Phong Vân Vô Ngân sau khi ngây ra một lát, lập tức không chút chậm trễ phỏng ra hạt thiên địa đan điền bao lấy đống thịt nát trên mặt đất, thôi động Thiên Địa Bá Khí Quyết chuẩn bị luyện hóa.
Đúng lúc này, một âm thanh tụ lại như tơ đột ngột vang lên bên tai Phong Vân Vô Ngân:
- Thiếu niên họ Quách, Tiên Thiên Cương Thể của ngươi quả nhiên hung cường bá đạo, cứ vậy mà đánh chết tươi một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ! Loại thủ đoạn hung tàn này của ngươi cùng với bản nhân lúc còn trẻ quả thực rất giống nhau. Chẳng qua ngươi ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, không được kiêu căng. Ngươi đánh chết tên võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ này, bởi vì hấn là kẻ ngu dốt. Hắn vừa mới đến, đao phát còn chưa kịp triển khai đã bị ngươi đoạt mất tiên cơ, hơn nữa bộ đao pháp này của hắn luyện cũng chẳng ra gì, tồn tại trăm ngàn chỗ hở, không thể nào xuất chiêu khi đang ở trong nghịch cảnh. Hơn nữa hắn không lĩnh ngộ ra được đao ý, lực công kích quả thực vất đi. Theo ta dự đoán, kẻ ngu dốt này e là đã lợi dụng thiên tài địa bảo nào đó để mạnh mẽ đề thăng cảnh giới, đạt tới Tiên Thiên. Yếu ớt! Người này ở trong những võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh chỉ là kẻ yếu ớt! Ngươi giết hắn chưa đáng để ýui mừng. Chẳng qua phương thức công kích của ngươi quả thực là vô cùng cơ biển. Lực lượng cơ thể phối hợp với Yêu Thai Bí Thuật, còn có thể dùng kiếm ý để đánh lén địch nhân, võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh bình thường trong lúc không kịp đề phòng, thực sự không phải là đổi thủ của ngươi.
Dĩ nhiên, đây chính là thanh âm của Lỵ Vạn Tiên! Trong thanh âm này, tràn đầy sự khen ngợi, đồng thời cũng rất kiên nhẫn thay Phong Vân Vô Ngân phân tích lại trận chiến này.
- A? Lý Vạn Tiên đại nhân?
Phong Vân Vô Ngân nhất thời đình chỉ việc luyện hóa thịt nát, kinh hãi hô lên.
- Ừm. Ta cũng không thể để cho Thao Thiết bà bà làm bừa được, bởi vậy liền ẩn nấp ở bên cạnh đám tiêu niên các ngươi, âm thầm giám sát. Võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh này muốn giết ngươi, đó là khinh nhờn uy nghiêm của Lý Vạn Tiên ta, ngươi đánh chết hắn thì cũng đánh chết rồi, không cần phải gánh bất kỳ hậu quả gì. Hơn nữa bất kỳ thiếu niên tham gia đại hội tuyển rể nào cũng không thể bị tổn thương. Kẻ nào dám chọc vào ngươi, ngươi muốn đánh chết vậy thì cứ đánh chết, không cần cố kỵ. Ngươi cũng nên mượn tay nhưng võ giả Tiên Thiên này rèn luyện một chút kỹ thuật thực chiến. Được rồi, ta phải đi nhìn qua các thiếu niên khác xem sao, khi ngươi gặp phải nguy hiểm sinh tử ta sẽ ra tay.
Nói xong, thanh âm Lý Vạn Tiên đột ngột biến mất.
- Ha! Ta đã nói rõi mà, Lý Vạn Tiên khẳng định sẽ âm thầm giám sát. Ý của hắn là, đám tùy tùng Tiên Thiên của các thiếu đương gia kia muốn giết ta, chính là vi phạm quy định. Ta cứ việc buông tay đối chiến cùng chúng, có thể giết thì cử giết, không thể giết, Lý Vạn Tiên liền tự mình ra tay giúp ta. Ha ha ha! Vậy thì ta còn phải cố kỵ gì nữa? Muốn giết ta sao, vậy thì cứ tới hết đi.
Phong Vân Vô Ngân vui sướng cười lớn, hạt thiên địa đan điền từ từ chui vào trong đống thịt nát, bắt đầu luyện hóa!
Lần trước khi còn ở ngoại thành Vạn Tiên thành, Phong Vân Vô Ngân đấu giá đạt được một khối thi thể cường |iả Tiên Thiên bị đóng băng, cũng đã có kinh nghiệm một lần luyện hóa thi the cường giả Tiên Thiên, thu được lợi ích rất lớn, như đào lên được một bảo tàng. Lần này là lần thứ hai hắn luyện hóa thi thể cường giả Tiên Thiên, kinh nghiệm đã có rất nhiều. hạt thiên địa đan điền chui vào bên trong đống thịt nát xương vụn bên dưới đáy hố, khiến cho toàn bộ tâm thần, linh hồn của Phong Vân Vô Ngân tựa hồ như tiến vào một đường hầm u ám sâu thẳm.
Thi thể cường giả Tiên Thiên cùng với võ giả Hậu Thiên có khác biệt rất lớn.
Thi thể võ giả Hậu Thiên chẳng qua cũng chỉ là thi thể mà thôi.
Còn thi thể của cường giả Tiên Thiên thì lại tựa như một thế giới độc lập! Cần phải tiến vào thăm dò, khai quật, tầm bảo.
Phong Vân Vô Ngân mau chóng tiến vào một loại cảnh giới vô nhân vô ngã, quên cả sinh tử. Dường như hô hấp của hắn cũng đã ngừng hẳn lại. Hắn đã hoàn toàn dung nhập vào trong đám thịt nát bên trong hô, đi tìm kiêm tiên thiên cương khí cường sót lại trong đống thịt nát. Cùng lúc đó yêu thai bên trong đan điền cũng rung lên, vui vẻ gia nhập vào cuộc tìm kiêm lân này.
Khoảng rừng rậm tan hoang trước mắt, mãnh thú chạy hết, cổ thụ gãy đổ, lá vàng bị cuồng phong cuốn bay khắp trời, rơi vào trong cái hô mà Phong Vân Vô Ngân đang ngồi. Phong Vân Vô Ngân cũng chăng thèm quan tâm, mặc kệ cho đám lá khô dần dần bao trùm lấy hắn.
Chỉ một lúc sau, một vệt đen tựa như phù quang lược ảnh, từ phía xa lóe lên mà tới, hiện hình ở trước khu rừng rậm. Chính là một lão giả vóc dáng lọm khọm, vẻ mặt hèn mọn, toàn thân tản ra dao động của tiên thiên cương khỉ.
- Hả? Chuyện gì xảy ra?
Lão giả kia tuy rằng hèn mọn nhưng khi ánh mắt chớp động lại sắc bén như mắt ưng:
- Tên võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh kia không phải một đường đuôi theo tiểu tử họ Quách sao? Ta ở phía sau cũng có thể' nghe thấy được tiếng đánh nhau kịch liệt, mà nơi này cũng có đấu vét chiến đấu. Nhưng mà... Võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh kia đâu? Tiểu tử họ Quách đâu?
Trong lòng Lão giả lập tức dâng lên nhiều nghi vấn. Phóng mắt nhìn ra xa, rừng rậm phía trước đã bị tàn phá cho tan hoang, cũng không tìm được một gốc cổ thụ nào còn hoàn chỉnh nữa. Bên ngoài rìa rừng rậm còn có một cái hổ sâu nứt nẻ gồ ghề, nhìn mà thấy giật mình.
Từ đó có thể nhận ra, cuộc chiến đấu vừa rồi vô cùng thảm liệt.
- Thật là lợi hại!
Lão giả hèn mọn thong thả đi quanh khu vực này:
- Tiểu tử họ Quách kia đối chiến cùng với một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ vậy mà không hoàn toàn bị rơi xuống hạ phong. Tiên Thiên Cương Thể, quả nhiên không phải bình thường! Chẳng qua... Khạc khặc khặc, bọn chúng đấu đến lưỡng bại câu thương, vừa vặn tiện nghi cho lão phu! Khặc khặc khãc!
Hắn bắn đầu phỏng ra lực cảm tn linh hồn, cảm nhận được ở bên trong khu rừng này tuyệt không có nửa điểm sinh cơ, lập tức dưới chân hiện ra hai đóa cương vân, lăng không bay đi.
Trong rừng. Dưới hố sâu, Phong Vân Vô Ngân đang chăm chú luyện hóa từng khối thịt nát.
Trong mỗi một khối thịt nát tìm kiếm tiên thiên cương khí còn sót lại.
Thịt nát của võ giả Tiên Thiên này so sánh với thi thể hoàn chỉnh của vổ giả Tiên Thiên, cương khí ở bên trong đã ít lại càng thêm ít. Môi khi tìm được một chút tiên thiên cương khí ở bên trong khối thịt nát, lập tức yêu thai liên hấp thu tuyệt đại bộ phận năng lượng trong đó, hạt thiên địa đan điền chỉ có thể nhận được chút ít.
Vài tiếng đồng hồ sau, cái hố đầy thịt nát đã bị luyện hóa hoàn toàn, không còn dư lại chút nào.
Bất thình lình, hạt thiên địa đan điền phảng phất như những trái tim có sinh mệt, đập lên với những quy luật kỳ dị.
Từng đợt rung động thâm nhập cốt tủy, thâm nhập linh hồn, đồng thời cũng dâng trào ở trong đầu Phong Vân Vô Ngân.
- Bạo!
Phong Vân Vô Ngân hai mắt đột nhiên mở ra, tinh quang lấp lánh, tựa như một đạo thiểm điện xẹt qua giữa đêm đen,
- Ầm!
Linh hồn nổ vang, hạt thiên địa đan điền bùng nổ phân liệt, một phân thành hai.
hạt thiên địa đan điền tỏa ra hồng quang diễm lệ không thể' tả, bay lượn quanh quẩn xung quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân, vui vẻ không gi sánh nổi.
Phong Vân Vô Ngân thu nạp hạt thiên địa đan điền vào trong cơ thể, dao động huyền khí cửu phẩm cuồn cuộn tỏa ra.
- Hậu Thiên cửu phẩm!
Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân nhếc lên một nụ cười thoải mái:
- Rốt cục cảnh giới huyền khí cũng đã tăng lên! Đã nhiều ngày qua, ta vốn cảm giác được bất cứ lúc nào cũng có thể phá tan rào cản bát phẩm, tiến vào cửu phẩm, sau khi hấp thu thêm một lượng nhỏ tiên thiên cương khí, cuối cùng cũng thành công.
Cùng lúc đó, yêu thai trong đan điền đã được tiên thiên cương khí tầm bổ, bề ngoài lại xuất hiện thêm một khe hở nho nhỏ, khí tức cuồng bạo hung lệ cuồn cuộn dâng lên, kèm theo những tiếp gào thét trầm thấp, phảng phất như có một con mãnh thú tuyệt thế muốn phá kén mà ra! chiếc giao long tí đều tăng thêm vạn cân thần lực, đạt tới cảnh giới kinh khủng vạn cân thần lực một cánh tay. Tiên thiên cương khí nhiêm trên thân giao long tí cũng nồng đậm thêm một phần, ổn định thêm một phần.
Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên một trận tiếng cười sắc lạnh hèn mọn:
- Khặc khặc khặc... Thật không nghĩ tới, tên oắt con nhà ngươi lại gian xảo như hồ ly, thiêu chút nữa đã lừa gạt được lão phu rồi! Khặc khặc khặc! Ngươi vẫn luôn trốn ở chỗ này, công phu ẩn nấp thực là xuất sắc, nếu như không phải lão phù dò xét con đường phía trước, phát hiện ra đã tới tận cùng nên mới vòng trô về, thật đúng là bị ngươi lừa gạt rồi! Bất quá phải nói tiếp, ngươi cũng thực ngu xuẩn, nếu đã lừa được lão phu, vì sao không nhanh chân mà chạy trốn, còn giương mắt lên ở đây làm gì. Ngươi đang đợi chết hả? Khặc khặc khặc! Lão phu hiểu ra rồi! Ngươi bị thương, ngươi bị thương rất nặng. Ngươi đang dưỡng thương ở đây sao? Khặc khặc khặc...
Bầu trời phía trên rừng rậm, lão giả hèn mọn kia một đường truy tung Phong Vân Vô Ngân, chân đạp cương vân, gương mặt đang lộ ra vẻ tươi cười vui mừng vô hạn. Cười âm trầm, cực kỳ nanh ác. Uy năng của tiên thiên cương khí cuồng mãnh vô cùng bao phù khắp rừng rậm.
- Thực không ngờ ngươi cứ vậy mà giết chết một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, thực sự là không thể tưởng tượng nôi, cũng khó trách bản thân ngươi bị trọng thương, phải ở lại chừa thương.
Lão giả hèn mọn kia vẫn như trước lơ lửng giữa không trung, đang dương dương đắc ý tự nói một mình, phảng phất như tẩy cả đều nằm trong tầm tay hấn.
Mà giờ khắc này, sau khi luyện hóa một đống thịt nát Tiên Thiên, trạng thái toàn thân Phong Vân Vô Ngân đã tới đỉnh phong, không hề có dấu hiệu uể oải chút nào, khóe miệng của hắn nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo:
- Diệt một tên, lại tới một tên, xem ra đám thiếu đương gia này thực sự muốn giết ta đến phát điên rồi. Chẳng qua... Việc này đối với ta mà nói cũng giống như đang được rèn luyện hết lan này đến lần khác, mỗi một lần lại là một cơ hội để tăng tiến! Con đường tu luyện của ta không giông như võ giả bình thường, ta cần phải chiến đấu, cần phải giết chóc! Dùng chiến để dưỡng chiến.
Bất chợt trong lúc đó, khí phách toàn thân Phong Vân Vô Ngân dâng cao, yêu thai trong đan điền lệ khí bùng phát, trong cái Idle nhỏ kia dĩ nhiên lại bộc phát ra một tiếng gầm rống dữ tợn cuồng mãnh...
- Gào!
Âm thanh chấn động khắp nơi!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, toàn thân Phong Vân Vô Ngân dao động huyền khí cửu phẩm sôi sục, kiếm ý từ mỗi một lỗ chân lông mỗi một tế bào trong cơ thể ùn ùn giảo sát mà ra, trong nháy mắt đã nghiền đóng lá khô bao phủ quanh thân thể thành bột mịn. chiếc giao long tí một toái một phải mạnh mẽ lao ra, một nện một chống trên mặt đất, thân thể Phong Vân Vô Ngân lập tức mượn lực lao vút đi như viên đạn, nháy mắt đã lên cao tới mấy chục thước.
- Vèo!
Phong Vân Vô Ngân bay ra khỏi rừng rậm, một chiếc giao long tí lật ngửa nâng lên, đỡ lấy hai chân của Phong Vân Vô Ngân ở trong lòng bàn tay, giúp cho Phong Vân Vô Ngân treo lơ lửng giữa bầu trời không bị rơi xuống. Một chiếc giao long tí còn lại thấy gió liền lớn, biến dài biến thô, dài tới hơn ba mươi thước, lung lay trong gió, tựa như cự mãng ác xà, trong khí tức hung sát lại tản mát ra dao động tiên thiên cương khí nhàn nhạt.
Phong Vân Vô Ngân nhìn về phía lão giả hèn mọn ở bên dưới hơn mười thước, nhàn nhạt cười nói:
- Ngươi muốn giết ta, cứ thoải mái mà lên đây! Ta tự nhiên không sợ hãi!
- Gào!
Trong đan điền, yêu thai một lần nữa rung lên, trong khe hở nho nhỏ, tràn ra tiếng thú rống mãnh liệt, khiến cho không gian bốn phương tám hướng bùng nổ vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.
Thẳng tới lúc này, bá khí của Phong Vân Vô Ngân đã lộ ra ngoài, hình thành nên một loại khí tràng tựa như thực chất, ngay cả võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh cũng đều thản nhiên đối mặt, xuất thủ đánh chết, không hê sợ hãi.
Lão giả hèn mọn kinh hãi gần chết.
Hắn vốn cho rằng Phong Vân Vô Ngân cùng với một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ chém giết sinh tử, cho dù có thể giết chết tên võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ kia, nhưng bản thân nhất định cũng sẽ giết địch một vạn tự hại tám ngàn, rơi vào kết cục bị trọng thương. Không ngờ ràng, bây giờ Phong Vân Vô Ngân sinh long hoạt hổ, toàn thân huyền khí cửu phẩm dao động, tinh lực vô hạn, tinh khí thần đang ở trong trạng thái đỉnh phong.
- Ngươi không bị thụ thương? Điều này sao có thể!
Lão giả hèn mọn biến sắc:
- Hơn nữa, ngươi... Trong cơ thế ngươi có nuôi nhốt một mãnh thú sao?
- Gào!
Từ khe hở trên yêu thai trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân một lần nữa bộc phát ra tiếng rống lớn, không khí điên cuồng tan vỡ, khiến người ta có một cảm giác bị hãm trong tuyệt cảnh thời viên cô hông hoang.
Điểm này Phong Vân Vô Ngân cũng có phần không thể giải thích nổi. Lúc trước khi đang ấp yêu thai nỡ ra được chiếc giao long tí, tuy rằng lệ khí bạo phát, nhưng cũng chưa từng tự động phát ra tiếng gầm rống như thế này. Vậy mà lần này lại có thể phát ra tiếng thú rống, thực sự là kỳ quái.
Tâm thần Phong Vân Vô Ngân lập tức chìm vào vị trí đan điền, cẩn thận quan sát. Chỉ thấy, trên yêu thai trong suốt như hổ phách, cái đầu của Tiên Thiên giao long đang ngọ nguậy muốn mạnh mẽ chui ra khỏi vỏ.
Hình tượng của cái đầu giao long vô cùng hung ác, ở giữa toán có một cái sừng nhô lên, khi mắt trợ lên có ẩn chứa khí tượng đế vương, cao giọng gầm thét, cân bản không chịu ràng buộc, muốn dốc sức để thoát ra khỏi vỏ.
- Ha ha! Nguyên lai lần này muốn ấp ra cái đầu của giao long!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên hiểu ra:
- Chẳng qua vẫn còn cần rất nhiều năng lượng Tiên Thiên, dược liệu để tầm bổ mới có thể hoàn toàn ấp ra được.
Giao long tí có thần lực vô cùng, không biết đầu giao long sẽ có uy thế ra sao?
- Bạo!
Phong Vân Vô Ngân hai mắt đột nhiên mở ra, tinh quang lấp lánh, tựa như một đạo thiểm điện xẹt qua giữa đêm đen,
- Ầm!
Linh hồn nổ vang, hạt thiên địa đan điền bùng nổ phân liệt, một phân thành hai.
hạt thiên địa đan điền tỏa ra hồng quang diễm lệ không thể' tả, bay lượn quanh quẩn xung quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân, vui vẻ không gi sánh nổi.
Phong Vân Vô Ngân thu nạp hạt thiên địa đan điền vào trong cơ thể, dao động huyền khí cửu phẩm cuồn cuộn tỏa ra.
- Hậu Thiên cửu phẩm!
Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân nhếc lên một nụ cười thoải mái:
- Rốt cục cảnh giới huyền khí cũng đã tăng lên! Đã nhiều ngày qua, ta vốn cảm giác được bất cứ lúc nào cũng có thể phá tan rào cản bát phẩm, tiến vào cửu phẩm, sau khi hấp thu thêm một lượng nhỏ tiên thiên cương khí, cuối cùng cũng thành công.
Cùng lúc đó, yêu thai trong đan điền đã được tiên thiên cương khí tầm bổ, bề ngoài lại xuất hiện thêm một khe hở nho nhỏ, khí tức cuồng bạo hung lệ cuồn cuộn dâng lên, kèm theo những tiếp gào thét trầm thấp, phảng phất như có một con mãnh thú tuyệt thế muốn phá kén mà ra! chiếc giao long tí đều tăng thêm vạn cân thần lực, đạt tới cảnh giới kinh khủng vạn cân thần lực một cánh tay. Tiên thiên cương khí nhiêm trên thân giao long tí cũng nồng đậm thêm một phần, ổn định thêm một phần.
Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên một trận tiếng cười sắc lạnh hèn mọn:
- Khặc khặc khặc... Thật không nghĩ tới, tên oắt con nhà ngươi lại gian xảo như hồ ly, thiêu chút nữa đã lừa gạt được lão phu rồi! Khặc khặc khặc! Ngươi vẫn luôn trốn ở chỗ này, công phu ẩn nấp thực là xuất sắc, nếu như không phải lão phù dò xét con đường phía trước, phát hiện ra đã tới tận cùng nên mới vòng trô về, thật đúng là bị ngươi lừa gạt rồi! Bất quá phải nói tiếp, ngươi cũng thực ngu xuẩn, nếu đã lừa được lão phu, vì sao không nhanh chân mà chạy trốn, còn giương mắt lên ở đây làm gì. Ngươi đang đợi chết hả? Khặc khặc khặc! Lão phu hiểu ra rồi! Ngươi bị thương, ngươi bị thương rất nặng. Ngươi đang dưỡng thương ở đây sao? Khặc khặc khặc...
Bầu trời phía trên rừng rậm, lão giả hèn mọn kia một đường truy tung Phong Vân Vô Ngân, chân đạp cương vân, gương mặt đang lộ ra vẻ tươi cười vui mừng vô hạn. Cười âm trầm, cực kỳ nanh ác. Uy năng của tiên thiên cương khí cuồng mãnh vô cùng bao phù khắp rừng rậm.
- Thực không ngờ ngươi cứ vậy mà giết chết một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, thực sự là không thể tưởng tượng nôi, cũng khó trách bản thân ngươi bị trọng thương, phải ở lại chừa thương.
Lão giả hèn mọn kia vẫn như trước lơ lửng giữa không trung, đang dương dương đắc ý tự nói một mình, phảng phất như tẩy cả đều nằm trong tầm tay hấn.
Mà giờ khắc này, sau khi luyện hóa một đống thịt nát Tiên Thiên, trạng thái toàn thân Phong Vân Vô Ngân đã tới đỉnh phong, không hề có dấu hiệu uể oải chút nào, khóe miệng của hắn nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo:
- Diệt một tên, lại tới một tên, xem ra đám thiếu đương gia này thực sự muốn giết ta đến phát điên rồi. Chẳng qua... Việc này đối với ta mà nói cũng giống như đang được rèn luyện hết lan này đến lần khác, mỗi một lần lại là một cơ hội để tăng tiến! Con đường tu luyện của ta không giông như võ giả bình thường, ta cần phải chiến đấu, cần phải giết chóc! Dùng chiến để dưỡng chiến.
Bất chợt trong lúc đó, khí phách toàn thân Phong Vân Vô Ngân dâng cao, yêu thai trong đan điền lệ khí bùng phát, trong cái Idle nhỏ kia dĩ nhiên lại bộc phát ra một tiếng gầm rống dữ tợn cuồng mãnh...
- Gào!
Âm thanh chấn động khắp nơi!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, toàn thân Phong Vân Vô Ngân dao động huyền khí cửu phẩm sôi sục, kiếm ý từ mỗi một lỗ chân lông mỗi một tế bào trong cơ thể ùn ùn giảo sát mà ra, trong nháy mắt đã nghiền đóng lá khô bao phủ quanh thân thể thành bột mịn. chiếc giao long tí một toái một phải mạnh mẽ lao ra, một nện một chống trên mặt đất, thân thể Phong Vân Vô Ngân lập tức mượn lực lao vút đi như viên đạn, nháy mắt đã lên cao tới mấy chục thước.
- Vèo!
Phong Vân Vô Ngân bay ra khỏi rừng rậm, một chiếc giao long tí lật ngửa nâng lên, đỡ lấy hai chân của Phong Vân Vô Ngân ở trong lòng bàn tay, giúp cho Phong Vân Vô Ngân treo lơ lửng giữa bầu trời không bị rơi xuống. Một chiếc giao long tí còn lại thấy gió liền lớn, biến dài biến thô, dài tới hơn ba mươi thước, lung lay trong gió, tựa như cự mãng ác xà, trong khí tức hung sát lại tản mát ra dao động tiên thiên cương khí nhàn nhạt.
Phong Vân Vô Ngân nhìn về phía lão giả hèn mọn ở bên dưới hơn mười thước, nhàn nhạt cười nói:
- Ngươi muốn giết ta, cứ thoải mái mà lên đây! Ta tự nhiên không sợ hãi!
- Gào!
Trong đan điền, yêu thai một lần nữa rung lên, trong khe hở nho nhỏ, tràn ra tiếng thú rống mãnh liệt, khiến cho không gian bốn phương tám hướng bùng nổ vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.
Thẳng tới lúc này, bá khí của Phong Vân Vô Ngân đã lộ ra ngoài, hình thành nên một loại khí tràng tựa như thực chất, ngay cả võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh cũng đều thản nhiên đối mặt, xuất thủ đánh chết, không hê sợ hãi.
Lão giả hèn mọn kinh hãi gần chết.
Hắn vốn cho rằng Phong Vân Vô Ngân cùng với một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ chém giết sinh tử, cho dù có thể giết chết tên võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ kia, nhưng bản thân nhất định cũng sẽ giết địch một vạn tự hại tám ngàn, rơi vào kết cục bị trọng thương. Không ngờ ràng, bây giờ Phong Vân Vô Ngân sinh long hoạt hổ, toàn thân huyền khí cửu phẩm dao động, tinh lực vô hạn, tinh khí thần đang ở trong trạng thái đỉnh phong.
- Ngươi không bị thụ thương? Điều này sao có thể!
Lão giả hèn mọn biến sắc:
- Hơn nữa, ngươi... Trong cơ thế ngươi có nuôi nhốt một mãnh thú sao?
- Gào!
Từ khe hở trên yêu thai trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân một lần nữa bộc phát ra tiếng rống lớn, không khí điên cuồng tan vỡ, khiến người ta có một cảm giác bị hãm trong tuyệt cảnh thời viên cô hông hoang.
Điểm này Phong Vân Vô Ngân cũng có phần không thể giải thích nổi. Lúc trước khi đang ấp yêu thai nỡ ra được chiếc giao long tí, tuy rằng lệ khí bạo phát, nhưng cũng chưa từng tự động phát ra tiếng gầm rống như thế này. Vậy mà lần này lại có thể phát ra tiếng thú rống, thực sự là kỳ quái.
Tâm thần Phong Vân Vô Ngân lập tức chìm vào vị trí đan điền, cẩn thận quan sát. Chỉ thấy, trên yêu thai trong suốt như hổ phách, cái đầu của Tiên Thiên giao long đang ngọ nguậy muốn mạnh mẽ chui ra khỏi vỏ.
Hình tượng của cái đầu giao long vô cùng hung ác, ở giữa toán có một cái sừng nhô lên, khi mắt trợ lên có ẩn chứa khí tượng đế vương, cao giọng gầm thét, cân bản không chịu ràng buộc, muốn dốc sức để thoát ra khỏi vỏ.
- Ha ha! Nguyên lai lần này muốn ấp ra cái đầu của giao long!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên hiểu ra:
- Chẳng qua vẫn còn cần rất nhiều năng lượng Tiên Thiên, dược liệu để tầm bổ mới có thể hoàn toàn ấp ra được.
Giao long tí có thần lực vô cùng, không biết đầu giao long sẽ có uy thế ra sao?
- Bạo!
Phong Vân Vô Ngân hai mắt đột nhiên mở ra, tinh quang lấp lánh, tựa như một đạo thiểm điện xẹt qua giữa đêm đen,
- Ầm!
Linh hồn nổ vang, hạt thiên địa đan điền bùng nổ phân liệt, một phân thành hai.
hạt thiên địa đan điền tỏa ra hồng quang diễm lệ không thể' tả, bay lượn quanh quẩn xung quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân, vui vẻ không gi sánh nổi.
Phong Vân Vô Ngân thu nạp hạt thiên địa đan điền vào trong cơ thể, dao động huyền khí cửu phẩm cuồn cuộn tỏa ra.
- Hậu Thiên cửu phẩm!
Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân nhếc lên một nụ cười thoải mái:
- Rốt cục cảnh giới huyền khí cũng đã tăng lên! Đã nhiều ngày qua, ta vốn cảm giác được bất cứ lúc nào cũng có thể phá tan rào cản bát phẩm, tiến vào cửu phẩm, sau khi hấp thu thêm một lượng nhỏ tiên thiên cương khí, cuối cùng cũng thành công.
Cùng lúc đó, yêu thai trong đan điền đã được tiên thiên cương khí tầm bổ, bề ngoài lại xuất hiện thêm một khe hở nho nhỏ, khí tức cuồng bạo hung lệ cuồn cuộn dâng lên, kèm theo những tiếp gào thét trầm thấp, phảng phất như có một con mãnh thú tuyệt thế muốn phá kén mà ra! chiếc giao long tí đều tăng thêm vạn cân thần lực, đạt tới cảnh giới kinh khủng vạn cân thần lực một cánh tay. Tiên thiên cương khí nhiêm trên thân giao long tí cũng nồng đậm thêm một phần, ổn định thêm một phần.
Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên một trận tiếng cười sắc lạnh hèn mọn:
- Khặc khặc khặc... Thật không nghĩ tới, tên oắt con nhà ngươi lại gian xảo như hồ ly, thiêu chút nữa đã lừa gạt được lão phu rồi! Khặc khặc khặc! Ngươi vẫn luôn trốn ở chỗ này, công phu ẩn nấp thực là xuất sắc, nếu như không phải lão phù dò xét con đường phía trước, phát hiện ra đã tới tận cùng nên mới vòng trô về, thật đúng là bị ngươi lừa gạt rồi! Bất quá phải nói tiếp, ngươi cũng thực ngu xuẩn, nếu đã lừa được lão phu, vì sao không nhanh chân mà chạy trốn, còn giương mắt lên ở đây làm gì. Ngươi đang đợi chết hả? Khặc khặc khặc! Lão phu hiểu ra rồi! Ngươi bị thương, ngươi bị thương rất nặng. Ngươi đang dưỡng thương ở đây sao? Khặc khặc khặc...
Bầu trời phía trên rừng rậm, lão giả hèn mọn kia một đường truy tung Phong Vân Vô Ngân, chân đạp cương vân, gương mặt đang lộ ra vẻ tươi cười vui mừng vô hạn. Cười âm trầm, cực kỳ nanh ác. Uy năng của tiên thiên cương khí cuồng mãnh vô cùng bao phù khắ [rừng rậm.
- Thực không ngờ ngươi cứ vậy mà giết chết một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, thực sự là không thể tưởng tượng nôi, cũng khó trách bản thân ngươi bị trọng thương, phải ở lại chừa thương.
Lão giả hèn mọn kia vẫn như trước lơ lửng giữa không trung, đang dương dương đắc ý tự nói một mình, phảng phất như tẩy cả đều nằm trong tầm tay hấn.
Mà giờ khắc này, sau khi luyện hóa một đống thịt nát Tiên Thiên, trạng thái toàn thân Phong Vân Vô Ngân đã tới đỉnh phong, không hề có dấu hiệu uể oải chút nào, khóe miệng của hắn nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo:
- Diệt một tên, lại tới một tên, xem ra đám thiếu đương gia này thực sự muốn giết ta đến phát điên rồi. Chẳng qua... Việc này đối với ta mà nói cũng giống như đang được rèn luyện hết lan này đến lần khác, mỗi một lần lại là một cơ hội để tăng tiến! Con đường tu luyện của ta không giông như võ giả bình thường, ta cần phải chiến đấu, cần phải giết chóc! Dùng chiến để dưỡng chiến.
Bất chợt trong lúc đó, khí phách toàn thân Phong Vân Vô Ngân dâng cao, yêu thai trong đan điền lệ khí bùng phát, trong cái Idle nhỏ kia dĩ nhiên lại bộc phát ra một tiếng gầm rống dữ tợn cuồng mãnh...
- Gào!
Âm thanh chấn động khắp nơi!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, toàn thân Phong Vân Vô Ngân dao động huyền khí cửu phẩm sôi sục, kiếm ý từ mỗi một lỗ chân lông mỗi một tế bào trong cơ thể ùn ùn giảo sát mà ra, trong nháy mắt đã nghiền đóng lá khô bao phủ quanh thân thể thành bột mịn. chiếc giao long tí một toái một phải mạnh mẽ lao ra, một nện một chống trên mặt đất, thân thể Phong Vân Vô Ngân lập tức mượn lực lao vút đi như viên đạn, nháy mắt đã lên cao tới mấy chục thước.
- Vèo!
Phong Vân Vô Ngân bay ra khỏi rừng rậm, một chiếc giao long tí lật ngửa nâng lên, đỡ lấy hai chân của Phong Vân Vô Ngân ở trong lòng bàn tay, giúp cho Phong Vân Vô Ngân treo lơ lửng giữa bầu trời không bị rơi xuống. Một chiếc giao long tí còn lại thấy gió liền lớn, biến dài biến thô, dài tới hơn ba mươi thước, lung lay trong gió, tựa như cự mãng ác xà, trong khí tức hung sát lại tản mát ra dao động tiên thiên cương khí nhàn nhạt.
Phong Vân Vô Ngân nhìn về phía lão giả hèn mọn ở bên dưới hơn mười thước, nhàn nhạt cười nói:
- Ngươi muốn giết ta, cứ thoải mái mà lên đây! Ta tự nhiên không sợ hãi!
- Gào!
Trong đan điền, yêu thai một lần nữa rung lên, trong khe hở nho nhỏ, tràn ra tiếng thú rống mãnh liệt, khiến cho không gian bốn phương tám hướng bùng nổ vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.
Thẳng tới lúc này, bá khí của Phong Vân Vô Ngân đã lộ ra ngoài, hình thành nên một loại khí tràng tựa như thực chất, ngay cả võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh cũng đều thản nhiên đối mặt, xuất thủ đánh chết, không hê sợ hãi.
Lão giả hèn mọn kinh hãi gần chết.
Hắn vốn cho rằng Phong Vân Vô Ngân cùng với một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ chém giết sinh tử, cho dù có thể giết chết tên võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ kia, nhưng bản thân nhất định cũng sẽ giết địch một vạn tự hại tám ngàn, rơi vào kết cục bị trọng thương. Không ngờ ràng, bây giờ Phong Vân Vô Ngân sinh long hoạt hổ, toàn thân huyền khí cửu phẩm dao động, tinh lực vô hạn, tinh khí thần đang ở trong trạng thái đỉnh phong.
- Ngươi không bị thụ thương? Điều này sao có thể!
Lão giả hèn mọn biến sắc:
- Hơn nữa, ngươi... Trong cơ thế ngươi có nuôi nhốt một mãnh thú sao?
- Gào!
Từ khe hở trên yêu thai trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân một lần nữa bộc phát ra tiếng rống lớn, không khí điên cuồng tan vỡ, khiến người ta có một cảm giác bị hãm trong tuyệt cảnh thời viên cô hông hoang.
Điểm này Phong Vân Vô Ngân cũng có phần không thể giải thích nổi. Lúc trước khi đang ấp yêu thai nỡ ra được chiếc giao long tí, tuy rằng lệ khí bạo phát, nhưng cũng chưa từng tự động phát ra tiếng gầm rống như thế này. Vậy mà lần này lại có thể phát ra tiếng thú rống, thực sự là kỳ quái.
Tâm thần Phong Vân Vô Ngân lập tức chìm vào vị trí đan điền, cẩn thận quan sát. Chỉ thấy, trên yêu thai trong suốt như hổ phách, cái đầu của Tiên Thiên giao long đang ngọ nguậy muốn mạnh mẽ chui ra khỏi vỏ.
Hình tượng của cái đầu giao long vô cùng hung ác, ở giữa toán có một cái sừng nhô lên, khi mắt trợ lên có ẩn chứa khí tượng đế vương, cao giọng gầm thét, cân bản không chịu ràng buộc, muốn dốc sức để thoát ra khỏi vỏ.
- Ha ha! Nguyên lai lần này muốn ấp ra cái đầu của giao long!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên hiểu ra:
- Chẳng qua vẫn còn cần rất nhiều năng lượng Tiên Thiên, dược liệu để tầm bổ mới có thể hoàn toàn ấp ra được.
Giao long tí có thần lực vô cùng, không biết đầu giao long sẽ có uy thế ra sao?
Hô mưa gọi gió? Lật sông lấp biển?
Trong mắt Phong Vân Vô Ngân bắn ra quang mang nóng rực, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào lão giả hèn mọn, tham niệm trong lòng bốc lên hừng hực, chiến ý toàn ngập, nhịn không được khẽ thè lưỡi liếm môi:
- Ta muốn giết ngươi!
Trong lòng lão giả hèn mọn chợt dâng lên một dự cảm đáng sợ. Tựa như bản thân đang bị một con hung thú viên cô nhìn tròng trọc, khống chế không thôi.
- Chuyện gì xảy ra? Ta... Ta... Dường như đang sợ hãi? Không! Tuyệt đối không có khả năng!
Lão giả hèn mọn lắc lắc đầu, tiên thiên cương khí toàn thân bắt đầu ngưng tụ, sau lưng huyễn hóa ra một làn sóng cương khí lớn chừng một mâu, khoảnh khắc sau đoàn cương khí này vặn vẹo kịch liệt, hình thành nên một mảnh rừna rậm u ám, trong rừng rậm lập lòe từng đôi con ngươi màu bích lục tựa như ma trơi:
- Ngao! Ngao!
Từng tiếng tru thê lương của sói hoang vang vọng khiến cho kẻ khác rợn hết lông tóc.
- Khặc khạc khặc khặc! Tiểu tử càn rỡ! Ngươi là đồ vô tri!
Lão giả hèn mọn bỗng nhiên cười âm hiểm:
- Đừng tưởng rằng ngươi có thể giết chết một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ thì ngươi đã là vô địch thiên hạ! Lão già vừa nãy chưa lĩnh ngộ ra được ý, đao pháp thô thiển, căn bản không phải là đối thủ của lão phu! Tuy ràng trên cảnh giới lão phu tương đương với hắn, nhưng sức chiến đấu thì không phải hắn có thể so sánh được. Hôm nay ta sẽ giúp ngươi biết thêm một chút, Tiên Thiên võ giả chân chính có uy năng ra sao.
Đang khi nói chuyện, lão giả hèn mọn từ từ dâng lên quyền phải, bất thình lình, lấy quyền phải của hắn làm trung tâm, thiên địa linh khí bốn phương tám hướng điên cuồng bạo loạn, dũng mãnh tràn về phía đó, tựa như quyền phải của hắn chính là một mắt bão.
Nắm tay bắt đầu bành trướng lớn lên, chỉ trong thời gian vài hơi thở đã lớn như cái vại nước, phù vãn cổ xưa rậm rạp bay lượn quanh nắm tay.
- Ý! Là quyền ý!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân khẽ ngưng trọng:
- Là võ giả Tiên Thiên lĩnh ngộ ra ý!
Sau một khắc, trong rừng rậm cương khí sau lưng lao giả nhảy ra vô số ma lang màu đen, khí tức kinh khủng ào ào dung nhập vào quyền phải của lão giả, trên nắm đấm của lão giả có hàng trăm con ma lang màu đen đang gào thét, nhe nanh múa vuốt như muốn xông tới vô bắt con môi
- Ngao! Ngao!
Đàn lang rống loạn!
- Chết đi! Lão phu sẽ khiến ngươi tan xương nát thịt... Hắc Sơn Dã Lang quyền!
Hắc Sơn Dã Lang quyền!
Một quyền này còn kèm theo cả cương khí hung lệ, thêm cả một loại ý cảnh điên cuồng quyền phách thiên hạ, duy ngã độc tôn, uy thể cuồn cuộn mà đến, che trời lấp đất, cuốn theo tất cả xông về phía Phong Vân Vô Ngân!
Lão giả hèn mọn, so với Long hộ pháp mà Phong Vân Vô Ngân đã đánh chết, cảnh giới đôi bên không phân cao thấp, đều là Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, thế nhưng áp lực mà bọn họ mang tới cho Phong Vân Vô Ngân lại hoàn toàn khác biệt.
Cảm giác mà Long hộ pháp mang tới cho Phong Vân Vô Ngân, tuy hẳn là cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, lượng cương khí rất sung mãn nhưng công kích lại rời rạc.
Còn bây giờ, cảm giác mà lão giả hèn mọn mang tới cho Phong Vân Vô Ngân... "Kẻ này lực công kích rất mạnh! Rất sắc bén! Tựa như bài sơn đảo hải! Hơn nữa còn có một cảm giác như uy lực tập trung lại khiến cho không khí bổn phía đều bị đǟy dạt ra, khắp nơi đều là quyền phong bá đạo!"
Đây chính là ý!
Khi lão giả hèn mọn còn đang ở Hậu Thiên liền đã lĩnh ngộ ra được phần quyền ý, khi đạt tới Tiên Thiên Cương Khí cảnh, trong quyền vừa có cương vừa co ý, uy lực tăng mạnh.
Chỉ khoảnh khắc, nắm đấm khổng lồ kèm theo cương khí sắc bén ầm ầm oanh kích về phía Phong Vân Vô Ngân, đám sói đói ở trên nắm đấm trụ lên thảm thiết, chen chúc cắn xé, tựa như muốn thôn phệ toàn bộ xương cốt da thịt của Phong Vân Vô Ngân.
- Đến hay lắm!
Tuy rằng Phong Vân Vô Ngân cảm nhận được áp lực rất lớn, thế nhưng sau khi luyện đến Tiên Thiên Cương Thể, tâm chí càng thêm kiên nghị, ý chí chiến đấu sục sôi, lâm nguy không sợ, khí tức cuồng bạo của yêu thai trong cơ thể cũng không để cho hắn tránh lui, hét lớn một tiếng, quyền phải ngưng tụ thần lực, trên nắm đấm cương khí bao bọc như mây mù trên đỉnh núi, nặng nề trầm trọng, những phù văn chữ triện lóng lánh du động, trong xương cốt cơ thể phát ra những tiên âm vang vọng.
Chỉ là một quyền, không có bất kỳ hoa mỹ màu mè gì, giao lực!
- Rầm!
Phong Vân Vô Ngân thuần túy chỉ dựa vào lực lượng, cùng Hắc Sơn Dã Lang quyền mang theo phần quyền ý của lão giả hèn mọn mãnh mẽ va chạm.
Cùng lúc đó, chiếc giao long tí cũng chia làm toái phải vỗ mạnh lên trên quyền cương, âm thanh nổ vang như trời long đất lở, khoảnh khắc sau, tiếng kêu rên thảm thiết của đàn lang vang lên, phía trên quyền cương đã bắt đầu nứt nẻ.
- Lực lượng thật mạnh! Tức chết lão phu! Sau khi Hắc Sơn dã Lang quyền này của lão phu đánh ra, đằng sau nó còn có vô tận hậu chiêu, hàng trăm hàng nghìn con dã lang bên trong quyền cương sẽ đồng thời tân công, cào cấu cắn xé, thủ đoạn vô tận, thần cản giết thần phật cản giết phật, vậy mà không ngờ lại bị tiểu tử này phá mất.
Lão giả hèn mọn hét lên the thé, trong nháy mắt đã hút quyền cương bị Phong Vân Vô Ngân đánh nát bấy quay về trong cơ thể, ngay sau đó, phía sau hắn lại hiện ra rừng rậm, trăng lạnh, đàn lang, quyền phải của hắn một lần nữa ngưng tụ quyền ý, lạnh lẽo nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân:
- Để ta xem nắm đấm của ngươi rốt cuộc cứng rắn được tới mức nào! Lão phu đập chết ngươi!
- Gào!
Bên trong yêu thai của Phong Vân Vô Ngân lại một lần nữa bắn ra tiếng giao long gầm rống thê lương hung lệ, hắn cười ha hả:
- Thoải mái! Được đánh nhau với võ giả cấp bậc như ngươi, thực sự là thú vị! Đến lượt ta!
Tiếng cười vừa dứt, một chiếc giao long tí túm lấy Phong Vân Vô Ngân, ra sức ném mạnh, Phong Vân Vô Ngân tựa như một quả pháo hình người bay thẳng về phía lão giả hèn mọn.
- Chết!
Khoảng cách giữa Phong Vân Vô Ngân và lão giả hèn mọn chỉ nhoáng lên đã tới, quyền phải đấm ra, quyền toái ngay sau đó cũng đấm ra theo.
Quyền toái quyền phải đều là giao lực! chiếc giao long tí cũng không chịu thua kém, thi nhau quật ra!
Phong Vân Vô Ngân cũng chưa từng tu luyện bất kỳ vũ kỹ công kích chuyên dành cho võ giả Tiên Thiên võ giả nào cả, đôi địch hoàn toàn dựa vào một thân thần lực, đánh đấm loạn xạ như bão tố, như du côn lưu manh quần ẩu, không thèm nói lý lẽ, lấy lực để phục ngươi.
Chỉ trong sát na, lão giả hèn mọn ngay lập tức dung nhập vào rừng rậm cương khí ở sau lưng, đàn lang biển ảo từ cương khí điên cuồng lao ra khỏi rừng rậm, nhe nanh múa vuốt tấn công về phía Phong Vân Vô Ngân. Mỗi một con dã lang đều ẩn chứa quyền ý bá đạo, tựa như chúng đều do quyền ý tinh khiết hình thành, phi thường đáng sợ.
- Ầm ầm ầm ầm!
Hai tay trái phải của Phong Vân Vô Ngân liên tục đánh ra, chiếc giao long tí cũng quất loạn về phía đàn lang, đôi bên va chạm tạo nên những tiếng nổ kịch liệt.