- Quả nhiên là thật! Quả nhiên một khi rỉ máu, có thể thu bảo vật. Ha ha ha ha, thật tốt quá.
Lúc này, Thánh Giai chuyển kia, không có hoài nghi, gia tăng độ mạnh yếu, đem càng nhiều tinh huyết, từ trong cơ thể bức bách ra ngoài, sau đó phun ở bên trên quan tài. Cái loại cảm giác thành công, càng ngày càng mãnh liệt.
- Ha ha ha ha, bản thân là số phận, số phận.
Thánh Giai chuyển kia, đều đang gào thét, cực kỳ điên cuồng.
Đúng lúc này...
- Oanh!
Trong quan tài, những thái cổ đồ án, phù văn, rõ ràng toát ra, giống như lưu tinh, trong nháy mắt đâm vào trong cơ thể Thánh Giai chuyển kia.
- A!!! Cái gì!!!! Cái gì! Là vật gì, đang hút ta... A...
Thánh Giai chuyển kia, vốn là nụ cười, lập tức chết cứng ở trên mặt, cả người, thân thể không ngừng thu nhỏ lại, da thịt bắt đầu khô quắt, bắt đầu xuất hiện nếp nhăn, con ngươi, cũng bắt đầu ố vàng.
Hắn đang từ từ già nua, sinh mệnh tinh hoa, thọ nguyên, năng lượng, tinh huyết, cũng đang nhanh chóng bị rút đi.
- Không... Không... Không nên... Ta không bao giờ muốn bảo bối gì rồi... Bỏ qua cho ta...
Thánh Giai kia gào khóc, gào thét kêu lên, trong thanh âm, trừ tuyệt vọng cùng sợ hãi ra, không còn có những gì khác. Dĩ nhiên, thanh âm của hắn, cũng rất nhanh già yếu, suy yếu xuống.
Theo thân thể tinh nguyên, tinh hoa, tuổi thọ lưu thất, Thánh Giai chuyển này cũng từ từ ngưng giãy dụa, tru lên, toàn thân khô quắt, cuối cùng biến thành một cái thây khô.
Cùng lúc đó, rất nhiều Thánh Giai, sau khi rỉ máu, phát hiện có dấu hiệu bảo vật nhận chủ, vì vậy hưng phấn hướng quan tài phún huyết, kết quả, trong nháy mắt chính là bị hấp thực, toàn bộ cũng bị hút thành da người, thê thảm không nỡ nhìn.
Đúng lúc này...
Trên trận pháp, từng đạo tánh mạng tinh hoa, từ trong trận pháp hút ra ngoài, trực tiếp rót vào bên trong di thể Cổ Thương.
Trong lúc này.
Chỉ thấy, Cổ Thương vài ngàn năm cũng không có di động thân thể, thế nhưng, lúc này nhẹ nhàng co quắp một chút.
Mắt của hắn, lông mi cũng khẽ run lên mấy cái.
Đôi mắt không có nửa phần thần thái, bắt đầu có sinh cơ, sống lại.
- Chủ nhân! Chủ nhân, ngài tận tình hưởng dụng sao, ngài mau mau sống lại sao.
Năm tên hộ giả, cũng gào thét kêu lên.
.........
Vào lúc này, Phong Vân Vô Ngân cùng Chúc Lão, Ngọc Yêu Nhiêu, đang bên trong tàng kiếm thất.
Phong Vân Vô Ngân khoanh chân mà ngồi, Kiếm Tiên Đồ Lục tùy ý, điên cuồng nuốt hấp thực kiếm ý, kiếm hồn, kiếm vận của mỗi một thanh bảo kiếm bên trong tàng kiếm thất.
Hoàng kim ý chí, càng phát ra nồng nặc, huy hoàng, rực rỡ.
Ở bên trong hoàng kim ý chí, có thần thánh ý niệm, đang không ngừng trưởng thành, loáng thoáng, có thể nhìn thấy rất nhiều văn tự thâm thuý tối tăm, tựa hồ là văn tự vị diện khác, giảng thuật một chút đạo lý, chân lý. Còn có thể nhìn thấy, kiếm tiên thân ảnh.
Kiếm tiên thân ảnh, cũng xuất hiện ở bên trong hoàng kim ý chí, tựa hồ là đang múa kiếm.
Đây là một bộ kiếm pháp thần bí, Phong Vân Vô Ngân chưa từng có gặp qua, thậm chí, vẫn không thể rõ ràng nắm bắt đến quỹ tích bộ kiếm pháp kia, chẳng qua là thấy vụn vặt, một góc của băng sơn tựa như hạt gạo so với mặt trăng, không thể nối liền, cực kỳ mơ hồ.
Cùng lúc đó, Kiếm Tiên Đồ Lục còn phân bố ra ngoài một chút hoàng kim ý chí, ở linh hồn Phong Vân Vô Ngân, trợ giúp Phong Vân Vô Ngân trui luyện kiếm ý.
phân quy kiếm ý, đang áp súc.
Từng đạo Hoàng Tuyền Chi Thủy, cũng bay ra ngoài.
- Tiểu oa nhi, kiếm đạo, đang từ từ hoàn thiện, kiếm thế kéo lên, rất được.
Chúc Lão ở bên cạnh nhìn Phong Vân Vô Ngân, liên tục gật đầu.
Ngọc Yêu Nhiêu nhìn Phong Vân Vô Ngân toàn thân bị thải quang kiếm ý quanh quẩn, vừa thấu phát ra từng đạo Chân Long hơi thở, lại càng hô hấp dồn dập, tâm tình khó có thể khống chế, chỉ muốn lao đến, ôm thật chặt Phong Vân Vô Ngân.
Đúng lúc này, ánh mắt Chúc Lão vừa động, chân mày nhăn lại, trong lòng dâng lên một loại cảm giác là lạ, là một loại dự cảm bất tường.
- Ân? Ta tựa hồ cảm ứng được một chút chuyện tình không tốt, phát sinh ở bên trong lăng mộ này.
Nhưng Chúc Lão cũng không có phân tâm đi xem xét, chẳng qua là thủ hộ ở bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, thay Phong Vân Vô Ngân hộ pháp.
Lúc này Phong Vân Vô Ngân, chiếm được vô tận chỗ tốt,. Đối với kiếm đạo hiểu biết càng thêm thấu triệt, Kiếm Tâm Thông Minh, ở bên trong hai mắt tựa hồ cũng có kiếm hình đường vân, sinh ra.
- Chợt!
- Phốc!
Lúc này trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, nổ tung đi ra ngoài một trận rung động. Trong linh hồn kiếm ý, đột nhiên áp súc, trong nháy mắt thành công, áp súc ra ngoài Hoàng Tuyền Chi Thủy.
Kiếm ý... phân quy .
Lúc này, từng đạo Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, Hoàng Tuyền Chi Thủy, cũng từ toàn thân Phong Vân Vô Ngân thẩm thấu ra ngoài, còn kèm theo rất nhiều bổn nguyên Băng Sát, Phong Sát, cùng với long hình chân khí.
Hiện tại, một cái ánh mắt Phong Vân Vô Ngân, một cái ý niệm trong đầu, cũng có thể làm kiếm, đối với kiếm đạo hiểu, lĩnh ngộ, đã đạt đến một loại trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Những thứ này, cũng là Kiếm Tiên Đồ Lục mang đến cho Phong Vân Vô Ngân.
Mà, Kiếm Tiên Đồ Lục, đồng thời cũng đã đem kiếm ý, kiếm hồn, kiếm vận của tất các thanh bảo kiếm bên trong tàng kiếm thất toàn bộ nghiền ép hấp thu sạch sẽ, một giọt nước không dư thừa.
Những thứ cổ kiếm này, toàn bộ cũng ảm nhiên thất sắc, kiếm phách, không còn sót lại chút gì, trở thành một đống phế thiết.
- Tiểu oa nhi, kiếm của ngươi nói, chiếm được tăng mạnh, chúc mừng. Nhưng, lão đầu tử tựa hồ cảm giác được một chút dự cảm xấu.
Thấy Phong Vân Vô Ngân tỉnh lại, Chúc Lão lập tức lên tiếng nói.
- Đợi một chút... Chúc Lão, ta, ta tựa hồ chiếm được một chút truyền thừa, là một bộ kiếm pháp, ta hiện tại, muốn lập tức nhập định, đi hảo hảo nghiên cứu bộ kiếm pháp kia.
Phong Vân Vô Ngân lúc này, tiếp thụ lấy hoàng kim ý chí truyền lại ra một chút tín hiệu, ở bên trong hoàng kim ý chí, kiếm tiên múa kiếm, thi triển bộ kiếm pháp kia, giống như nước chảy, ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân hiện ra.
Trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân thấy được một hình ảnh vĩ đại, tôn quý, thanh âm đến từ bên ngoài cửu thiên, ở bên trong linh hồn hắn lẩm bẩm.
- Bạt Kiếm Thức... Bạt Kiếm Thức...
Lúc này tại linh cữu Cổ Thương Kiếm Đế, có bố trí trận pháp quỷ dị. Lúc này, người tầm bảo tiến vào trận pháp, bao gồm có rất nhiều Thánh Giai, Thanh Đế bổn tôn, Hắc đế phân thân, U Phó bổn tôn, cũng bị hãm sâu vào bên trong trận pháp, không có tin tức.
Cả trận pháp, từ bên ngoài nhìn lại, chính là một mảnh Hỗn Độn, hơn nữa còn là tĩnh mịch, không biết bên trong xảy ra chuyện gì.
người thủ hộ, bò lổm ngổm ở phía ngoài trận pháp, cũng quỳ xuống, toàn thân kích động đến run rẩy.
Chỉ một lúc sau, từng đạo sinh mệnh tinh hoa, thọ nguyên, cũng là từ bên trong trận pháp bị hút ra ngoài, rót vào bên trong di thể Cổ Thương Kiếm Đế. Hơn nữa, rót sinh mệnh tinh hoa vào di thể Cổ Thương Kiếm Đế, thọ nguyên, càng ngày càng dày đặc, cuồn cuộn, điên cuồng rót vào.
Ở bên trong trận pháp, phát sinh từng tình cảnh cực kỳ bi thảm.
Tất cả Thánh Giai, cũng đã bị hút khô, trở thành xương bọc da người. Ngay cả hoàng thúc, cũng đã hoàn toàn bị hút khô, Thanh Đế phân thân, U Phó phân thân, cũng bị hút khô.
Tiến vào trận pháp, cũng chỉ có Thanh Đế bổn tôn cùng U Phó bổn tôn, đang giãy dụa, còn chưa có bị hút thành da người. Nhưng, sống cũng không dễ chịu, thân thể bọn họ, đang già nua, suy bại. Mặt mũi khô vàng, khô quắt, Đế Giai là thân thể bất hủ, siêu thoát thời gian pháp tắc rồi, vĩnh sinh bất tử, vĩnh kiếp bất diệt, căn bản không có già nua, nhưng bây giờ...
- A, không, không, Bổn đế... Thọ nguyên Bổn đế, tánh mạng tinh hoa... Đều đang lưu thất... Bổn đế... Không nên. Đây là âm mưu, âm mưu. Bổn đế là Đế Giai kiếp, thời gian không cách nào ma diệt Bổn đế... Bất kỳ kiếp số, đều không thể gia trì ở trên người Bổn đế... Bổn đế Bất Tử Chi Thân... Bổn đế luôn luôn được Bạch gia che chở, tác uy tác phúc, nghĩ giết ai thì giết, cũng chưa từng có nghĩ qua sẽ bị ngã xuống... A... Âm mưu... Đáng chết...
U Phó khóc thét, hắn không có cam lòng, tròng mắt muốn nứt, bên trong đôi mắt, cũng kích bắn ra máu tươi. Nhưng là hắn không cách nào khống chế thân thể già yếu, thọ nguyên đều bị hấp thực. Ở trên người hắn, cũng có một chút pháp bảo bảo vệ tánh mạng, nhưng giờ phút này cũng không dùng được.
Nói cách khác, lấy tu vi, thủ đoạn U Phó, còn trên người mang theo pháp bảo, hiện tại cũng không làm nên chuyện gì, chỉ có thể trơ mắt bị hấp thực, thi triển không ra bất kỳ một thủ đoạn phản kháng nào.
Đế Giai thân thể không ngừng co rút, huyễn hóa thành sinh mệnh tinh nguyên, cũng rót vào linh cữu Cổ Thương Kiếm Đế.
Cùng U Phó giống nhau, Thanh Đế cũng đang không ngừng khóc thét.
- Không ngờ, toàn bộ cũng là âm mưu, hết thảy tất cả cũng là âm mưu. Bổn đế vẫn lạc, không thể vãn hồi rồi, không có ai có thể cứu sống. Hận! Bổn đế hận vô cùng, Bổn đế vì sao phải đem bổn tôn phủ xuống tới đây... Không, Bổn đế là thủ lĩnh của Giới Vương Quân Đoàn, tay cầm quyền sanh sát, quyền khuynh nhất thế. Nhưng lại ngã xuống như vậy, Bổn đế không cam lòng!
Lúc này thân thể Thanh Đế, cũng co rút, bị hút ra ngoài rất nhiều thọ nguyên, thấm vào di thể Cổ Thương Kiếm Đế.
Cũng không biết qua bao lâu, U Phó cùng Thanh Đế, cũng không khóc nữa, biến thành hai tấm da người, rơi xuống. Hai Đế Giai địa vị cao thượng vẫn lạc tại bên trong trận pháp, vĩnh viễn không thể sống lại.
Bên trong trận pháp...
- Ân...
Một tiếng thở dài thâm thúy vang lên, ở bên trong tiếng thở dài này, ẩn chứa vô số cảm xúc phức tạp, cảm thán, kích động, vui sướng...
Rõ ràng, chỉ thấy Di thể Cổ Thương Kiếm Đế kia, bởi vì một lần nữa rót vào sức sống, hai mắt cũng chuyển động mấy cái, tay chân cũng cử động.
- Hảo, hảo, Bổn đế rốt cục sống lại, nhờ có thượng cổ đại trận, vì dùng năng lượng một quả Thần Cách, khu động, vận chuyển đại trận, hấp thực một số thọ nguyên người, cho nên sống lại. Đây là kế hoạch của Bổn đế làm cho bản thân sống lại.
- Chủ nhân, chúc mừng chủ nhân, chủ nhân, ngài rốt cục sống lại.
tên hộ giả, rống kêu lên, bên trong đôi mắt nước mắt chảy ra.
- Ân, các ngươi rất tốt, thủ hộ đại trận, thay Bổn đế bảo lưu lại hi vọng sống lại. Các ngươi có công, Bổn đế có ban thưởng các ngươi.
Cổ Thương Kiếm Đế khí tức trên thân, càng ngày càng linh động, hai mắt hiện ra thế giới chi kiếm, vô số kiếm khí, bắt đầu tự động hấp dẫn đến trên người Cổ Thương. Hắn nghiêng đầu nhìn bảo kiếm huyền phù bên cạnh, trong mắt, hiển hiện ra tình yêu say đắm.
- Hảo, hảo, Bổn đế rốt cục lại có thể thi triển hoài bão chưa có hoàn thành rồi. Lần này, Bổn đế sống lại, muốn chinh phạt, cướp đoạt tài nguyên, đầy tớ, đánh vào Thần Giai. Muốn ở thế tục, nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu, sanh linh đồ thán. Dùng vô số sinh mệnh cùng hài cốt, để Bổn đế thành thần.
Cổ Thương Kiếm Đế lúc này, hoàn toàn bày phong tư kiêu hùng, bên trong đôi mắt, có hoài bão ngập trời. Từng đạo kiếm văn, Đế Giai pháp tắc, đều ở bên trong đôi mắt hắn diễn sinh.
- Ân... Cũng chỉ có từng này người tầm bảo, tiến vào lăng mộ Bổn đế sao?
Lúc này, trong giọng nói Cổ Thương Kiếm Đế, thấu phát ra một chút bất mãn, ánh mắt nhìn về nắm tên thủ giả, có âm độc sát cơ cũng tỏa ra, còn theo bản năng vươn tới đầu lưỡi, liếm láp một chút đôi môi, âm trầm nói.
- Không đủ, một tên Thánh Giai, mới có thể để bổn đế gia tăng trăm năm tuổi thọ, một tên Đế Giai, cũng mới là ngàn năm, quá ít, chưa đủ,
- Chủ nhân, ngài không nên gấp gáp...
Tên Đế Giai chuyển, vội vàng dập đầu nói
- Chủ nhân, còn có một đám người tầm bảo, dừng lại ở bên ngoài lăng mộ, đang sưu tầm bảo vật, còn chưa kịp tới đây. Trong đó, cũng có Đế Giai kiếp, có thể để chủ nhân gia tăng rất nhiều thọ nguyên, còn có một tên Thánh Giai thiên tài, tựa hồ có thần giai lá bài tẩy, một kiếm, đem tinh cầu ngài, chém vỡ một nửa.
- A?
Cổ Thương Kiếm Đế trong đôi mắt, tỏa ra kỳ quang, có chút hăng hái.
- Lá bài tẩy Thần Giai? Có ý tứ, có thể là Thần Giai huyết mạch? Hoặc là, trên người có cái thần khí gì? Thật tốt quá, các ngươi, đi đem những tên kia, toàn bộ lường gạt tới đây, tiến vào trận pháp, để cho Bổn đế hấp thực. Sau đó, Bổn đế sẽ ban thưởng cho các ngươi một chút chỗ tốt, thậm chí phân một chút Thánh Giai, cho các ngươi hấp thu, nhận được thọ nguyên.
- A!!!! Chúng ta cũng được lợi? Chủ nhân, ngài thật là nhân từ, ngài quá vĩ đại rồi, chúng ta đi lường gạt những tên tham lam kia.
tên Đế giai vui mừn vô cùng, rối rít bò dậy, sau đó hướng ra ngoài chạy đi.
Cổ Thương nhìn bóng lưng tên Đế giai, âm trầm cười một chút.
- Bổn đế muốn khôi phục vinh quang ngày xưa, còn cần hấp thu đại lượng thọ nguyên. Thánh Giai, không đủ Bổn đế nhét kẽ răng. Cần đại lượng Đế Giai, để cho Bổn đế hấp thu, người các ngươi, sách sách... Hút thu lại, hẳn là rất thoải mái sao... Kiệt kiệt...
Cổ Thương âm hiểm cười một trận, nhưng rất nhanh lại biến thành bộ dáng đáng buồn, ngụy trang không có tức giận huyền phù trên không trung. Hắn đang giả chết, đợi chờ đám người tầm bảo, tự chui đầu vào lưới, tiến vào trận pháp.
.........
Bên trong tàng kiếm thất, Phong Vân Vô Ngân khoanh chân ngồi, tiến vào không minh trạng thái vô nhân vô ngã. Hắn đang lĩnh ngộ kiếm đạo, nhận được năng lượng bổ dưỡng của Kiếm Tiên Đồ Lục, hoán phát ra tới hoàng hoàng kim ý chí, từng đạo thần thánh ca dao, tự phù, văn thư, đều chảy xuôi, kiếm tiên cũng thi triển ra một bộ kiếm pháp kỳ dị, truyền lại trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, để cho Phong Vân Vô Ngân tu luyện, lĩnh ngộ.
Bộ kiếm pháp kia, trên thực tế, hôm nay, Phong Vân Vô Ngân chỉ có thể tiếp nhận được một chút điểm da lông bộ kiếm pháp kia, cũng chính là một tư thế rút kiếm.
Kiếm tiên, xuất hiện ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, ngược lại tay nắm chặt chuôi kiếm, tựa hồ là muốn rút kiếm, ẩn tàng vô cùng huyền cơ, thiên địa đại thế, cũng dung nhập vào tư thế rút kiếm này, từng đạo hoàng kim ý chí, đều đang phóng thích, tựa hồ là muốn từ bảo kiếm ra khỏi vỏ, oanh kích ra ngoài, di sơn đảo hải, phá hủy hết thảy.