- Đừng nhiều lời. Phong Vân Vô Ngân, ngươi vốn là một hòn ngọc quý, nhưng, chưa đủ để khoe khoang, bởi Huyền Tôn Đại Lục nhân tài nhiều vô số, ngươi cũng chỉ như một hạt cát giữa biển khơi mà thôi. Nhưng vận may của ngươi quả thực quá nghịch thiên. Nội đan của con rắn nhỏ đó, ngươi đã lấy được rồi đúng không?
Chúc lão liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái.
Phong Vân Vô Ngân thản nhiên nói:
- Đúng vậy, Vô Ngân may mắn là người đầu tiên tới nơi Thư Hùng Song Mãng và Thần Điện Kim Cương Hầu đồng quy vu tận, nên kiếm được chút lợi lộc.
Hắn biết rằng, mình trước mặt Chúc lão chỉ như một con kiến, nếu Chúc lão muốn cướp nội đan thì cũng chỉ dễ như trở bàn tay, bởi vậy, hắn liền sảng khoái thừa nhận.
- Ừ, không tồi. Viên nội đan đó ngươi hãy bảo quản cẩn thận, sau này nhất định có ích. Nhưng, với thực lực của ngươi hiện tại, tốt nhất là không nên tự tiện hấp thu năng lượng trong nội đan đó, nếu không sẽ nổ tan xác mà chết.
Chúc lão mỉm cười:
- Được rồi, Phong Vân Vô Ngân, chúng ta nói chuyện chính thôi.
- A! Chuyện chính? Cái gì... Cái gì là chuyện chính?
Phong Vân Vô Ngân không kìm được hỏi.
- Là thế này, ta giúp ngươi nhận một nhiệm vụ. Nhiệm vụ này, trong Nham Thạch Thành, chỉ mình ngươi có đủ điều kiện cơ bản để đi hoàn thành.
Chúc lão hưng phấn xoa tay nói.
- Không thể không nói, nhiệm vụ này như thể dành riêng cho mình ngươi vậy. Hiện tại, thực lực của ngươi đại tăng, có thể đi hoàn thành nhiệm vụ này. Nhưng, nhiệm vụ này cũng có thể coi là khó khăn nhất trong lịch sử Nham Thạch Thành. Cũng là nhiệm vụ khó tin nhất, mạo hiểm nhất. Chuyếnđi này của ngươi, tám phần mất mạng, nhưng nếu hoàn thành nhiệm vụ này thì lợi lộc cũng không thể tưởng tượng nổi.
- Chúc... Chúc lão, ngươi đang lẩm bẩm một mình gì thế?
Phong Vân Vô Ngân không hiểu gì cả, vừa đang giao chiến sinh tử, sinh mạng ngàn cân treo sợi tóc, thì đột nhiên được Chúc lão xuất quỷ nhập thần ra tay tương cứu. Nhưng Chúc lão dường như không hề có hứng thú với những chuyện khác, cũng không hề có hứng thú với nội đan của Thư Hùng Song Mãng, không ngờ lại thao thao bất tuyệt về “nhiệm vụ” gì đó.
Tư duy kiểu như vậy quả thực khiến Phong Vân Vô Ngân không thể phản ứng theo kịp.
- À, ngươi hãy xem cái này trước đi.
Chúc lão gật đầu với Phong Vân Vô Ngân, tay phải ném ra, đột nhiên, một quyển trục liền nhẹ nhàng bay về phía Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân bụng đầy nghi hoặc cầm lấy quyển trục, ngưng mắt nhìn lại.
Phong Vân Vô Ngân đưa mắt nhìn, chỉ thấy trên quyển trục đó viết mấy chữ lớn, khí thế rất hùng hậu...
- Đại hội chọn rể của Vạn Tiên Thành!
Phía dưới mấy chữ lớn đó là những chữ nhỏ hơn, nét chữ khỏe khoắn, viết rất rõ ràng:
- Tôn chỉ của đại hội chọn rể của Vạn Tiên Thành: Chọn lang quân như ý cho Lý Thanh Thanh, con gái của Vạn Tiên Thành nội thành thành chủ Lý Vạn Tiên.
Thời gian: Chính ngọ ngày tháng .
Địa điểm: Chiến Tần Đế Quốc, Vạn Tiên Thành, nội thành!
Tư cách: Các vị thiếu đương gia của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo trong các môn phái tán tu của Chiến Tần Đế Quốc.
Phần thưởng: Các vị thiếu đương gia của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo phân tổ thi đấu, quyết thắng thua ở trên lôi đài.
Người thứ nhất: Trở thành con rể của Lý Vạn Tiên, phu quân của Lý Thanh Thanh, đồng thời đoạt được một viên Cải Thiên Hoán Mệnh Tiên Thiên Thần Đan, một quyển địa cấp thấp cấp kiếm kỹ bí kíp, một viên nội đan của phẩm hung thú. Một thanh tiên thiên bảo kiếm, vạn lượng vàng.
Người thứ hai: Đoạt được một viên đỉnh cấp trùng quan đan dược, một quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp, vạn lượng vàng.
Người thứ ba: viên cao cấp Dưỡng Tâm Đan, bình cao cấp Luyện Thể Cao, vạn lượng vàng.
Ghi chú: Tất cả các vị thiếu đương gia tham gia thi đấu lôi đài, bất luận thứ tự xếp hạng cuối cùng đều đoạt được một quyển huyền cấp thấp cấp huyền khí bí kíp, một số trung cấp đan dược, một ít cao cấp đan dược, vạn lượng vàng.
Đó chính là toàn bộ nội dung của quyển trục này.
Phong Vân Vô Ngân nhìn đi nhìn lại ba lần, vẫn không hiểu gì cả, không kìm được liền hỏi Chúc lão:
- Chúc lão, cái này... Cái này... Nội dung của quyển trục này, rốt cuộc là có ý gì? Chẳng có chút liên quan gì tới ta cả. Nhiệm vụ ngươi nói rốt cuộc là gì vậy?
Trong tay Chúc lão đã có thêm một chiếc hồ lô rượu, nheo mắt lại, vừa tu rượu, vừa bắt chân chữ ngũ, thản nhiên nói:
- Tiểu tử Phong Vân Vô Ngân, ngươi đừng vội. Nghe lão dần nói rõ cho ngươi biết. Ngươi biết Vạn Tiên Thành là thế nào chứ?
- Vạn Tiên Thành?
Phong Vân Vô Ngân ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi trả lời:
- Chúc lão, thành trì mà Chiến Tần Đế Quốc thống trị, bao gồm cả quê của ta là Khâu Hác Thành, chưa hề nghe tới tên Vạn Tiên Thành, nhưng trên quyển trục này lại ghi rõ Vạn Tiên Thành thuộc Chiến Tần Đế Quốc, điều này thật là lạ lùng...
Trong ký ức của Phong Vân Vô Ngân có khái quát tình hình địa lý của Huyền Tôn Đại Lục. Huyền Tôn Đại Lục vô cùng rộng lớn, trong đó, Chiến TầnĐế Quốc tổng cộng thống trị tòa thành, bao gồm Khâu Hác Thành, La Định Thành, Bách Hoa Thành...
Nhưng không hề có Vạn Tiên Thành!
- Nhóc con, ngươi vừa được lựa chọn từ trong gia tộc để tới Nham Thạch Thành tu luyện, còn chưa có cơ hội ra ngoài rèn luyện, đương nhiên không biết tới Vạn Tiên Thành. Thực ra, Vạn Tiên Thành là một tòa thành của tán tu.
Chúc lão nhẫn nại giải thích:
- Một tòa thành do tán tu xây dựng nên, gần mười năm gần đây đã có chút quy mô.
- Tán tu?
Phong Vân Vô Ngân thầm hiểu ra... Ở trên Huyền Tôn Đại Lục, võ giả chủ yếu có hai loại.
Một là võ giả chính tông phụ thuộc vào các đại tông phái, hưởng thụ tài nguyên tu luyện do tông phái cung cấp, có thể tiến vào trong các khu rèn luyện do tông phái quản lý.
Loại thứ hai là tán tu.
- Ta hiểu rồi. Vạn Tiên Thành là tòa thành trì thứ của Chiến Tần Đế Quốc.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi gật đầu.
- Nghe đồn, tán tu luôn có lập trường đối lập với võ giả các tông phái, tán tu gặp đệ tử của tông phái thì luôn chém giết để cưới đoạt tài nguyên củađệ tử các tông phái; Đệ tử các tông phái thì nhận các nhiệm vụ truy sát tán tu, kiếm thù lao. Thậm chí còn cố ý tìm tán tu để chém giết, rèn luyện vũ kỹ. Thậm chí có thể nói, hai bên là kẻ thù trời sinh. Hơn nữa còn nghe nói, thế giới của tán tu vô cùng hung tàn, bọn chúng không chỉ đối địch với đệtử của tông phái, mà còn chém giết lẫn nhau, lừa lọc dối trá, vì lợi ích cũng từ mọi thủ đoạn bỉ ổi táng tận lương tâm, không hề có chút quan niệm luân lý đạo đức, để đạt được mục đích không từ bất cứ thủ đoạn nào.
- Nhóc con, thế giới của tán tu đại khái như lời ngươi nói, gió tanh mưa máu, lừa lọc dối trá, không hề có “tín nhiệm”, không hề có “đoàn kết”, lợi ích là trên hết, luật rừng được thể hiện rất đậm nét ở đó. Kẻ có nắm đấm mạnh hơn có thể không cần lý do hành hạ kẻ yếu hơn.
Chúc lão chậc chậc nói, ngưng lại một lát, hắn đột nhiên thở dài:
- Thực ra, cạnh tranh của đệ tử các tông phái, trong nhiều thời điểm không hề khác trong thế giới của tán tu. Tất cả đều dựa vào nắm đấm.