Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1731: chân tức thạch (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Tiết học của Viện trưởng lợi hại như vậy?

Không chỉ đám người Trác Thanh Phong, Ô Thiên Khung phát điên, ngay cả đám người Mi Trưởng lão, Triệu Bính Tuất cũng đều choáng váng.

Bọn hắn biết rất rõ ràng thực lực của học viên mình, dựa theo đạo lý bình thường, năm nhất khảo hạch vô cùng có khả năng toàn quân bị diệt... Hiện tại lên bốn cái, diệt bốn vị Chiến Sư...

Mấu chốt nhất là, đi lên chỉ là yếu nhất, một khi lên lợi hại... Chẳng phải toàn bộ thông qua?

Thật muốn như vậy... Cũng không có chuyện gì của học viện khác a.

Một Hồng Viễn Học Viện, Chiến Sư Đường muốn thu một trăm người, toàn bộ bao trọn.

Tuy bọn hắn sớm biết tiết học của Viện trưởng rất lợi hại, nhưng nằm mộng cũng không nghĩ đến lợi hại như vậy.

Khiến tu luyện giả bình thường, trong vòng nửa canh giờ, sức chiến đấu có thể so với Chiến Sư... Đây đã là hai chữ “nghịch thiên” cũng không cách nào hình dung được rồi.

- Đợi khảo hạch kết thúc, nhất định phải tìm bọn hắn, nội dung Viện trưởng giảng bài, một chữ không lầm thu sạch...

Trong lòng đám người Tu Trường Thanh âm thầm quyết định.

Có thể làm cho đệ tử thực lực yếu như vậy nghe một tiết học liền trở nên lợi hại, nội dung nên mạnh bao nhiêu?

Ngẫm lại liền để người kích động.

Tuy chộp ra văn tự, không bằng Sư Ngôn Thiên Thụ, không có tâm cảnh gia trì, hiệu quả kém nghe giảng trực tiếp rất nhiều, nhưng đối với bọn hắn mà nói, tuyệt đối có dẫn dắt rất lớn.

...

- Bạch Toàn, Hoàng Đào, hai người các ngươi đè thấp tu vi tiếp tục khảo hạch!

Sau khi phiền muộn, Trác Thanh Phong cắn răng, tiếp tục phân phó.

Kiều Thiên cảnh áp chế tu vi không được, Quy Nhất cảnh hẳn có thể a!

- Vâng!

Hai vị Chiến Sư đi ra đội ngũ.

Sau khi áp chế tu vi, Bạch Toàn nhảy lên đài cao, lần này còn không đến phiên hắn thét to, khu vực Hồng Viễn học viện liền loạn một đoàn.

- Ta tới!

- Để ta đi, thực lực của ngươi mạnh hơn ta một ít, lần sau còn có cơ hội, để cho ta thử xem!

- Thử cái rắm, ta lên trước, đánh không lại ngươi lại lên!

- Ngươi cho ta ngốc sao, chờ ngươi đánh xong, gia hỏa này đoán chừng đã nằm xuống...

- Tuổi của ngươi lớn hơn ta, có biết lễ nhượng hay không? Những năm này học tập lễ nghi Danh Sư đều đi nơi nào rồi? Ta tuổi còn nhỏ, tu vi lại kém, để cho ta lên...

...

Mọi người Hồng Viễn học viện, từng cái tất cả đều là khuôn mặt kích động thấu hồng.

Đệ tử học viện khác, chứng kiến cường giả Quy Nhất cảnh đè thấp tu vi khảo hạch, tránh cũng không kịp, bọn hắn thì ngược lại... Từng cái một tranh nhau chen lấn, như nhìn thấy bảo vật gì, sợ bị người khác cướp đi...

Có cần khoa trương như vậy? Hung tàn như vậy hay không?

Bạch Toàn ở trên đài, khuôn mặt run rẩy, tức giận sắp khóc.

Hắn là Chiến Sư, Chiến Sư người người kính sợ a!

Cùng mình luận võ, chẳng những không sợ, còn nhao nhao tới, giống như đi dạo chợ bán thức ăn... Quả thực không thể chịu được!

- Tốt, cho các ngươi kiêu ngạo, xem ta đánh không chết các ngươi...

Gào thét một tiếng, hàm răng cắn khanh khách rung động.

Vù vù!

Trong lòng thề, liền chứng kiến một thanh niên nhảy lên.

Như cũ là trong hai mươi người, bài danh sau cùng.

Thoạt nhìn có chút gầy yếu.

Thấy gia hỏa này nhảy lên, tất cả mọi người ở sau lưng đều tràn đầy hối hận.

Sớm biết như vậy liền không nhiều lời, trực tiếp xông lên rồi.

Kết quả để đối phương thực hiện được...

- Đáng giận!

Chứng kiến vẻ mặt mọi người tràn đầy thất vọng, Bạch Toàn tức giận phát điên, gào thét một tiếng:

- Đến đi, sử dụng ra tuyệt chiêu của ngươi...

Rầm ào ào!

Trong tiếng gọi ầm ĩ, năm ngón tay mở ra, gào thét lao tới, vừa ra tay, liền dùng toàn bộ lực lượng mà Hợp Linh Cảnh có thể thi triển, uy lực so với Trần Trúc, còn cường đại ít nhất một thành.

Thực lực của hắn thật cường đại, tốc độ phản ứng cũng nhanh, chiêu số rực rỡ tươi đẹp... nhưng gia hỏa đối diện giống như có thể nhìn ra kẽ hở của hắn, sau hai chiêu, tìm được một chỗ thiếu sót, một cước đạp qua.

Sau đó, sẽ không có sau đó rồi.

Bạch Toàn nằm trên mặt đất!

Trước khi hôn mê, nước mắt hắn chảy ra.

Hắn thật là Chiến Sư... Thật sự là tới khảo hạch...

Kết quả, đi lên một cái bị đánh choáng váng một cái, thế nào cảm giác bọn hắn đang khảo hạch, đối phương là giám khảo nhỉ?

Mấu chốt nhất là, bọn hắn ngay cả ba chiêu của người ta cũng tiếp không được...

- Đội trưởng, còn tiếp tục như vậy nữa, ta sợ là chúng ta ngay cả tân sinh năm nhất cũng khảo hạch không hết... toàn bộ liền nằm xuống! Khảo hạch kết thúc không thành không sao, mặt mũi Chiến Sư của chúng ta...

Thấy Bạch Toàn cũng thất bại, Trác Thanh Phong đang muốn phái người tiếp tục đi lên, Lộc Thành nhịn không được nói.

Người khác không biết Trương viện trưởng quỷ dị, hắn là tự mình lãnh hội qua a.

Đạp Hư cảnh có thể nhẹ nhõm đánh bại Bán Thánh như hắn, giáo dục ra đệ tử, làm sao có thể đơn giản?

Trác Thanh Phong xoa xoa mi tâm.

Đối phương nói không sai, thật muốn tiếp tục nữa, vô cùng có khả năng sẽ xuất hiện loại tình huống này.

Lần này tới đây, chính là vì khảo hạch, một khi tất cả Chiến Sư chịu trách nhiệm khảo hạch đều ngất đi... Còn khảo hạch thế nào?

Trở về cũng không cách nào bàn giao a!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio