Tên Đế Giai kiếp, vung tay lên, ở lăng mộ lộ ra một bậc thang.
- Không được phép phi hành, mọi người đi bộ, tỏ vẻ tôn kính chủ nhân.
Những hộ giả, đều nói.
- Đi!
Trong lúc nhất thời, tất cả người tầm bảo, cũng là thật nhanh bước lên bậc thang, toàn bộ thật nhanh hướng cầu thang đi tới. Có người tầm bảo, tâm tình kích động, từ trên cầu thang lăn xuống, cực kỳ chật vật.
Phong Vân Vô Ngân cùng Chúc Lão, cười mà không nói, tất cả người tầm bảo, cũng bước lên bậc thang, tiến vào lăng mộ, sau đó mới thong thả bước lên bậc thang.
Nhìn đông đảo người tầm bảo, mấy tên hộ giả, nhìn nhau, cũng phát ra tiếng cười đắc ý.
- Ha ha ha! Chủ nhân! Ngài nhìn thấy sao? Chúng ta rốt cục vì ngài hoàn thành nhiệm vụ! Những thứ ngu xuẩn này, sẽ đỏ mắt chờ mong, tự mình chạy đến, để chủ nhân ngài hấp thu thọ nguyên bọn họ. Bọn họ chết cũng không biết là chết như thế nào. Ha ha ha, chủ nhân vĩ đại, anh minh, kiệt xuất, ngài sẽ phải sống lại!
Phong Vân Vô Ngân mang theo Chúc Lão cùng hoàng đế, hoàng thúc, đám người Ngọc Yêu Nhiêu, cũng không nóng nảy, chậm quá đi ở phía sau cùng, thật giống như là tản bộ trong sân nhà mình vậy.
- Vô Ngân, chúng ta cũng đang ở bên ngoài cung điện, nhận được một chút bảo bối. Về phần Thần Cách, nếu như là Thần Cách đầy đủ, trẫm cho chúng ta nhất định phải bất cứ giá nào cũng đi tranh đoạt. Nếu là mảnh vỡ thần cách, nói thật, giá trị không lớn như vậy. Ít nhất, trẫm còn không biết, có thể dùng phương pháp gì, từ mảnh vỡ thần cách lấy ra được thần lực, thần chi pháp tắc, thần giai công pháp. Bạch gia, đại gia tộc, có lẽ có phương pháp sao.
- Bệ hạ, không thể nói như vậy. Cho dù chúng ta không đi tranh giành mảnh vỡ thần cách kia, ít nhất cũng không thể để cho người của Bạch gia, hoặc là người Giới Vương Quân Đoàn nhận được. Như vậy, các ngươi ở phía bên ngoài cung điện tầm bảo, ta trực tiếp đi linh cữu Cổ Thương lấy được Thần Cách.
Hoàng thúc trong lòng lo lắng nói, hơn nữa nhìn Phong Vân Vô Ngân nói.
- Vô Ngân, ngươi cho là như vậy được không?
Phong Vân Vô Ngân cũng không nói trắng ra, tùy ý nói.
- Cứ như vậy đi, Hoàng thúc, một mình ngươi chú ý an toàn, đợi lát nữa, ngươi cùng chúng ta chia làm hai đường.
- Được!
Hoàng thúc sảng khoái nói.
- Nói không chừng, ta vẫn có thể vì mọi người mang tới một kinh hỉ. Ha hả.
Mọi người, trong lúc cười nói đã vượt qua mấy vạn cấp bậc thang rồi, đi tới khu vực lăng mộ.
Rõ ràng, mọi người đột nhiên bị một màn trước mắt, làm cho ngây dại.
Chỉ thấy, ở cuối bậc thang, chính là khu vực lăng mộ, một tấm bia đá đứng sửng ở cuối bậc thang, tấm bia đá này, dài hơn mười trượng, sắc bạch ngọc, trong suốt, ở trên tấm bia đá, dùng màu đỏ, ước chừng là máu yêu thú nào đó, viết ra rất nhiều chữ to.
Từng cái chữ, tựa hồ cũng tạo thành một bộ kiếm pháp bí hiểm. Mỗi một bút đều có kiếm ý mãnh liệt, kiếm vận mênh mông, chỉ cần ngó chừng trong đầu lập tức sẽ sinh ra vô số kiếm tu đang múa kiếm.
Đó là kiếm huyết chiến sa trường, một kiếm khuynh thành, vạn kiếm tề phát, kiếm khí như cầu vồng, toàn bộ cũng ở trong đó.
Cuối cùng là dòng chữ.
- Tiến vào lăng mộ Bổn đế, bọn ngươi còn không quỳ xuống?
- A!!!!
Những Thánh Giai phân tán kia, đầu tiên đã bị hàng chữ kia tràn đầy kiếm ý, kiếm khí, xâm nhập linh hồn, mọi người, cũng quỳ xuống, dập đầu như bằm tỏi, lệ rơi đầy mặt.
- Cổ Thương Kiếm Đế, Cổ Thương đại nhân, chúng ta quỳ xuống bái ngài.
- Làm sao... Chuyện gì xảy ra...
Giới Vương Quân Đoàn Thánh Giai, cùng với Thánh Giai phó dịch của Bạch gia cũng toàn bộ quỳ xuống dập đầu.
- A.
Hắc Đế phân thân không cam lòng gầm hét lên, toàn thân cũng đang lạnh run.
- Bổn đế... Bổn đế cũng muốn quỳ xuống... Không... Không...
- Phù phù!
Hắc Đế phân thân, cùng Bạch Khải, Bạch Lệ, cùng nhau quỳ xuống.
Cuối cùng, Thanh Đế bổn tôn, U Phó tất cả cũng gánh không được áp lực, trực tiếp quỳ xuống.
Tràng diện cực độ quỷ dị, Cổ Thương Kiếm Đế lưu lại một hàng chữ, lại có thể đem đại lượng Thánh Giai, Đế Giai, quỳ xuống như vậy.
Điều này thật sự là hung hăng ngang ngược vô cùng, không ai bì nổi, cho dù chết, làm việc cũng ngông cuồng như thế. Muốn cho người quỳ, là khiến người quỳ.
- Hắc hắc, chư vị, các ngươi cũng đừng oán giận. Muốn vào bên trong lăng mộ chủ nhân chúng ta, đạt được đại khí vận, bảo tàng, quỳ xuống thì có gì đặc biệt hơn người? Hơn nữa, lấy tu vi chủ nhân chúng ta khi còn sống, trong nháy mắt, có thể diệt sát chư vị. Hướng chủ nhân chúng ta quỳ xuống, các ngươi cũng không thiệt thòi. Ha ha ha.
tên hộ giả, giống như u linh, xuất hiện ở phía sau mọi người.
Lúc này, đoàn người Phong Vân Vô Ngân cũng đi tới trước tấm bia đá, hoàng đế, hoàng thúc, Ngọc Yêu Nhiêu, đám người Lưu Niên, trong nháy mắt tất cả cũng muốn quỳ đi xuống.
Ngay cả Phong Vân Vô Ngân cùng Chúc Lão, trong linh hồn, cũng dâng lên tới một cổ ý thần phục không hiểu. Tựa hồ, chữ bên trên tấm bia đá nà, từng chữ cũng giống như một thượng cổ kiếm tu, dọa người, muốn xé rách trời cao, cắt nát hết thảy.
Đúng lúc này...
- Oanh!
Bên trong nạp giới Phong Vân Vô Ngân, Kiếm Tiên Đồ Lục kia, bộc phát ra một cổ hấp lực cường đại, đem những chữ Cổ Thương viết trên tấm bia đá, trong đó ẩn chứa tất cả kiếm ý, kiếm hồn, kiếm khí, toàn bộ hấp thu.
Đang hút thu những chữ này, Kiếm Tiên Đồ Lục lại lần nữa phát ra hoàng kim sáng bóng, quang minh chánh đại, huy hoàng rực rỡ.
Một cổ ý chí vĩ đại, hoàng kim năng lượng dưới loại tình huống này diễn sinh ra ngoài.
Một đạo ý niệm mơ hồ, trong nháy mắt tiến vào trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
- Hảo... Năng lượng... Tiếp tục... Muốn hấp thu... Kiếm... Kiếm...
- Ha ha! Kiếm Tiên Đồ Lục của ta, từ ảm đạm lại lần nữa 'Sống' lại rồi, Cổ Thương Kiếm Đế, ngươi khi còn sống bá đạo, sau khi chết còn muốn người quỳ, thật không nghĩ đến, ngươi chính là tự cấp lễ ra mắt cho ta. Ha ha ha ha, ngươi thật là hào sảng.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng cười to.
Kiếm Tiên Đồ Lục, một lần nữa toả sáng vinh quang, là chỗ dựa cho Phong Vân Vô Ngân.
- A? Tại sao? Bổn đế mới vừa rồi là thế nào?
Lúc này, trên tấm bia đá kiếm hồn bị Kiếm Tiên Đồ Lục hấp thu sạch sẽ, tấm bia đá kia trở nên ảm đạm thất sắc, mất đi tác dụng kinh sợ lòng người. Thanh Đế cùng đám người U Phó, đứng lên.
- Bổn đế mới vừa rồi làm cái gì?
Những Thánh Giai quỳ xuống khóc thét, cùng với Bạch Lệ, đám người Bạch Khải, tất cả đều tỉnh tỉnh mê mê đứng lên.
- Di? Đây là chuyện gì xảy ra?
Năm tên thủ giả, cũng bị làm cho hồ đồ.
Phong Vân Vô Ngân lập tức nhìn hoàng thúc nói.
- Hoàng thúc, ngươi nói là muốn đi Cổ Thương linh cữu, lấy được mảnh vỡ Thần cách sao? Ngươi còn không mau đi.
- A? Ta mới vừa rồi tâm thần một trận hoảng hốt, hiện tại mới khôi phục như cũ. Hảo, ta sẽ đi ngay bây giờ. Các ngươi chờ tin tức ta nhé.
Hoàng thúc lập tức hướng lăng mộ chạy đi.
Rất nhiều Thánh Giai, cùng với U Phó, đám người Thanh Đế, tất cả đều là bước nhanh đi về phía lăng mộ. Ở nơi này, không thể phi hành, bọn họ cũng chỉ có thể đi bộ.
Phong Vân Vô Ngân đưa mắt nhìn đám người hoàng thúc rời đi, sau đó nghiêng đầu nhìn hoàng đế cùng Chúc Lão cười một tiếng.
- Đi thôi, chúng ta cũng đừng nhàn rỗi, đi chung quanh xem một chút.
Ngọc Yêu Nhiêu gật đầu, nói.
- Ân.
Hoàng đế cùng Chúc Lão thấy một màn như vậy, cũng là cười một tiếng, nghĩ thầm, Vô Ngân, ngươi tiểu tử này, diễm phúc không cạn, lại có thể làm cho mỹ nhân hàng đầu Vô Biên Hải Vực Tứ Giới, Ngọc Yêu Nhiêu, đối với ngươi khăng khăng một mực như vậy.
Đoàn người, bắt đầu bước chậm đi ở khu lăng mộ.
Phía bên ngoài, đích xác là có thật nhiều cung điện. Những cung điện này, phát ra hàng vạn hàng nghìn khí tượng, mái cong như nhà thờ, đình đài lâu tạ, mưa bụi sương mù.
Ở quanh thân cung điện, còn có hoa viên, thác nước, núi giả, chòi nghỉ mát, các loại cảnh trí tươi đẹp.
Bên trong mỗi một tòa cung điện, cũng phát ra ánh sáng đẹp đẽ, tựa hồ trọng bảo cất dấu ở trong đó.
Người của Bạch Gia, ở dưới sự hướng dẫn Bạch Lệ, Bạch Khải, đã vọt vào những cung điện này, đien cuồng cướp đoạt, Giới Vương Quân Đoàn, cùng với Thánh Giai phân tán, cũng là mắt đỏ, bắt đầu cướp đoạt hết thảy bảo vật.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân cảm giác được, Kiếm Tiên Đồ Lục trong nạp giới, tựa hồ là cố ý chỉ dẫn hắn, hướng một cung điện đi tới.
- Các vị, mọi người phân ra đi tìm kiếm bảo vật!
Phong Vân Vô Ngân chỉ nói một câu, liền dựa theo Kiếm Tiên Đồ Lục chỉ dẫn, nhắm phá Đông cung điện chạy đi.
Hoàng đế cùng Lưu Niên công tử, cùng với hoàng đế thủ hạ mấy tên Thánh Giai, cũng phân tán, đi những cung điện khác tầm bảo.
Ngọc Yêu Nhiêu cùng Chúc Lão, còn lại đi theo Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân vọt vào cung điện nhỏ kia, lập tức ngửi được một chút hơi thở thư hương, cung điện nhỏ này là một gian thư phòng. Bên trong trưng bày giấy và bút mực, còn có thật nhiều văn kiện, ở một cái bàn gỗ, còn mở ra tới một quyển trục, Phong Vân Vô Ngân đi qua nhìn vào, trên quyển trục này, vẽ một bức cung nữ đồ, ở bên trong tranh vẽ, cũng phát ra kiếm ý, kiếm vận một cách tự nhiên.
Chúc Lão nói.
- Nơi này là thư phòng của Cổ Thương rồi. Là một tên kiếm tu cũng học đòi văn vẻ, cũng học văn nhân mặc khách, viết chữ vẽ tranh, thật là cười rụng răng.
- Oanh!
Lúc này, ở bên trong Kiếm Tiên Đồ Lục, lại bộc phát ra lực hấp dẫn hắc động, đem tất cả kiếm khí thư phòng này toàn bộ hấp thu.
Phàm là Cổ Thương viết qua trang giấy, quyển trục, thư pháp, đều có kiếm ý, giờ phút này, cũng bị hấp thu.
Kiếm Tiên Đồ Lục hoàng kim năng lượng lớn mạnh.
- Hảo! Thật tốt quá! Ăn đi! Ăn no.
Thấy Kiếm Tiên Đồ Lục hoàng kim ý chí, càng lúc càng nồng nặc, Phong Vân Vô Ngân trong lòng mừng như điên.
Hút sạch kiếm hồn trong thư phòng này rồi, Phong Vân Vô Ngân lại đem tất cả quyển sách bút ký tranh vẽ, đều vứt vào nạp giới, sau đó bước nhanh ra khỏi thư phòng.
Dựa theo Kiếm Tiên Đồ Lục chỉ dẫn, Phong Vân Vô Ngân lại đi đến một cái cung điện...
Ở bên trong Cung điện này, trưng bày vài chục thanh cổ kiếm.
Mỗi một thanh trường kiếm, đều có chữ của Cổ Thương.
- Nhật Nguyệt Hạo Hãn Kiếm, ta ở cổ Chiến Tần đế quốc Hải Vực, chém giết Đông Hải kiếm tu Sắc Lôi Ân, đạt được, kiếm này sắc bén vô cùng, trấn áp vạn tà, phong ấn nhật nguyệt.
- Phệ Hồn ma kiếm, vạn năm trước, ta ở một chỗ vị diện ác ma, chém giết bát tí ác ma, đạt được, kiếm này tận diệt bát hoang, uống máu vô số.
- Phong Ma Cuồng Nhiệt Kiếm, lấy khoáng thạch vạn năm núi lửa, chín chín tám mươi mốt ngày, rèn mà thành, ta đánh chết một tên kiếm tu vị diện cao cấp, đạt được, kiếm này nóng rực vô cùng, xuyên thủng vị diện, đốt cháy hư vô, ta dùng kiếm này tám mươi năm, chém giết sinh linh hàng vạn.
...
Cung điện này, rõ ràng chính là một gian tàng kiếm thất của Cổ Thương.
Cổ Thương lấy kiếm nhập đạo, xưng đế, nơi cất giấu mỗi một thanh bảo kiếm, cũng là thượng cổ lợi khí, ở bên trong mỗi một thanh bảo kiếm, cũng phong ấn kiếm hồn, kiếm ý, kiếm vận cường đại.
Đưa thân vào trong phòng tàng kiếm, tựa hồ mỗi một tấc trong không gian, cũng lưu động kiếm khí. Thật là thời gian tựa như kiếm.
- Xuy xuy! Xuy xuy! Xuy xuy!
Kiếm khí hoành không, tựa hồ sắp trấn áp không được, muốn chém nát Phong Vân Vô Ngân.
- Tiểu oa nhi, ngươi không phải là kiếm tu sao? Bảo kiếm nơi này, phẩm chất cũng cực kỳ không tầm thường, ngươi tùy ý lấy được một thanh, sử dụng, đều có thể như hổ thêm cánh, gia tăng lực công kích kiếm pháp. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là, ngươi nếu có thể đem những kiếm hồn bên trong bảo kiếm trấn trụ.
Chúc Lão cười ha hả nói.
- A... Những bảo kiếm này, ta liền không sử dụng
Phong Vân Vô Ngân mới vừa nói chuyện, Kiếm Tiên Đồ Lục, đã bắt đầu triển khai tới hấp lực điên cuồng, giống như Thao Thiết tham ăn, nuốt trôi vạn vật.
Bên trong phòng, bảo kiếm ẩn chứa hết thảy kiếm ý, kiếm hồn, kiếm vận, đều bị hút ra ngoài, rót vào nạp giới, rót vào Kiếm Tiên Đồ Lục, Hoàng kim ý chí, kế tiếp kéo lên.
Lúc này ở bên trong Kiếm thất, mơ hồ phát ra một chút không cam lòng cùng tức giận tru lên.
- Là ai... Người nào đang hút thu ý chí của chúng ta... Hấp thu kiếm phách chúng ta vạn năm luyện ra được... Không... Ghê tởm... Thế nhưng không cách nào ngăn cản... A...
Trường kiếm bên trong Kiếm thất, đều mất đi thần kỳ, mất đi sức sống.
- Ân?
Lúc này, Chúc Lão cũng là chú ý tới, kiếm trong phòng không hiểu biến hóa, lão trong mắt tỏa ra ánh sáng kỳ dị.
- Không phải đâu? Những bảo kiếm này phẩm chất, đang từ từ suy bại, tựa hồ, tinh phách bên trong mỗi một thanh trường kiếm, đều bị hấp thu... Sách sách, công pháp này tiểu oa nhi, là ai truyền thụ cho? Chẳng lẽ, chính là tên Thần Giai kiếm tu.
Kiếm phách bên trong Kiếm thất, cuồn cuộn không dứt rót vào trong nạp giới Phong Vân Vô Ngân, rót vào Kiếm Tiên Đồ Lục, hoán phát ra hoàng kim sáng bóng.
Mà, trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, cũng là tự động trui luyện phân quy kiếm ý... Hoàng Tuyền Chi Thủy.
Thiên chuy bách luyện, đang không ngừng áp súc, muốn đến trở lại nguyên trạng. Từng đạo Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, cũng đản sinh ra, còn có bổn nguyên Băng Sát, bổn nguyên Phong Sát, đều nổ tung. Muốn mạnh mẽ áp Hoàng Tuyền Chi Thủy...
Phong Vân Vô Ngân khoanh chân mà ngồi, mắt xem mũi mũi nhìn tâm, ở nơi này tự động tu hành kiếm pháp.
Kiếm Tiên Đồ Lục ở trong nạp giới của Phong Vân Vô Ngân tìm kiếm năng lượng, cũng trui luyện kiếm kỹ.
Phong Vân Vô Ngân ở đây thu thập bảo vật, hoàng thúc xung phong đi cướp đoạt Thần Cách, Giới Vương Quân Đoàn, là Thanh Đế bổn tôn tự mình đến tìm Thần Cách, Bạch gia, U Phó bổn tôn, còn có vài chục tên Thánh Giai muốn thử thời vận, tất cả đều hướng khu vực linh cữu chạy như điên.
Chợt, mọi người, cũng dừng bước lại.
Chỉ thấy, ở khu vực linh cữu, hoán phát ra cảnh tượng giang sơn hà lưu, tinh thần nhật nguyệt, một trung niên nam tử vĩ đại ngang tàng, chắp tay đứng thẳng, Lăng không hư huyền ở trên không khu vực linh cữu. Hắn diện mạo uy nghiêm, trang trọng, đuôi lông mày khóe mắt, cũng thấu phát ra đế vương hơi thở cực kỳ sâu nặng, phảng phất lật tay có thể làm mưa.