Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1668: nhìn thoáng qua (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sức chiến đấu loại này, thi triển toàn bộ, xông quan tuyệt đối đơn giản như đi đường ăn cơm.

- Lúc trước viện trưởng Mạc Lưu Chân, xông đến tầng thứ bảy, tổng cộng dùng một canh giờ, tôi cảm thấy viện trưởng của chúng ta, nửa canh giờ là có thể thu phục!

3Triệu Bính Tuất cười nói.

Nửa canh giờ... tôi cảm thấy chưa chắc, dựa theo tác phong trước sau như một của viện trưởng, mười phần chung thu phục tám tầng, làm không tốt, còn có thể toàn bộ Ký lục sơn đều hủy...

Viện trưởng học viện Y sư, Chung Đỉnh Thuần cười khổ một tiếng, nói.

“Cái này... cũng thực có khả năng!”

Nghe nói như thế, tất cả mọi người đều nghẹn lời, đột nhiên cảm thấy để cho hắn đi xông Ký lục sơn, chỉ sợ là một chuyện sai lầm.

Trong khoảng thời gian Trương sư đến học viện, xông qua không ít quan tạp, đi đến đâu, không có chỗ nào còn đầy đủ, mỗi một cái đều vô cùng thê thảm, cho dù bọn họ cũng không dám nhìn thẳng.

Ký lục sơn là địa phương có vẻ quan trọng của học viện, để cho hắn đi xông... vạn nhất sụp đổ, vỡ nát, vậy làm thế nào ăn nói với liệt tổ liệt tông?

- Trước đó làm cho gà bay chó sủa, vì hắn là một đệ tử, mà hiện tại đã thành viện trưởng... hẳn là sẽ thu liễm một ít!

Một lát sau, viện trưởng học viện thi họa sư, Tống đan thanh nhịn không được nói.

- Chỉ mong vậy...

Tất cả mọi người đều là bộ dáng không tin, nhìn về phía Ký lục sơn trước mắt.

Ký lục sơn, quan tạp giấu ở bên trong sơn mạch, từ bên ngoài là nhìn không ra đã tổng cộng xông mấy quan, chỉ có thể đi vào trong đó, hoặc là người xông quan đi ra, mới có thể biết được.

Các trưởng lão, biết vị viện trưởng mới nhận chức này thực lực mạnh mẽ, suy đoán khẳng định là sẽ không dùng nhiều thời gian, nên toàn bộ đứng chờ ở bên ngoài, ai ngờ một lần chờ này, là rất lâu.

Nửa canh giờ!

Một canh giờ!

Hai canh giờ...

Một ngày sau.

Bên trong lại có thể một chút động tĩnh cũng không có, cũng không có người xuất hiện.

- Mi trưởng lão, ông xác định viện trưởng đã đi vào?

Thật sự nhịn không được, Vệ Nhiễm Tuyết hỏi.

- Đúng!

Mi trưởng lão gật đầu.

Ngày hôm qua hắn đưa đến đây, tận mắt thấy viện trưởng đi vào, không có sai lầm gì.

- Vậy vì sao còn chưa có đi ra?

- Dựa theo thực lực viện trưởng, không nên bị nhốt một ngày chứ!

- Đúng vậy, có phải đã xảy ra cái gì hay không?

Tuy chưa thấy qua Trương Huyền tự mình ra tay, nhưng tổng hợp lại thiên phú của hắn đối với các chức nghiệp, xông Ký lục sơn mà thôi, hẳn là thoải mái có thừa, sao lại hiện tại, đã qua một ngày, ngay cả bóng người đều không thấy...

- Chỉ sợ thật sự đã xảy ra chuyện...

Triệu Bính Tuất sắc mặt trầm xuống.

Xông quan Ký lục sơn, có thể qua liền thông qua, thông không qua, sẽ đi ra, nhưng đi vào đã một ngày, là chưa từng có.

Cho dù lần trước đám người Hồ Yêu Yêu, cũng không dừng lại lâu như thế.

Thực rõ ràng không quá bình thường.

- Vậy làm sao bây giờ?

Nghe Triệu trưởng lão nói như vậy, Vệ Nhiễm Tuyết vẻ mặt sốt ruột, nhịn không được nhìn qua.

Viện trưởng mới vừa kế vị, hơn nữa tạo ra thanh thế lớn như vậy, nếu là vì xông Ký lục sơn đã xảy ra chuyện... Vậy thực điên rồi.

- Còn có thể làm cái gì? Ý kiến của tôi là vào xem... Nếu viện trưởng thật sự xảy ra chuyện, ra tay cứu giúp... Nếu không xảy ra việc gì, cũng có thể điều tra rõ đến cùng đã xảy ra cái gì!

Mi trưởng lão nói.

- Tôi đồng ý!

- Tôi cũng đồng ý!

Các viện trưởng đồng thời gật gật đầu.

Đệ tử bình thường xông quan, nhiều nhất hai, ba canh giờ sẽ đi ra, viện trưởng thiên phú cao như thế, thế mà đã một ngày không lộ diện, nói không nghi hoặc, đó là giả.

Thật sự quá không thể tưởng tượng.

Trương sư đi vào nửa canh giờ vọt tới tầng thứ tám, tầng thứ chín, bọn họ có thể chấp nhận, mười phần chung toàn bộ Ký lục sơn làm thành phế tích, bọn họ cũng có thể chấp nhận... Nhưng đi vào một ngày không một điểm động tĩnh, như là mất tích vậy, đó là không thể tin được.

- Tốt lắm, đi vào thôi!

Đưa ra quyết định, mấy vị trưởng lão cũng không chậm trễ, cầm trong tay lệnh bài trưởng lão, đẩy cửa đi vào, rất nhanh đi tới một căn phòng.

Con rối đã bị Trương Huyền xông qua, đang nằm ở trên đất, ánh mắt trợn tròn, tựa như qua một ngày, vẫn không thể tin được chuyện xảy ra trước đó.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Nhìn thấy bộ dáng của nó, Triệu Bính Tuất nhịn không được hỏi.

- Ta bị đánh bại...

Con rối hai mắt trợn trừng, tựa như bị đả kích quá lớn, linh tính tùy thời có thể tiêu tán.

- Thắng bại là chuyện thường của binh gia, tầng thứ nhất mà thôi, bị đánh bại cũng thực bình thường!

Thấy bộ dáng của nó như vậy, mọi người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời lắc đầu.

Làm con rối tầng thứ nhất, thực lực yếu nhất, chỉ cần lại đây xông quan, đều có thể nó đánh bại, không đến mức mất mát như thế chứ?

An ủi một câu, Mi trưởng lão như là phát hiện cái gì, nhịn không được nói:

- Xem trên người ngươi không có thương thế gì, là bị đánh bại thế nào vậy?

Nghe nói như thế, con rối miệng nhếch lên, lộ ra vẻ mặt mười phần ủy khuất:

- Hắn liếc mắt nhìn ta một cái...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio