Thiên Địa Bá Khí Quyết

chương 199: cầu xin tha thứ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Hắn không tiến vào Vô Biên hải vực, thực sự lãng phí thiên phú! Không được, sau khi cuộc tỷ thí lần này kết thúc, phải để hắn tới Vô Biên hải vực vài năm. Hơn mười năm sau khẳng định là nhân vật đứng đầu đại lục Huyền Tôn!

- phần kiếm ý, thi triển kiếm pháp Thiên Cấp, có thể vượt cấp giết chết võ giả chính khí cảnh.

Hoàng đế thở dài một tiếng.

- Mạc Thu Sương thất bại.

Ngay khi hoàng đế vừa nói những lời này. Trên lôi đài...

- Bụi quy bụi, đất quy đất!

Đột nhiên trong lúc đó, đại tác phẩm kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân xuất hiện, vô số kiếm ảnh huy hoàng xuyên qua, trên trời dưới đất, trời cao biển rộng, toàn bộ đều là kiếm ý, kiếm ảnh, kiếm khí, kiếm quang huy hoàng!

Vù!

Toàn bộ lôi đài chịu tần suất cực cao bắt đầu rung động! Tần suất cực cao, theo lẽ thường, toàn bộ thiên địa dường như đều rung động!

Phụt... Phụt... Phụt... Phụt...

Mấy vạn tôn tiểu nhân Van Thu Sương chính khí cảnh sơ kỳ trải rộng khắp lôi đài, trong nháy mắt bị cắt nát thành tro bụi!

Cùng lúc đó, thánh quang bảo vệ quanh lôi đài xuất hiện vết rạn nứt giống như mạng nhện!

Một kiếm này đã quá nghịch thiên!

Phải biết rằng, phần kiếm ý, đừng nói là toàn bộ đế quốc Chiến Tần, cho dù là toàn bộ đại lục Huyền Tôn cũng cực kỳ hiếm thấy. Vũ kỹ Thiên Cấp lại càng hiếm thấy.

Huy Hoàng Nhất Kiếm này của Phong Vân Vô Ngân tuy chỉ là một chiêu trong bộ kiếm pháp Thiên giai sơ cấp Tàn Thiên. Thế nhưng, trải kiếm tiên lục đồ biến đổi, uy lực đã vượt qua giới hạn của chiêu kiếm pháp này, đạt tới cấp độ mới.

Một kiếm chặt đứt hư không, đánh Mạc Thu Sương nát bấy!

Sau khi xuất chiêu kiếm này chém giết, sắc mặt Phong Vân Vô Ngân trong nháy mắt tái nhợt, cương khí toàn thân, thậm chí tinh thần khí trong nháy mắt dường như cạn kiệt!

Nhất kiếm này khiến Phong Vân Vô Ngân cạn khô!

Bất quá, may mắn hắn là Tiên Thiên cương thể, tố chất thân thể cường hãn gấp trăm lần võ giả Tiên Thiên cương khí cảnh bình thường. Bằng không, giết chết hàng vạn tiểu nhân đã phải bất tỉnh tại chỗ.

Huy Hoàng Nhất Kiếm này chém giết, Mạc Thu Sương hoàn toàn gục gã. Bất quá, kiếm này của Phong Vân Vô Ngân có chút không được hoàn mỹ, không thể trừ bỏ hoàn toàn linh hồn của Mạc Thu Sương. Bởi vậy vài đạo thánh quang quét sạch tất cả, thu gom vài tàn hồn của Mạc Thu Sương. Cường giả Thánh Giai sẽ tiêu hao thánh lực để cứu sống Mạc Thu Sương.

Phong Vân Vô Ngân ngạo nghễ đứng trên lôi đài, thần sắc rất nhanh khôi phục trở lại bình thường. Không chút đắc chí sau khi chém chết cường địch.

Nực cười! Chí hướng của Phong Vân Vô Ngân, há chỉ giới hạn trong phạm vi chém giết một gã yêu nhân Tiên Thiên tử khí cảnh nhặt được một chút lông mao của Yêu Đế?

Đánh chết loại cấp bậc này, chưa đủ để khiến Phong Vân Vô Ngân biểu hiện hỉ nộ ra mặt.

Toàng trường lặng ngắt như tờ, từng người từng người đều ngưng mắt tỉ mỉ nhìn Phong Vân Vô Ngân. Trong lòng vô cùng cảm phục! Huy Hoàng Nhất Kiếm vừa nãy, phần lớn cường giả Tiên Thiên chính khí cảnh ở đây đều đặt tay lên ngực tự hỏi, sau cùng đưa ra kết luận...

- Nếu như ta trực tiếp tiếp nhận một kiếm kia, e là phải chết. Cho dù không chết, ắt mất hết lớp da!

Còn một số Thánh Giai phân thân tới đây quan chiến đều bắt đầu hỏi thăm tin tức về Phong Vân Vô Ngân, có người muốn mời chào, có người nghĩ trước khi Phong Vân Vô Ngân đủ lông đủ cánh, cần phải bóp chết hắn. Dù sao, loại thiếu niên yêu nghiệt này, nếu như để hắn thêm thời gian, hắn trưởng thành, thời gian tới hắn thực sự đáng sợ. Nhất định sẽ tỏa sáng chói lọi, tạo lên sự nghiệp bất hủ.

Qua hồi lâu, hoàng đế mới gật đầu, nói với lão thái giám phụ trách tỷ thí:

- Vòng tứ cường kết thúc, lập tức tuyên bố tuyển thủ tiến vào trận chung kết, và tuyển thủ tranh đoạt ba tư.

Lão thái giám gật dầu lĩnh mệnh.

Vài đạo thánh quang hiện lên.

Phong Vân Vô Ngân được truyền về sân rộng.

Trận bán kết khác, Sở Phong quyết đầu với nhân tài mới xuất hiện của Thái Huyền Tông. Kiếm tu Tả Khánh Thu.

Hôm qua Tả Thánh Khu mới lĩnh ngộ được phần kiếm ý, trong khoảng thời gian ngắn, còn chưa thể dung hợp toàn bộ kiếm ý tới kiếm đạo. Phong Vân Vô Ngân dựa vào Kiếm Tiên đồ lục, bởi vậy bất cứ loại kiếm pháp gì, trong khoảng thời gian ngắn Kiếm Tiên lục đồ đều có thể tinh luyện, thấu nhập linh hồn Phong Vân Vô Ngân giống như Phong Vân Vô Ngân từ từ tôi luyện bộ kiếm pháp trên hơn mười năm. Các kiếm tu khác lĩnh ngộ được kiếm ý, học tập một bộ kiếm pháp, đều không thể tiêu hóa nhanh như Phong Vân Vô Ngân.

Bởi vậy, sau một hồi ác chiến, Sở Phong thực sự đánh chết Tả Thánh Khu ghi tên vào trận chung kết.

Đến đây, thanh âm sắc nhọn của lão thái giám tuyên bố:

- Trong cuộc giao lưu vũ kỹ ngũ tông lần này, tuyển thủ tiến vào trận chung kết tranh đoạt bài danh đệ nhất là Sở Phong và Phong Vân Vô Ngân đến từ Ngạo Hàn Tông; Tuyển thử tranh đoạt bài danh thứ ba là Mạc Thu Sương và Tả Thánh Khu đến từ Thái Huyền Tông.

Lão thái giám kia vừa mới tuyên bố hoàn tất, tại một góc sân, Tư Mã thừa tướng và hộ quốc đại tướng quân hao tôn rất nhiều thánh lực cứu sống Mạc Thu Sương và Tả Thánh Khu, lúc này sắc mặt tái nhợt, bộ dáng như vừa mới khỏi bệnh.

- Khụ khụ... Mạc sư ca, ta... Ta không muốn tranh đoạt giải ba với ngươi. Ta bỏ quyền.

Tả Thánh Khu gầy yếu có vẻ mang bệnh nói.

- Hừ!

Mạc Thu Sương hừ lạnh một tiếng, không nói lời nào. Ánh mắt hắn lạnh lùng chằm chằm nhìn Phong Vân Vô Ngân. Hốc mắt hắn cất dấu cừu hận vô cùng vô tận, đương nhiên tồn tại một loại kiêng kỵ sợ hãi.

- Hắn con mẹ nó đáng chết! Lão tử bị kiếm ý vô thượng của Phong Vân Vô Ngân chém chết một lần, hiện tại, tuy được sống lại, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn căn bản không thể tái chiến! Chậc chậc, Phong Vân Vô Ngân, ngươi quả nhiên là thiên tài tuyệt thế, thù này, lão tử nhớ kỹ! Tên tuổi của hắn, rất nhanh sẽ truyền khắp Vô Biên hải vực sao? Đi! Tới Vô Biên hải vực, lão tử nhất định diệt ngươi! Ngươi khiến lão tử chịu nhục, một ngày nào đó, lão tử sẽ dùng máu, thịt, linh hồn của ngươi để cọ rửa!

- Ta bỏ quyền!

Tả Thánh Khu kia đề cao âm điệu, lặp lại một lần nữa.

Đúng lúc này, toàn bộ khán giả cư nhiên vô cùng ăn ý, đều chuyển ánh mắt nhìn về phía Sở Phong! Ngay cả lão thái giáo kia đều ngưng mắt nhìn Sở Phong!

Lão thái giám không vội tuyên bố trận chung kết bắt đầu, mà nhìn Sở Phong!

Trong ánh mắt mọi người lại truyền đến ý ngầm...

- Sở Phong, ngươi còn không bỏ quyền? Ngươi còn chần chừ cái gì?

Phong Vân Vô Ngân chậm rãi quay đầu, yên lặng chăm chú nhìn Sở Phong.

Lúc này, biểu tình Sở Phong bất định, trong lòng quay chuyển liên hồi...

“Ta chiến hay không? Chỉ cần đánh thắng Phong Vân Vô Ngân, là ta có thể thu được bài danh đệ nhất! Nhận được ban thưởng nồng hậu! Nhưng, Phong Vân Vô Ngân quá lợi hại, lĩnh ngộ được phần kiếm ý, còn luyện thành một chiêu kiếm pháp Thiên Cấp. Loại thực lực này, tiến vào Vô Biên hải vực, đã có thể được đại nhân vật ưu ái. Một kiếm vừa nãy đủ để giết chết ta, khiến ta không còn lực lượng phản kháng. Thế nhưng... Cảnh giới của hắn quá thấp!

- Thi triển kiếm pháp Thiên Cấp một lần, e là khó có thể thi triển lần thứ ! Đúng vậy! Với thực lực Tiên Thiên cương khí cảnh đỉnh phong của hắn, có thể thi triển kiếm pháp Thiên Cấp một lần đã là rất khó!”

Nghĩ tới đây, Sở Phong lại nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân lần nữa!

Phong Vân Vô Ngân cũng đang nhìn Sở Phong!

Nhãn thần hai người trong không khí đụng vào nhau!

Bất chợt lúc đó, một cổ sát khí ớn lạnh coi thường sống chết, thông qua nhãn thần Phong Vân Vô Ngân trực tiếp truyền đến sâu trong linh hồn Sở Phong!

Lập tức, toàn thân Sở Phong nổi lên cảm giác đáng sợ tới tim đập thình thịch!

Hắn hận không thể bạt tai chính mình...

- Mẹ kiếp! Ma ám, ta mất trí rồi! Phong Vân Vô Ngân không thể thi triển chiêu kiếm pháp kia, vậy sẽ thế nào? Hắn còn có yêu thai bí thuật! Một cánh tay Giao Long kia tiến hóa thành cánh tay chính khí, đủ để nghiền chết ta!

Nghĩ tới đây, Sở Phong cảm thấy sợ hãi, tim đập thình thịch, trên trán, trên mặt, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh. Đột nhiên, hắn lại nghĩ tới thù hận của chính mình và Phong Vân Vô Ngân, toàn thân run rẩy! Khắp người phát lạnh, co quắp run run!

Hắn cắn răng bay thẳng tới chỗ Phong Vân Vô Ngân.

Đi tới trước mặt Phong Vân Vô Ngân, Sở Phong lấy tư thái cực thấp, khẽ khom người nói:

- Phong Vân Vô Ngân sư đệ, ta bỏ quyền, ngươi là người đứng đầu trong cuộc so đấu lần này. Ta không tranh đoạt với ngươi, bởi vì ta tự hiểu được, hơn nữa... Trước kia, ta và Phong Vân Vô Ngân sư đệ có chút hiểu lầm. Rất xin lỗi. Hi vong sư đệ nghìn vạn lần không nên để trong lòng, sư đệ hiện tại là tiên thiên cương khí cảnh đỉnh phong, ít ngày nữa sẽ trung kích Tiên Thiên tử khí cảnh, tại Vô Biên hải vực ta nắm trong tay một số hải đảo, mỗi tháng đạt được thu hoạch không tồi.

- Tới khi đó, ta nguyện ý mới sư đệ cập bến đến hải đảo của ta, tặng Phong Vân Vô Ngân sư đệ một chút linh thạch, coi như bồi thường sự bất kính đối vơi sư đệ. Phong Vân Vô Ngân sư đệ, ngày sau ngươi nhất định trở thành cường giả tuyệt thế xưng bá một phương, khẩn cầu sư đệ không nhớ oán thù, tha thứ cho ta!

Lại nói tiếp, Sở Phong cũng là nhân vật kiệt ngạo trong đám thiên tài. Tại Vô Biên hải vực, có địa bàn của chính mình, cũng có chỗ dựa vững chắc. Thế nhưng lúc này, hoàn toàn hạ thấp tư thái, khong chỉ chủ động bỏ quyền tại trận chung kết, hơn nữa còn khép nép xin lỗi Phong Vân Vô Ngân. Thực sự rất ngoan ngoãn.

Sở Phong nói, tuy rằng vô cùng nhỏ, thế nhưng khán giả ở đây tu vi cao, thính lực của võ giả mạnh, đều thu thập được những lời thấp hèn của hắn vào tai.

Không ai cười nhạo Sở Phong!

Cũng đúng, Phong Vân Vô Ngân đánh một trận với Mạc Thu Sương, phô bày thiên phú tuyệt thế, đã vượt qua thiên tài bình thường, quả thực yêu nghiệt. Sở Phong khom người cúi đầu, chịu mất thể diện cũng không vấn đề gì. Gắng gượng chống đỡ mới bị người coi là ngu ngốc.

Thế giới võ giả, coi trong pháp tắc rừng rậm, thực lực, thiên phú, tiềm lực, so với người khác, ngươi không bằng người, ngươi không cúi đầu vậy ai cúi đầu?

Có khán giả thậm chí chắc chắn, với phần kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân, sau này khẳng định được Ngạo Hàn Tông coi trọng bồi dưỡng trở thành tông chủ. Nói như vậy, Sở Phong cúi đầu càng hợp tình hợp lý... Chỉ là đệ tử tông môn, cúi tông chủ tương lai mà thôi!

Phong Vân Vô Ngân thản nhiên liếc mắt nhìn Sở Phong ướt đẫm mồ hôi lạnh, lạnh lùng nói:

- Ngươi tự động bỏ quyền, giúp ta đỡ lãng phí thời gian. Tuy rằng cảnh giới của ta thấp hơn ngươi, thế nhưng nếu muốn giết chết ngươi trên lôi đài, chỉ trong nháy mắt mà thôi. Một chút mâu thuẫn giữa ngươi và ta trước kia, ta có thể không so đo tính toán.

Thực sự sẽ không tính toán!

Hiện nay, Sở Phong trong mắt Phong Vân Vô Ngân, đơn giản chính là một võ giả bình thường. Không hơn! Còn tính toán cái gì?

- Đúng, sư đệ thực sự có tấm lòng nhân hậu, nghĩa bạc trời cao.

Sở Phong thở phòm nhẹ nhõm. Trong lòng tự an ủi mình nói:

“Phân Vân Vô Ngân sư đệ, ngày sau chung quy sẽ trở thành Ngạo Hàn Tông chủ, tiếp quản toàn bộ tài nguyên Ngạo Hàn Tông, điều phối nhân sự, bày mưu nghĩ kế. Ta chịu thua hắn, giống như chịu thua tông chủ tương lai. Có vấn đề gì mắt thể diện đây?”

Nghĩ như thế, chua xót khổ sở trong lòng Sở Phong thoáng dịu hơn một chút, cất cao âm điệu nói với lão thái giám:

- Trận chung kết. Ta bỏ quyền!

- Ahaaa...

Lão thái giám lộ rõ biểu tình sớm biết người ta bỏ quyền, ánh mắt nhìn về phía hoàng đế ngồi trên kim loan. Hơi khom người nói:

- Bệ hạ, giao lưu vũ kỹ ngũ tông lần này, Phong Vân Vô Ngân đến từ Ngạo Hàn Tông một đường vượt quan trảm tướng, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, tiến vào trận chung kết. Đối thủ của hắn là Sở Phong, tự nguyện bỏ quyền chịu thua. Phong Vân Vô Ngân là đệ nhất! Mời bệ hạ tuyên bố.

Giao lưu vũ kỹ ngũ tông lần này của đế quốc Chiến Tần rốt cục hạ màn. Đương nhiên đã sắp xếp thứ bậc... Đứng đầu là Phong Vân Vô Ngân; Thứ hai là Sở Phong; Thứ ba là Mạc Thu Sương.

Về phần tông phái đứng đầu.

Tuy Ngạo Hàn Tông có hai người Phong Vân Vô Ngân và Sở Phong tiến vào trận chung kết, đạt được bài danh thứ nhất và thứ hai. Bất quá, gã đệ tử Ngạo Hàn Tông còn lại tham gia dự thi biểu hiện thực sự quá kém. Vòng thứ nhất đã bị loại hơn phân nửa, vòng hai toàn quân bị diệt.

Có thể nói, người còn lại khiến thứ bậc Ngạo Hàn Tông bị giảm sút.

Cuối cùng, tông phái thu được bài danh đệ nhất chính là Thái Huyền Tông.

Ngay khi mấy vạn khán giả nhỏ giọng nghị luận, hoàng đế từ kim loan đứng dậy, mặt nhếch lên tươi cười. Trong nháy mắt, một cổ thánh quang tràn ngập khắp võ trường. Khí tượng Đế Vương tôn nghiêm được đề cao, hoàng quan hoàng đế mang theo suốt thời gian qua dần dần được ngưng tụ hiện trên đỉnh đầu hoàng đế. Hoàng quan cực đại, lưu động quang hoa bảy màu. Mặt trên khắc hoa văn Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ giống như như thần thú, khí tức uy áp nồng đậm, tản ra bên ngoài.

Toàn trường trong nháy mắt trở nên yên tĩnh. Ngay cả Thánh Giai phân thân tới đây quan chiến đều bị khí thế hoàng đế dọa kinh hãi, trong lòng đột nhiên phát sinh tâm niệm thuần phục, không dám mở miệng nói. Biểu hiện sự tôn kính đối với hoàng đế.

Hoàng đế này là một Thánh Giai cực mạnh!

Hoàng đế cất cao giọng nói:

- Cuộc giao lưu vũ kỹ ngũ tông lần này đã hạ màn. Trong lòng trẫm vô cùng vui mừng! Giao lưu vũ kỹ lần này có thể nói là kinh điển! Nhân vật thiên tài xuất hiện rất nhiều, những tuấn kiệt tài hoa này thời gian tới sẽ trở thành trụ cột của các tông môn, cũng chính là trụ cột của đế quốc Chiến Tần! Đế quốc Chiến Tần hưng suy vinh nhục, hoàng toàn gửi gắm vào các vị thiên tài tuất kiệt...

Hoàng đế không ngoại lệ, nói một chút ngoài lề, sau đó mới nói tới chuyện trọng điểm:

- Trẫm trịnh trọng tuyên bố! Quán quân giao lưu vũ kỹ ngũ tông lần này của đế quốc Chiến Tần là Phong Vân Vô Ngân của Ngạo Hàn Tông!

Âm phù màu vàng nhạt theo lời nói của hoàng đế tản ra khắp nơi. Đây là lời vàng ý ngọc, ý tứ vua không nói chơi.​

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio