Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1827: khi sư diệt tổ (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Tiền bối...

Thấy hắn dừng bước, Hồ Vân Sinh kỳ quái.

- Ngươi đi ghế lô trước, theo như lúc trước nói làm, quan sát muốn mua cuối cùng có những ai, đều nhớ kỹ, ta có chút sự tình, đi một chút sẽ trở lại!

Trương Huyền bàn giao.

- Vâng!

Không dám nhiều lời, Hồ Vân Sinh gật gật đầu, tiếp tục đi thẳng về phía trước.

Thấy hắn đi xa, Trương Huyền nhíu mày càng đậm, thân thể nhoáng một cái, đi ra ngoài.

Rất nhanh đi vào một đại sảnh.

Trong phòng khắp nơi đều là người, hẳn là tới tham gia đấu giá hội lần này, liếc nhìn chung quanh, ánh mắt rơi vào một trung niên nhân dung mạo thoạt nhìn hết sức bình thường.

Gia hỏa này thoạt nhìn chỉ có Thánh Vực nhất trọng sơ kỳ, bình thản không có gì lạ, trong cơ thể có chân khí Thủy thuộc tính vận chuyển, không có nguy hại quá lớn, nhưng mà chẳng biết tại sao, Trương Huyền cảm nhận được một loại tim đập nhanh đặc thù.

Giống ở địa quật như đúc.

- Là... Dị Linh tộc!

Đồng tử co rụt lại.

Trong Địa quật, chém giết qua mấy trăm Dị Linh tộc, biết rõ loại người này đáng sợ, vị cách đó không xa kia, tuy không có tản mát ra sát lục chi khí, lại cho hắn áp lực đáng sợ.

Nhất là Viện Trưởng Lệnh, liên tục nhảy lên, tựa hồ tùy thời sẽ lao tới.

- Minh Lý Chi Nhãn!

Con mắt đen lại, một đạo hoa văn nhàn nhạt chậm rãi xuất hiện, nhìn sang, quả nhiên thấy một Dị Linh tộc cao lớn xuất hiện ở trước mắt, trên thân sát khí nồng đậm, bị giam cầm ở dưới gợn nước.

Đối phương không biết dùng phương pháp gì, lại có thể không tiết ra sát lục chi khí chút nào, để cho chung quanh đều là Thánh Vực cũng không thể nhìn ra.

Nếu không phải hắn vừa mới chém giết rất nhiều Dị Linh tộc, đối với đối phương hiểu rõ rất nhiều, hơn nữa có Minh Lý Chi Nhãn, khẳng định cũng không có biện pháp phát hiện.

- Thực lực của người này, có chút nhìn không thấu...

Nắm đấm âm thầm xiết chặt.

Đối phương không biết dùng phương pháp gì ngụy trang, che đậy thần thức chung quanh, tuy Minh Lý Chi Nhãn có thể nhìn ra bản thể, nhưng tu vi cụ thể không cách nào xem thấu.

Đương nhiên cũng có thể là thực lực của đối phương vượt xa hắn.

Chỉ là... Mặc kệ thực lực như thế nào, một Dị Linh tộc, ngụy trang nhân loại tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ cũng muốn tham gia đấu giá hội?

Địa Tàng Hoa đối với Dị Linh tộc, chẳng lẽ cũng có lực hấp dẫn?

- Không thể để cho hắn đi vào...

Nâng cái cằm, Trương Huyền trầm tư.

Nếu như để gia hỏa này mua Địa Tàng Hoa rời đi, còn làm sao tìm Độc Sư? Hơn nữa, một Dị Linh tộc Thánh Vực cấp, chạy đến chỗ nhân loại dày đặc, muốn nói không có âm mưu quỷ kế gì, ai cũng không tin.

Phải nghĩ biện pháp đuổi đi mới được.

- Chỉ là... Làm như thế nào, mới có thể không kinh động những người khác?

Trương Huyền sầu muộn.

Nơi này là phòng đấu giá, bất kể là tự mình ra tay, hay phái Khôi Lỗi, đều sẽ gây nên chấn động thật lớn, gây chuyện không tốt sẽ hủy nơi đây!

Nhất là một khi đối phương biết rõ bị nhìn thấu thân phận, lộ ra bộ dáng Dị Linh Tộc, khẳng định toàn bộ Tĩnh Viễn Thành sẽ oanh động, đến lúc đó... Đưa tới Danh Sư, còn muốn tìm được Độc Sư, tiến nhập Độc Điện, liền hầu như không thể nào.

Đang trầm tư, chỉ thấy Dị Linh tộc kia đi theo sau lưng đám người, đi đến phòng đấu giá, không ngăn trở nữa, chỉ sợ lại không có cơ hội.

- Không kịp nghĩ nhiều rồi...

Nhíu mày, biết rõ thời gian không kịp suy nghĩ quá nhiều, Trương Huyền đi vào trước mặt, thân thể nhoáng một cái, ngăn ở trước mặt đối phương.

- Làm gì!

Thấy hắn đột nhiên xuất hiện, ngăn trở đường đi, Dị Linh tộc ngụy trang nhướng mày.

Rầm ào ào!

Ngay sau đó hai hộ vệ ở bên cạnh hắn đi tới, trường đao trong tay đồng thời ra khỏi vỏ, từng cái đằng đằng sát khí.

Hai người này, lại đều là Tàm Phong cảnh đỉnh phong, bất quá không phải Dị Linh tộc, mà là tu luyện giả bình thường.

- Không biết vị bằng hữu này ngăn cản tại hạ, là muốn làm gì?

Thấy mọi người chung quanh đều tập trung ánh mắt tới, Dị Linh tộc khoát tay áo, để cho hộ vệ không nên động thủ, nhìn lại.

Hắn cũng biết, ở chỗ này náo lên, thân phận rất có thể bại lộ, được không bù mất.

Có thể ngụy trang thành nhân loại đi tới nơi này, tất nhiên có mục đích của mình.

- Thật sự là trời xanh có mắt, rốt cuộc để cho ta tìm được ngươi rồi...

Không để ý tới thái độ của đối phương cùng hai hộ vệ, Trương Huyền đột nhiên trở nên kích động, mãnh liệt muốn ôm lấy đối phương.

Nhướng mày, trong cơ thể Dị Linh tộc có một cỗ lực lượng phun ra, chặn động tác của hắn.

- Ta là Tôn Cường a... Ngươi không biết ta?

Bị đối phương đẩy ra, Trương Huyền vội vàng nhìn qua, cẩn thận giới thiệu bản thân, giống như bằng hữu cũ nhiều năm.

- Tôn... Cường?

Dị Linh tộc nhíu mày:

- Thực xin lỗi, ngươi khả năng nhận sai!

Hắn ngụy trang thành nhân loại, đi tới nơi này, một người cũng không nhận thức, gia hỏa này từ đâu xuất hiện a?

- Làm sao có thể nhận sai!

Không để ý tới thái độ của hắn, Trương Huyền một phát bắt được cánh tay đối phương:

- Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, lúc tiểu tử ngươi còn trẻ, là rất cuồng vọng. Thực lực bạo tăng, thầy của mình cũng bạo đánh một trận; vì báo thù, chuyên môn phối chế độc dược, độc sát một vị cường giả Thánh Vực; mấu chốt nhất là, không biết từ đâu học được pháp quyết tu luyện Vu Hồn, hồn lực tăng nhiều! Chuyện này ta nhớ kỹ rành mạch, làm sao có thể quên!

- Lão sư cũng đánh? Đây không phải khi sư diệt tổ sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio