Thiên Đạo Đồ Thư Quán

chương 845: cứng rắn cướp (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Hóa ra tiểu huynh đệ cũng là thuần thú sư. Trẻ tuổi như vậy lại đạt được nhị tinh, quả nhiên anh hùng tuổi trẻ!

Trong lòng kỳ quái, trên mặt hắn lại không biểu hiện ra ngoài, chắp tay cười nói một câu, liền không nói thêm gì nữa.

Thuần thú sư nhị tinh chưa đầy hai mươi, tuy rằng là thiên tài, nhưng ở Thú Đường bọn họ, còn có thể lấy ra một đám lớn, không tính là gì cả.

Thấy trong giọng nói của hắn mang theo ý có lệ, Trương Huyền cũng lười giải thích.

Lần này hắn qua là vì mộ vu hồn. Đối phương có biết hay không, coi trọng hay không coi trọng, đều không có quan hệ quá lớn với hắn. Chỉ cần không làm lỡ chính sự là được.

- Hàn đường chủ, Trương...

Thấy bộ dáng bạn cũ như vậy, biết hắn khẳng định không biết thân phận của người thanh niên trước mắt này, vừa định giải thích một chút, khiến cho hắn coi trọng, liền nghe được mặt đất ngay phía trước chấn động. Một âm thanh kịch liệt vang lên.

Gào!

Từ sơn động truyền đến, mang theo mùi sét đánh, giống như tiếng sấm. Dưới sóng âm kích động, cây cối xung quanh khô héo, lá cây đều rơi xuống.

- Lợi hại!

Ánh mắt Trương Huyền thoáng ngưng trọng.

Không nói gì khác, chỉ dựa vào âm thanh này, đứng mũi chịu sào, người tu luyện dưới Tông Sư, sợ rằng cũng có thể lập tức đánh chết, hoàn toàn không có chút năng lực phản kháng nào.

Uy lực của một tiếng gầm, cường đại như vậy, không hổ danh là mãnh thú nổi danh trong toàn bộ liên minh vạn quốc, quả nhiên đáng sợ.

- Nó tỉnh rồi. Bắt đầu đi!

Ánh mắt Hàn đường chủ nhất thời sáng lên, lại không có thời gian để ý tới lời Tái các chủ nói, quay đầu lại căn dặn một tiếng.

Mấy lão già bên cạnh hắn, nghe được phân phó, đồng thời gật đầu, đồng loạt tiến lên một bước. Một người dẫn đầu, cổ tay lật một cái.

Ầm ầm!

Một thi thể con linh thú cực lớn xuất hiện ở trước mắt.

- Thi thể Lộc Quần thú Hóa Phàm nhị trọng? Thứ này cũng có thể săn giết bắt được sao?

Nhìn thấy được cái này, Triệu Phi Vũ trong đám người, lông mày thoáng giật một cái, có vẻ không thể tin được.

- Linh thú này rất lợi hại sao?

Tôn Cường nghi ngờ nhìn qua.

- Lộc Quần thú là một loại linh thú cấp bậc Hóa Phàm nhị trọng, tu vi không cao, nhưng tốc độ cực nhanh, chất thịt ngon, là con mồi linh thú thậm chí người tu luyện cũng thích, số lượng rất ít ỏi. Toàn bộ núi Cửu Khúc, cũng không nhất định có thể có một con. Có thể bắt được, cũng giết chết, khẳng định tốn không ít thời gian và phải trả cái giá lớn!

Từ nhỏ mắc phải bệnh lạ, thân thể không thể động đậy, chỉ có thể dựa vào đọc sách qua ngày. Lộc Quần thú vốn là hiếu kỳ, Triệu Phi Vũ nhớ rất rõ ràng.

- Xem ra ngươi biết không ít. Con Lộc Quần thú này là do mười bảy vị thuần thú sư của Thú Đường chúng ta đồng thời xuất động, tốn nửa năm, bày ra thiên la địa võng mới đuổi tới! Có thể nói, toàn bộ liên minh vạn quốc lại chỉ có một con này. Còn muốn tìm một con khác, cũng làm không được, vạn vàng khó cầu!

Nghe được hai người nói chuyện, người thanh niên mặc áo bào màu xám mỉm cười, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo.

Lộc Quần thú, tuy rằng cấp bậc không tính là quá cao, lại trời sinh có tính cảnh giác, giảo hoạt giống như hồ ly. Nếu không nhiều thuần thú sư như vậy đồng thời xuất động, cũng đừng hòng mơ tưởng bắt được.

- Ừ!

Mặc dù đối phương nói tự kỷ, Triệu Phi Vũ vẫn công nhận gật đầu.

Vật này quả thật không dễ bắt. Năm đó vương thất liên minh (cũng chính là minh chủ phủ), một vị vương tử bị bệnh, cần phải có trái tim của loại linh thú này làm thuốc, từng treo giải thưởng lớn năm năm, chưa từng nhận được.

Cuối cùng vị vương tử kia, bởi vì không có cách nào điều chế thuốc, không trị được mà chết, trở thành một chuyện đáng tiếc lớn.

Nàng cũng chính là nghe nói về chuyện này, tìm sách đọc, biết được loại sinh mạng Lộc Quần thú này.

- Lộc Quần thú không chỉ chất thịt ngon, quan trọng nhất chính là, loại linh thú này, lấy linh dược làm thức ăn, thực lực không cao, linh lực lại mười phần, giống như thuốc đại bổ, linh thú khác ăn vào, rất dễ dàng đột phá cảnh giới, đạt được thực lực càng cao hơn!

Tái các chủ nói chen vào:

- Có thể nói... Đó là một Tấn Cấp đan di động!

- Thì ra là thế. Xem ra bọn họ là muốn dùng thi thể của con vật này, lấy lòng yêu thần thú!

Tôn Cường lúc này mới hiểu được, không nhịn được líu lưỡi.

Linh thú khó có thể bắt được như vậy, cũng chuẩn bị qua, xem ra vì yêu thần thú này, đường chủ Thú Đường thật đúng là hạ cả vốn gốc.

Bên này nhỏ giọng bàn luận, Hàn đường chủ trước mặt hít sâu một hơi, tiến lên một bước.

- Yêu thần huynh, lần trước thứ nói với huynh, ta đã chuẩn bị xong, lại ở trong này. Ra đây xem đi!

Âm thanh truyền vào sơn động. Bên trong yên tĩnh một hồi. Lại ở thời điểm tất cả mọi người đầy khẩn trương, một tiếng gào thét vang lên. Một cái bóng cực lớn bay ra.

Là một con man thú cực lớn, thân cao bảy, tám thước, hai cánh mở rộng, chừng hơn ba mươi thước, đôi mắt màu đỏ tươi như máu, dữ tợn đáng sợ, toàn thân đầy mảnh vảy, cho thấy phòng ngự cường đại.

Linh thú bay siêu cấp Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, toàn bộ liên minh vạn quốc người người đều kiêng kỵ... Yêu thần!

Gào!

Hình như nghe hiểu được lời hắn nói, linh thú cực lớn, nhìn về phía thi thể Lộc Quần thú đặt trên mặt đất, đầy nhiệt tình.

Linh thú đã có thể hấp thu linh khí thiên địa, tự mình tu luyện thăng cấp, cũng có trí tuệ không kém gì nhân loại.

Thi thể con Lộc Quần thú này tản ra mùi thuốc nồng đậm và sóng dao động linh lực mãnh liệt. Nó biết chỉ cần ăn vào, tu vi nhất định có thể tiến nhanh. Cho dù không đạt được Hóa Phàm ngũ trọng, lực lượng khẳng định cũng tăng mạnh, làm sao không kích động.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio