Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1836: tỷ thí dùng độc (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cho đến lúc này, hắn mới hiểu được, đối phương nhất định có mưu đồ.

- Đáng giận!

Vẻ mặt tràn đầy dữ tợn, khí tức sát lục trên người không thể kìm nén nổi, trong chớp mắt biến trở về bộ dáng Dị Linh tộc, bàn tay trảo một cái, công kích trận pháp trước mắt.

Tính toán bạo lực phá trận.

Lấy lực lượng Thánh Vực tứ trọng, phá giải một trận pháp lục tinh đỉnh phong, chỉ là một hai chiêu mà thôi.

- Hứa Trưởng lão, ngươi không sao chứ?

Thấy trận pháp tùy thời sẽ sụp đổ, Trương Huyền nhìn về phía lão giả trước mắt đã uể oải không phấn chấn.

- Ngươi là ai?

Hứa Trưởng lão nghi hoặc nhìn qua.

- Ta là một Độc Sư, bất quá, bây giờ không phải là thời điểm giải thích những thứ này, nhanh trốn đi, nếu không chúng ta đều có thể chết ở chỗ này!

Trận pháp lắc lư hai cái, tùy thời có thể tan vỡ, Trương Huyền tràn đầy sốt ruột.

- Độc Sư?

Nhíu mày, Hứa Trưởng lão vẫn gật đầu:

- Đúng vậy, bây giờ không phải là thời điểm nói chuyện, trước chạy đi lại nói!

- Ân!

Trương Huyền nói:

- Ta ở Phủ Thành chủ chờ thời gian lâu dài, đối với trận pháp nơi này đều rất quen thuộc, còn muốn làm phiền Hứa Trưởng lão đi theo đằng sau ta...

Nói xong không hề giải thích, vội vã đi thẳng về phía trước.

Từ trong lòng lấy ra một dược vật nuốt xuống, sắc mặt của Hứa Trưởng lão khôi phục thoáng một phát, đứng dậy, theo sát ở sau lưng.

Đối phương nói là Độc Sư, tuy có chút không tin, nhưng mà giờ phút này không có lựa chọn tốt hơn.

Đi theo sau lưng, xuyên thẳng qua Phủ Thành chủ.

Gia hỏa kia không chỉ rõ địa hình như lòng bàn tay, nắm giữ trận pháp cũng cực kỳ đáng sợ, rất nhiều trận pháp không có khởi động nhẹ nhàng một chút, liền vận chuyển lên, ngăn tại Tử Diệp Vương đuổi sát theo ở đằng sau.

Không lâu sau, bọn hắn rời phạm vi Phủ Thành chủ, kề sát mặt ngoài kiến trúc bay đi.

Phi hành như vậy không dễ dàng bị phát hiện, càng thêm an toàn.

Đã bay đại khái 20 hô hấp, ngừng lại ở trước một kiến trúc rộng lớn.

- Đây là... Mặc Vân Hiên?

Hứa Trưởng lão sững sờ.

Mặc Vân Hiên có tiếng ở Tĩnh Viễn Thành, hắn biết rõ, thậm chí đã tới mấy lần, bị đối phương đuổi giết không nắm chặt thời gian đào tẩu đến nơi đây làm gì?

- Đối phương nắm Phủ Thành chủ trong tay, hiện tại đào tẩu, vô luận từ chỗ nào phi hành, dùng không được bao lâu đều bị phát hiện. Một khi bị vây, trốn cũng trốn không thoát, đã như vậy, còn không bằng trước tìm một chỗ ẩn núp, dưỡng tốt tổn thương lại nói!

Nhìn ra nghi ngờ của hắn, Trương Huyền nói.

- Không sai!

Nghe được giải thích, Hứa Trưởng lão nhịn không được nhẹ gật đầu.

Đối phương nói không sai, hiện tại đào tẩu mà nói tất nhiên sẽ lưu lại dấu vết, một khi truy xét, rất dễ dàng bị phát hiện, đến lúc đó, người đang ở trên không trung, không còn các loại kiến trúc yểm hộ, còn muốn đào tẩu liền khó khăn.

Xem ra gia hỏa này, không chỉ đối với địa hình trận pháp hiểu rõ rất nhiều, tư duy cũng rất kín đáo.

Trong lòng suy tư, đi theo sau lưng đối phương, rẽ vài cái, đi vào một tĩnh thất.

Nơi đây có trận pháp, có thể ngăn cách hết thảy khí tức.

- Đây có thể tránh né một đoạn thời gian!

Đi vào phòng, Trương Huyền nói.

Đúng là tĩnh thất lúc trước hắn giáo huấn Hồ Vân Sinh, rất yên tĩnh, thích hợp tình huống trước mắt.

- Ân!

Hứa Trưởng lão nhẹ gật đầu, cũng không có trực tiếp bắt đầu chữa thương, mà nhìn về phía Trương Huyền trước mắt, hai mắt bắn ra tinh quang:

- Ngươi nói ngươi là Độc Sư, có huy chương đại biểu thân phận đẳng cấp không?

Đối phương là cường giả Thánh Vực tứ trọng, vị trước mắt chỉ là Tòng Thánh, nhẹ nhõm cứu bản thân ra, nói không nghi ngờ đó là giả dối.

Vô cùng có khả năng là đối phương cố ý làm ra cái bẫy, mục đích là để cho hắn mang theo tiến nhập Độc Điện.

- Không có!

Trương Huyền lắc đầu:

- Ta chỉ là tự học, cho đến trước mắt, còn không có khảo hạch qua...

- Không có khảo hạch qua?

Ánh mắt lóe lên, sắc mặt của Hứa Trưởng lão trở nên âm trầm:

- Độc Sư cũng có thể tự học? Loại sự tình này, ngươi lừa gạt người không hiểu còn nói qua được, nói với ta, ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng?

Học tập Độc Sư, cần cẩn thận nghiên cứu các loại độc vật, hơi có sai lầm sẽ bị hạ độc chết, ân sư truyền thụ, cũng thường xuyên xuất hiện sự tình chết người, tự học? Nói đùa gì vậy!

- Ta biết rõ ngươi không tin...

Chứng kiến biểu lộ của đối phương, Trương Huyền rõ ý nghĩ của hắn, cười khổ lắc đầu:

- Không tin ta là Độc Sư, vậy cũng không có biện pháp, như vậy đi... Có dám cùng ta so đấu dùng độc không? Nếu như ngươi có thể thắng ta, không cần suy nghĩ nhiều, nhất định sẽ chết ở trong tay ngươi... Nếu như ta thắng, hy vọng có thể đưa ta đến Độc Điện, khảo hạch đẳng cấp Độc Sư chính thức!

- Cùng ta tỷ thí?

Ánh mắt nheo lại, Hứa Trưởng lão nhìn về phía thanh niên trước mắt.

Đẳng cấp huy chương, cũng không nhất định có thể đại biểu thân phận, dù sao mình ngay cả đối phương là ai cũng không biết, vạn nhất chém giết một vị Độc Sư, giành được huy chương, hắn cũng không phân biệt ra được.

Chân chính xác nhận thân phận, chỉ có một, đó chính là... Dùng độc!

Chỉ cần đối phương thật biết dùng độc... Đó chính là Độc Sư chính thức, đây là không thể giả dối.

- Tốt!

Hứa Trưởng lão gật đầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio