- Ta chưa từng gặp một tên nhóc mười mấy tuổi lại có thiên phú cao như hắn. Tin tức tình báo Tây Môn đại nhân đưa cho chúng ta hoàn toàn sai lầm. Tên Phong Vân Vô Ngân đó đã tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới cảnh giới cảnh giới rất cao, cơ hồ đã tới cảnh giới đại thành, thần lực cường hãn vô cùng, có thể sánh với cửu phẩm, thập phẩm hung thú. Hơn nữa, nhục thể cường hãn tới mức đáng sợ. Chỉ dựa vào nhục thể để phá đao ý của ta. Nhưng đó chưa phải điều đáng sợ nhất.
Ngưng lại một lát, cơ mặt Lãnh Như Sương khẽ co rút lại, tiếp tục nói:
- Hắn đã lãnh ngộ ra kiếm ý! Hai phần kiếm ý của hắn, độ thuần khiết có thể sánh với ba phần kiếm ý của ngươi. Chỉ có huyền khí tu vi của hắn là quá yếu, chỉ có lục phẩm, không thể chiến đấu lâu dài. Bây giờ, có thể khẳng định rằng, Phong Vân Vô Ngân không chỉ là chí tôn vương giả trong số đệ tửmới lần này, mà ở trong Nham Thạch Thành này, thiên phú của hắn còn là thiên tài chỉ kém Da Luật Hồng đại nhân. Khó trách hắn dám lên tiếng khiêu chiến với Da Luật Hồng đại nhân, định lại chiến ước ba năm. Ta có thể khẳng định, chỉ một hai năm sau, thập đại cao thủ trong Nham Thạch Thành đều không phải là đối thủ của hắn.
- Hả?
Ánh mắt Vị Ương Nghị đột nhiên tràn ngập kiếm ý, một cỗ kiếm ý xông thẳng lên trời xanh:
- Như Sương, nàng nói hai phần kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân có thể sánh với ba phần kiếm ý của ta?
Lãnh Như Sương đạm mạc nhìn Vị Ương Nghị một cái:
- Ngươi tận mắt nhìn thấy hắn thì sẽ rõ. Ta đã bại dưới tay hắn, nếu không đích thân giết hắn thì sẽ là trở ngại với việc tu hành sau này của ta. Ngược lại, nếu có thể thành công giết hắn, ta nhất định sẽ vượt qua chướng ngại, tâm tính và đao ý sẽ đều lột xác. Từ giờ phút này, phu thê chúng ta liên thủ truy sát hắn, cũng không cần để ý tới nhiệm vụ bắt sống mà Tây Môn đại nhân giao cho chúng ta nữa. Hắn chém đứt một cánh tay của ta, ta phải làm cho hắn mất mạng.
...
Nham Thạch Thành!
Trong một căn gác bốn tầng mái cong điêu khắc tinh xảo.
Ở tầng thứ tư.
Chúc lão nghênh ngang ngồi trong một gian phòng, tay tùy tiện lật một quyển sổ dày.
Mấy gã hậu thiên thập phẩm đại viên mãn cảnh giới cường giả khoanh tay đứng xung quanh.
- Ồ, mấy ngày nay, dường như đệ tử tới nhận nhiệm vụ đã ít đi nhiều.
Chúc lão buột miệng nói.
- Chúc lão, mấy ngày nay phần lớn bát, cửu phẩm đệ tử trong thành đều bỏ không làm nhiệm vụ truy sát tán tu, tìm kiếm dược thảo, bảo vệ thươngđội, mà đều đi vào trong khu rèn luyện dã ngoại... Chúc lão, ngài ung dung nhàn tản, không rõ về một vài chuyện ở trong thành, cũng không để ý quản lý, đương nhiên là không biết ẩn tình bên trong...
Một gã hậu thiên thập phẩm đại viên mãn cường giả cười nói.
- Đừng nhiều lời. Có lời thì nói, có rắm thì đánh. Hôm nay lão tử rảnh rỗi tới ngồi, tiểu tử ngươi đừng có ấp a ấp úng, vòng vo tam quốc. Cẩm thận lão tử ném ngươi ra ngoài.
Chúc lão trừng mắt, bực tức nói.
- Dạ, dạ, Chúc lão, là thế này, Long Bá Thiên ngấm ngầm ban bố hai nhiệm vụ với võ giả, một là săn con Thực Thi Ngốc Ưng...
Gã thập phẩm đại viên mãn cảnh giới cường giả vội nói.
- Ồ, tên tiểu tử Long Bá Thiên này muốn tu luyện Hậu Thổ Thần Công tới đại thành cảnh giới đây mà.
Chúc lão chậc chậc lưỡi:
- Tên ngốc đó, cho dù có luyện Hậu Thổ Thần Công tới đại thành thì cũng không thể đánh bại Hồ Ngoan.
- Dạ, Chúc lão, Hồ Ngoan bị bọn chúng xưng là, ngoài các cao thủ thập phẩm cảnh giới ra, người đứng đầu trong số thập đại cao thủ của Nham Thạch Thành, kỳ tài ngút trời, tên Long Bá Thiên không thể nào sánh nổi. Thiên phú, có lúc sẽ quyết định tới tiền đồ của một võ giả. Chúc lão, nhiệm vụ thứ hai mà Long Bá Thiên ban bố là bắt sống đệ nhất cao thủ trong đám đệ tử mới, Phong Vân Vô Ngân, nghe nói Phong Vân Vô Ngân đã đánh chết nữ nhân của Long Bá Thiên, làm mất thể diện của hắn, hắn tuyên bố phải bắt sống Phong Vân Vô Ngân để hành hạ giày vò. Bởi vậy, mấy ngày nay phần lớn đệ tử đều tiến vào trong khu rèn luyện dã ngoại, muốn bắt sống Phong Vân Vô Ngân. Dù sao thì điều kiện của Long Bá Thiên cũng rất hấp dẫn, một quyển huyền cấp cao cấp huyền khí công pháp.
- Muốn bắt sống Phong Vân Vô Ngân?
Chúc lão không kìm được vò đầu bứt tai.
- Tên tiểu tử Phong Vân Vô Ngân này thời gian trước đã khiêu chiến với Da Luật Hồng, bây giờ lại đắc tội với kẻ dã man hung bạo, tính nóng như lửa như Long Bá Thiên... Hắn đúng là không phải kẻ tầm thường... Không hề kém cạnh lão tử lúc còn trẻ.
Ngưng lại một chút, Chúc lão tiếp tục nói:
- Huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp đối với bát, cửu phẩm đệ tử mà nói, sức hấp dẫn vô cùng lớn, bây giờ tất cả mọi người đều đổ xô đi truy bắt Phong Vân Vô Ngân, có lẽ...
Đ
Ăng nhập ruyencuatui.Net/ để đọc truyện - Chúc lão, vẫn chưa bắt được người.
Gã thập phẩm đại viên mãn cường giả vội nói:
- Nghe nói tên tiểu tử đó vô cùng giảo hoạt, dưới tay cường giả như Tây Môn Thiên mà còn có thể thoát thân được.
- Ồ, Tây Môn Thiên xếp thứ mười trong thập đại cao thủ? Thú vị lắm, thú vị lắm! Tây Môn Thiên thiên phú không tồi, lãnh ngộ ra bốn phần lôi điện chi ý, lần trước vượt cấp giết chết một gã thập phẩm trung kỳ tán tu, chiến tích huy hoàng. Không ngờ, tên tiểu tử Phong Vân Vô Ngân này có thể thoát khỏi tay Tây Môn Thiên. Càng ngày càng thú vị.
Chúc lão nheo mắt cười, sau đó tự lẩm bẩm:
- Tên Phong Vân Vô Ngân này, muốn ba năm sau có thể khiêu chiến Da Luật Hồng thì phải có được cơ ngộ lớn, tôi luyện lớn, khảo nghiệm lớn. Nếu hắn có thể vượt qua được cửa ải này thì cũng sẽ giành được rất nhiều lợi ích.
- Đúng rồi, Chúc lão, chúng ta vừa nhận được một nhiệm vụ, do Tiên Thiên Thành công bố, ngài nhìn xem.
Gã thập phẩm đại viên mãn cường giả cười nói với Chúc lão.
- Ồ?
Nhiệm vụ do Tiên Thiên Thành công bố? Thật là hiếm gặp, đưa ta xem nào.
Chúc lão giơ tay ra nói.
Gã thập phẩm đại viên mãn cảnh giới cường giả đó vội rút một tờ quyển trục từ trong ngực ra, cung kính dùng hai tay đưa cho Chúc lão.
Chúc lão cầm lấy quyển trục, nhìn qua một cái, không kìm được kêu lên:
- Mẹ kiếp! Nhiệm vụ này giống như là dành riêng cho tên Phong Vân Vô Ngân đó vậy.
- A?
Mấy gã thập phẩm đại viên mãn cảnh giới cường giả đều không khỏi kinh ngạc.
Một tên trong đó kêu lên:
- Chúc lão, nhiệm vụ này vô cùng khó khăn, ai dám nhận nhiệm vụ này có thể nói là chín chết một sống. Huống hồ, muốn nhận nhiệm vụ này, còn cần có điều kiện đặc biệt...
- Đừng nhiều lời. Nhiệm vụ này, ta thay Phong Vân Vô Ngân nhận rồi. Lần này nếu hắn có thể sống sót trở về thì có thể đi hoàn thành nhiệm vụ này. Việc này đối với hắn cũng là một cơ ngộ và tôi luyện rất ớn.
Chúc lão đứng lên, nhét quyển trục vào trong ngực.
Đừng có nhìn ta, nhiệm vụ này ngoài Phong Vân Vô Ngân ra, không còn ai ở Nham Thạch Thành này phù hợp điều kiện nữa. Đương nhiên, tiền để là Phong Vân Vô Ngân lần này có thể thoát khỏi cửa ải khó khăn, đạt được tiến bố to lớn trong lần truy sát dày đặc này.