Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1597: bán ra linh dịch (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kiếm thuật của Lộc huynh mạnh bao nhiêu, thân là đồng bạn, biết đến rõ rõ ràng ràng. Mặc dù cách Bách phu trưởng còn có khoảng cách nhất định, nhưng cũng không kém nhiều. Người mạnh như thế, đâm ra hơn một trăm ba mươi kiếm, ngay cả góc áo của đối phương cũng không có đụng phải ngược lại cũng thôi, mấu chốt là... ngay cả cây cỏ trong tay đối phương cũng không đụng được một lần!

Càng là sau khi lui hơn bảy mươi bước, bỏ kiếm nhận thua... Thực lực của đối phương, đến cùng đạt đến trình độ gì, mới có thể làm được điểm ấy? Buồn cười nhóm người mình còn cảm thấy chiến lực phi phàm, quyết tâm giao đấu với đối phương... Quả thực tự rước lấy nhục.

- Lộc huynh...

Vội vàng tiến lên, đi tới trước mặt Lộc huynh, chỉ thấy hắn mặt xám như tro, như bị đả kích cực lớn, đến bây giờ còn không thể khôi phục.

- Cho hắn 300 linh thạch thượng phẩm!

Lộc huynh khoát tay áo.

Lần thứ nhất đánh cược, thua một trăm, về sau gấp bội, tổng cộng 300 linh thạch thượng phẩm!

- Vâng!

Ngô Hư chần chờ một chút, cắn răng lấy ra một đống linh thạch dùng chân khí bao vây đưa tới, không nhiều không ít, vừa vặn 300.

- Ta liền từ chối thì bất kính!

Thấy đối phương thật lấy ra nhiều linh thạch thượng phẩm như vậy, ánh mắt Trương Huyền sáng lên, thu vào không gian giới chỉ. Vốn nghĩ đánh cược nhiều như vậy, chỉ là thuận miệng nói một chút, không có trông cậy vào đối phương có thể lấy ra, dù sao nhiều linh thạch như vậy, coi như đám người Mi trưởng lão cũng không có. Ai ngờ đối phương nhẹ nhõm lấy ra, chẳng lẽ hai tên này, thực lực không chỉ mạnh, còn là siêu cấp thổ hào? Nếu như vậy, phải nghĩ biện pháp lợi nhuận nhiều một chút... Trương Huyền suy tư.

- Tại hạ Lộc Thành, tài nghệ không bằng người, hôm nay liền làm phiền, mong có thể lưu họ tên, về sau có cơ hội gặp lại!

Từ trong cảm xúc chiến bại khôi phục lại, Lộc huynh ôm quyền nói. Thua thì thua, không thừa nhận cũng hết cách rồi, huống chi phía trước còn có Tử Dương thú cùng Khí đỉnh nhìn chằm chằm.

- Tại hạ Trương Huyền!

Trương Huyền nhẹ gật đầu:

- Cũng không tính quấy rầy, luận bàn giao lưu mà thôi! Nếu như ta không nhìn lầm, các ngươi muốn lấy được Xích Huỳnh quả như thế, là vì để thầy Ngô đột phá a?

- Không sai!

Lộc Thành gật đầu.

Hiệu quả lớn nhất của Xích Huỳnh quả, chính là để cho người ta đột phá Bán Thánh gia tăng tỷ lệ, hắn đã sớm đạt đến, tự nhiên là vì bằng hữu mới lao lực.

- Kỳ thật vừa rồi thời điểm chiến đấu với thầy Ngô, ta quan sát kỹ, tích lũy hùng hậu, thực lực mạnh mẽ, sở dĩ một mực không cách nào đột phá, cũng không phải tu vi không đủ, mà là...

Trương Huyền dừng một chút.

- Là cái gì?

Ngô Hư nhịn không được nhìn qua.

Hắn bị vây ở Tằm Phong cảnh đã lâu, không ít người cùng một chỗ tu luyện, đều đã đột phá ràng buộc, chỉ có hắn khó tiến, đã sớm nóng lòng không ngớt. Thật vất vả biết được tin tức Xích Huỳnh quả, lúc này mới mất đúng mực, quyết tâm lấy được. Nếu người trước mắt này có thể giúp hắn đột phá, Xích Huỳnh quả không cần cũng không có gì.

- Nếu như không nhìn lầm, ngươi là chân khí không đủ, khí huyết không đủ đưa đến!

Trương Huyền nói.

- Chân khí không đủ? Khí huyết không đủ?

Lộc Thành cùng Ngô Hư cau mày.

Công pháp, võ kỹ tu luyện của bọn họ, đại khai đại hợp, chủ trương công phạt, lại thêm trải qua ma luyện đặc thù, bất kể chân nguyên hay thể lực, đều mạnh mẽ hơn Danh Sư đồng cấp khác không biết bao nhiêu lần. Vị này lại còn nói, chân khí không đủ? Nếu không phải thực lực của hắn kinh người, khẳng định sẽ cảm thấy ăn nói bừa bãi.

- Không sai, mặc dù ngươi tích lũy hùng hậu hơn thường nhân, nhưng bình chướng cũng chắc chắn hơn người bình thường nhiều lắm, người khác chỉ cần chân khí hội tụ một thùng liền có thể đột phá, mà ngươi, thì cần hội tụ thành một cái hồ nước mới được!

Trương Huyền nói.

- Chuyện này...

Vẻ mặt Ngô Hư lúc trắng lúc xanh.

Đối phương nói không sai, mặc dù cùng cấp bậc, thực lực của hắn cực mạnh, nhưng muốn đột phá bình chướng quả thực khó hơn người bình thường nhiều. Nguyên nhân chính là như thế, mới một mực không cách nào thành công.

- Đây là bệnh chung trong pháp môn tu luyện của chúng ta!

Lộc Thành than thở, lắc đầu nhìn qua:

- Thầy Trương, có biện pháp giải quyết không?

Muốn cùng cấp thực lực mạnh hơn, thì phải tích lũy càng thêm cường đại, mà tích lũy càng nhiều, đột phá sẽ càng khó. Thật giống như xây nhà, bức tường càng dày nặng, nhà sẽ càng chắc chắn, nhưng bức tường nặng nề, tất sẽ tốn hao càng nhiều gạch đá, thời gian.

Hiện tại bọn họ chính là như vậy, vì cùng cấp bậc vô địch, chịu đựng đủ loại huấn luyện, áp súc chân khí tinh thuần tinh khiết đến đâu, tích lũy càng ngày càng nhiều, bình chướng tự nhiên cũng càng ngày càng dày, càng khó đột phá.

- Phương pháp giải quyết là có... chỉ là khá phiền toái!

Trương Huyền dừng lại một chút nói.

- Có?

Vốn chỉ là tùy ý hỏi thăm, không nghĩ lấy địa phương có thể trả lời, nghe nói như thế, ánh mắt Lộc Thành sáng lên, vội vàng nhìn về phía bằng hữu cách đó không xa. Ngô Hư cũng hiểu được, kích động đến vẻ mặt đỏ lên, vội vàng ôm quyền:

- Chỉ cần thầy Trương có biện pháp giúp ta đột phá, Ngô mỗ nguyện ý trả bất cứ giá nào!

Vị trước mắt này, tuổi còn trẻ liền có thực lực như thế, sau lưng tất nhiên có sư môn cực kỳ lợi hại, tầm mắt cũng không đơn giản, có lẽ thật có biện pháp, để hắn một lần hành động thành công.

- Kỳ thật nói trắng ra, cũng không phức tạp, chân khí của ngươi không đủ, hoàn toàn có thể nhanh chóng hấp thu linh khí đến đền bù, nếu như có thể gia tốc độ tăng cung cấp linh khí, đột phá cũng không khó!

Trương Huyền gật đầu.

- Gia tăng tốc độ cung cấp linh khí? Vì đột phá, linh thạch thượng phẩm ta cũng sử dụng không ít, đáng tiếc bình chướng Bán Thánh từ đầu đến cuối không cách nào đánh vỡ...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio