Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 1840: tử diệp vương phát điên (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Còn là Tử Diệp Vương sảng khoái, không giống Thủy Diệp Vương lúc trước, ta khuyên cả buổi, miệng lưỡi sắp nói nứt ra, mới miễn cưỡng uống một chén nhỏ, phiền toái chết!

- Thủy Diệp Vương?

Vừa buông chén rượu xuống, liền nghe nói như thế, đồng tử của Tử Diệp Vương co rụt lại, biến sắc:

- Ngươi là ai?

Hộ vệ chỉ nói cho đối phương biết, hắn là Tử Diệp tiền bối, cũng không nói Tử Diệp Vương!

Hơn nữa mấu chốt nhất là... Đối phương còn nói Thủy Diệp Vương!

Đồng bạn của mình vừa bị người chém giết, gia hỏa này nói ra tên, còn uống một chén rượu... Chẳng lẽ có liên hệ gì?

- Ngồi xuống ngồi xuống, chớ khẩn trương, cùng lắm thì giống như Thủy Diệp Vương, bị lộng chết mà thôi, có gì phải vội chứ...

Trương Huyền khoát tay áo, tiếp tục rót rượu.

- Ngươi... Thủy Diệp Vương là ngươi giết? Ngươi là Danh Sư thất tinh kia?

Đồng tử co rụt lại, Tử Diệp Vương chỉ cảm thấy được toàn thân tóc gáy dựng đứng.

Đối phương có thể chém giết Thủy Diệp Vương, tự nhiên cũng có thực lực chém giết hắn, người mạnh như thế gần trong gang tấc, lại có thể không phát hiện chút nào, quả thực không thể tin được.

- Cái gì Danh Sư thất tinh? Chẳng lẽ ngươi không có nhìn ra sao? Cứu đi Hứa Trưởng lão cũng là ta!

Vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy không vui nhìn qua, cơ bắp cốt cách toàn thân nhúc nhích, một lần nữa biến thành bộ dáng của hộ vệ.

- Ngươi, ngươi... Chết cho ta!

Tử Diệp Vương phát điên, gào thét một tiếng, mãnh liệt đứng dậy, bàn tay vỗ xuống, tính toán bổ ngã xuống đất.

Đường đường Dị Linh Tộc Thanh Điền nhất mạch, một trong thập đại Vương giả, lại bị một nhân loại trêu đùa hí lộng như thế, còn không có phát hiện, hắn cũng cảm thấy sắp nổ tung.

- Ai, người trẻ tuổi, chính là thiếu kiên nhẫn...

Thấy đối phương xuất thủ, Trương Huyền lắc đầu, thở dài một tiếng, cũng không thấy có bất kỳ động tác, Tử Diệp Vương ở đối diện sắc mặt trắng nhợt, thân thể liên tục run rẩy, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, từng ngụm từng ngụm thổ huyết.

Vừa rồi uống chén rượu kia, ẩn chứa Thiên Đạo chân khí của hắn, tiến nhập trong cơ thể, dĩ nhiên biến thành kịch độc.

- Ngươi hạ độc...

Hiểu được, thân thể Tử Diệp Vương liên tục run rẩy, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Đúng vậy, không hạ độc, ngươi cho rằng ta một Tòng Thánh, có thể đánh qua được ngươi?

Rầm ào ào!

Đang khi nói chuyện, hai cái chén rượu bị rót đầy, tửu thủy óng ánh, không có rơi vãi ra một giọt.

- Tòng Thánh? Ngươi... Là Tòng Thánh?

Tử Diệp Vương không thể tin được.

Nếu như nói đối phương là Danh Sư thất tinh, thua ở trong tay cũng nhận, một Tòng Thánh khiến bản thân trúng độc... Điều này sao có thể?

- Ta chỉ có bấy nhiêu thực lực, chẳng lẽ ngươi nhìn không ra?

Trương Huyền lắc đầu.

- Tòng Thánh, làm sao có thể giết Thủy Diệp Vương... Ta không tin!

Tử Diệp Vương gào thét.

Coi như là Thủy Diệp Vương trúng độc, là cường giả Thánh Vực tứ trọng, sử dụng bí pháp Nguyên Thần xuất khiếu, chém giết cực kỳ nhẹ nhõm, làm sao có thể bị chém giết, ngay cả tin tức cũng không có truyền ra?

- Đừng có gấp, không riêng gì Thủy Diệp Vương, Kim Diệp Vương, Thanh Diệp Vương cũng đều bị ta giết chết, không có gì lớn! Yên tâm đi, rất nhanh sẽ để các ngươi đoàn tụ!

Bưng lên một ly rượu, Trương Huyền uống một ngụm, thản nhiên nói.

- Ngươi... Phốc!

Thân thể Tử Diệp Vương nhoáng một cái.

Thủy Diệp Vương bị giết, hắn tận mắt nhìn thấy thi thể, giờ phút này nghe được Kim Diệp Vương, Thanh Diệp Vương lại cũng đã chết... Thiếu chút nữa trực tiếp điên rồi.

Thanh Điền thập đại Vương giả, không người nào không là thế hệ uy danh hiển hách, đừng nói một đế quốc nhất đẳng nho nhỏ như Hồng Viễn, coi như là Thanh Nguyên phong hào đế quốc, cũng không ai dám khinh thường.

Không nói tàn sát hàng loạt dân trong thành, ít nhất có thể giết thiên hôn địa ám, nhân loại không biết làm thế nào.

Hiện tại tứ đại Vương giả tiêu phí trả giá cực lớn đi ra, cái gì cũng chưa làm, liền ngoẻo ba cái... Nghe khẩu khí, đều hao tổn ở trong tay Tòng Thánh này, thật hay giả?

Trong mắt tràn đầy hoảng sợ, biết rõ đối phương có thể nói ra tên, tất nhiên tám chín phần mười là thật, Tử Diệp Vương không dám dừng lại, thân thể chuyển một cái, muốn đào tẩu.

Kim, Thanh, Thủy ba đại Vương giả, từng cái thực lực đều không yếu hơn hắn chút nào, kết quả đều hao tổn ở trong tay đối phương, không cảm giác mình có thể chém giết!

Còn không bằng trước đào tẩu lại nói.

Còn độc trong cơ thể, chỉ cần chạy thoát, tổng có biện pháp giải quyết...

- Đi? Ta cũng bố trí trận pháp, hiện tại đi, có phải có chút quá không lễ phép rồi hả?

Lắc đầu, Trương Huyền lần nữa xoa xoa tay.

Tử Diệp Vương vừa bay không xa lập tức cảm thấy toàn thân đau đớn, từ không trung rớt xuống, người ở dưới đất liên tục run rẩy.

- Trốn không thoát, cùng lắm thì cùng chết...

Cảm nhận được kịch độc trong cơ thể liên tục xé rách, tùy thời có thể tử vong, Tử Diệp Vương biết chắc trốn không thoát, cắn răng một cái, lần nữa lao đến trung niên nhân.

Nếu như trốn không thoát, vậy ngọc nát đá tan!

- Vì sao các ngươi đều ưa thích đồng quy vu tận vậy nhỉ?

Thở dài một tiếng, vẻ mặt Trương Huyền phiền muộn.

Cái gọi là Thanh Điền thập đại Vương giả này, đã giết ba cái, từng cái đều muốn đồng quy vu tận... Thật sự là không hề có ý mới!

- Mấy người các ngươi, đi lên trước móc đồ vật trong miệng hắn ra, sau đó đập cho một trận lại nói!

Ngón tay câu câu, lập tức bảy tám Khôi Lỗi xuất hiện ở trước mắt, nhắm Tử Diệp Vương vọt tới.

- Dị Linh tộc? Không đúng, đây là Khôi Lỗi...

Chứng kiến mấy gia hỏa xông lại, thân thể Tử Diệp Vương run lên.

Có thể làm cho nhiều Khôi Lỗi Dị Linh tộc như vậy hộ giá, đây không phải đãi ngộ Vương giả nên có sao?

Đến cùng ngươi là Vương giả Dị Linh Tộc, hay là ta?

Như thế nào ta người cô đơn, một thuộc hạ cũng không có, bần hàn như vậy...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio