- Cái gì?
Ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả không ngờ tiểu tử này nói động thủ liền động thủ, hơn nữa thủ đoạn còn cao minh như vậy, bọn chúng theo bản năng thôi động tử khí, tìm cách né tránh.
- Không kịp nữa rồi!
Phong Vân Vô Ngân cười lạnh, cánh tay giao long biến một khoảng không gian rộng lớn biến thành một khối tinh thể hỗn loạn, long chi lực cấm cố ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả lại.
Thuận tay bắt lấy, bắt trúng gã nam tử ở giữa, long chi lực nắm chặt một cái, trực tiếp bóp nát vụn.
Bỏ mạng.
Chỉ một đòn đã khiến một gã tiên thiên tử khí cảnh cường giả bỏ mạng.
- Ngươi... Ngươi dám giết người?
Hai gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả còn lại vô cùng kinh hãi.
- Mẹ kiếp, tu vi so với Sở Phong, Mạc Thu Sương còn yếu hơn, không biết dựa vào quan hệ gì chui vào đây, chiếm một tòa cung điện, một đám chó gà, chết cho ta.
Phong Vân Vô Ngân một khi đã bộc lộ sát khí thì sẽ không lưu thủ.
- Rầm!
Cánh tay giao long quét ra, không khí bị đập cho nát tung, bốc cháy ngùn ngụt, hai gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả bị đập chết ngay lập tức, không có chút năng lực phản kháng nào cả.
Bọn chúng chỉ là tiên thiên tử khí cảnh sơ kỳ võ giả, là điệt nhi của vị biên cương đại tướng nào đó, quả thực là đã nhờ quan hệ mới có thể tiến vào trong tiên gia phúc địa được, luận về lực chiến đấu thì thực sự thấp kém.
Phong Vân Vô Ngân đập chết hai gã còn lại, giao long từ trong đan điền chui ra, vô cùng hung tợn, miệng mở rộng, thi thể nát vụn bị hút hết vào trong, nuốt sạch.
- Nói luật ngầm với ta, luật gì chứ? Ức hiếp lên đầu ta, đánh chết hết là xong chuyện!
Phong Vân Vô Ngân cười thản nhiên.
Phong Vân Vô Ngân trong nháy mắt đã giết chết gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả tới đòi cống phẩm, ngay cả thi thể cũng bị Phong Vân Vô Ngân thả giao long ra ăn mất sạch sẽ. Tử khí ba động lững lờ trên không trung của Vô Ngân Điện cũng lập tức tiêu tan hết.
Phong Vân Vô Ngân nhìn vào trong đan điền, yêu thai trong cơ thể tiên thiên giao long đang không ngừng luyện hóa năng lượng hấp thu được khi nuốt con toan nghê yêu thú khi giao chiến với Mạc Thu Sương, bây giờ lại luyện hóa thi thể của ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả, Phong Vân Vô Ngân thầm tự ước đoán, sau khi hấp thu luyện hóa hết số năng lượng này, tiên thiên giao long sẽ tiến hóa tới mức nào. Nếu cánh tay bên phải của giao long cũng có thể tiến hóa thành tiên thiên hạo khí cảnh thì lực công kích của hắn cũng sẽ tăng thêm một bậc nữa.
Chỉ đáng tiếc là ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả này không mang theo nạp giới, khiến Phong Vân Vô Ngân mất đi một cơ hội phát tài.
Lúc này, nô bộc ngây ngốc nhìn Phong Vân Vô Ngân, nhìn tiểu chủ nhân của bọn chúng.
Tất cả đều ngây ngốc.
Bọn chúng không ngờ rằng, tiểu chủ nhân nhìn rất nho nhã này, giống như không hề biết nổi giận, khuôn mặt thỉnh thoảng còn hiện lên vẻ ngây thơ, khi động thủ lại hung tàn tới mức độ đó.
Vừa ra tay đã giết người.
Hơn nữa còn vô cùng cường đại. Vượt cấp giết người giống như ăn cơm uống nước vậy.
Hoàn toàn là một con mãnh hổ đang cuộn mình, không động thủ thì thôi, một khi động thủ là sẽ giết người, hơn nữa còn không nhả xương.
Hơn nữa, chủ nhân giết người dường như không cần biết hậu quả.
Đương nhiên, trong lòng bọn chúng cũng vô cùng cảm động. Bọn chúng không ngờ rằng, chủ nhân của mình vì bảo vệ bọn chúng mà dám phá hoại quy củ trong tiên gia phúc địa của hoàng gia, ra tay giết người!
Lại còn giết gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả, sau lưng chắc chắn có chỗ dựa.
- Chủ nhân!
Một nữ bộc mặt trái xoan không kìm được run rẩy nói.
- Ừ?
Phong Vân Vô Ngân đang chuẩn bị quay lại mật thất, tiếp tục tu luyện, lúc này bị gọi lại, dừng chân hỏi:
- Còn có chuyện gì?
- Chủ nhân, chúng ta chỉ là nô lệ ti tiện, người, người vì chúng ta không tiếc đắc tội với quyền túy ở đây... Cái này... Cái này...
Nữ bộc đó nói rồi nghẹn ngào, mắt đẫm lệ, toàn thân vì quá cảm động nên cũng run rẩy.
cặp mắt vô cùng cảm động nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.
- À!
Phong Vân Vô Ngân thoải mái cười:
- Trước đó ta đã nói rồi, các ngươi theo ta, ta sẽ không khinh rẻ các ngươi, các ngươi không được gây chuyện, ức hiếp người khác. Nhưng nếu có kẻ ức hiếp các ngươi thì các ngươi cũng không cần sợ, ta sẽ bảo vệ các ngươi. Còn về hậu quả... Haha, có một lão nhân đã nói với ta, người khác hung hăng, ta phải hung hăng hơn gấp trăm lần, kẻ khác hung tàn, ta cần phải hung tàn hơn gấp trăm lần; Kẻ khác vô lý, chúng ta phải vô lý hơn gấp trăm lần. Như vậy mới không bị thua thiệt. Mấy tên này sau lưng nhất định có chỗ dựa, nhưng nếu như ta cứ rụt đầu rụt cổ nhu nhược sợ hãi thì mỗi ngày cũng sẽ có kẻ tới gây chuyện. Cứ nhẫn nhịn như vậy, chi rằng giết gà dọa khỉ.
Phong Vân Vô Ngân có quy tắc xử sự của riêng mình. Nếu mọi việc đều suy nghĩ hậu quả thì không còn giống với tính cách của hắn nữa. Sống ở trên đời ân oán phải phân minh mới thống khoái được.
Nói rồi, Phong Vân Vô Ngân lại nhắc nhở:
- Mọi người không còn việc gì thì quay lại hậu cung tu luyện thôi.
Nhìn bóng dáng gầy guộc của Phong Vân Vô Ngân rời đi, nô bộc cùng lên tiếng:
- Chủ nhân! Đời này chúng ta hạnh phúc nhất là được bệ hạ ban cho người, làm nô bộc của người. Sau này chỉ cần chủ nhân nói một tiếng, chúng ta dù có tan xương nát thịt cũng cam lòng.
Hình ảnh của Phong Vân Vô Ngân đã trở nê cao vợi trong tim bọn chúng. Nếu như trước kia, đám người này vì linh hồn bị Phong Vân Vô Ngân khống chế nên buộc phải khuất phục thì lúc này đã cam tâm tình nguyện phục vụ hắn.
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười, quay lại mật thất, ngồi xếp bằng xuống, giải phóng hạt Thiên Địa Đan Điền ra khỏi đan điền, dung hợp thành một bá khí hồng lô lơ lửng ở trên đỉnh đầu.
- Tiên thiên cương khí trong tiên gia phúc địa của hoàng thất vô cùng tinh khiết, nồng đượm, ta lúc này cần đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh, tạm thời chưa vội đốt linh thạch, hấp thu tiên thiên cương khí ở đây đã.
Phong Vân Vô Ngân khẽ mỉm cười, tâm niệm vừa động, bá khí hồng lô liền nhanh chóng xoay chuyển, sức hút khổng lồ tỏa ra bốn phương tám hướng. Rất nhanh chóng, vị trí của bá khí hồng lô liền biến thành trung tâm vũng xoáy, tiên thiên cương khí từ bốn phương tám hướng kéo tới, tuôn vào trong bá khí hồng lô, luyện hóa.
Đồng thời.
Trong khu vực đỉnh núi tràn ngập tiên thiên cương khí này, mấy trăm tiên thiên cương khí cường giả từ các cung điện đều ùn ùn kéo ra, vô cùng chấn kinh bàn tán nghị luận.
- Thật không thể tin nổi! Ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả tới đòi cống phẩm trực tiếp bị giết chết, thực sự bỏ mạng. Thật không thể tin nổi. Gã tiên thiên cương khí cảnh võ giả mới tới rốt cuộc lai lịch thế nào? Dám giết người trong tiên gia phúc địa của hoàng gia, việc này đồng nghĩa với phá vỡ quy tắc và sự cân bằng trong khu vực này, to gan thật! Thật là to gan!
- Vượt cấp giết người thì cũng không có gì ghê gớm, nhưng quan trọng là hắn không nghĩ tới hậu quả hay sao? Ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả đó chiến lực tuy không mạnh, nhưng quan hệ thì vẫn có, lại còn có chỗ dựa vững chắc nữa. Bây giờ bị giết rồi, chưa nói tới chuyện bệ hạ khiển trách, chỉ cần chỗ dựa của bọn chúng cũng sẽ báo thù.
- Một gã tiên thiên cương khí cảnh mới tới mà dám giết tiên thiên tử khí cảnh võ giả, không thèm nghĩ tới hậu quả, đây có lẽ lẽ là lần đầu tiên xảy ra. Mọi người hãy tìm hiểu xem, gã này lai lịch thế nào?
- Ta thấy giết hay lắm! Thật thống khoái! Giúp chúng ta trút được nỗi hận trong lòng.
- Đồ ngốc. Tên đó tuy oai phong đấy, nhưng hắn nhất định phải chết, không lâu sau, chỗ dựa của ba tên bị giết kia nhất định sẽ kéo tới, để ta xem tên đó chống đỡ thế nào.
- Ôi, chúng ta tu vi thấp kém, khiêm tốn nhún nhường mới là thượng sách...
- Xì, khiêm tốn nhún nhường chẳng phải là rùa đen rụt cổ hay sao?
...
Tiên gia phúc địa của hoàng thất. Khu vực của tiên thiên tử khí cảnh võ giả tu luyện. Nơi đây có hàng trăm đỉnh núi, tử khí bao trùm.
Nơi đây có hơn trăm gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả có cung điện của riêng mình, bế quan tu luyện ở đây.
Đương nhiên, khu vực của tiên thiên tử khí cảnh cường giả cách không xa khu vực cung điện của tiên thiên cương khí cảnh võ giả.
- Một gã tiên thiên cương khí cảnh võ giả mới tới phá hoại quy luật ngầm ở đây, giết chết gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả tới đòi cống phẩm.
Tin tức này cơ hồ trong nháy mắt đã lan truyền khắp khu vực tiên thiên tử khí cảnh võ giả cư trú.
Dẫn tới chấn động.
Lúc này, gã tiên thiên tử khí cảnh đỉnh cao võ giả, cũng chính là những thiên tài đỉnh cao nhất của khu vực này đang tụ tập ở một đỉnh núi,
- Thế này là thế nào? Phá hoại quy củ? Định lập uy?
Một gã tráng hán mặc trường bào đỏ như lửa, tóc cũng đỏ như lửa, khí tức thô bạo, tử hỏa bao trùm quanh thân, tử hỏa đã dần chuyển sang màu đỏ nhạt, có dấu hiệu chuyển thành hạo khí.
- Chu lão đại, kẻ bị chết là huynh đệ của ta, việc này giải quyết thế nào? Gã mới tới kia đã muốn lập uy, không nể nang chúng ta thì chúng ta cũng không cần cố kị gì nữa. Chuyện này ta thấy không cần bẩm báo với bệ hạ, chúng ta trực tiếp kéo tới bắt hắn, ngàn đao lăng trì đến chết là xong.
Một gã đầu hói khoảng tuổi giận dữ nói, vẻ mặt đầy sát khí, oán khí. Không gian trên đỉnh đầu hắn hiện ra cảnh tượng sóng cuộn ầm ầm, kém theo tiếng sóng gào thét.
Một thiếu nữ kiều diễm nhưng lạnh lùng tay cầm một ngọn phi đao, khẽ ngẩng đầu, chỉ thấy khuôn mặt bên trái trắng muốt kiều mị, nửa mặt bên phải có một vết sẹo dài hiện len màu đen xám, vô cùng quỷ dị. Trên đỉnh đầu của nàng ta, tử khí ngưng tụ thành hình độc vật như bọ cáp, nhện, rắn..., vô cùng quỷ dị.
- Chu lão đại, đám nhóc tiên thiên cương khí kia gần đây trong lòng oán hận chúng ta, không hề có chút giác ngộ của kẻ yếu thần phục kẻ mạnh. Đã tới lúc chúng ta cảnh cáo bọn chúng một chút rồi, giết gà dọa khỉ, đem tên vừa gây chuyện hôm nay giết đi để dọa đám khỉ kia.
Đúng lúc đó, một gã nam tử lãnh tuấn đứng trên đám nham thạch, khí tức lúc thì lãnh đạm, lúc thì sắc bén lãnh đạm lên tiếng:
- Mạc Thu Sương, tên đó cùng với ngươi vừa được bệ hạ ban cho cung điện, ngươi nói xem, hắn rốt cuộc lai lịch thế nào?
Mạc Thu Sương và Sở Phong cũng như Phong Vân Vô Ngân, vì đoạt được thứ hạng cao trong thi đấu giao lưu vũ kỹ nên được ban cho cung điện, nhưng vì bọn chúng có tiên thiên tử khí cảnh tu vi, không giống như Phong Vân Vô Ngân, bọn chúng ở trong khu vực của tiên thiên tử khí cảnh cường giả.
- Hì hì, Châu lão đại, năm ngoái chúng ta gặp nhau ở Vô Biên Hải Vực, còn kết hợp giết chết hung kình. Thực lực của ngươi mạnh hơn ta, ta vô cùng khâm phục ngươi. Không ngờ ngươi lại quy phục Chiến Tần Đế Quốc hoàng thất, lúc này lại bế quan ở đây.
Mạc Thu Sương cười hì hì nói:
- Châu lão đại, có lẽ ngươi đang tham ngộ loại vũ kỹ cao cấp nào chăng? Thiên cấp vũ kỹ?
Gã Châu lão đại đó ánh mắt lạnh lùng:
- Mạc Thu Sương, đừng nói chuyện giao tình với ta, ngươi đoạt được chân truyền của yêu đế, tu vi của ngươi không phải võ đạo chính thống, lần trước ta và ngươi hợp tác chỉ là do tình thế ép buộc. Ngươi hãy nhớ kỹ, ngươi không xứng nói chuyện giao tình với Chu Viêm ta. Nói đi, tên tiên thiên cương khí cảnh võ giả mới tới đó lai lịch thế nào?
Nghe thấy Chu lão đại nói như vậy, Mạc Thu Sương cũng không dám nổi giận, khóe mắt chỉ giật giật một cái:
- Được, Chu lão đại, tu vi của ngươi mạnh hơn ta, thực lực của ta lúc này cũng chưa khôi phục được phần, ta không tranh chấp với ngươi. Các ngươi hỏi tên tiểu tử đó, chậc chậc, đó là một tên yêu nghiệt. Cuộc thi đấu giao lưu vũ kỹ của ngũ đại tông môn lần này các ngươi không đi xem phải không? Tên tiểu tử đó đánh bại ta, là quán quân lần này. Là một thiên tài kiệt ngạo bất tuân, các ngươi muốn gây chuyện với hắn, hì hì... Hãy xem phân lượng của mình trước đã!
Chu Viêm cười lạnh:
- Mạc Thu Sương, ngươi không cần khích chúng ta, giao lưu vũ kỹ của ngũ đại tông môn chỉ à trò trẻ con, hắn đánh bại ngươi thì có gì ghê gớm?
Mạc Thu Sương nhún vai:
- Được thôi, các ngươi cứ đi tìm hắn. Hắn đoạt ngôi quán quân của giao lưu vũ kỹ, đoạt được rất nhiều linh thạch, thậm chí còn có hạo khí linh thạch!
- Ồ? Hạo khí linh thạch?
Gã Chu Viêm đó khóe mắt hiện lên chút nóng bỏng, lập tức cao giọng nói:
- Các vị, chúng ta đi gặp tên tự xưng thiên tài đó.
Lời vừa dứt, đạo tử sắc quang mang liền lao đi, chỉ để lại tàn ảnh phía sau.
- Ha ha ha!
Mạc Thu Sương cười lớn, trong lòng lại vô cùng thống khoái.
Phong Vân Vô Ngân, tên Chu Viêm này thực lực cường hãn, ta lúc mạnh nhất cũng không phải đối thủ của hắn. Ngươi trong lúc giao đấu với ta đã thi triển ra một chiêu thiên cấp kiếm pháp, nguyên khí đại tổn thương, để ta xem xem ngươi đấu thế nào được với Chu Viêm.
Trình độ phức tạp của quan hệ nhân sự trong thiên gia phúc địa của hoàng thất này Phong Vân Vô Ngân không thể tưởng tượng nổi.
Những kẻ có thể được hoàng đế ban cho cung điện ở đây đều là những người có chỗ dựa, hoặc là thiên phú của bản thân kinh người, tất cả đều vô cùng kiệt ngạo, không coi ai ra gì, tự định ra một bộ quy tắc ngầm. Nhưng lúc này Phong Vân Vô Ngân đã phá vỡ quy tắc này, khiến tất cả đều tức giận.
Đương nhiên, bản thân Phong Vân Vô Ngân lại không suy nghĩ quá nhiều, chỉ chuyên tâm tu luyện.