Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1404: kẻ nghèo hèn (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vệ Nhiễm Tuyết gật đầu, cười mời:

- Nếu như Trương sư không chê, có thể đi Kinh Hồng đường một lần, để ta thuận tiện học tập một chút hay không!

- Tại hạ như vậy... vừa mới đốn ngộ lại thêm tẩu hỏa nhập ma, không tiện quấy rầy...

Cúi đầu nhìn thoáng qua toàn thân bùn đất, Trương Huyền nói.

Vừa rồi thân thể một mực gặp trở ngại, lại thêm linh hồn bị đối phương công kích, từ trong tới ngoài, đều bị thương không nhẹ, việc cấp bách là trở về điều dưỡng.

- Là ta lỗ mãng...

Lúc này mới nhớ tới đối phương vừa mới tẩu hỏa nhập ma, Vệ Nhiễm Tuyết có chút xấu hổ.

- Cáo từ!

Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, lại không để ý tới cái khác, xoay người đi ra ngoài.

Kinh Hồng viện nam học viên vốn ít, hiện tại đã qua giữa trưa, đi ở trong đó, khó tránh khỏi gây nên không ít chú ý, có điều hiện tại cũng không đoái hoài tới nhiều như vậy.

Một đường nhanh chóng tiến lên, rốt cục trở lại khu tinh anh.

- Lão sư, ngươi bị thương?

Vừa đi vào phòng, Lạc Thất Thất liền tiến lên đón, nhìn thấy dáng vẻ hắn chật vật, liền giật nảy mình.

- Không có việc gì, ta trước nghỉ ngơi một chút!

Không để ý tới giải thích, Trương Huyền đẩy cửa phòng của mình đi vào.

Thân thể tổn thương, không có gì trở ngại, Thiên Đạo chân khí chảy xuôi, rất nhanh liền có thể khôi phục, chủ yếu nhất là linh hồn.

Cường giả Thánh cảnh liên tục công kích, để hắn có loại cảm giác xé rách, nếu không phải hồn thể mạnh mẽ, có khả năng đã duy trì không được, tại chỗ hỏng mất.

Hô!

Vu hồn xuất hiện trong phòng, nhẹ nhàng vồ một cái, một viên linh thạch thượng phẩm xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

- Thiên Đạo Vu hồn!

Không dám do dự, Trương Huyền lập tức vận chuyển công pháp tu luyện Vu hồn, trong nháy mắt, vô số linh khí tinh thuần, từ trong linh thạch thượng phẩm cuồn cuộn chảy vào toàn thân, tu bổ địa phương bị thương.

Thương thế trên hồn phách, khó khôi phục hơn thân thể rất nhiều, cho dù nắm giữ Thiên Đạo công pháp, cùng linh thạch thượng phẩm, vẫn hao tốn không ít thời gian.

Trọn vẹn hao tốn hai canh giờ, lúc này mới khiến hồn thể giống như trước, óng ánh sáng long lanh, tràn đầy lực lượng.

- Xem ra sau này coi như muốn nhìn sách, cũng phải cẩn thận!

Hồn thể quay về, suy tư chuyện ngày hôm nay, Trương Huyền tràn đầy bất đắc dĩ.

Trước đó còn mặc sức tưởng tượng, mười ngày xem hết thư tịch của Danh Sư học viện, sau đó rời đi, bây giờ nghĩ lại, vẫn còn có chút quá ngây thơ.

Học viện Tàng Thư các, có rất nhiều giới hạn, khẳng định không phải dễ dàng ra vào như vậy, cho dù là Vu hồn.

Hôm nay vận khí tốt, học tập chức nghiệp Kinh Hồng sư, mới thuyết phục được đối phương, nếu như không có học tập, hoặc đối phương không mắc bẫy, chỉ sợ sẽ rất phiền toái.

- Tiếp tục tu luyện Vu hồn, tăng lên một phần liền tốt một phần!

Từ Tàng Thư các của Kinh Hồng học viện, sửa sang lại hai bộ công pháp Thiên Đạo Vu hồn, hiện tại hồn lực khôi phục, cũng phải tu luyện.

Chỉ có thực lực hồn phách mạnh, đọc sách mới có thể càng thêm dễ dàng, không bị phát hiện.

- Hô!

Phân thân phóng ra, tinh thần khẽ động, truyền tới hai bộ bí tịch rút gọn.

Lực lượng phân thân đến từ hồn phách, không có công pháp, một mực vây ở Hợp Linh cảnh, rất lâu không có tấn cấp.

Bí tịch tới tay, vừa vặn cùng một chỗ tu luyện.

Vu hồn đồng thời ly thể, từng người nắm một viên linh thạch thượng phẩm, Trương Huyền cùng phân thân dựa theo pháp quyết tu luyện mới vừa lấy được, vận chuyển lực lượng.

Linh lực tinh thuần chạy toàn thân, khí tức hồn phách như giang hà hội tụ, càng ngày càng mạnh, cũng càng lúc càng nồng nặc.

Không biết qua bao lâu.

Ầm ầm!

Hồn phách lay động, cả hai đồng thời đột phá, đạt đến Kiều Thiên cảnh.

Tiếp tục hấp thu.

Kiều Thiên cảnh sơ kỳ!

Kiều Thiên cảnh trung kỳ!

Kiều Thiên cảnh hậu kỳ...

Sau nửa canh giờ, bản tôn cùng phân thân liền cùng lúc đạt đến Kiều Thiên cảnh đỉnh phong.

Mặc dù phân thân tu luyện là Thiên Đạo công pháp bản rút gọn, nhưng bởi vì được Cửu Thiên Liên Thai tẩm bổ, tốc độ tu luyện đã tương xứng bản tôn.

Tạch tạch!

Đang muốn tiếp tục xung kích cảnh giới cao hơn, một tiếng vang giòn, linh thạch thượng phẩm trong tay vỡ vụn, biến thành bột phấn.

Bản tôn cùng phân thân đều là hồn thể cao mười mét, cần rất nhiều linh khí, một viên linh thạch thượng phẩm chỉ miễn cưỡng đủ mà thôi.

- Tiếp tục!

Ánh mắt ngưng trọng.

Một Kiều Thiên cảnh, liền tiêu hao một viên linh thạch thượng phẩm, cấp bậc Quy Nhất cảnh cao hơn, chỉ sợ cần càng nhiều.

Thở ra một hơi, lấy ra tám viên linh thạch còn lại, cùng phân thân mỗi người bốn viên.

- Bắt đầu!

Vu hồn xuất thể, tiếp tục tu luyện.

Đột phá Quy Nhất cảnh, tiêu hao một viên linh thạch thượng phẩm.

Đạt tới Quy Nhất cảnh trung kỳ, tiêu hao một viên.

Rất nhanh, bốn viên linh thạch thượng phẩm, toàn bộ sử dụng hết, thực lực đứng ở Quy Nhất cảnh hậu kỳ, ngay cả đỉnh phong cũng không có đạt tới.

- Cái này tiêu hao cũng quá lớn đi?

Cúi đầu nhìn xem bột phấn còn lại, thấy thật vất vả lấy được mười viên linh thạch thượng phẩm, toàn bộ tiêu hao sạch, mới vừa tiến vào Quy Nhất cảnh hậu kỳ, vẻ mặt Trương Huyền u oán.

Mới Quy Nhất cảnh, liền tiêu hao lớn như thế, nương theo cấp bậc càng ngày càng cao, đằng sau khẳng định cần càng nhiều, nên làm cái gì?

Vốn cho rằng, có mười viên linh thạch thượng phẩm, đã thành phú ông, ai ngờ... Thời gian nháy mắt lần nữa biến thành kẻ nghèo hèn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio