Thiên Địa Bá Khí Quyết

chương 234: vô biên hải vực, ta đến đây!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này Chúc lão hỏi dò Phong Vân Vô Ngân bao giờ rời bến, chính thức tiến vào Vô Biên Hải Vực lịch lãm.

- Chúc lão, tuy rằng ta rất có kỳ ngộ, chiến lực đề thăng nhanh chóng. Nhưng Gia Luật Hoành tiến vào vị diện thời không đặc thù tu luyện ba năm, giống như là tu luyện ba mươi năm. Bạch Quang còn có được huyết mạch trực hệ đời thứ nhất của Đao Đế, tu vi biến chuyển từng ngày, là cuồng nhân mười phần biến thái, thậm chí Ngạo Hàn tông chủ cũng có thể tấn chức Thánh giai bất cứ lúc nào, tất cả chúng đều muốn nhanh chóng giết được ta... Bởi vậy ta cứ tiến vào tử địa mà tìm đường sống, tiến nhập Vô Biên Hải Vực, tìm kiếm khí vận, kỳ ngộ, từ trong chém giết sinh tử rèn luyện vũ kỹ, tử trong núi thây biển máu thăm dò chân lý võ đạo... Những việc này đểu rất cấp bách.

Phong Vân Vô Ngân nghiêm mặt nói:

- Bởi vậy, ta bế quan một thời gian ngắn, có thể sẽ là thời gian một tháng, sau đó sẽ lập tức rời bến.

Chúc lão gật đầu, bất chợt nhìn thật sâu về phía Phong Vân Vô Ngân:

- Nhóc con, ngươi chính là do lão đầu tử tận mắt nhìn con đường trưởng thành của ngươi. Lão đầu tử tự nhiên hi vọng sau khi ngươi tiến vào Vô Biên Hải Vực, tất cả đều thuận lợi. Nhớ kỹ, Vô Biên Hải Vực hỗn loạn vô cùng, các loại thế lực đan xen chằng chịt. Luật rừng ở trong Vô Biên Hải Vực thể hiện ra còn thêm rõ rệt. Đại lục Huyền Tôn, có người muốn khinh nhục ngươi, áp bức ngươi, hơn phân nửa đều phải tìm ra lý do mới làm được. Nhưng khi tiến vào Vô Biên Hải Vực, chém giết căn bản không cần lý do. Cường quyền chính là công lý. Ngươi phải nhớ cho kỹ một điểm, ở tại Vô Biên Hải Vực, nhâm tâm hiểm ác đáng sợ, ngàn vạn lần không nên dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai.

- Chúc lão, ta hiểu rõ.

Phong Vân Vô Ngân trả lời:

- Ngài yên tâm, bất kỳ thời khắc nào ta cũng đều nhớ kỹ những lời dạy bảo của ngài. Người khác hung tàn, ta so với hắn còn hung tan hơn gấp trăm lần, người khác vô lý, ta so với hắn còn vô lý hơn gấp trăm lần!

- Ha ha ha! Tiểu tử nhà ngươi, rất hợp với tính khí lão đầu tử, cùng với lão đầu tử khi còn trẻ quả là giống nhau như đúc!

Chúc lão cất tiếng cười to:

- Đến đây, cùng lão đầu tử uống rượu.

Lập tức, Chúc lão cùng Phong Vân Vô Ngân cũng không nói những chuyện kia nữa, chỉ lo uống rượu. Một già một trẻ, ngươi một ngụm ta một ngụm, chè chén thỏa thích, vô cùng vui sướng hứng thú.

Sau khi uống một trận, lúc gần đi, Chúc lão đưa cái hồ lô rượu chưa bao giờ rời khỏi người hắn tặng cho Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân biết được hồ lô rượu này là bảo bối của Chúc lão, từ chối không nhận. Chúc lão nghiêm mặt, mạnh mẽ đưa cho Phong Vân Vô Ngân, sau đó phiêu nhiên rời đi.

Cuộc sống trong đoạn thời gian kế tiếp, Phong Vân Vô Ngân chỉ có bế quan khổ tu.

Hắn ở trong U Mật Tháp chém giết cướp đoạt, hủy diệt đi một con Cổ Thạch cự thú, mấy chục tên nam tử bạch y, thu được một đống lớn hạo khí linh thạch cùng với một ít dược liệu. Sau khi kiểm kê, hạo khí linh thạch có tới khối, không phải là một con số nhỏ.

Phong Vân Vô Ngân khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, tế ra Tử Khí Hồng Lô.

- Hôm nay có được hạo khí linh thạch sung túc, liền thử trùng kích Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong! Đồng thời hoàn thành tiến hóa của yêu thai.

Tiên Thiên giao long của Phong Vân Vô Ngân, hai tay, đuôi, cộng thêm một đoạn của chi dưới đã tiến hóa thành thân thể hạo khí. Những bộ phận còn lại vẫn ở trong trạng thái tiên thiên tử khí.

Phong Vân Vô Ngân đem toàn bộ dược liệu, tài liệu ném vào Tiên Thiên Tử Khí Hồng Lô, bắt đầu thiêu đốt luyện hóa, từng khối hạo khí linh thạch cũng liên tiếp được ném vào.

Một tia năng lượng bổn nguyên bị hút ra, tẩm bổ cho từng hạt Tiên Thiên thiên địa đan điền.

Yêu thai phun ra một hư ảnh giao long nho nhỏ, dung nhập vào trong Tiên Thiên Tử Khí Hồng Lô, cướp đoạt lấy năng lượng bổn nguyên.

Phong Vân Vô Ngân hiểu rõ, muốn thành tựu Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong, thậm chí còn trùng kích Tiên Thiên Hạo Khí cảnh, năng lượng cần thiết vô cùng khổng lồ. Tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, mỗi một lần đề thăng cảnh giới năng lượng cần thiết so với bình thường cao hơn vô số lần, yêu thai tiến hóa cần năng lượng lại càng khổng lồ hơn.

Đây chính là hai cái động không đáy

Nếu không phải Phong Vân Vô Ngân một đường chém giết, cướp đoạt tài nguyên, thu được kỳ ngộ, căn bản không thể nào cung ứng được cho hay cái động sâu không thấy đáy này.

Liên tiếp ngày, Phong Vân Vô Ngân đều bế quan khổ tu. Toàn bộ hạo khí linh thạch, tài liệu, hết thảy đều luyện hóa không còn gì.

hạt Tiên Thiên tử khí đan điền, mỗi một hạt đều truyền tới một loại rung động, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ phân liệt, thế nhưng chung quy vẫn cần phải chọc thủng được một tầng ngăn cách mỏng manh.

Phong Vân Vô Ngân hiểu, bản thân vẫn còn phải ngưng trệ ở Tiên Thiên Tử Khí cảnh trung kỳ một thời gian ngắn nữa.

Về phần Yêu Thai Bí Thuật, hai đoạn chi dưới của Tiên Thiên giao long cũng đã hoàn toàn lột xác thành hạo khí, lân phiến màu hồng nhạt tỏa sáng rực rỡ lóa mắt. Còn về lực lượng, tuy rằng không có tăng lên, thế nhưng tốc độ phi hành của Tiên Thiên giao long cũng đã cao hơn không ít. Hiện tại, riêng về tốc độ mà nói, chỉ cần Phong Vân Vô Ngân phóng ra Tiên Thiên giao long, đại đa số võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đều không thể nào đuổi kịp được hắn, chỉ có thể ở phía sau hít khói.

Sau khi thiêu đốt luyện hóa toàn bộ năng lượng, Phong Vân Vô Ngân lại lấy ra Kiếm Tiên Đồ Lục, vô cùng chăm chú quan sát học tập.

Trong U Mật Tháp, cảnh giới của Phong Vân Vô Ngân đã tăng lên Tiên Thiên Tử Khí cảnh trung kỳ, hắn còn chưa quan sát qua Kiếm Tiên Đồ Lục. Hôm nay bế quan khổ tu, tự nhiên muốn quan sát học tập một phen.

Quan sát Kiếm Tiên Đồ Lục lần này, mấy loại kiếm pháp của Phong Vân Vô Ngân lại càng được rèn luyện thêm một lần nữa, càng thên dung hợp, hoàn thiện. Chiêu kiếm pháp Thiên giai, Huy Hoàng Nhất Kiếm, càng trở nên không bàn mà hợp cùng thiên đạo.

Tại thời điểm áp súc kiếm ý, từng đạo thời không phong bạo dũng mãnh xuất hiện, tiến hành rèn luyện, dung hợp phần kiếm ý, chẳng qua cuối cùng vẫn không thể hoàn thành được phần quy , lại phải quay về cảnh giới ban đầu.

Phong Vân Vô Ngân mở mắt. Ánh mắt sáng rực, tầng tầng lớp lớp kiếm ý trút xuống, tựa như lưu tinh rơi xuống mặt đất, khiến cho mặt đất bị chém thành những khe rãnh ngang dọc.

- Tuy rằng không thể áp súc phần kiếm ý quay về thành phần, nhưng sự khống chế đối với kiếm ý hiện tại của ta đã nâng cao thêm một bước.

Phong Vân Vô Ngân thỏa mãn gật đầu.

- Là thời điểm rời bến rồi!

Đế quốc Chiến Tần. Ngạo Hàn tông. Tiên Thiên thành.

Chủ điện Ngạo Hàn tông.

Lúc này trong chủ điện, tất cả các đầu lĩnh của Ngạo Hàn tông đã tập hợp.

Ngạo Hàn tông chủ ngồi ở chính giữa, sắc mặt âm trầm, ánh mắt dường như đang nhìn thấy tình cảnh lúc đó, từng đạo sát khí cùng hàn ý lạnh thấu xương tung hoành khắp nơi, khiến cho khu vực gần chỗ hắn ngồi xuất hiện từng bông hoa tuyết lạnh lẽo.

Chương : Vô Biên Hải Vực, ta đến đây! ()

Mười tên trưởng lão áo đen ngồi ở phía sau Ngạo Hàn tông chủ, biểu tình đều là nanh ác, thâm độc.

Ngoài ra, còn có rất nhiều đệ tử Tiên Thiên Tử Khí cảnh, Tử Khí cảnh, đều đứng ở trong điện phủ, nhân số hơn trăm, toàn bộ đều có khí tức trầm ổn, sắc bén.

Những người này chính là thành viên tinh nhuệ lưu thủ tại đại bản doanh Ngạo Hàn tông.

- Tông chủ, Phong Vân Vô Ngân kia muốn đi vào Vô Biên Hải Vực, tất phải thông qua một điểm truyền tống trận nào đó của hoàng thành để truyền tống tới tiểu đảo cửa khẩu "Lạc Khê đảo" của Đệ Nhất giới Vô Biên Hải Vực. Chúng ta ở tại Lạc Khê đảo an bài rất nhiều cơ sở ngầm, không ngừng giám thị. Chẳng qua Phong Vân Vô Ngân kia cũng không hề xuất hiện tại Lạc Khê đảo.

Một đệ tử trung niên Tiên Thiên Hạo Khí cảnh trung kỳ lên tiếng bẩm báo.

- Tiếp tục giám thị!

Ngạo Hàn tông chủ lạnh lùng nói:

- Nhất định phải nhìn dán mắt vào Phong Vân Vô Ngân! Kẻ này một ngày chưa chết, bản tông ăn không ngon, ngủ không yên. Phải bắt sống hắn về đây, để bản tông tự tay xử lý hắn, thiên đao vạn quả, lăng trì xử tử!

- Nhưng mà tông chủ, Gia Luật Hoành sư đệ đã từng định ra ước chiến ba năm cùng Phong Vân Vô Ngân, hôm nay Gia Luật Hoành sư đệ bế quan khổ tu, tìm hiểu đại đạo, sau khi xuất quan, tu vi tất sẽ tăng mạnh, bễ nghễ thiên hạ! Nếu như tông chủ sớm xử tử Phong Vân Vô Ngân, Gia Luật Hoành sư đệ tâm cao khí ngạo, chắc chắn cũng có chút không hài lòng.

Một đệ tử trẻ tuổi Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong lên tiếng.

Đại trưởng lão Mặc Tử Hắc phất phất tay:

- Không cần nhiều lời. Không chờ được ba năm, Phong Vân Vô Ngân kia thiên phú có thể nói là kinh khủng, vẻn vẹn chỉ trong thời gian hơn một năm, từ một phế vật Hậu Thiên vô danh, đã trưởng thành được tới trình độ như bây giờ, điều này ở trên đại lục Huyền Tôn đều vô cùng hiếm thấy. Hôm nay, hắn công nhiên quyết liệt cùng với tông môn, nếu như không sớm bóp chết hắn, chờ đến khi hắn có được thành tựu, khi đó muốn xử lý hắn chỉ sợ không còn là sự tình dễ dàng nữa. Kẻ này, nhất định phải sớm giết chết!

Khóe mắt Ngạo Hàn tông chủ co giật vài cái:

- Phong Vân Vô Ngân tính là cái thá gì? Chỉ là một thiên tài nho nhỏ liền dám dẫm đạp lên tôn nghiêm của bản tông. Hắn ngu không ai bằng, không biết được rằng lấy lực một mình đối kháng với cả tông môn là sự tình nực cười tới cỡ nào! Nội tình của tông môn, có thể đè chết hắn! Chớ nói hiện tại, cho dù thực sự để cho hắn có được thành tựu, tông môn muốn xử quyết hắn, chẳng qua cũng chỉ là ban bố ra vài pháp lệnh mà thôi! Nhưng bản tông không muốn nhìn thấy hắn nhảy nhót trước mặt mình nữa! Hắn phải chết! Đại trưởng lão!

Mặc Tử Hắc trực tiếp đứng lên:

- Tông chủ!

- Bao vây tiễu trừ Phong Vân Vô Ngân, liền do đại trưởng lão phụ trách. Ngươi cầm trong tay lệnh bài của bản tông, hiệu lệnh toàn bộ đệ tử Ngạo Hàn tông trong Vô Biên Hải Vực. Cần phải bắt sống Phong Vân Vô Ngân, giao cho bản tông tự mình xử tử!

Ngữ khí Ngạo Hàn tông chủ âm hàn, vẻ mặt lạnh lẽo như sương.

- Vâng! Tông chủ!

Đại trưởng lão Mặc Tử Hắc tiếp nhận một khối lệnh bài cổ xưa từ trong tay Ngạo Hàn tông chủ. Lệnh bài kia được gia trì thêm nhiều trận pháp, từng chữ triện cổ cùng với phù văn trên đó thấu ra khí tức rất cao quý uy nghiêm. Đây chính là lệnh bài của các đời tông chủ Ngạo Hàn tông. Phàm là môn nhân Ngạo Hàn tông, thấy lệnh bài như thấy tông chủ, đều phải nghe hiệu lệnh.

Lúc này, một thanh âm hồn hậu già nua, tràn ngập oán độc vô cùng vô tận, quanh quẩn ở trong đại điện:

- Tiểu tạp chủng này, quả thực đáng chết, không thể không chết! Dám giết cháu trai của lão phu, phạm vào tội lớn bằng trời! Bắt hắn về đây, lão phu phải lột da róc xương hắn mới hả giận!

Ngạo Hàn tông chủ đứng lên, hơi khom người:

- Thái thượng trưởng lão, ngài yên tâm, chỉ là một tiểu tử Tiên Thiên Tử Khí cảnh, chỉ cần hắn dám đi Vô Biên Hải Vực, vậy thì bắt hắn dễ như trở bàn tay. Bản tông đã an bài đại trưởng lão toàn quyền phụ trách việc vây bắt Phong Vân Vô Ngân.

- Phải bắt được hắn!

Thanh âm oán độc kia lại truyền tới:

- Nếu không phải bản tôn của lão phu ở tại Đệ Tứ giới của Vô Biên Hải Vực tầm bảo, không thể phân thân, lão phu nhất định sẽ tự mình xuất thủ.

- Thái thượng trưởng lão xin bớt giận, đệ tử nhất định không phụ mong đợi, bắt sống Phong Vân Vô Ngân kia về giao cho ngài cùng tông chủ xử trí.

Đại trưởng lão Mặc Tử Hắc lên tiếng hứa hẹn.

...

Đế quốc Chiến Tần, khu vực tiên gia phúc địa hoàng thất.

- Chủ nhân, ngài muốn rời bến?

Một đám mỹ tỳ, tôi tớ, hộ vệ vây quanh Phong Vân Vô Ngân.

- Ừm, ta bế qua đã hơn hai mươi ngày, hôm nay xuất quan, muốn tiến vào Vô Biên Hải Vực.

Phong Vân Vô Ngân gật đầu nói:

- Các ngươi nghe kỹ, sau khi ta rời khỏi, các ngươi đều ở lại Vô Ngân điện. Nơi này tiên thiên cương khí dư thừa, linh khí dồi dào, có nhiều trợ giúp cho việc tu luyện của các ngươi. Đám võ giả Tiên Thiên Cương khí cảnh, Tử Khí cảnh, Hạo Khí cảnh, cũng không dám tới tìm các ngươi gây phiền phức. Hoàng đế bệ hạ cũng sẽ trông nom các ngươi. Bởi vậy các ngươi không cần lo lắng, cứ ở lại Vô Ngân điện tu luyện cho thật tốt là được.

Vừa nói, Phong Vân Vô Ngân vung tay lên, mấy quyển bí tịch vũ kỹ Địa giai trung cấp đã lơ lửng ở trên không trung:

- Đây là mấy quyển bí tịch, có bí tịch tâm pháp, chưởng pháp, đao pháp, thương pháp, toàn bộ đều là Địa giai trung cấp. Các ngươi có thể sao chép rồi thử nghiệm tu luyện. Chờ ta quay về từ Vô Biên Hải Vực, trong các ngươi, có ai tân chức được lên Tiên Thiên Cương khí cảnh, ta sẽ còn ban thưởng tiếp.

Lần này Phong Vân Vô Ngân rời bến, cũng không có dự định mang theo đám người hầu này.

Phải biết rằng Vô Biên Hải Vực phi thường hung hiểm, mang theo người hầu Hậu Thiên, thực sự quá trói buộc.

- Chủ nhân, xin hãy mang theo chúng ta, để chúng ta chăm lo ăn uống hàng ngày cho chủ nhân!

Mấy trăm mỹ tỳ lập tức kêu lên.

Đám tôi tớ này ở cùng với Phong Vân Vô Ngân một thời gian, đều cảm thấy tiểu chủ nhân Phong Vân Vô Ngân này không hề cao ngạo, rất bình dị gần gũi, bọn họ đều thích hầu hạ Phong Vân Vô Ngân, cam tâm tình nguyện.

Phong Vân Vô Ngân phất tay:

- Thôi, ý ta đã quyết, mọi người không cần nhiều lời. Ta đi đây. Nhớ kỹ, chăm chỉ tu luyện.

Nói xong, Phong Vân Vô Ngân cũng không lề mề, trực tiếp rời khỏi Vô Ngân điện.

tôi tớ toàn bộ đều quỳ xuống, đồng thanh kêu lớn:

- Chúc chủ nhân thuận buồm xuôi gió, gặp dữ hóa lành, tu vi tiến nhanh.

Phong Vân Vô Ngân truyền tống rời khỏi tiên gia phúc địa của hoàng thất, đi tới một quảng trường truyền tống rộng lớn ở trong hoàng thành.

Trong quảng trường truyền tống này, phân chia ra hơn chục tòa truyền tống trận cỡ nhỏ.

Có một tòa truyền tống trận trong số đó, chính là đi tới tiểu đảo cửa khẩu Lạc Khê đảo của Vô Biên Hải Vực.

Phong Vân Vô Ngân lấy ra địa đồ hải vực Chúc lão đưa cho hắn, ánh mắt đảo qua. Lạc Khê đảo này, trên thực tế đã thuộc về phạm vi quản hạt của hải vực Đệ Nhất giới.​

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio