Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 3010: trương huyền từ hôn (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn thấy ánh mắt khát vọng của con gái, Lạc gia gia chủ tan hết lửa giận, hóa thành dịu dàng:

- Thôi được! Nếu có oan ức, thì nói cho phụ thân, tuy những năm này cha ngươi không có tiến bộ gì, nhưng quyết không cho người bắt nạt đến trên đầu con gái lại thờ ơ!

- Cám ơn cha!

Lạc Thất Thất nhẹ gật đầu, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, ánh mắt mang theo thảm thiết:

- Lão sư, ngươi đã từng nói, nếu có người bắt nạt ta, sẽ thay ta làm chủ... Lời này, còn giữ lời không?

- Ta...

Trương Huyền sửng sốt, không biết nên trả lời như thế nào.

Lúc trước ở Thanh Nguyên thành phân biệt, nữ hài từng hỏi hắn, nếu có người bắt nạt nàng thì làm sao bây giờ, câu trả lời của hắn là, vi sư thay ngươi làm chủ... Lời nói vẫn quanh quẩn bên tai, mà cảnh tượng trước mắt lại trở thành như vậy.

Người bắt nạt nàng, là bản thân, muốn làm chủ, lại nên làm như thế nào?

- Là ta có lỗi với ngươi, từ hôm nay trở đi, hôn ước của Trương gia cùng Lạc gia xoá bỏ, ngươi rốt cuộc không cần bị hôn ước hạn chế, có thể tự do tự tại...

Dừng lại một chút, Trương Huyền nói.

Hiện tại quả thực không cách nào thay nữ hài làm chủ, duy nhất có thể làm, chỉ có một... chính là từ hôn, trả lại nàng tự do!

- Từ hôn ư?

Lạc Thất Thất lắc đầu, ánh mắt mập mờ, không biết nhìn về phương nào, khóe miệng lộ ra cười khổ:

- Đồ vật ưa thích, chưa hẳn thật sự có thể một mực nắm giữ, giống như đồ vật lúc trước nghiền nát vậy, dù dùng hết thủ đoạn, cũng không có khả năng giống như lúc đầu... Từ hôn là tự do, nhưng người ta thích kia, sẽ đi thật xa, sẽ không trở về... Con người của ta cố chấp, không đồng ý từ hôn!

- Ngươi... Đây là tội gì!

Trương Huyền bất đắc dĩ:

- Ngươi tuyên bố từ hôn, chí ít có thể để cho Lạc gia bảo tồn mặt mũi!

- Ta biết, nhưng... ta không muốn!

Lạc Thất Thất nói.

Nếu như nàng nói từ hôn, chuyện ngày hôm nay tuy khó chịu nổi, nhưng chí ít mặt mũi Lạc gia vẫn còn, không đến mức quá mất mặt, nhưng thật muốn làm như vậy, cùng lão sư sẽ triệt để chặt đứt, không còn khả năng gặp nhau.

Người nàng cảm mến, nhưng lại là kết quả này, không thể nào tiếp thu được, cũng không muốn tiếp nhận.

- Ngươi... Ngươi hẳn phải biết, ta là khẳng định sẽ từ hôn!

Trương Huyền nói.

Đã nhận định người là Lạc Nhược Hi, hôn ước bên này, nhất định phải hủy, nếu không, là không chịu trách nhiệm. Đồng dạng là chỗ yêu mến, hắn cũng không muốn để cho người mình ưa thích nhận oan ức.

- Vậy lão sư ngươi tới hủy đi...

Lạc Thất Thất lẩm bẩm nói.

- Thôi được!

Biết nữ hài chắc chắn sẽ không chủ động, Trương Huyền cắn răng, lật bàn tay một cái, tộc trưởng lệnh xuất hiện ở trên không:

- Trương Huyền ta lấy thân phận Trương gia gia chủ tuyên bố, hủy hôn ước với Lạc gia tiểu công chúa! Là vấn đề bản thân ta, không xứng cưới nàng làm vợ, là ta phụ lòng nàng!

Thanh âm vang vọng bốn phía, chấn không khí phát ra từng cơn nổ vang.

- Tiểu Thất...

Nghe được hắn nói, Lạc gia gia chủ xiết chặt nắm đấm, Lạc Huyền Thanh cũng nhìn về phía Trương Huyền, giống như nhìn lấy thâm cừu đại hận.

Tuy nói là hắn phụ lòng, nhưng mọi người có thể rõ ràng, lần này mặt mũi Lạc gia tổn hại, là ván đã đóng thuyền.

- Nhậm đường chủ, sự tình đã quyết định, mong Danh Sư đường có thể truyền tin tức này, một chữ không thiếu thông báo!

Thu về tộc trưởng lệnh, Trương Huyền nhìn về phía Nhậm Thanh Viễn, ôm quyền nói.

Muốn tin tức dùng tốc độ nhanh nhất thông báo thiên hạ, chỉ có thông qua Danh Sư đường.

- Được rồi!

Nhậm Thanh Viễn gật đầu.

Sự tình hai bên tình nguyện, nói không nên lời ai đúng ai sai.

- Thất Thất, bảo trọng!

Làm xong những thứ này, Trương Huyền nhìn về phía nữ hài trước mắt, cắn răng một cái, xoay người đi thẳng về phía trước.

Tất cả trưởng lão Lạc gia muốn ngăn cản, nhưng nhìn thấy Tĩnh Không châu trên không, cuối cùng vẫn cố nén tức giận, ngừng lại.

- Lão sư...

Mới vừa đi mấy bước, thanh âm nữ hài vang lên lần nữa.

Trương Huyền dừng lại, chậm rãi quay đầu, ngay sau đó nhìn thấy ánh mắt Lạc Thất Thất tràn đầy mông lung mang theo trông đợi, tràn đầy yêu thương cùng không bõ. Qua nửa ngày, thanh âm mới chậm rãi phun ra.

- Lão sư, về sau... ngươi sẽ còn dạy ta luyện đan chứ?

- Sẽ!

Trương Huyền gật đầu:

- Ngươi muốn học lúc nào, ta đều sẽ dạy ngươi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio