Phong Vân Vô Ngân chống kiếm đứng hiên ngang, sát khí đằng đằng, luồn khí màu tím điên cháy rực toàn thân, vô vàn đạo kiếm quang xuyên thủng hư vô, quỷ phủ thần công. Tu vi Tiên Thiên Tử Khí Cảnh đã được hiển hiện hoàn toàn.
Phải biết là từ sau khi Phong Vân Vô Ngân lên hòn đảo vô chủ này, giết người như ngóe, cướp đi một lượng linh thạch là dược tài, thôi động tử khí nâng cao đề luyện, xung kích Tiên Thiên Tử Khí Cảnh đỉnh phong. Trên thực tế, khi Thiên Diện Nhân Đồ Trịnh Sảng xuất hiện thì Phong Vân Vô Ngân đã ngày càng thêm sợ hãi, tử khí đột nhiên phân giải, viên Tiên Thiên Tử Khí Đan bỗng phát nổ, một phân thành hai, biến ra viên. Mỗi viên đều to bằng quả táo, trong màu tím có ánh sáng lấp lánh quỷ mị. Mỗi viên đều tích một lượng tử khí đủ nhiều.
Cuối cùng đã đạt được Tiên Thiên Tử Khí Cảnh đỉnh phong!
Trịnh Sảng đánh Phong Vân Vô Ngân cả người lẫn rồng chui xuống đất, Vân Phong Vô Ngân hấp nạp toàn bộ viên Tiên Thiên Tử Khí Đan, hút Tiên Thiên Giao Long bị trọng thương vào trong đan điền.
Cả người lao vút lên từ trong lòng đất, kiếm ý huy hoàng tỏa ra triệt để.
Lúc này, cả không gian tòa thành đã bị những đạo kiếm ảnh chiếm lĩnh.
Trong từng đạo kiếm ảnh huy hoàng mang một thứ năng lượng thời gian, nghịch chuyển càn khôn.
Chiêu thiên giới kiếm pháp này, huy hoàng nhất kiếm, Phong Vân Vô Ngân đã luyện đến trình độ lô hỏa thuần thanh. Nhưng do hạn chế của cảnh giới nen hắn không thể phát huy được hoàn hảo sự ảo diệu của chiêu thức. Hiện nay cảnh giới đã được nâng cao, sự ảo diệu ẩn tàng trong chiêu kiếm này cũng được kích phát ra ngoài.
Toàn bộ không gian chói lòa, được lấp đầy bởi vô số hư ảnh đang cầm kiếm, miệng niệm khẩu quyết, kiếm ý khiến người ta phải run sợ!
- Cái gì?
Trịnh Sảnh ánh mắt ngưng đọng, khóe mắt co giật vài cái, khó tin nhìn Phong Vân Vô Ngân:
- Kiếm tu! Kiếm tu lĩnh ngộ được mười phần kiếm ý! Còn cả... Thiếu niên, rốt cuộc ngươi là ai? Với tu vi này chắc chắn ngươi không phải loại vô danh... Hãy nói lai lịch của ngươi ra, ta chính là một trong những người dưới chướng của lãnh tụ liên minh Già Thiên...
Phong Vân Vô Ngân không nói gì, đột nhiên ngẩng lên nhìn trời, thần tình thư thái như đang thưởng thức hương vị của huy hoàng nhất kiếm.
Huy hoàng kiếm ảnh bỗng nhiên càng ngày càng thêm trong suốt, phá ra những ia sáng màu lưu ly, phạm vi kiếm ảnh bao trùm ngày một rộng hơn... Vài chục đạo, vài trăm đạo... Che phủ cả trời đất, không thể ngăn chặn!
Tố Tịch Dương vẫn đang gảy đàn, thôi động Vạn Chỉ Ma Âm Thần Công đến mức cao nhất, tiếng đàn phát ra như nước chảy, tựa thủy triều. Mỗi lần gảy dây đàn tựa như có hàng trăm nghìn nốt nhạc bay ra với năng lượng kinh người!
- Ồ? Tố cô nương, không ngờ Vạn Chỉ Ma Âm Thần Công của cô nương đã đạt đến cảnh giới đệ thập trùng! Xem ra cô nương đã vượt qua tại hạ trên bảng xếp hạng các cao thủ ở Hải Vực Tiền Tứ Giới rồi... Tốt! Nếu đã vậy thì chúng ta hãy liên thủ giết chết tên thiếu niên này! Thể phách của hắn cường tránh thì thôi, không ngờ còn là một kẻ kiếm tu có thành tựu. Nhìn vẻ mặt chắc đã động sát tâm với chúng ta. Kiếm ý khuynh thành che lấp cả trời đất, hắn sắp ra tay rồi. Không thể để hắn tiếp tục ngưng tụ kiếm ý nữa. Chúng ta hãy dùng thủ đoạn mạnh nhất giết hắn! Còn về Tàng Bảo Đồ mà Thượng Cổ Đế Giới cường giả để lại, liên minh Già Thiên và Phấn Hồng Quân Đoàn chia đều. Động thủ đi!
Trịnh Sảng thấy việc hôm nay không xong rồi, hắn là kẻ sát phạt quyết đoán, lập tức mời Tô Tịch Dương liên thủ để đối phó Phong Vân Vô Ngân.
Vạn Khởi và những nữ tử khác của Phấn Hồng Quân Đoàn đều đã sợ hãi mà lui về phía sau con thuyền Nguyệt Lượng. Kiếm ánh chói lòa đã khiến họ không thể mở mắt ra nổi, khí tức toàn thân vận hành cũng không thông mà đầy hỗn loạn! Lúc này mà bảo họ rat ay thì chiến đấu lực không phát huy nổi một nửa bình thường! Hơn nữa họ cũng không hề hoài nghi rằng bất cứ một đạo kiếm ảnh nào cũng có thể giết chết họ!
Ngay Vạn Khởi có tên trong bảng xếp hạng cao thủ Hải Vực Tiền Tứ Giới cũng có cảm giác không thể kháng cự, nhỏ bé như sâu kiến!
Thất bại! Nản lòng! Chấn kinh! Sợ hãi!
- Trời ạ, thiếu nên đó ban đầu chỉ triệu hồi một con yêu thú và thể hiện sức mạnh nhục thể hơn người thường. Ta vốn tưởng hắn chỉ mạnh về luyện thể và tu luyện một môn ma công cổ quái. Tuy lợi hại nhưng vẫn chưa thể gọi là yêu nghiệt. Nhưng bây giờ hắn mới lộ tuyệt chiêu, kiếm tu đáng sợ, mười phần kiếm ý! Có thể giết đối thủ vượt cấp! Quá đáng sợ... Trước đó ta còn quát mắng, uy hiếp bắt hắn cút khỏi đảo... Ta... Ta quá ngu xuẩn!
Trong lòng Vạn Khởi cảm thấy nhộn nhạo lo lắng bất an.
Lúc này, Vạn Chỉ Ma Âm Thần Công của Tô Tịch Dương càng thêm mạnh mẽ, âm thanh bắn ra như hóa thành thực chất.
Chỉ thấy ngọn núi tạo nên từ những nốt nhạc hiện ra, nhưu có một vị đại năng Viễn Cổ, rời núi lấp biển, chuyển tới đây hàng mấy chục ngọn núi khổng lồ nguy nga sừng sững.
Uỳnh uỳnh uỳnh!!
Những ngọn núi ấy di động trên không trung phát ra những âm thanh khiến người ta lạnh gáy, mỗi một bước di chuyển của núi có thể ép nổ tung một khoảng không gian.
Mấy chục ngọn núi cùng ập về phía Phong Vân Vô Ngân!
Tầng thứ mười của Vạn Chỉ Ma Âm Thần Công! Cảnh giới đại viên mãn!
- Hay, Tô cô nương đã tế ra sát chiêu mạnh nhất, Trịnh Sảng ta cũng không giữ chiêu nữa, liên thủ giết chết hắn đi!
Trịnh Sảng đột nhiên giơ hai tay lên, một luồng khí tức yêu dị bắn lên trời, hàng nghìn chiếc mặt nạ khổng lồ hiện ra! Mỗi gương mặt tượng trưng cho những nhân vật hung ác khác nhau như Dạ Xoa, Tu La, Ác Ma, Hồ Yêu, Lang Yêu... Điểm tương đồng là yêu khí đậm đặc, quỷ khí xung thiên, nhe nanh múa vuốt như muốn nuốt gọn kẻ khác!
- Tầng thứ mười của Thiên Diện Ma Công! Thiếu niên, ngươi đi chết đi! Ta sẽ luyện hóa linh hồn ngươi!
Bỗng chốc, hàng mấy chục đỉnh núi, hàng nghìn gương mặt cùng ào ào lao về phía Phong Vân Vô Ngân, bài sơn đảo hải, nhật nguyệt đảo điên, trời đất rung chuyển!
Nhất thời, đất đá trên hòn đảo bay tứ tung, không khí hỗn loạn, không gian vỡ vụn, thực vật trên đảo khô héo toàn bộ, bị một thứ áp lực vô hình nghiền nát vụn. Động vật nổ tung mà chết, những con kên kên trọc bay trên trời cũng rơi xuống hàng đàn...
Phong Vân Vô Ngân kiếm tâm trong suốt, lúc này trong toàn trời đất không còn gì khác ngoài kiếm ý!
Huy hoàng nhất kiếm chớp mắt đạt đến mức đỉnh phong! Phong Vân Vô Ngân cảm nhận được khoảnh khắc mà sinh mệnh trở nên đặc sắc nhất, nồng nhiệt nhất!
Một thứ khoái cảm như đứng trên cả thiên hạ trào dâng trong người!
- Tan vỡ đi!
Phong Vân Vô Ngân khẽ nói, toàn bộ hư ảnh cầm kiếm trên không trung cùng rơi vào kiếm ảnh. Mỗi đạo kiếm ả đều rung lên hài hòa, nhịp nhàng với quy luật của những phần tử thiên đạo.
Phụt phụt phụt!
Cả bầu trời rung chuyển!
Mọi thứ vỡ tan!
Tiếng đàn lẫn những ngọn núi vỡ tung! Hàng ngàn chiếc mặt nạ cũng vỡ tan tành!
- Không hay rồi, thiên giới kiếm pháp!
Trịnh Sảng tâm thần chấn động mạnh, miệng phụt máu tươi, thi triển thân pháp định chạy trốn.
Một vài kiếm ảnh giống như dòng nước lập tức quấn lấy người Trịnh Sảng.
- Không!!
Hắn thét lên, thân thể run lên một cách quỷ dị.
Rồi sau đó...
Phụt!
Toàn thân Trịnh Sảng xuất hiện vết rạn nứt, thân thể giống như ngói vỡ thành hàng trăm mảnh!
Mất mạng!
Vị cường nhân đứng thứ chín trong bảng xếp hạng cao thủ Hải Vực Tiền Tứ Giới đã chết không toàn thây!
Tại một nơi khác...
Bùm!
Con thuyền nhỏ kia nổ tung!
Một bạch y nữ tử tay cầm đàn bay lên!
Da thịt người nữ tử đó trắng hồng như bạch ngọ, dung nhan xinh đẹp, khí chất nho nhã, tuổi tác cũng chỉ mười bảy mười tám. Gương mặt nàng lúc này là sự chấn kinh tột độ, thân hình biến thành lưu quang bay vút qua bầu trời, tốc độ sánh ngang với sao băng.
Vút vút vút!
Một vài đạo kiếm ảnh đột nhiên quấn quanh bạch y nữ tử.
Nàng thét lên một tiếng, y phục quanh người bắn ra một vài hư ảnh trận pháp, ánh sáng lấp lánh, thì ra nàng mặc một bộ bảo y có tính phòng ngự.
Bạch y nữ tử nhờ có bộ bảo y bay qua được vài chục mét, nhưng những đạo kiếm ảnh kia vẫn bám sát theo người.
Phụt phụt!
Chớp mắt, mấy đạo hư ảnh trận pháp nổ tung, bảo y của nữ tử cũng tan thành từng mảnh! Thân thể hoàn mỹ vô hạn của nàng cũng lồ lộ ra không mảnh vải che thân.
Làn da trắng ngần mềm mại, chiếc eo thon gọn thắt đáy lưng ong, đôi bầu ngự đầy dặn nhô cao với khe ngực dụ hoặc... Tất cả đều lộ ra!
Nàng thét lên thất thanh, nhưng rất nhanh đã bóp vỡ một chiến phù chú, cả người được bọc quanh một luồng năng lượng thời gian và không gian.
- Phong Vân Vô Ngân, ta nhớ ngươi rồi đấy! Ta sẽ tận tay giết chết ngươi! Ngươi cứ đợi đấy! Tô Tịch Dương ta nhất định sẽ đích thân giết chết ngươi!
Vừa dứt lời thì thân hình lướt đi, Tô Tịch Dương biến mất khỏi hòn đảo vô chủ.
Tiên Thiên Bảo Y của nàng đã bị huy hoàng nhất kiếm chém tan thành. Nhưng cũng nhờ nó mà nàng mới có được chút thời gian bóp vỡ truyền tống linh phù và thoát nạ.
- Mẹ kiếp, không giết được ả, thật đáng tiếc!
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thấy ảo não, rồi lắc đầu cười:
- Có điều, được nhìn miễn phí cũng là lời rồi. Cảnh giới của lão tử đã nâng lên Tử Khí đỉnh phong, huy hoàng nhất kiếm hơn hẳn trước đây, uy lực tăng mạnh, lần sau mà gặp Tô Tịch Dương một kiếm là chết, không phải sợ. Lần này coi như ả may mắn.
Phong Vân Vô Ngân lẩm nhẩm, bước chân tự tin đi về phía những nữ tử của Phấn Hồng Quân Đoàn.
Mấy chục nữ tử tuyệt sắc với Vạn Khởi là người đứng đầu lúc này vẻ mặt thất sắc, ý chí chiến đấu đã không còn nữa, tất cả đều phủ phục dưới đất, toàn thân run rẩy, nhìn rất đáng thương.
Phong Vân Vô Ngân toàn thân lấp lánh kiếm ảnh, khí chất xuất trần, tiến lại cười lạnh với Vạn Khởi:
- Tỷ tỷ, giờ tỷ nói gì đây? Còn bảo ta cút không?