Nghĩ như thế, Phong Vân Vô Ngân bình tĩnh trở lại, sau đó nhắm lại hai mắt, rồi sau đó mở mắt, đứng ở trên đầu giao long, trên cao nhìn xuống, phân theo tấc đất quét nhìn Thạch hồ.
Rõ ràng trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy, bên trái khẽ phát ra một đạo ánh sáng.
- Đi qua xem một chút.
Phong Vân Vô Ngân lôi kéo cánh tay Huyết Linh Lung, nhảy xuống giao long, sau đó đi về phái ánh sáng kia, chạy đi.
Sau khi đem Phong sát bên trong Thạch hồ toàn bộ luyện hóa sạch sẽ, Phong Vân Vô Ngân vốn định mang theo Huyết Linh Lung thoát khốn. Thật không nghĩ đến, bên trong Thạch hồ này, hiển nhiên bố trí một đạo trận pháp, làm cho Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, chạy trốn mấy giờ, đau khổ tìm kiếm, vẫn như cũ không có tìm được lối ra.
- Nhất định phải tìm được mắt trận, bài trừ trận pháp này, chúng ta mới có thể chạy trốn.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng rõ ràng, lập tức, liền dõi mắt tìm chung quanh.
Ở bên trong Thạch hồ này, mơ màng âm thầm, một mảnh hỗn độn, Phong Vân Vô Ngân ánh mắt ngưng tụ, rất nhanh liền phát hiện một đạo ánh sáng. Trong lòng hắn vừa động, mang theo Huyết Linh Lung, hướng vị trí ánh sáng kia chạy tới.
Chạy đến bên cạnh, ánh sáng kia càng thêm chói mắt.
- Vô Ngân, đây là cái gì?
Huyết Linh Lung giật mình nói.
Phong Vân Vô Ngân lặng lẽ nói.
- Bây giờ còn không chắc, đi qua nhìn kỹ rồi hẵn nói. •
Vừa dứt lời, Phong Vân Vô Ngân chợt dừng bước lại, bên trong đôi mắt, hiển hiện ra vẻ rung động. Huyết Linh Lung, cũng trong nháy mắt dại ra.
Rõ ràng trong lúc đó, khi bọn hắn đi lên phía trước mấy thước, xuất hiện một đạo quang cảnh kỳ dị.
Đó là một viên dịch châu nho nhỏ.
Hạt châu này, phóng thích ra vạn đạo sáng mờ, nghìn tầng khí lành, tạo ra ánh sáng thất thải sương mù, lượn lờ bay lên, bắn ra ngoài một mảng lớn ảo ảnh, đó là cảnh tượng rồng cưỡi bốn biển.
Ở bên trong ảo ảnh, cửu long hí châu. Phong Vân Vô Ngân cẩn thận quan sát, chỉ thấy, những Long kia cả người tỏ ra ánh sáng thần thánh sáng bóng, so với giao long, hình tượng càng thêm hoàn mỹ hơn.
Hạt châu này, là đặt ở giữa đường nét giao nhau. Những đường nét này bằng phương thức cực kỳ huyền ảo, bề ngoài, chữ hình rồng, chữ hình hổ, chữ hình rắn, chữ hình điểu, giăng đầy ở nơi này, phát ra hơi thở cổ xưa trầm trọng. Một loại năng lượng không hiểu, dày đặc trong đó.
- Tìm được rồi.
Phong Vân Vô Ngân vỗ vỗ đôi chân, vui mừng nói.
- Những thứ đường nét phiền phức này, cùng với chữ của yêu thú, tạo thành trận pháp, mà trong trận pháp viên hạt châu kia, chính là mắt trận rồi. Chỉ cần phá hư mắt trận, trận pháp này không tấn công tự diệt, Thạch hồ cũng không trói được chúng ta.
Phong Vân Vô Ngân lẩm bẩm tự nói một phen, sau đó bay thẳng đến hạt châu kia.
- Vô Ngân.
Huyết Linh Lung khẩn trương nói.
- Ngươi phải cẩn thận.
Phong Vân Vô Ngân cười cười.
- Linh Lung tỷ, ngươi đừng lo lắng, ta tự nhiên là có chừng mực.
Trong lúc nói chuyện, Phong Vân Vô Ngân thu nạp Tiên Thiên Tử Khí nhập vào cơ thể, cả người Tử Khí tề tụ, Phong sát tràn ngập, kiếm ý bay lên, trực tiếp hướng viên hạt châu này vọt tới.
Tiến vào trận pháp này, Phong Vân Vô Ngân cũng không có cảm nhận được bất kỳ nguy hiểm nào. Hắn yên lòng, sau khi ba bước cùng hai bước, đi tới trước viên hạt châu này.
Sau đó nhìn.
Chỉ thấy viên hạt châu này bóng loáng, như thủy tinh, sạch không tỳ vết, trong hạt châu, hiển hiện ra một cái thế giới.
Một cái chân long, vô số sông núi, năm tháng, chúng sanh, đều ở trong đó.
Trong hạt châu, chân long rất sống động, có thể nhỏ có thể lớn, có thể ngắn có thể dài, dâng lên trời, lặn sâu xuống, hô phong hoán vũ, không gì không làm được.
- Ngao! Ngao! Ngao!
Từng tiếng rồng ngâm, cũng từ trong hạt châu, từ đầu chân long kia gầm hét lên, cũng kèm theo một cổ khí thế quân lâm thiên hạ.
- Đây là một bảo bối.
Phong Vân Vô Ngân không nhịn được, tay phải trảo ra, sau đó cầm hạt châu kia, nhưng Phong Vân Vô Ngân nhướng mày cảm thấy nó quá nặng nề.
Trọng lực khổng lồ như nước thủy triều, cũng từ hạt châu truyền ra.
Hạt châu này, chỉ bằng một quả đấm mà thôi, nhưng trọng lực, có thể so với một tòa sơn mạch.
Phong Vân Vô Ngân nhếch miệng cười một tiếng.
- Quả nhiên là bảo bối.
Sau đó hắn hít sâu một hơi, О long thần lực vĩ đại, ngưng tụ tay phải, trong lúc nhất thời, cánh tay bành trướng ra, từng đạo hình rồng chân khí, đều đang sôi trào, lúc này Phong Vân Vô Ngân gầm nhẹ một tiếng.
- Lên cho ta.
Thanh âm ùng ùng truyền ra.
Hạt châu được Phong Vân Vô Ngân nắm trong tay.
- Nặng nề, nặng nề.
Phong Vân Vô Ngân luôn miệng cảm thán, đánh giá, hạt châu này, nếu như không có , long lực lượng, căn bản là không cầm được.
Lúc này, Huyết Linh Lung cũng chạy tới, vội hỏi.
- Vô Ngân, vật này là cái gì?
Phong Vân Vô Ngân trong lòng vừa động.
- Linh Lung tỷ, đây chính là bảo bối bên trong Thạch hồ trấn áp trận pháp rồi, ngươi thử cầm một chút, rất nặng, ngươi cẩn thận.
Huyết Linh Lung nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Đồ vật nhỏ như vậy, Vô Ngân, ngươi lo lắng ta cầm không được?
Cánh tay phải đưa ra, cười dài nói.
- Ta vui đùa một chút.
Phong Vân Vô Ngân bất động thanh sắc, đem hạt châu đưa tới, sau đó giao cho Huyết Linh Lung.
Huyết Linh Lung mới vừa nắm chặt hạt châu, gương mặt xinh đẹp mặt trong nháy mắt đỏ bừng, nàng 'Dát' một tiếng, lảo đảo ngã xuống.
Phong Vân Vô Ngân vội vàng đở lấy Huyết Linh Lung, đem hạt châu cầm trở lại.
Huyết Linh Lung chảy ra mồ hôi, cả người có cảm giác thoát lực.
- Nặng... Ta... Sử xuất toàn lực, cũng cầm không được hạt châu này.
Phong Vân Vô Ngân đem hạt châu cầm trong tay, lẩm bẩm nói.
- Khó có thể nói, trong hạt châu này, phong ấn một cái chân long?
Đúng lúc này, trong đan điền Phong Vân Vô Ngân, giao long gầm hét lên, phóng thích ra vẻ tham lam, giao long thậm chí tự động chui ra đan điền Phong Vân Vô Ngân, ở bên trong miệng to như chậu máu, thèm thuồng muốn ăn hạt châu kia.
- Giao long muốn ăn hạt châu này?
Phong Vân Vô Ngân trong lòng vừa động, một ý niệm hiện ra, để cho giao long trở lại đan điền. Sau đó, hắn đem hạt châu để vào trong nạp giới, hắn thầm nghĩ hạt châu này rất cổ quái, tuyệt đối là bảo bối trân quý nhất, nói không chừng, còn so với phẩm tông môn số mệnh cây kia. Dù sao ta muốn chạy về Ngạo Hàn Tông, cùng Gia Luật Hồng kia đánh một trận, cho nên tạm thời đem hạt châu giữ lại, sau đó để cho Chúc Lão xem một chút. Chúc Lão tu vi sâu không lường được, kiến thức uyên bác, mới có thể hiểu lai lịch hạt châu này. Loại kỳ bảo này, nếu bị giao long hồ đồ ăn mất, chẳng lẽ phí của trời sao?
Phong Vân Vô Ngân đem hạt châu trân trọng cho vào nạp giới.
Đúng lúc này, thanh âm nứt nẻ truyền đến.
- Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!
Không gian ở chỗ Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung bị áp súc, sau đó Phong Vân Vô Ngân thấy, bốn phía hiện ra thạch bích, những thạch bích này, cấp tốc nát bấy, sau đó bạo liệt ra.
- Phanh.
Một tiếng vang thật lớn vang lên, Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, đã đứng ở trong sơn cốc, bên cạnh toàn bộ đều là hòn đá, đã rơi từng mảng, lúc này Thạch hồ đã vỡ vụn rồi.
Lúc này ánh mặt trời tươi đẹp như lửa, cả vùng đất một mảnh yên tĩnh. Đỉnh đầu là bầu trời bao la, huyền phù một cái chân long hư ảnh, trong không khí, ẩn chứa cỏ cây thơm ngát.
- Chúng ta đi ra, Ha ha ha ha ha, chúng ta đi ra.
Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn.
- Linh Lung tỷ, chúng ta bị vây tháng rồi, rốt cục cũng đã đi ra, Ha ha ha ha ha.
Huyết Linh Lung cũng hân hoan cực độ.
Ở bên trong Thạch hồ, ước chừng cũng đã tháng không thấy mặt trời, khiến Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, sắc mặt cũng hơi có vẻ tái nhợt, nhưng lúc này, bọn họ đều đỏ mặt lên, cực độ hứng phấn.
- Ân, đích xác là ra khỏi Thạch hồ, một thân tu vi của ta, kiếm ý, lại bị phong ấn. Xem ra, nếu muốn rời khỏi Thần Long Đảo, một thân tu vi, kiếm ý, mới trở về.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng hiểu rõ.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân nhìn Huyết Linh Lung nghiêng đầu cười một tiếng.
- Linh Lung tỷ, chúng ta trở lại thần đàn sao.
Một lời vừa dứt, giao long từ trong đan điền Phong Vân Vô Ngân chui ra, sau đó bạo trướng, bay quanh co ở trên bầu trời, dài mấy vạn mét.
Lúc này, giao long cả người lân phiến màu đỏ nhạt, hình tượng dữ tợn, nhưng ở bên ngoài thân hình bao trùm một tầng Phong sát thật dầy, không ngừng cổn động, tựa hồ là muốn quét ngang hết thảy, đem hết thảy cũng thổi thành phấn vụn. Giao long gầm thét một tiếng, há mồm phun ra, một cái Phong sát thẳng tắp phun tung toé ra, đem một ngọn núi nơi xa trực tiếp thổi thành tro bụi.
- Vô Ngân, ngươi, giao long ngươi.
Huyết Linh Lung kinh ngạc không dứt.
Phong Vân Vô Ngân cười nói.
- Linh Lung tỷ, Phong sát bên trong Thạch hồ, bị giao long của ta luyện hóa một phần rồi, biến thành bổn nguyên năng lượng giao long, giao long, vốn là băng hỏa thuộc tính, là song mãng tiến hóa mà thành, hôm nay, lại thêm Phong sát thuộc tính, lực chiến đấu tăng lên, chúng ta đi thôi.
Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung nhảy lên trên đầu giao long, sau đó bay thẳng đến thần đàn.
Thần Long Đảo, Thần đàn.
Lúc này có thật nhiều người có nhục thể đạt tới long lực lượng, Thần Long Đảo thanh niên tài tuấn, tới tham gia nghi thức tiếp dẫn thiên địa thần lực nhập vào cơ thể, rất nhiều thành viên Trưởng Lão Hội, đều đôn đốc, theo dõi, xem lễ.
Phong Vân Vô Ngân đã biến mất tháng, người của Thần Long Đảo, cùng với Trưởng Lão Hội, tất cả đều đã quên mất rồi.
Lúc này, thiếu niên này đã tiếp dẫn long thần lực nhập vào cơ thể, vui mừng nhảy xuống thần đàn, tiếp nhận gia tộc cùng Trưởng Lão Hội chúc phúc.
Dân Thần Long Đảo nhìn xem, cũng đều vỗ tay ăn mừng.
Đúng lúc này...
- Di? Đây là cái gì?
Một tên Trưởng lão, ánh mắt nhìn về phía bầu trời, chỉ thấy một đoàn cơn lốc, từ xa tiến lại, cuồn cuộn ùng ùng lao tới.
Đoàn cơn lốc kia, bay đến phía trên thần đàn, sau đó ngừng lại.
Ánh mắt của mọi người, cũng bị hấp dẫn tới, bỗng nhiên, mấy tên Trưởng lão đồng thời kêu lên.
- Là giao long, giao long của người ngoại lai. Chân long ở trên cao, Huyết Vô Thường tổ tiên ở trên cao, chẳng lẽ ác ma kia, vừa, vừa trở lại...
- Rống!
Trên bầu trời, giao long gào thét, uy áp phủ xuống trầm trọng vô cùng. Sau một khắc, giao long cuồn cuộn nổi lên từng đợt cuồng phong, làm cho cát bay đá chạy, lúc này có hai bóng người, từ trên giao long nhảy xuống, đứng ở trên thần đàn, đó chính là Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung.
- Mau, mau thông báo cho Long Hà đại Trưởng lão, Huyết Du Nhiên Trưởng lão, mau, nói là ma quỷ kia vừa trở lại.
Trưởng Lão Hội hoảng sợ kêu gọi, sau đó chạy ra bốn phía.
Có thể nói, Phong Vân Vô Ngân người ngoại lai, đã làm cho những Trưởng lão này cực kỳ sợ hãi. tháng trước, bọn họ đem Phong Vân Vô Ngân lừa gạt đến Thần Phạt Bí Cảnh, cùng Phong Vân Vô Ngân phát sinh chiến đấu, kết quả, bị Phong Vân Vô Ngân đánh chết mười mấy tên Trưởng lão, còn có vài chục tên Trưởng lão, bị cuốn vào bên trong Thạch hồ, táng thân ở bên trong Phong sát.
Thần Long Đảo từ trước tới nay, là tai họa đáng sợ nhất.
Hôm nay, Phong Vân Vô Ngân đến đây, bọn họ không sợ sao?
Trong lúc nhất thời, cả xung quanh thần đàn loạn thành một đám.
Phong Vân Vô Ngân cùng Huyết Linh Lung, đứng ở trên thần đàn, mắt thấy tất cả, Phong Vân Vô Ngân lưng rất thẳng, khóe miệng nở nụ cười thản nhiên.
Giao long quanh quẩn ở đỉnh đầu, Phong Vân Vô Ngân gầm thét liên tục, một Phong sát dài đến mấy vạn mét, cổn động không ngừng.
Huyết Linh Lung khẩn trương dò hỏi.
- Vô Ngân, chúng ta tiếp theo làm cái gì?
Phong Vân Vô Ngân vô hại cười cười.
- Chờ những Trưởng lão kia tới đây. Sau đó...
Trong lúc này, bốn phương mây di chuyển, thanh âm cuồn cuộn lao đến, long khí bàng bạc, khói bụi nổi lên bốn phía.
Sau một khắc, Long Hà, Huyết Du Nhiên cùng một đám Trưởng lão đức cao vọng trọng, đã đi tới thần đàn. Long Tả cũng chạy tới, hắn nhìn thần đàn ra xa, bên trong đôi mắt, sát cơ nổi lên, hắn chỉ tay Phong Vân Vô Ngân gầm hét lên.
- Người ngoại lai, ta cũng không nghĩ tới, ngươi vẫn sống như vậy. Thật tốt quá, một năm trước, ngươi ba phen mấy bận, làm nhục bổn tọa, bổn tọa là chân long đầu thai, ngươi dám bất kính sao? Ngươi nếu như không có chết, vậy thì để bổn tọa đích thân đem ngươi xử trí.
Trong lúc nói chuyện, trên đỉnh đầu Long Tả, con rồng hình dạng chân khí, vọt ra, khuấy động phong vân, uy nghiêm vô cùng.
- Ha hả, một năm không thấy, lực lượng của ngươi, vừa tăng thêm mấy long.
Phong Vân Vô Ngân cười nhạt một tiếng.
- Ngươi... Ngươi... Làm sao không có chết?
Long Hà kinh tâm động phách, nói ra.
Huyết Du Nhiên hàm răng run lên, ánh mắt nhìn hướng giao long trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, thất thanh kêu lên.
- Đây là cái gì... Phong sát... Tại sao phải... Sẽ có Phong sát... Chuyện gì xảy ra...
- Ta còn không học được Sát Thần Quyền Pháp, làm sao đi tìm chết? Thật ra khiến chư vị thất vọng rồi.
Phong Vân Vô Ngân trên mặt nở nụ cười, sau đó trong nháy mắt đọng lại.
- Tốt lắm, bây giờ, ta cho chư vị mấy cái đường đi, thứ nhất, biết điều một chút giao ra Sát Thần Quyền Pháp, như vậy, ta không so đo với chư vị lúc trước ngáng chân đối với ta nữa, âm mưu đùa bỡn cũng bỏ qua cho chư vị. Ha hả, hơn một năm này, ta tu thân dưỡng tính, tính tình ôn hòa đi rất nhiều.
- Con đường thứ hai, chư vị nếu như không giao ra Sát Thần Quyền Pháp, như vậy đừng trách ta lòng dạ độc ác rồi.
Long Tả thấy Phong Vân Vô Ngân, trong lúc nói chuyện cao cao tại thượng, cũng nhẹ nhàng nới lỏng, giống như nắm lấy quyền sanh sát Thần Long Đảo nhất tộc trong tay, trong lòng hắn ghen tỵ, sau đó bước ra quát lên.
- Ngươi là ai? Chủng tộc ti tiện, ngươi có tư cách gì học tập Sát Thần Quyền Pháp.
- Các ngươi là tại tìm chết có biết không?
Phong Vân Vô Ngân vô hại cười nói.
- Các ngươi đã không có thành ý, như vậy thì chết lưu lại, muốn mạng sống lập tức cút đi.
- Ghê tởm, ngươi trước đi chết đi.
Long Tả giận tím mặt, hắn cũng không cách nào khống chế, thân hình đột nhiên bành trướng, long thần lực gia trì nhục thân, diện mục dữ tợn đáng sợ.
- Để cho bổn tọa từ từ bóp chết ngươi.
Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng vươn ngón tay, chỉ hướng Long Tả.