Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 559: hoa cúc (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Xem bệnh không phải trò đùa, không thể chỉ nhìn ở bề ngoài, đi tới, ngay cả màu sắc lông thân thể man thú, tình trạng thân thể, tim đập hít thở chưa từng nhìn, chỉ sờ một chút liền trở lại... có ý gì?

Đừng nói cho ta biết, người đã xem xong chứng bệnh của đối phương, biết phương pháp trị liệu?

Vẻ mặt mỗi người Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ cũng mê hoặc, không biết trong hồ lô của vị Liễu hội trưởng này bán thuốc gì.

Đi về, vốn tưởng rằng hắn sẽ nói cái gì đó. Nhưng không ngờ lại phát hiện, một mình hắn đứng tại chỗ... bắt đầu đờ người ra.

Cái gì cũng không nhìn, tùy tiện sờ một cái liền trở lại đờ ra. Loại thủ đoạn xem bệnh này, đừng nói là hắn, ngay cả Lâm Đào tông sư kiến thức rộng rãi cũng không hiểu ra sao.

- Khụ khụ, Liễu hội trưởng, hùng sư đuôi vàng... có thể còn cứu được không?

Thấy hắn ngây người một hồi thật lâu, biểu hiện trên mặt lúc sáng lúc tối, Mạc Thiên Tuyết không thể tiếp tục kìm chế được hỏi.

Có thể trị hay không, ngươi thật ra nói một lời đi. Còn đứng ngây ra ở chỗ này, ý tứ thế nào?

- A, ta nói mấy thứ, ngươi lập tức qua chuẩn bị, càng nhanh càng tốt!

Lúc này Trương Huyền mới hồi phục tinh thần lại, cũng không trả lời, sắc mặt ngưng trọng phân phó.

- Vâng!

Mạc Thiên Tuyết gật đầu.

- Vô Cốt Hoa, Kim Huyết Độc Dịch, Tam Thiên Trùng Huyết...

Trương Huyền thuận miệng nói tên hơn mười dạng dược liệu.

- Đây... đây đều là độc dược?

Vốn cho rằng hắn sẽ nói ra một ít thuốc đại bổ các loại, kết quả nói ra đều là vật kịch độc, Mạc Thiên Tuyết nghe thấy, da đầu tê dại.

- Ừ, đi đi!

Trương Huyền xua tay.

- Độc dược, thật sự có thể trị được chứng bệnh cho hùng sư đuôi vàng sao?

Mạc Thiên Tuyết không hiểu ra sao.

Sinh mạng của hùng sư đuôi vàng suy giảm cạn kiệt, còn có chút phát điên. Dựa theo tình huống bình thường, chắc hẳn là tìm kiếm một ít đại bổ thuốc, cho nó dùng, khiến cho hắn khôi phục tinh lực, một lần nữa tỉnh lại.

Tìm một ít độc dược tới làm gì?

- Phụ vương, nghe lời của Liễu hội trưởng đi. Nếu hắn bảo phụ vương lấy mấy thứ này này, nhất định có mục đích của chính mình!

Thấy phụ thân do dự, Mạc Vũ vội vàng truyền âm.

Nàng từng tận mắt nhìn thấy vị này chữa bệnh cho đại dược vương, thủ đoạn thần kỳ đa dạng. Nếu hắn bảo phụ vương chuẩn bị độc dược, tự nhiên có đạo lý của hắn.

- Được!

Mạc Thiên Tuyết đáp ứng, khoát tay áo. Một lát sau, một người áo xám xuất hiện, hắn phân phó một câu.

Không hổ danh là vương thất của Thiên Vũ vương quốc, tốc độ làm việc cực nhanh. Không bao lâu, tất cả dược liệu lại được đưa tới.

- Liễu hội trưởng, vậy nên dùng như thế nào?

Nhìn một đống độc dược, Mạc Thiên Tuyết chỉ cảm thấy khóe miệng co giật, không nhịn được nhìn lại.

Những dược liệu này, tùy tiện một gốc cây cũng có thể đơn giản độc chết cường giả Tông Sư. Hơn mười loại ở chung vào một chỗ, càng đáng sợ hơn. Thật không biết hắn cần mấy thứ này làm gì.

- Có trường mâu hay không? Chuẩn bị 36 cây!

Vẫn không trả lời, Trương Huyền nói tiếp.

Trường mâu là một loại binh khí. Trong vương cung, rất nhiều hộ vệ đều sẽ đeo, rất dễ tìm. Mấy phút sau, trước mắt hắn liền thả một đống lớn.

- Lại đi chuẩn bị bốn mươi con bò dê, cũng giết chết nó, máu tươi đều chứa ở trong thùng...

Trương Huyền tiếp tục phân phó.

Tuy rằng trong lòng Mạc Thiên Tuyết tràn đầy nghi ngờ, nhưng biết vị Liễu hội trưởng trước mắt này khẳng định sẽ không bắn tên không đích, hắn tiếp tục để người ta chuẩn bị.

Tất cả chuẩn bị thỏa đáng xong, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, đi vài bước đến trước mặt đống dược liệu đã chuẩn bị lúc đauà, bàn tay vỗ ở trên bàn.

Vù!

Hơn mười loại thuốc lập tức bay ra. Hai tay hắn hợp lại, dưới sự trùng kích của chân khí, độc dược đồng thời bị đánh nát, biến thành bột, giống như dung hợp với nhau, xanh mượt, khiến người ta vừa nhìn dưới lại sởn tóc gáy.

Những dược vật này, một mình như nhau là có thể độc chết cường giả Tông Sư cảnh, hơn mười dạng dung hợp, uy lực lớn hơn nữa, sợ rằng nửa bước Chí Tôn ngửi lên một ngụm, đều ít nhất phải hôn mê nửa ngày.

- Đây là... thủ đoạn độc sư điều chế dược? Chẳng lẽ... Vị Liễu hội trưởng này là một vị độc sư?

Nhìn thấy được độc phấn tung bay, thuốc dựa theo sự dung hợp không ngừng thay đổi màu sắc. Mạc Thiên Tuyết, Lâm Đào tông sư đều âm thầm cảnh giác.

Độc sư đáng sợ ở chỗ có thể giết người vượt cấp.

Đừng thấy có vài độc sư tu vi của bản thân không tính là gì cả, nhưng ai cũng không biết hắn có thể điều chế ra loại thuốc thế nào. Chuẩn bị không tốt sẽ sơ suất mất Kinh Châu, chết ở trên tay của đối phương.

Loại ví dụ này chỗ nào cũng có. Chính là vì nguyên nhân như vậy, nghề nghiệp này mới bị người ta kiêng kỵ, khiến người ta kinh hoàng.

Vị Liễu hội trưởng này dùng nhiều thuốc kịch độc như vậy, tiện tay dung hợp, nói rõ đối với thuốc độc tính, lực không chế cực kỳ cao minh, không phải sẽ là một vị độc sư chân chính chứ?

- Y sư lợi hại, nắm giữ thuộc tính của dược liệu, cho dù kịch độc cũng có thể hiểu được một chút, không có gì là kỳ quái!

Nhìn ra hai người nghi ngờ, Mạc Vũ truyền âm.

Y sư và độc sư, một bên cứu người một bên giết người, thoạt nhìn tương sinh tương khắc, trên thực tế lại có rất nhiều chung chỗ!

Thậm chí lời đồn đại, trước đây vị độc sư đứng đầu, lúc đầu là một vị y sư cao minh. Sau khi thê nhi bị kẻ thù thảm sát, lúc này tính tình mới thay đổi lớn, nghiên cứu kịch độc, lưu lại một quyển sách, diệt sạch tất cả nhà của kẻ thù.

Đương nhiên, sự thực rốt cuộc như thế nào, trải qua năm tháng lâu dài, ai cũng không có cách nào xác nhận được. Nhưng thông qua truyền thuyết này, có thể biết được, độc sư và y sư có rất nhiều chỗ dung hợp. Y sư cao minh, có thể điều chế độc, cũng không có gì kỳ quái.

- Được rồi...

Ba người đang giao lưu, đã thấy người thanh niên cách đó không xa ngừng lại, thuốc bột đã hoàn toàn điều chế xong. Hắn tiện tay bỏ vào nước thùng. Nước trong đó lập tức biến thành màu xám tro.

Làm xong những việc này, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm. Hắn di dạo một vòng dọc theo hùng sư đuôi vàng, lại ngừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Đào tông sư cách đó không xa.

- Trận pháp này, có thủ đoạn nhanh chóng kích hoạt hay không?

- Nhanh chóng kích hoạt?

Lâm Đào sửng sốt.

- Ừ!

Trương Huyền gật đầu.

Trước đây, thời điểm đi tới Thú Đường, hắn từng tận mắt nhìn thấy Vân Đào kích hoạt qua trận pháp, cần phải chuẩn bị trước, tương đối phiền phức.

- Tốt nhất có thể ở bên trong nửa hít thở, khiến cho trận pháp khởi động, mới có thể phát huy ra hiệu quả!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio