Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1151: dương sư lại xuất hiện (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Cái này?

Vệ sư, Diệp Vấn Thiên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, giống như là gặp quỷ vậy.

Toàn thân Ngô hội trưởng thì run run, giống như bị người ta nắm cổ, con mắt trợn trừng đến mức sắp lồi ra:

- Là... Là điểm giao hội! Hắn ném... Giày tới điểm giao hội, hóa giải xung đột do ba cỗ lực lượng ngạng kháng mà tạo thành...

Thanh Tắc sơn, Long Lân hà à địa mạch, ba điểm thăng bằng, có thể nói căn bản khó mà tìm ra được. Thế nhưng một khi tìm ra, muốn cho nó duy trì cân bằng, vẫn là chuyện rất dễ dàng.

Chỉ là... Hắn đã từng nghĩ tới trận bàn, trận kỳ và đủ loại bảo vật lợi hại. Thế nhưng chỉ một cái giày đã có thể phá giải tình thế nguy hiểm như thế... Người này cũng quá mạnh a!

Đây rốt cuộc là thủ đoạn và năng lực gì cơ chứ?

Rốt cuộc tên này là ai?

Trong lúc đang kinh ngạc, không biết nên nói như thế nào thì chỉ thấy Hồng sư và La Tuyền đang ở cách đó không xa, bờ môi run lên, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.

- Vãn bối Hồng Thiển (La Tuyền), bái kiến Dương sư!

Bóng người ở trên không trung vừa mới xuất hiện thì hai người đã nhận ra được, không phải là người khác mà chính là người đêm hôm đó đại triển thần uy. Chính là tuyệt thế cao nhân khiến cho hơn mười thế lực liên minh thất bại tan tác trở về... Dương Huyền!

Vốn bọn họ cho rằng lần này ẽ khó may mắn thoát khỏi, sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Thế nhưng dù thế nào cũng không nghĩ tới, trong thời điểm mấu chốt nhất Dương sư lại xuất hiện, một lần hành động giải quyết khốn khó.

Lúc này Dương Huyền thân trên không trung, ngự phong mà đứng, khiến cho người ta có một loại cảm giác yên tĩnh, nhìn không thấu.

- Hắn là...

Đám người Diệp Vấn Thiên, Vệ sư quay đầu lại.

Mắt thấy tai nạn sắp tới, kết quả bên dưới ao nước lại xuấ thiện một bóng người, một cái giày đã hóa giải tình thế nguy hiểm. Trong lúc đang cảm thấy kỳ quái thì đã thấy đám người Hồng Thiển tôn trọng đối phương như thế. Cho nên toàn bộ mọi người cũng không nhịn được nhìn lại.

Tình huống mà ai trong bọn hắn cũng không giải quyết được mà đối phương lại có thể nhẹ nhõm giải quyết, cho dù người có ngu hơn nữa cũng biết người này không đơn giản.

- Vị này là... lão sư của Trương Huyền, Dương sư! Là người mà Mạc đường chủ Danh sư đường của Hồng Viễn đế quốc nhìn thấy cũng phải tôn xưng một tiếng... Tiền bối!

Hồng sư nuốt ngụm nước bọt nói.

Mặc dù đây không phải lần đầu tiên nhìn thấy vị Dương sư này, thế nhưng áp lực mà đối phương tạo ra cho hắn vẫn cường đại như vậy!

Nhất là phương diện linh hồn, giống như đối mặt với một ngọn núi lớn bất khả kháng vậy, khiến cho người ta không thể sinh ra nổi ý niệm phản kháng mảy may nào.

- Mạc đường chủ phải gọi là... Tiền bối?

- Lão sư của Trương sư?

Con ngươi đám người Vệ sư, Diệp Vấn Thiên, Ngô hội trưởng co rụt lại, khóe miệng đồng thời giật giật.

Mạc đường chủ là Danh sư lục tinh đỉnh phong, là siêu cấp cường giả chân chính đạt tới Thánh cấp!

Loại người này mà cũng phải gọi một tiếng tiền bối, vị này... Phải mạnh bao nhiêu cơ chứ?

Thi thể Trương sư mới vừa bị bọn hắn bỏ qua, đã biến mất không còn sót lại một chút cặn bã nào. Lúc này lão sư người ta lại đến... Chuyện này nên làm như thế nào đây?

Sớm biết đối phương có một lão sư dữ dằn như thế, coi như phải chịu nguy hiểm khiến cho tất cả đều chết ở chỗ này thì cũng phải trông chừng, không để cho thi thể mất tích ah!

- Diệp Vấn Thiên (Ngô tôn, Vệ Giang) Huyễn Vũ đế quốc bái kiến Dương sư!

Càng nghĩ càng khẩn trương, ba người vội vàng khom người.

- Nếu như đồ nhi Trương Huyền của ta có gì sai sót thì có thể chỉ trích và trách mắng! Ném hắn xuống rồi mặc kệ,tùy ý để hắn vào ao nước, có phải cá ngươi cảm thấy... Phía sau hắn không có ai hay không?

Hai tay chắp ra sau lưng, Dương sư lạnh lùng nhìn qua mọi người.

- Chúng ta không dám...

Thấy đối phương thật sự vì chuyện này mà đến, toàn bộ mấy người giật nảy mình, đồng thời cũng rất là oan ức.

Chúng ta thực sự muốn cứu học sinh ngươi a, thế nhưng trong lúc nhất thời không nhìn thấy, mà bản thân tên này bò vào ao nước, tình huống lúc ấy rất phức tạp, thực sự không có cách nào ah...

- Không dám là tốt rồi!

Hừ một tiếng, Dương sư không tiếp tục để ý mọi người mà bàn tay chộp một trảo xuống phía dưới, một bóng người hôn mê từ trong ao chậm rãi nổi lên trên.

Chính là Trương Huyền!

Vị Dương sư này khẽ vươn tay đã tìm được Trương Huyền rơi vào trong ao nước, không biết đang nằm ở chỗ nào!

- Lăng không bắt lấy, không nhìn ra một chút lực lượng ba động mảy may nào?

- Đây chỉ sợ ngay cả Thánh giả nhất trọng... Cũng không làm được a!

Diệp Vấn Thiên, Vệ sư nhìn nhau, đồng thời nuốt một ngụm nước bọt, thân thể run lên.

Động tác mới vừa rồi thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng thân là cường giả Hóa Phàm bát trọng đỉnh phong, bọn họ lại biết độ khó bên trong như thế nào!

Lăng không bắt lấy, bọn hắn cũng có thể làm được một chút. Thế nhưng khoảng cách cách nhau lớn tới mấy chục mét, từ bên trong Hóa Thanh trì hỗn tìm được một người, đồng thời còn khiến cho người ta không cảm thấy được một chút lực lượng ba động mảy may nào... Chuyện này cũng không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.

Chỉ bằng chiêu này đã chứng minh khống chế lực lượng tuyệt đối, xem như Mạc Cao Viễn Mạc sư của Hồng Viễn đế quốc cũng chưa hẳn đã có thể hoàn thành!

Cao thủ!

Tuyệt đối là cao thủ!

Diệp Vấn Thiên, Vệ sư, Ngô hội trưởng nhìn nhau, thân thể đều xiết chặt.

Có một chút Danh sư rất bao che khuyết điểm, bắt nạt học sinh của hắn chẳng khác nào là đánh vào mặt đối phương, đối phương sẽ nổi giận xử trí... Mặc dù bọn hắn đều có địa vị cực cao ở Huyễn Vũ đế quốc, thế nhưng so sánh với người ở trên không trung này, cái gì cũng không tính!

- Là ta không có chiếu cố tốt Trương sư, mong... Dương sư trách phạt!

Cắn răng Diệp Vấn Thiên một cái, tiến về phía trước một bước.

Hóa Thanh trì là thứ mà Huyễn Vũ đế quốc hoàng thất khống chế. Đối phương cũng là người mà bản thân mời mời tới. Nếu như thực sự có chuyện gì không hay xảy ra, tất nhiên sẽ không được quan hệ với hắn thoát.

- Trách phạt? Nếu như ta muốn trách phạt thì ngươi cảm thấy bây giờ ngươi còn có thể đứng đó nói chuyện với ta được nữa không?

Dương sư lạnh hừ một tiếng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio