Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 408: tiến vào độc điện (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Yên tâm đi, một lát nữa đến Độc Điện, ngươi có thể sớm tuyên bố, nói là ta tìm đến chỗ ngươi, tự xưng là đặc sứ. Ngươi không xác định được, mới dẫn qua. Như vậy cùng ngươi sẽ không có quan hệ gì. Về phần khế ước cổ trên người ngươi, cũng có thể nói là ta để cho ngươi dẫn đường, ra tay giải quyết được.

Nhìn ra được suy nghĩ của hắn, Trương Huyền nói.

- Chuyện này...

Sắc mặt đại dược vương đỏ lên.

Không nghĩ tới đối phương đã thay hắn nghĩ xong đường lui. Buồn cười hắn còn lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử!

Không thể không nói, đề nghị này, thật sự từ chối hay nhất.

Hắn không phải là người của Độc Điện, không nhận ra đặc sứ là bình thường. Nếu như mắt các ngươi cũng vụng về, không nhận ra, cho dù sau đó muốn trách tội cũng không trách tội được.

Lại nói, chuyện đại dược vương và điện chủ ký kết khế ước cổ, tuy là cơ mật, bên trong Độc Điện vẫn có người biết. Hiện tại điện chủ chết, hắn vẫn vui vẻ, không có một lời giải thích, ai cũng sẽ nghi ngờ.

Một câu nói, giải quyết tai hoạ ngầm cho hắn, có thể khiến cho người khác không nghi ngờ, không còn dám động tới hắn, thực sự một mũi tên trúng ba con nhạn.

Chỉ có điều...

- Nếu như ta nói vậy, bọn họ nhất định sẽ phát sinh nghi ngờ đối với ngươi...

Đại dược vương có chút do dự, hỏi:

- Không biết Bạch y sư biết đối với độc sư bao nhiêu?

Nói như vậy, mình thì an toàn, nhưng vị Bạch y sư này sẽ rơi vào tình cảnh càng nguy hiểm hơn.

Người của Độc Điện tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp sát hạch. Nếu như hiểu biết của hắn đối với độc sư rất nhiều còn tốt. Nếu chút có bất trắc, cũng rất dễ dàng lộ ra.

- Nửa tháng trước mới nghe nói tới chức nghiệp này. Trước đó chưa từng nghe qua!

Trương Huyền nói.

- Nửa tháng trước... mới nghe nói?

Mí mắt đại dược vương giật một cái, thiếu chút nữa thì máu tươi phun ra.

Đại ca, ngươi lừa ta sao?

Nửa tháng trước mới nghe nói, ngay cả độc sư là cái gì cũng không biết, lại dám giả mạo đặc sứ...

- Đúng vậy!

- Giả mạo đặc sứ, ngay cả huy hiệu đại biểu thân phận, lệnh bài thân phận của tổng bộ cũng không có. Muốn nhận được sự tín nhiệm của đối phương, nhất định phải biểu diễn kỹ xảo sử dụng độc. Cái gì cũng không sẽ, cái gì cũng không hiểu...

Thấy đối phương đáp ứng đương nhiên, hoàn toàn không có chút sợ hãi, đại dược vương chỉ cảm thấy một ngụm máu tươi tích lại ở ngực, bất cứ lúc nào cũng sẽ phun ra ngoài.

Nếu như ngươi có lệnh bài thân phận của tổng bộ, huy hiệu độc sư cấp bậc cao, giả mạo đặc sứ, người khác sẽ tin tưởng!

Không cóa những cái này, có thủ đoạn sử dụng độc xác thực, cũng có thể làm cho người ta tin phục...

Nửa tháng trước mới nghe nói độc sư, cái gì ý cũng không biết, cũng đều không hiểu, lại dám giả mạo, rốt cuộc là tâm lớn, hay không biết nguy hiểm?

Đây không phải là qua gặp gia gia. Một khi để cho đối phương phát hiện ngươi là giả, thật sự sẽ giết chết!

- Không sao, đến lúc đó xem tình hình rồi hành sự là được!

Biết đối phương lo lắng cái gì, Trương Huyền khoát tay áo:

- Được, đã đi tới nơi này, suy nghĩ quá nhiều cũng vô dụng. Đi xuống đi!

Tuy rằng hắn không biết gì đối với độc sư, nhưng có Thiên Đạo Đồ Thư Quán, ngay cả danh sư cũng có thể ngụy trang, giả vờ một độc sư lợi hại hơn một chút, cũng không thành vấn đề.

- ...

Nhìn thấy được vẻ mặt đối phương không quan tâm, đại dược vương lộ ra vẻ mặt chán nản. Chút lòng tin vừa sinh ra, lại tiêu tan thành mây khói.

Thật không biết người trước mắt này đến cùng lấy đâu ra tự tin như vậy.

Chỉ có điều, việc đã đến nước này, hắn đã không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là đi bước nào tính bước ấy.

Dọc theo thông đạo của sơn cốc đi xuống, thời gian không lâu bọn họ đã đi tới thành trì trước mặt.

- Người nào, dám tự ý xông tới Độc Điện?

Còn chưa có đi vào cửa thành, liền nghe được một tiếng hét lớn. Mấy người trung niên thân mặc áo bào đen chui ra. Ánh mắt của mỗi một người lạnh lùng, giống như con chim ưng, con cú.

- Chu độc sư, Liễu độc sư, các vị, là ta!

Bước lên trước, đại dược vương vội vàng nói.

- A? Hóa ra là đại dược vương? Ngươi không đợi ở Hồng Liên thành, chạy tới đây làm cái gì?

Người trung niên được gọi là Chu độc sư híp mắt lại một cái.

- Loại tình huống hiện tại như vậy, người khác trốn cũng không kịp, chính ngươi lại muốn xông tới. Có đúng là chán sống rồi hay không?

Liễu độc sư cũng hừ một tiếng nói.

Độc Điện hỗn loạn, người người cảm thấy bất an. Lúc này hắn qua, tuyệt đối là đâm đầu vào chỗ chết.

Hai người này trước đó có quen biết cùng đại dược vương, bình thường cũng thu được không ít lợi ích, tất nhiên cũng nói giúp hắn.

- Ta tìm đến ba vị phó điện chủ...

Biết đối phương là có lòng tốt, đại dược vương đang muốn nói rõ ý đồ đến, đã thấy một độc sư đi tới trước mặt Trương Huyền.

- Người này là ai? Chẳng lẽ ngươi không biết không có sự đồng ý, lại tùy tiện dẫn người qua, là tử tội sao?

Nhìn về phía Trương Huyền, trong mắt vị độc sư này mang theo sát cơ nồng đậm mạnh mẽ:

- Người ngoài, muốn trách thì trách mạng ngươi không tốt. Chỉ có điều, có thể chết ở trên độc dược do ta mới nghiên cứu chế tạo ra, cũng coi như là vinh hạnh!

- Hãy khoan đã. Vị này chính là...

Thấy hắn lập tức động thủ, đại dược vương biến sắc, đang muốn nói ra hắn là đặc sứ, đã thấy “Bạch y sư” trước mắt, bàn chân vừa nhấc lên, một cước đạp tới.

Ầm!

Độc sư muốn giết hắn, còn không có kịp phản ứng, lại bay ngược ra, thân thể nặng nề đập vào trên tường thành, giống như một vòi máu tươi điên cuồng phun ra, cái cổ lệch sang một bên, hôn mê bất tỉnh.

- Cái gì?

- Làm càn!

Không vừa nghĩ tới người này tự ý xông tới Độc Điện, dám động thủ đối với bọn họ, tất cả đám người Chu độc sư, Liễu độc sư đều sửng sốt. Ngay lập tức bọn họ liền nổi giận, đồng loạt bao vây xung quanh hai người, đằng đằng sát khí.

- Kết thúc rồi...

Không có huy hiệu đại biểu thân phận, không hiểu về độc sư, đại dược vương nghĩ, tốt nhất có thể giấu mình chút, nhận được sự tin tưởng phục tùng của người khác, sau đó sẽ nghĩ tới biện pháp khác.

Người này thì hay rồi. Vừa đến lại đánh người...

Đại ca, ngươi thực sự chê chúng ta chết không đủ nhanh sao?

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, thân thể thoáng lảo đảo một cái. Đại dược vương chỉ cảm thấy nước mắt lại cũng không khống chế được.

Trời ạ, người khác có bằng hữu giống như thần trong đội.

Ta đây là một... người bẫy chết người không đền mạng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio