Thiên Địa Bá Khí Quyết

chương 11: tránh xa tuyết tỷ của ta ra (1)!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên lôi đài!

Phong Vân Thiết Cương đối chiến Nạp Lan Vô Ưu!

Từ biểu hiện nhìn ra, trận quyết đấu này, đáng lẽ không nên có bất luận gì lo lắng! Phong Vân Thiết Cương có cảnh giới huyền khí lục phẩm sơ kỳ, Nạp Lan Vô Ưu chỉ có ngũ phẩm.

- Cương nhi, nhất định phải thắng! Hưng suy vinh nhục của Phong Vân gia tộc, toàn bộ rơi vào trên vào ngươi và Tuyết nhi!

Hai mắt Phong Vân Mặc trừng lớn, chăm chú theo dõi tình hình trận đấu.

Trên đài chủ tịch, ba gã sứ giả Ngạo Hàn Tông mỉm cười uống trà, ánh mắt bọn họ, hoàn toàn không đặt ở trên người Phong Vân Thiết Cương, mà bọn họ lại quan tâm Nạp Lan Vô Ưu, sau khi ăn đan dược, ngụy trang cảnh giới.

- Nếu không biết điều, như vậy... Bại đi!

Phong Vân Thiết Cương nhe răng cười, hai mắt trần đầy hưng phấn thắng lợi, sát khí đột nhiên lóe qua trên mặt, hai chân vừa trượt, liên tục vung kiếm, trong chớp mắt đâm bảy kiếm, mỗi kiếm đều đâm vào bộ vị yếu hại của Nạp Lan Vô Ưu.

Một màn công kích liên miên này, Phong Vân Thiết Cương cũng không bảo lưu thực lực, hắn toàn lực ứng phó, mỗi một kiếm bổ ra đều vô hình có huyền khí bám vào kiếm phong, công kích bao phủ phạm vi vài thước.

Tình cảnh Nạp Lan Vô Ưu trong nháy mắt bị xé rách, lập tức sẽ phát sinh!

Nhưng ở phía sau! Chuyện quái dị đã xảy ra!

Nạp Lan Vô Ưu chỉ có thực lực bên ngoài là Hậu Thiên ngũ phẩm, lúc này lại chắp hai tay sau lưng, lững thững bước đi như trong sân vắng, dễ dàng bước đi thong thả vài bước, đã tách ra được phong mang của Phong Vân Thiết Cương.

- Hử?

Phong Vân Mặc ở bên dưới cảm giác tâm thần căng thẳng:

- Chuyện gì xảy ra? Nạp Lan Vô Ưu, nhấc chân nhẹ nhàng đã né tránh? Vừa rồi đợt công kích như thiểm điện của Cương nhi, không hề có hiệu quả? Một võ giả Hậu Thiên ngũ phẩm, làm sao có khả năng dễ tránh đối mặt với công kích của võ giả Hậu Thiên lục phẩm như vậy?

Trên lôi đài, Phong Vân Thiết Cương cho rằng mình vừa đánh ra một kích toàn lực, tất nhiên chém giết Nạp Lan Vô Ưu dưới kiếm, bởi vậy, hắn không giữ lại chút nào ra sát chiêu như sấm sét, không thèm suy nghĩ đường lui và vấn đề phòng ngự! Cũng không suy nghĩ đến vấn đề dùng kiếm chiêu biến ảo quay góc. Chỉ mạnh mẽ đánh thẳng, ý đồ miểu sát đối thủ!

- Ha ha!

Nạp Lan Vô Ưu mau chóng tránh ra một kiếm cuối cùng của Phong Vân Vô Ưu, trường kiếm trong tay đột nhiên vung lên, kiếm phong như cắt không khí, phát sinh tiếng kêu quỷ khóc thần sầu, một đạo kình phong do huyền khí ngưng tụ mà thành, đánh thẳng về phía Phong Vân Thiết Cương.

- Trường Hà Lạc Nhật!

Bí điển tối cao của Nạp Lan gia tộc, kiếm pháp Hoàng Giai cao cấp... Trường Hà Lạc Nhật!

- A?

Một tiếng kêu lạnh lùng văng vẳng, trực tiếp bao phủ trái tim và linh hồn của Phong Vân Thiết Cương! Nguy cơ đánh vào thân thể, thân hình hắn mau chóng lui lại! Trường kiếm trong tay cứng ngắc xoay một vòng, ý đồ ngăn lại kiếm thế của Nạp Lan Vô Ưu!

Keng!

Trường kiếm của hai người chạm vào nhau, không chỉ bắn ra ánh lửa, thậm chí còn kích đồng huyền khí tạo thành tiếng vang nặng nề.

- A! Là... Là cảnh giới huyền khí lục phẩm! Nạp Lan Vô Ưu kia, dĩ nhiên là huyền khí lục phẩm!

Người trong trận doanh Phong Vân gia tộc, nhất thời kinh ngạc không ngớt gầm nhẹ lên!

- Tốt... Tâm cơ thật thâm trầm! Cư nhiên... Cư nhiên dùng đan dược mang dược tính ẩn nấp... Ẩn tàng cảnh giới...

Phong Vân Mặc thấy chấn động tim phổi.

Hắn không nghĩ tới mưu kế này của Nạp Lan gia tộc!

Đan dược ẩn dấu cảnh giới thực lực, tương đối trân quý, bất quá đối với võ giả bình thường mà nói, kỳ thực tương đối yếu, không có tác dụng quá lớn.

Bởi vậy đại đa số gia tộc sẽ không hao tổn giá thành xa xỉ, cầu mua đan dược có tính ẩn nấp, để đệ tử trong gia tộc sử dụng.

Nhưng không nghĩ tới, để đạt được hiệu quả ra tay bất ngờ trong thi đấu, Nạp Lan gia tộc không tiếc tiêu hao ba phần tư lợi nhuận gia tộc trong năm, mua hai viên đan dược tính ẩn nấp, có thể nói là dụng tâm vô cùng khổ cực!

Luận thực lực chân chính, Phong Vân Thiết Cương vốn đã thấp hơn Nạp Lan Vô Ưu một phần, vừa lên sàn đấu, thái độ Phong Vân Thiết Cương có chút coi thường, cho nên hắn tưởng rằng ngay lần công kích đầu tiên đã có thể chém giết đối phương thành mảnh nhỏ, bởi vậy vừa ra tay sẽ không để lại nửa đường lui cho chính mình!

Hiện tại, cục diện đảo ngược, hơn nữa trong lòng kinh khủng, Phong Vân Thiết Cương bị ép liên tục lui về phía sau, bất quá dựa vào huyền khí, cường ngạnh chống đối lại kiếm pháp tinh diệu tuyệt luân Trường Hà Lạc Nhật của Nạp Lan Vô Ưu. Không còn một chút cơ hội hoàn thủ.

Keng!

Keng!

Keng!

...

Nạp Lan Vô Ưu công liên tiếp mười chín kiếm, mỗi một kiếm phong đều mang theo huyền khí, Phong Vân Thiết Cương vừa mới liên tục ngăn chặn mười chín kiếm, đã lùi lại mười chín bước, lùi đến sát lề lôi đài, đã không còn đường thối lui!

- Kiếm pháp của Phong Vân gia tộc, chỉ trọng công không coi trọng thủ, hôm nay vừa thấy, quả thực như vậy! Một khi ra chiêu không thành công, bị người đoạt mất tiên cơ, vĩnh viễn không còn cơ hội xoay mình!

Nạp Lan Vô Ưu dữ tợn cười, trong lòng phi thường đắc ý! Nếu như, hắn không ẩn dấu huyền khí, liền không thể tránh đánh lâu dài cùng Phong Vân Thiết Cương, tuy rằng tỉ lệ chiến thắng rất lớn, bất quá, hai người tất nhiên phải đại chiến mấy trăm chiêu mới có thể phân ra thắng bại, nào có đạo lý thắng được dễ dàng như hiện nay?

- Bại!

Bất thình lình, Nạp Lan Vô Ưu giơ trường kiếm lên cao, một đóa kiếm hoa chói mắt ngưng tụ trên mũi kiếm, như mặt trời chói chang nhô lên cao!

- Lạc Nhật Dư Huy!

Nạp Lan Vô Ưu khẽ quát một tiếng, trường kiếm lấy quỹ tích xinh xắn huy hoàng, tà tà chém xuống! Kiếm chiêu chưa đến, kiếm phong mang theo huyền khí như thực chất, đã cắn nát hoàn toàn không khí xung quanh thân thể Phong Vân Thiết Cương!

Phong Vân Thiết Cương vừa mới cản được mười chín kiếm, huyền khí trong cơ thể đã tổn hao rất nhiều, tuy rằng hắn đã toàn lực né tránh về phía bên trái, thế nhưng, hắn không nhanh bằng kiếm thế của Nạp Lan Vô Ưu!

Phụt!

Uy lực một kiếm này của Nạp Lan Vô Ưu, rõ ràng trực tiếp chém đứt vai phải và tay phải của Phong Vân Thiết Cương.

Máu tươi phun ra như suối!

- A!

Phong Vân Thiết Cương phát sinh một tiếng kêu thảm thiết, toàn thân ngã vào trong vũng máu, dây thần kinh truyền đến đau đớn kịch liệt, có thể bản thân hắn đã trải qua rèn luyện, nhưng vẫn bị ngất xỉu...

- Chuyện này... Thiết Cương huynh, cảnh giới hai chúng ta tương đương, thực lực chỉ sàn sàn với nhau, chớ trách ta ra tay quá nặng, thực sự là bất đắc dĩ!

Nạp Lan Vô Ưu cố ý thổn thức, cảm thán, sau đó cúi đầu ôm lấy Phong Vân Thiết Cương, huyền khí đưa đẩy, đã ném thân thể Phong Vân Thiết Cương về phía trận doanh của Phong Vân gia tộc.

- Xin mau chóng chữa thương cho Thiết Cương huynh, để tránh khỏi bị mất máu quá nhiều!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio