn được nữa mà quay đầu nhìn về phía Cam Nhất Bình, nói.

- Lâu chủ, lâu của các ngươi, một chút đặc thù cũng không có nói thì làm sao có thể nhìn ra được chứ?

Chơi người sao?

Cái đồ chơi này chính là cột đá, ngươi bảo ta nhìn cái rắm a?

Đừng nói là ta, coi như là Giám Bảo sư ngũ tinh, Giám bảo sư lục tinh cũng không nhìn ra được ah!

- Công tử không nên gấp gáp, trên trụ đá đã để lại gợi ý, có thể căn cứ vào gợi ý để cân nhắc!

Dường như biết đối phương sẽ nói như vậy, Cam Nhất Bình mỉm cười nói.

- Cân nhắc sao?

Lần nữa nhìn về phía chữ viết ở trên trụ đá, nhìn một lúc lâu dường như cũng không hiểu. Thấy thời gian một nén nhang đã sắp qua đi, hắn đành phải cắn răng nói bậy:

- Là kiếm... Đao, dược liệu, cây gỗ...

Nói liên tục nói mười mấy loại, đều không có bất kỳ một chút động tĩnh gì cả.

- Thời gian đã đến!

Cam Nhất Bình cười khổ lắc đầu.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy thì hắn đã biết vị thanh niên này bất phàm, vốn hắn cho rằng đối phương có thể phá vỡ cục diện bế tắc, thế nhưng hiện tại xem ra, xem ra hắn đã suy nghĩ quá nhiều.

- Được rồi...

Vẻ mặt kìm nén vẻ đỏ bừng, thanh niên lúng túng trở về chỗ cũ.

Đây là tình huống gì đây, vốn hắn cho rằng giám bảo giống như đánh cược vận khí vậy. Bằng vào thực lực của hắn có thể đơn giản nhìn ra tên và chủng loại vật phẩm. Sau đó thu được điểm tích lũy, giúp Lục tiểu thư mua được đồ vật mà nàng muốn. Lại có được niềm vui của mỹ nhân. Thế nhưng dù thế nào hắn cũng không có nghĩ đến, cái gì cũng không có nhìn ra, thất bại tan tác mà quay trở về chỗ cũ.

Lần này thì tốt rồi, không có tỏa sáng mà ngược lại còn mất mặt.

- Công tử không nên nản chí, những cột đá này là thứ mà ta phát hiện ra ở bên trong một di tích, không biết là ai đểlại, vô cùng thần bí. Ngay cả ta mỗi ngày quan sát, không dưới năm mươi năm, cũng chỉ phá giải được ba khối mà thôi!

Thấy tâm tình của hắn không tốt, Cam Nhất Bình an ủi.

- Năm mươi năm? Ba khối?

Người thanh niên n ày sững sờ.

- Đúng vậy a, chỉ có biết được đồ vật bên trong là vật gì, chính xác mười phần thì mới có thể mở ra. Những năm này, ta đã dùng qua các loại thủ đoạn. Thế nhưng thực sự không phá giải được. Vì vậy ta mới mở Kỳ Trân lâu này, muốn tìm người giúp ta giải quyết vấn đề khó khăn này.

Cam Nhất Bình lắc đầu:

- Kỳ thật cũng không cần gấp. Thời gian một nén nhang chỉ là thời gian quy định quan sát, để cho người phía sau tiến lên tìm cơ hội. Ngươi đã giao tiền, cũng có thể sao chép văn tự ở phía trên về. Lúc nào phá giải được nó thì cứ trực tiếp tới giải đáp là được, ta sẽ không thu phí tổn lần nữa!

- Sao chép lại?

Thanh niên này khẽ lắc đầu:

- Chúng ta chỉ đi ngang qua Huyễn Vũ Đế đô mà thôi, cũng không ở lại lâu. Hơn nữa, cũng chỉ có chút hứng thú đối với một gốc dược liệu mà ngươi có mà thôi!

Nếu không phải Lục tiểu thư nhất định muốn có, dùng thân phận và lịch duyệt của hắn sẽ không đến loại địa phương nhỏ bé này.

Kỳ Trân lâu này mặc dù có không ít thứ đều rất là thưa thớt, rất trân quý. Dùng thân gia trên người hắn, nếu như muốn vẫn có thể lấy ra được không ít thứ cùng sánh vai.

- Được rồi!

Thấy hứng thú của hắn cũng không phải là quá lớn, trong ánh mắt của Cam Nhất Bình hiện lên vẻ thất vọng. Hắn lắc đầu, trong giọng nói mang theo vẻ cô đơn:

- Những cột đá này từ khi lấy được, ta đã tốn tâm huyết hơn nửa đời người để quan sát... Thế nhưng rất có thể sẽ phải mang theo tiếc nuối đi vào quan tài!

- Tuổi thọ của hắn...

Nghe thấy lời cảm khái của hắn, nhìn thoáng qua đối phương, Trương Huyền không nhịn được lắc đầu.

Vị lão giả này, mặc dù thực lực cực mạnh, nhưng trong cơ thể đã sinh ra khí tức suy bại, hiển nhiên tuổi thọ đã đi tới giới hạn cuối cùng.

Võ giả đạt tới Hóa Phàm cảnh nhất trọng, bản chất sinh mệnh sẽ thay đổi, tuổi thọ sẽ nhảy vọt trên phạm vi lớn, trực tiếp đạt tới khoảng chừng hai trăm tuổi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio