Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1489: đi luyện đan học viện chơi đùa (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Luyện Khí sư, là chức nghiệp thượng cửu lưu, đối với tu vi yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, Ngô Dương Tử có thể có đại danh khí như thế, thực lực chân chính, kém cỏi nhất cũng là Thánh giả nhất trọng đỉnh phong, lại thêm thân là Luyện Khí sư, đủ loại bảo vật dùng mãi không cạn...

Không nói cái khác, coi như Mi trưởng lão, Lục Phong viện trưởng cùng một chỗ tới, muốn chém giết, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy!

Một đám khôi lỗi Thánh giả nhất trọng, hắn bắt vào Địa Cung, trước khi chết cũng không có đi ra, bản thân liền có rất nhiều bí ẩn không thể tưởng tượng nổi, hiện tại nghe khẩu khí của Hồ Yêu Yêu, dường như biết chút ít gì đó.

Ngô Dương Tử bị bắt, cũng không đơn giản như vậy.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Trương Huyền nhịn không được nhìn qua.

- Chuyện này, liên quan quá lớn, ta không có chứng cớ xác thật, tạm thời còn không thể nhiều lời. Cho thấy thân phận, chỉ là muốn hỏi, có phải vì tìm kiếm bảo tàng hay không, nếu như đúng, có lẽ ta có thể giúp một tay!

Hồ Yêu Yêu lắc đầu.

- Ngươi đã là hậu nhân của Ngô Dương Tử tiền bối, cũng không có gì cần giấu diếm ngươi, chúng ta tìm chỗ ở cũ, quả thực là vì bảo tàng mà tiền bối lưu lại!

Đối phương thừa nhận thân phận, Trương Huyền cũng không có gì cần giấu diếm, nhẹ gật đầu:

- Nhưng hắn cho tin tức, cũng mơ hồ, chỉ nói lưu lại đồ vật trong chỗ ở cũ, cụ thể là cái gì, ở nơi nào, chúng ta đều không rõ ràng!

Mặc dù thừa nhận, nhưng không nói ra Ngô Dương Tử lưu lại khẩu quyết.

Không phải hắn không tin Hồ Yêu Yêu, mà là liên quan quá lớn, hết thảy đều phải cẩn thận cho thỏa đáng.

- Vật lưu lại là cái gì, ta hẳn phải biết một chút, nhưng nơi này ta cũng đã tới rất nhiều lần, cũng không tìm được dấu vết bảo tàng!

Vẻ mặt của Hồ Yêu Yêu cũng cực kỳ nghi hoặc.

Thân là hậu nhân của Ngô Dương Tử, tổ tông liền lưu truyền tin tức bảo tàng, chỉ là... địa phương mai táng cụ thể, chỉ có Tiên Tổ biết được, coi như nàng tới nhiều lần, cũng không có phát giác được bất cứ dị thường nào, chớ nói chi là tìm được đồ vật.

- Trước không vội, nơi này đã là phủ đệ của ta, không thiếu thời gian tìm kiếm!

Khoát tay áo, Trương Huyền không tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa.

Ngô Dương Tử từng nói, ở chỗ Địa Long tam tinh trong nhà cũ, chỉ cần tìm được, để lên ba cây trận kỳ, vật phẩm sẽ tự động nhảy ra.

Địa Long tam tinh là cái gì, hắn đến bây giờ cũng không rõ ràng, vị trí cụ thể tự nhiên không thể nào dò xét.

Nhưng đã tìm được chỗ ở cũ, chỉ cần tìm kiếm, luôn có thể thành công, nhiều nhất chậm trễ chút thời gian mà thôi.

- Chỉ sợ... Cái gọi là bảo vật, không chỉ tàng thai phá thánh đơn giản như vậy!

Rõ ràng những chuyện này, hắn cũng biết, bảo tàng của Ngô Dương Tử, chắc chắn sẽ không chỉ có tàng thai phá thánh đơn giản như vậy, nếu quả thật dễ dàng như vậy, liền không có khả năng xuất hiện Hồ Yêu Yêu nói, hậu nhân mai danh ẩn tích, không dám bại lộ chân diện mục.

Lại hỏi Hồ Yêu Yêu nói tin tức liên quan tới nhà cũ, niên đại xa xưa, lại thêm tòa phủ đệ này ít nhất thay đổi mười mấy chủ nhân, xem như hậu bối, cũng không thể nào biết được tình cảnh hơn hai ngàn năm trước.

Suy nghĩ một chút cũng có thể rõ ràng.

Nếu Hồ Yêu Yêu biết những chuyện này, bảo tàng sớm đã bị cầm đi, làm sao có thể lưu đến bây giờ.

- Được rồi, các ngươi trước tiên tìm một nơi nghỉ ngơi, ta cứu chữa Ngụy Như Yên lại nói.

Hàn huyên một hồi, Tôn Cường cùng Thiên Hùng thú mang Ngụy Như Yên qua, Trương Huyền không nói thêm lời, nghênh đón tiếp lấy.

Trải qua linh hồn tẩm bổ, trạng thái của Ngụy Như Yên tốt hơn hai ngày trước nhiều, có điều, vẫn hôn mê như cũ, không có tỉnh lại.

Hắn đặt nàng ở địa phương tập trung linh khí, chuẩn bị ổn thoả, Trương Huyền bắt đầu cứu chữa.

Vu hồn ly thể, vận dụng pháp quyết, chuyển dời linh hồn đối phương vào Thập Diệp hoa, toàn bộ chuẩn bị ổn thoả, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Thập Diệp hoa tẩm bổ hồn phách, cần thời gian nhất định, ít nhất cũng phải ba ngày, cho nên không vội vã.

Lấy ra Địa Mạch linh dịch, tẩm bổ thân thể Ngụy Như Yên một phen, Trương Huyền nhíu mày.

- Địa Mạch linh dịch, chỉ có thể duy trì nhục thể của nàng không chịu đến tổn thương, muốn để nàng khôi phục sinh cơ, còn cần Đoạn Tục đan trợ giúp!

Đoạn Tục đan, là đan dược bảy cấp, thực lực của hắn bây giờ, khẳng định là luyện chế không ra.

Hơn nữa, đan phương luyện chế thứ này, cũng rất nhiều dược liệu cũng đã tuyệt tích.

- Xem ra, vẫn phải đi Luyện Đan học viện dạo một chuyến...

Trương Huyền thở ra một hơi.

Kế trước mắt, là phải đi luyện đan công hội một chuyến, tăng năng lực luyện đan của bản thân, học được cấp bậc lục tinh, hướng tổng bộ xin đan phương Đoạn Tục đan, sau đó lại tìm một vị Luyện Đan sư lục tinh hỗ trợ luyện chế...

- Khoảng cách ban đêm còn sớm, đi Luyện Đan học viện một chuyến!

Thời điểm từ Vân Vụ lĩnh trở lại học viện, trời mới sáng lên không lâu, khiêu chiến Y Sư công hội, cùng Vưu Hư sinh tử đấu, nói đến phức tạp, trên thực tế cũng chỉ chừng nửa canh giờ.

Về sau đi tới tòa phủ đệ này, an bài ở lại, cứu chữa Ngụy Như Yên, một phen chơi đùa, hiện tại cũng chỉ vừa vặn giữa trưa, cách ban đêm Lạc Nhược Hi ước định, còn có một đoạn thời gian rất dài.

Tục ngữ nói báo thù không cách đêm, ở trên đài cao đã nói đi Luyện Đan học viện, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, không qua lượn một vòng, há không phải ra vẻ mình không đủ nghĩa khí?

Nói chuyện không tính toán gì hết?

...

Trong gian phòng rộng rãi của Luyện Đan học viện, vẻ mặt Lục Phong trầm thấp ngồi ở trong đó.

Phía dưới, bốn lão giả vây quanh cái bàn, cả đám sắc mặt xanh xám.

- Tìm các ngươi tới, là muốn thương nghị một chút, làm sao cứu Vưu phó viện trưởng ra!

Lục Phong nhìn quanh một vòng.

- Viện trưởng, Vưu phó viện trưởng rơi vào tình cảnh như thế, cũng là hắn gieo gió gặt bão, Danh Sư lấy tín làm gốc, nói không giữ lời, đồng thời hại chết một vị Thánh giả, nộp lên toà án Danh Sư mà nói, cũng đầy đủ phán tử hình!

Một lão giả lắc đầu:

- Lại nói, hắn ở trong Y Sư sinh tử đấu, đường đường chính chính thua người khác, coi như muốn cứu, cũng không có lý do, ta thấy vẫn là thôi đi!

Nếu như Trương Huyền ở đây, khẳng định có thể nhận ra, nói chuyện chính là Chu phó viện trưởng Chu Kình.

Lúc trước thời điểm công khai khóa, chính là vị này tự mình bố trí sân bãi cho Lạc Nhược Hi.

- Thôi đi? Nói đùa cái gì đó! Nếu như không phải Vưu phó viện trưởng trồng dược liệu Thánh giả, ngươi có thể luyện chế ra đan dược cấp sáu đỉnh phong? Thuật luyện đan của ngươi, có thể đề cao nhiều như vậy?

Một lão giả ngắt lời hắn.

- Không sai, Vưu phó viện trưởng có ân tình với Luyện Đan học viện chúng ta, không thể tùy ý hắn bị bắt đi như vậy, huống chi, vẫn là một học sinh!

Lại một lão giả nói.

- Chuyện này nhất định phải nghiêm túc xử lý, nếu không, ai cũng có thể làm loạn, Danh Sư học viện còn thể thống gì?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio