Thiên Địa Bá Khí Quyết

chương 170: giết người cướp của

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phong Vân Vô Ngân đang định hấp thu luyện hóa mấy khối tiên thiên tử khí trong động tiên ở dưới đáy biển này, từ đó hóa huyền thành cương, nhất cử phá tan rào cản, thành tựu Tiên Thiên đại đạo.

Mặc dù hôm nay Phong Vân Vô Ngân đã ấp cho Tiên Thiên giao long thành Tử Khí giao long, lại còn luyện thành Tiên Thiên Cương Thể, bá đạo thiên hạ. Nhưng những thứ này khó tránh khỏi có phần là tả đạo, hóa huyền thành cương, chung quy mới là đại đạo chính thống, không có con đường thứ hai.

Nhưng, ngay lúc này, mảnh động tiên phúc địa dưới biển lại xuất hiện tình trạng sắp sụp đổ.

Tị thủy thần châu xuất hiện những vết rạn nứt, nước biển bốn phía xối xả chảy vào. Những dãy núi dưới đáy biển sụp đổ hoàn toàn. Từng đạo tử khí từ phía trên xuyên xuống, đâm phá hải dương, biến các loại tôm cá, thậm chí cả cá voi khổng lồ thành bột mịn.

- Con em hắn, ở bên trên đang có trận chiến kinh thiên động địa, làm hại ta ở dưới này rồi!

Phong Vân Vô Ngân bị ép đứng lên, thân thể không tự chủ được bắt đầu lắc lư, các ngọn núi đều rung chuyển.

- Đại nhân, chúng ta mau rời khỏi nơi này thôi, khối tiên gia phúc địa này sắp vỡ rồi! Nếu không rời khỏi, chúng ta sẽ phải chôn thân dưới đáy biển!

Tên tán tu kia bắt đầu kêu la ầm ĩ, than thở khóc lóc.

Đúng lúc này...

- Vù! Vù! Vù!

Từng đạo tử khí, thậm chí là hạo khí đều xỏ xiên xuống dưới, sau đó quấn lấy tên tán tu kia, xoắn vặn hắn thành một đoàn huyết vụ.

Tị thuỷ thần châu cực lớn bị vỡ thành mấy mảnh, nước biển ở bốn phía xung quanh cuối cùng cũng như vỡ để, bạo ngược xông vào khối tiên gia phúc địa này, những đám mây tiên thiên cương khí, tiên thiên tử khí cũng không còn bị khối tiên gia phúc địa này giam giữ, bắt đầu tiêu tán. Những đám mây tiên thiên cương khí, tiên thiên tử khí còn đọng lại cũng bắt đầu biến hóa, biến thành một chút năng lượng lốm đốm, hoàn toàn dung nhập vào trong nước biển.

- Oanh!

Một dòng nước lớn cuồn cuồn cuồn ập vào thân thể Phong Vân Vô Ngân, khiến Phong Vân Vô Ngân lảo đảo vài cái, ngay cả khi có Tiên Thiên Cương Thể hộ thể hắn cũng suýt chút nữa ngã xuống.

Phong Vân Vô Ngân quyết định thật nhanh; Hai chân nhảy lên cao hơn mười thước, bắt lấy vài miếng tị thủy thần châu vỡ vụn, sau đó thôi động Tiên Thiên giao long rẽ nước đi lên.

Tiên Thiên giao long có thể bay lượn trong không trung, nhất phi trùng thiên. Đồng thời bơi lượn trong hải dương cùng giống hệt như trên đất bằng. Thân thể cao vài trăm thước giống như tia chớp, nhẹ nhàng vui vẻ lượn ở trong nước. Phong Vân Vô Ngân nắm chặt mảnh vỡ của tị thủy thần châu trong tay, cắt đứt một vùng nước biển, nói chung cũng không bị ảnh hưởng bởi dòng chảy ác liệt của nước biển.

Dọc đường, xung quanh cơ thể Tiên Thiên giao long tử khí đằng đằng, long quyển phong cuồn cuộn nổi lên khiến tôm cua nghiền thành bột mịn, ngay cả cá voi, cá mập cùng bị nghiền nát.

Trong nháy mắt, Phong Vân Vô Ngân đã thôi động Tiên Thiên giao long, đi được hơn mười cây số trong nước biển.

Tuy nhiên, một đạo linh quang chợt hiện lên trong đầu Phong Vân Vô Ngân.

- Vừa rồi, nhất định là có người đang giao chiến ngoài khơi dẫn động uy áp kinh khủng, hủy diệt toàn bộ khối tiên gia phúc địa của Hoàng Tuyền đảo! Tán tu của Hoàng Tuyền đảo nhất định không thể có năng lực loại này! Đúng rồi, nhất định là mấy tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đang giao chiến với người của Thần Kiểm Tông! Lưỡng hổ giao tranh, nhất định sẽ có một bên bị thương! Tại sao ta không làm ngư ông đi hưởng lợi chứ?

Trong nháy mắt Phong Vân Vô Ngân liền quyết định, thôi động giao long quay ngược về đường cũ. Trở lại Hoàng Tuyền đảo!

Ngoài khơi tại Hoàng Tuyền đảo! Trên không trung!

Lúc này, chỉ thấy tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong đem toàn lực của bản thân thôi động đến đỉnh điểm, từng người một đánh ra những đợt công kích mãnh liệt để chống lại một lần công kích vượt qua không gian của Vạn Kiếm Tôn Giả trong Thần Kiếm Chi Môn.

Kiếm Thần Chi Môn chuyên dùng để vận chuyển. Hơn nữa, Thần Kiếm đế quốc cách Hoàng Tuyển đảo phải đen mười vạn tám nghìn dặm. Do đó, Vạn Kiểm Tôn Giả có thể vượt qua thời không, đánh ra một đợt công kích như thế này đã là quá tài giỏi. Mà, lần công kích này còn ẩn chứa năng lượng Tiên Thiên Hạo Khí, phá hủy thời không, một đợt công kích này nhất định sẽ phá hủy tấm Kiếm Thân Chi Môn, cắt đứt mọi mối liên hệ!

Nhưng, uy nghiêm của Vạn Kiếm Tôn Giả là không được khinh nhờn!

Mấy tên nhóc con Tử Khí cảnh kia mà cũng dám khiêu chiến với ta? Chết đi! Nghiệt súc các ngươi Hám coi thường uy nghiêm của ta, quay về với cát bụi đi! Chấp nhận số phận dưới kiếm ý của ta đi!...

Đột nhiên trong lúc đó, lấy Kiếm Thần Chi Môn làm trung tâm, hàng ti đạo kiếm quang mang năng lượng Hạo Khí hoàn toàn bay ra xỏ xiên ngang dọc, nhật nguyệt điên đảo, không gian vỡ vụn, thời không hỗn loạn.

Trong mỗi một đạo kiếm quang vừa có hơi ấm của Thánh giả giáo hóa thế nhân, vừa có sát khí của ác ma đi thu nhặt linh hồn.

Trong mỗi một đạo kiếm quang còn ẩn chứa âm phủ màu vàng nhạt.

Dám bất kính với bản tôn, chết đi! Chết! Chết! Chết! Vạn Kiếm Xuyên Tâm!

- Vù!

Năm đạo tử khí sắc bén công kích cùng với kiếm mang hạo khí trực tiếp chống lại!

Đọc truyện tại .net/Trời đất trấn động! Dường như ngày tận thế đã tới!

Trong khoảng thời gian mười phút, trời đất quanh đó một nghìn thước đột nhiên bắt đầu tối sầm lại.

Đợi đến khi ánh sáng một lần nữa buông xuống thì tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đã thật sự rơi xuống!

Bọn họ từ trên bầu trời lần lượt từng người một rơi xuống!

- Bịch! Bịch! Bịch!

người bọn họ từ từ rơi xuống sơn mạch trong Hoàng Tuyền đảo, tạo thành những vết lõm có hình người, sống chết không rõ.

Lúc này, Thần Kiếm Chi Môn cũng hoàn toàn đổ nát, vỡ vụn.

Một giọng nói lạnh nhạt, uy nghiêm từ trong Kiếm Thần Chi Môn sắp tan vỡ truyền đến...

- Bách Anh, Bách Diệp, Bách Hào, tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh này đã bị trọng thương, kiếm khí của bản tôn đã cắt đứt gần hết kinh mạch của bọn họ. Bọn họ cần phải tìm chỗ khổ luyện nửa năm mới có thể khôi phục lại như cũ. Các ngươi có thể truy sát bọn họ, cho bọn họ biết thế nào là cái giá phải trà cho việc khinh thường Thần Kiếm Tông. Còn nữa, Kiếm Thần Chi Môn mà các ngươi mang theo đã dùng hết, sau khi giết chết võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh này các ngươi phải cấp tốc quay lại tông môn. Dọc đường im hơi lặng tiếng một chút. Chậm trễ rất có thể sinh biến cố. Còn tên Quách Khiếu Thiên kia ngày sau sẽ đi thảo phạt sau. Ngay sau đó, giọng nói này đã biến mất trong không trung.

Ba đệ tử tinh nhuệ của Thần Kiếm Tông là La Bách Anh, Tống Bách Diệp, Trần Bách Hào quay sang nhìn nhau, đột nhiên, cất cao giọng cười ha hả.

- Ha ha ha ha ha ha ha! tên cẩu tặc kia, các ngươi sắp chết đến nơi rồi! Hai vị sư đệ, chúng ta giết bọn họ xong liền lập tức quay về tông môn phục mệnh!

Trong ánh mắt của La Bách Anh toàn bộ đều là sát khí, gân xanh trên toán nổi lên cuồn cuộn.

- Giết!

Ba đạo kiếm mang cương khí tinh thuần từ trong không trung đâm xuống, khiển núi non, có cây, nham thạch trên Hoàng Tuyền đảo bị chém nát.

Lúc này, dưới một chân núi bị kiếm mang phá nát xuất hiện người đều phủ phục xuống mặt đất, trong miệng phun ra máu tươi, khí tức yếu ớt, mặt vàng như nến. Ánh sáng màu tím trên người bọn họ đã vô cùng nhợt nhạt, chỉ còn lại một vài đốm nhỏ linh tinh, bọn họ củng đã không thể ngưng tụ năng lượng được nữa.

Đúng là cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh.

Bây giờ đang hấp hổi. Chuẩn bị gần đất xa trời.

Tên Cổ Viên Tông kia nôn ra hai ngụm máu, sau đó nói.

- Các vị huynh đệ, ta thật nghĩ không ra, đối phương không ngờ có thể mạnh đến mức này, xuyên qua một đường Thời Không Chi Môn mà có thể bắn ra một lần công kích mạnh như vậy... Chúng ta, chúng ta cũng đã từng liên thủ đánh với võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong, sau đó chuyển bại thành thẳng, thật nghĩ không ra lần này... Khụ khụ... Chúng ta sai lầm rồi...

Tên kiếm tu Tuần Đại Ca vẻ mặt tái mét nói:

- Cường giả cấp bậc tông chủ của Thần Kiểm Tông đương nhiên cũng phải khác với võ giả Hạo Khí cảnh, chúng ta quay về trước đi lần giao đấu này dưới kiếm ý của đối phương đã khiến chúng ta tổn thương rất nặng, nhưng ngược lại lại có thể khiến cho chúng ta lĩnh ngộ được thêm một chút kiếm đạo, nếu như có thời gian, kiếm ý của ta nhất định sẽ có đột phá!

Nói xong Tuần Đại Ca móc từ trong lòng ra một quyển trục, tay run rẩy chuẩn bị xé rách quyển trục!

Đúng lúc này...

- Vù!

Một đạo kiếm mang từ trên trời bay thẳng xuống.

Ba người La Bách Anh, Tống Bạch Diệp, Trần Bách Hào đã cầm kiếm đứng ngạo nghễ trước mặt năm tên tán tu Tiên Thiên Tử Khí cảnh, trăm ngàn đạo kiếm quang bay ra như mưa, bao vây lấy năm cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh, bất cứ lúc nào cùng có thể chém giết!

- Các ngươi muốn làm gì?

Trục quyển chuyên chở trân quý của tên kiếm tu Tuần Đại Ca kia bị kiếm ý cắn nát, trong lòng tức giận quát lên điên cuồng:

- Con kiến! Mau cút đi!

- Chát!

Tay phải của La Bách Anh trực tiếp tát tên cấu đại ca một cái, sau đó nhe răng cười nói:

- Các ngươi có tư cách gì kêu gào ở đây? Dám liều mạng với sư tôn của ta, các ngươi đã mất năng lực chiến đấu, bây giờ, một võ giả Hậu Thiên cũng có thể giết chết các ngươi, các ngươi... Hahaha sắp chết đến nơi rồi!

- Ngươi dám giết chúng ta?

Cổ Viên Tông hốt hoảng kêu lên.

- Chúng ta là đệ tử tinh nhuệ của Ngạo Hàn tông và Định Hải tông, các ngươi dám giết chúng ta? Các ngươi không sợ Ngạo Hàn tông và Định Hải tông sẽ khai chiến với Thần Kiếm tông sao?

- Ha ha ha ha ha ha!

La Bách Anh, Tống Bách Diệp, Trần Bách Hào nhìn nhau cười ha hả, tiếng cười vô cùng sảng khoái.

- Khai chiến? Chỉ dựa vào Chiến Tần để quốc sao? Nói thật cho các ngươi biết, hoàng đế bệ hạ của Thần Kiếm để quốc chúng ta đã có dự tính chiếm đoạt Chiến Tần đế quốc! Năm đại tông môn của Chiến Tần đế quốc thực lực không mạnh! Những loại như các ngươi mà đến Thần Kiếm đế quốc của chúng ta thì nhất định sẽ không chịu nổi một đòn! Ba huynh đệ chúng ta chẳng qua là có cảnh giới thấp hơn các ngươi, hơn nữa cũng không có kinh nghiệm trên biển cho nên mới không đánh lại được các ngươi. Nếu như cảnh giới của chúng ta đã đạt đến Tử Khí cảnh, thì nhất định có thể dễ dàng đánh chết các ngươi! Nhắc tới Hải Vực Vô Biên, những đảo nhỏ, vị diện mà Thần Kiếm đế quốc ta đang chiếm giữ trong Hải Vực Vô Biên còn nhiều gấp mấy lần so với năm đại tông môn Chiến Tần đế quốc. Các ngươi chỉ là con kiến mà thôi! Chết đi!

Ba gã đệ tử Thần Kiếm tông cuồn cuộn sát khí, ngưng tụ kiếm ý, chuẩn bị chém giết mấy võ giả Tử Khí cảnh.

- Không! Không được giết bọn ta! Trong Hải Vực Vô Biên, những hải đạo mà chúng ta tìm được đều tràn đầy khoáng thạch trân quý cùng Tiên Thiên cương khí, Tử khí, chúng ta có thể nói cho các người biết tọa độ hải đảo đó! Không được giết bọn ta!

Cát đại ca trong tay cầm lang nha bổng thốt lên một câu, bắt đầu cầu xin tha mạng.

- Cát đại ca không được nói cho bọn họ biết!

Cổ Phương Tông vội vã nói.

La Bách Anh nhe răng cười nói:

- Tọa độ hải đảo? Lấy ra đây!

Đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm từ nơi xa vọng đến.

- Tặc tử của Thần Kiếm tông cùng dám đến Chiến Tần đế quốc của ta tùy tiện giết người, thực sự là hoang đường!

- Hả?

La Bách Anh, Tống Bách Diệp, Trần Bách Hào cùng với tên võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đồng thời cả kinh, nhìn về hướng có tiếng nói vọng lại.

Chỉ thấy, một thân hình thon gầy còn rất trẻ, vẻ mặt tươi cười từ trong biển chậm rãi bước lên. Toàn thân hắn không hề dính một giọt nước biển nào, bên trong đôi mắt đều mang vẻ đùa cợt.

- Phong Vân Vô Ngân!

Cổ Viên Tông cùng cổ Phương Tông đồng thời kêu lên.

- Quách Khiếu Thiên!

Toàn thân La Bách Anh đã tràn ngập sát khí.

Phong Vân Vô Ngân vừa đi, vừa cười. Thế cục trước mắt giống như những đường vân trong lòng bàn tay, rõ như ban ngày.

Năm tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đã như cạn kiệt sức lực. Ba gã đệ tử Thần Kiếm tông mặc dù tinh lực tràn trề, không hề bị tổn hại nhưng Tiên Thiên giao long của Phong Vân Vô Ngân đã lột xác thành giao long Tử Khí, sau khi hấp thụ một lượng lớn Cương Khí cùng một phần Tử Khí ở dưới đáy biển thì đã có dấu hiệu chuẩn bị lên Tử Khí đỉnh phong, một cánh tay đấm ra giao thần lực, quá tuyệt vời.

Ba tên võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trong đó đã không nói được gì, trố mắt ra nhìn.

Phong Vân Vô Ngân từng bước từng bước đi đến gần, trên mặt nở một nụ cười gian sảo. Trong lòng chỉ nghĩ đến vận mệnh! Thật sự là may mắn! Hai nhóm võ giả này đánh sống đánh chết, không ngờ lại để cho lão tử hưởng lợi! Ha ha ha ha ha! Đây chỉnh là kiểu bọ ngựa bắt ve chim sẻ trực sẵn!

- Ồ, thì ra là tên tạp chủng ngươi.

La Bách Anh cười hắc hắc.

- Ngươi thừa dịp chúng ta không phòng bị thôi động ma công giết chết sư đệ Khâu Bách Long của ta, ngươi đã trở thành kẻ địch của Thần Kiểm Tông. Ba người chúng ta khổ cực đi tìm kiếm tông tích của ngươi, không ngờ hôm nay ngươi tự mình đến nộp mạng! Ha ha ha! Cái này gọi là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại đòi tới!

Dừng lại một lúc, La Bách Anh khẽ nói với Tống Bách Diệp cùng Trần Bách Hao.

- Hai vị sư đệ, kẻ này tu luyện một loại ma công, nuôi dưỡng một con Tiên Thiên giao long Cương Khí cảnh vô cùng lợi hại. Tuy nhiên nếu chúng ta có phòng bị, kiếm ý bao bọc thân thì đương nhiên sẽ không việc gì! Bắt sống hắn đi!

Ba người thôi động kiếm ý, sau lưng mỗi người bắt đầu xuất hiện kiếm độc long quyển phong, không khí bắt đầu rung chuyển.

Tên Cổ Viên tông kia đang bị thương nặng cần phải chữa trị gấp nên điên cuồng kêu la nói:

- Phong Vân Vô Ngân! Ngươi mau chém giết ba gã cẩu tặc của Thần Kiếm tông đi! Đây là một công lao lớn, ngươi hãy chém hết bọn họ, tông môn nhất định sẽ luận công khen thường! Thù hận của ngươi và Thái Thượng lão quân, chúng ta cũng sẽ hóa giải giúp ngươi!

- Câm miệng!

La Bách Anh bay lên không trung cho cổ Viên Tông một cái bạt tai khiến mặt hắn sưng vù lên. La Bách Anh hăng hái nói:

- Đợi chúng ta xử lý xong tên tiểu tử này rồi sẽ quay lại xử lý mấy người các ngươi!

- Động thủ!

La Bách Anh gầm nhẹ một tiếng, một đạo kiếm mang hoành không xuất thế, ẩn chứa trăm nghìn kiếm chiêu, kiếm ý, hoa khí, điên cuồng chém về phía Phong Vân Vô Ngân!

Tống Bách Diệp cùng Trần Bách Hào phân tả hữu đột kích, trong kiếm quang hỗn loạn lôi âm hỏa diễm, thế không thể đỡ.

Ba người cùng tiến công Phong Vân Vô Ngân!

- Phá!

Phong Vân Vô Ngân rống một tiếng, khí tức của mãnh thú thượng cổ cùng tử khí vô cùng vô tận bạo xuất ra, bao phủ mọi thứ!

- Rống!

Tiên Thiên giao long Tử Khí xông ra, hai tay vung lên, tử hỏa tử băng phủ kín không gian, đem ba đạo kiếm mang hóa thành hư vô!

Sau một khắc, đuôi giao long hoành tảo thiên quân, quật tới tấp đem thân thể ba gã đệ tử Thần Kiếm Tông chặt thành hai đoạn!

Giao long Tử Khí bay lượn trên không trung, từng đạo tử khí từ trên trời chiếu xuống, bao trùm vạn vật.

- Chỉ là võ giả Tiên Thiên Cương Khí mà cũng dám kêu gào? Thật là ngu ngốc!

Phong Vân Vô Ngân chửi thầm một câu, sau đó tìm được miếng nạp giới ở trong ba đống thi thể, với động tác cực kỳ nhanh nhẹn hắn đem toàn bộ, kể cả ba đống thi thể nát bấy kia thu thập vào trong nạp giới.

Lúc này, cổ Viên Tông mới cảm thấy nhẹ lòng, mặt mày rạng rỡ nói:

- Phong Vân Vô Ngân huynh đệ, lần này ngươi chém giết nghịch tặc của Thần Kiếm Tông thực sự đã lập đại công! Quá tốt rồi!

Cổ Phương Tông cũng mỉm cười liên tục, từ trong nạp giới lấy ra một khối linh thạch tử khí, cười nói:

- Nếu như ta hấp thu hết năng lượng của khối linh thạch tử khí này thì thương thế sẽ được khôi phục phân nửa. Ha ha.

Mí mắt Phong Vân Vô Ngân bỗng nhếch lên, lẩm bẩm nói:

- Hả? Linh thạch tử khí! Đây là thứ quá tốt!

Đột nhiên trong lúc đó, một đạo kiếm ý chợt lóe lên, không gian trở nên vỡ vụn, trong nháy mắt đầu của cổ Phương Tông đã rơi xuống đất!

- Cái gì?!

Cổ Viên Tông cùng ba vồ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh của Định Hải Tông kinh hãi thốt lên, ánh mắt trở nên hung bạo, dường như không thể hiểu nổi!

Phong Vân Vô Ngân cười tủm tỉm, khom lưng nhặt kinh thạch tử khí trong tay cổ Phương Tông, sau đó tháo chiếc nạp giới trên tay hắn ra.

- Đại nghịch bất đạo!

Cổ Viên Tông giận dữ bạo rống, thanh âm bất đầu run rẩy.

- Phong Vân Vô Ngân! Ngươi dám ra tay giết hại đồng môn? Đây là tội rất lớn! Tội đáng chết vạn lần! Ngay cả người nhà, gia tộc của ngươi cũng sẽ bị liên lụy! Tru di cửu tộc! Kẻ phản nghịch này!

- Các ngươi vất vả đuổi theo truy sát ta đến tận Hoàng Tuyền đảo nhưng vẫn không thành, các người có quyền giết ta nhưng ta lại không có quyền giết các ngươi sao?

Phong Vân Vô Ngân nở nụ cười gian sảo, kiếm ý ngưng tụ, hư không một giảo đem đầu Cổ Viên Tông nghiền thành bột mịn. Sau đó hắn lại lẩm bẩm nói:

- Hơn nữa, ta bây giờ ghét nhất là người của Ngạo Hàn Tông, vậy thì có điều gì mà không thể giết?

Sau khi giết chết hai huynh đệ cổ Thị lấy được hai chiếc nạp giới, Phong Vân Vô Ngân lại đưa mắt nhìn về ba gã võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh của Định Hải Tông.

- Huynh đệ!

Tên Cát đại ca kia toát mồ hôi lạnh.

- Huynh đệ, đây là tranh đấu trong nội bộ môn phái của Ngạo Hàn Tông, không liên quan gì đến chúng ta! Chúng ta là người của Định Hải Tông! Tất cả mọi người trên võ đạo đều là bằng hữu! Ta thấy tu vi cảnh giới của huynh đệ tuy không cao nhưng sức chiến đấu lại vô cùng phi thường, hay là chúng ta liên kết thành một đội, sau này rời bến thám hiểm chẳng phải là điều tuyệt vời sao? Huynh đệ, trong hải vực chúng ta dã có hải đảo của mình, sau khi rời bến thám hiểm, huynh đệ cũng có chỗ dừng chân.

- Ừm

Phong Vân Vô Ngân gật đầu.

- Ngươi nói cũng phải. Ta thống hận người của Ngạo Hàn Tông, cũng không liên quan đến Định Hải Tông các ngươi. Thực sự không có lẽ gì giết các ngươi.

Ba võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh của Định Hải Tông đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, Phong Vân Vô Ngân lại tỏ vẻ lo lắng nói:

- Nhưng các ngươi đã thấy ta tàn sát đồng môn, chung quy vẫn là mối họa, có một câu rất đúng, giết người diệt khẩu.

- Không! Huynh đệ!

Tên Mạnh đại ca kia sợ hài hét to lên.

- Huynh đệ yên tâm, chúng ta sẽ giữ mồm giữ miệng. Đúng rồi, huynh đệ, ngươi thiếu thốn tài nguyên tu luyện phải không? Trong nạp giới của chúng ta có linh thạch cương khí, tử khí cùng với rất nhiều dược liệu trân quý, ngươi hãy cầm hết đi!

- Hả? Cũng được.

Phong Vân Vô Ngân gật đầu, tháo ba chiếc nạp giới từ trên tay ba gã cường giả Tử Khỉ xuống, trong miệng liên tục nói:

- Đúng rồi, vừa rồi ta có nghe các ngươi nói, trong hải vực các ngươi đều có đảo của mình, hãy mang tọa độ hải đảo kia ra đây.

- Đều ở trong nạp giới! Tất cả đều ở trong đó!

Tên Mạnh đại ca thảm thiết kêu lên, tỏ ra rất đau lòng.

Phong Vân Vô Ngân vỗ vỗ mông đứng lên.

- Quá tốt! Xin đa tạ các vị nhiều!

Trong lòng ba người lúc đó đều thầm quả quyết, dùng ánh mắt trao đổi ý kiến với nhau một chút. Trong ánh mắt của tên Tuần Đại Ca kia tràn ngập uất hận, thầm thề trong lòng.

- Tên tiểu tử thối! Đợi lào tử khôi phục công lực, người đầu tiên ta sẽ giết chính là ngươi!

Đột nhiên trong lúc đó!

- Phốc! Phốc!

Hai đạo kiếm quang hiện lên, đầu của Mạnh đại ca cùng Cát đại ca bay lên, mau tươi phun trào!

- Cái gì? Tiểu tử! Ngươi đã lấy tài bảo mà vẫn muốn giết ngươi? Ngươi thật quá hung tàn! Ngươi hoàn toàn đã nhập ma! Ngươi dám giết ta? Ta là đệ tử tinh nhuệ của Định Hải Tông, ta là...

Tên kiếm tu Tuần Đại Ca kia lớn tiếng gào thét.

- Ta quản ngươi là ai làm gì! Giết!

Một đạo kiếm quang hiện lên, cùng lúc đó đầu của tên Tuần Đại Ca cũng rơi xuống đất.

- Ta Phong Vân Vô Ngân, không hề kiêng kỵ bất cứ cái gì!

Phong Vân Vô Ngân hoặc là không làm, nếu đã làm thì làm cho xong, giết hết toàn bộ mấy tên Tiên Thiên Tử Khí cảnh này đi để diệt khẩu. Đồng thời cướp đoạt hết toàn bộ tài sản tùy thân của bọn chúng, ngay cả thi thể cũng đều lấy hết.

Nói đến đây, cũng là may mắn.

Cổ Viên Tông là cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong, thực lực mạnh mẽ, ở tại hải vực vô biên cùng có được uy vọng cùng với địa bàn của riêng mình. Nếu như bọn chúng còn đang ở thời kỳ toàn thịnh, cho dù Phong Vân Vô Ngân có được Tiên Thiên giao long Tử Khí đỉnh phong cũng không có khả năng chiến thẳng bất kỳ kẻ nào trong số bọn chúng, chứ đừng nói đến giết người cướp đồ.

Dẫn đám truy binh này lên Hoàng Tuyền đảo thật sự là một kỳ chiêu, đồng thời kết quả thu được cũng không thể nào tường tượng nổi.

Phong Vân Vô Ngân cất kỹ mấy thi thể cùng với số nạp giới của chúng, sau đó đi một vòng trên Hoàng Tuyền đảo. Trải qua một trận đại chiến, các kiến trúc, núi non trên Hoàng Tuyền đảo đã bị phá hủy chẳng còn gì. Nước biển từ trong những cái khe trên mặt đất nhè nhẹ trào lên, toàn bộ đảo đang bất đầu dần dần chìm xuống đáy biển.

Môn phái tán tu truyền thừa hơn một nghìn năm, Hoàng Tuyền đảo, rốt cuộc cũng sắp bị hủy diệt, chôn vùi vào trong cát bụi lịch sử.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio