Thí dụ như Hiên Viên sư huynh, bên trong đan điền của hắn đã tồn tại một tiểu thế giới hoàn mỹ, thậm chí bên trong đó còn có cả vương triều của mình, đế quốc, khí tượng...
Phong Vân Vô Ngân thì lại khác, hắn lấy thiên địa làm đan tiền, lần này tu thành Thánh giai ngũ chuyển, mười ức thiên địa đan điền bay khắp bầu trời, quả thực đã hình thành nên một dải ngân hà. Hơn nữa, mười ức thiên địa đan điền này dường như dung hợp cùng với thiên đạo, thậm chí dường như còn có thể thôn phệ được rào cản của không gian vị diện này.
Phong Vân Vô Ngân đem mười ức hạt thiên địa đan điền dung nhập vào trong cơ thể, hơi chút thi triển kiếm thuật là có thể cắt nát được rào cản không gian, dưới kiếm thuật của Phong Vân Vô Ngân, rào cản không gian kiên cố của vị diện này giống nh bã đậu, dễ dàng cắt vỡ, hùy diệt.
Sau đó Phong Vân Vô Ngân lại phóng ra mười ức thiên địa đan điền, ngưng kết trở thành một chiếc thánh lô cực lớn.
- Ầm!
Thánh Lô to lớn không gì sánh được, cũng không biết đã lớn tới mấy trăm mẫu, dường như đã sấp xỉ một ngàn mẫu, đâm thẳng trời cao, hơi chút xoay chuyển, ma sát khiến cho hàng rào không gian trở nên rung động.
Thánh Lô hào quang rực rỡ, yên vụ lượn lờ, bề ngoài điêu khắc rất nhiều cảnh vật giang sơn nhật nguyệt, dường như bản thân nó cũng thấu phát ra được văn minh.
Nếu như có vật có thể khiến cho người khác cảm giác được khí tức văn minh, vậy thì vật đó đã không còn là thứ đơn giản nữa. Chúc lão từng nói với Phong Vân Vô Ngân, bên trong đan điền của mỗi một vị cường giả tuyệt thế, đều có một tiểu vũ trụ, tiểu thế giới, đặc biệt là cường giả hàng đầu, trong đan điều đã ngưng tụ ra được văn minh!
Văn mình, đây là một chữ vô cùng vĩ đại.
Tùy tiện một vị Thần giai, bên trong đan điền đều có văn minh! Thế giới đại lục, sông hồ trời biển, sa mạc thành bang, vương hầu quý tộc, công chúa hoàng đế, lịch sử thời gian... Tất cả đều hình thành ở trong đan điền thành một hệ thống.
Hiện tại Thánh Lô của Phong Vân Vô Ngân cũng đã có được khí tức văn minh, chẳng qua vẫn còn có chút yếu ớt.
- Nhóc con, ta đã ngửi được thấy mùi văn minh! Lịch sử! Công pháp này của ngươi mới tu luyện đến Thánh giai ngũ chuyển đã có được mùi vị văn minh như thế. Nếu để cho ngươi thành Đế, vậy thì khí tức văn mình này sẽ càng nồng đậm, dần dần diễn hóa ra rất nhiều pháp tắc. Nếu như thành Thần, vậy thì càng không cần phải nói.
CHúc lão ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân lên tiếng đánh giá:
- Nói chung, hôm nay kiếm thuật cùng yêu thai của ngươi đột nhiên tăng mạnh, thoát thai hoán cốt, lúc này nếu như chống lại Tào Huyền kia, cho dù không dùng đến lực lượng của Sát Thần Quyền Pháp, cũng vẫn có thể đánh chết được hắn!
Lại nói, so với kiếm thuật, cảnh giới, yêu thai, Phong Vân Vô Ngân tiến bộ rõ ràng nhất vẫn là lực lượng. Lực lượng thuần khiết đạt tới long, hơn nữa rèn luyện ra được long phượng thể chất, trong cơ thể cất giữ một hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng khổng lồ, đều là long phượng song kích, phi thường đáng sợ.
Phong Vân Vô Ngân thu toàn bộ thần thông, dưới chân khẽ bước, đi tới bên người Hiên viên sư huynh.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân khí phách hào hùng, quanh thân tinh lực tràn ngập, ý chí sôi sục, lòng tin tăng gấp trăm lần, cảm giác được một loại khí phách bá tuyệt thiên hạ đang chảy ở bên trong mỗi một tế bào.
- Hiên Viên sư huynh, trong khoảng thời gian này, mỗi ngày ta đều tu hành, điều dưỡng, hiện tại, tình trạng thân thể đã khôi phục lại tới đỉnh phong, bởi vậy ta muốn ra ngoài nhìn một chút. Cũng không thể ở mãi bên trong động phủ của Hiên Viên sư huynh đa. Cho dù Đông Mục Dã kia có quay trở về học phủ, muốn giết ta báo thù cho Tào Huyền, ta cũng phải đi đối mặt, trốn cũng không trốn được.
Các phương diện tu luyện của hắn đã rơi vào bình cảnh, sống ở nơi này quả thực không phải là biện pháp tốt.
- Ừm. Vô Ngân sư đệ, công pháp Thần giai của ngươi có ý tứ, rất có ý tứ...
Hiên Viên sư huynh nhìn chẳm chằm Phong Vân Vô Ngân, hai mắt tỏa sáng:
- Ngươi yên tâm đi ra ngoài đi. Trong khoảng thời gian này học phủ gió êm sóng lặng, cũng không có tin tức gì nhằm vào ngươi, càng không nghe nói Đông Mục Dã quay trở về học phủ Tử Anh. Có lẽ là đã an toàn, ngươi hiện tại liền đi ra ngoài, đầu tiên là phải tới trưởng lão viện, nói chuyện với trưởng lão hội lĩnh lệnh bài thân phận đệ tử ngoại môn cùng với rất nhiều phúc lợi khác.
- Tốt!
Phong Vân Vô Ngân gật đầu. Ánh mắt đảo qua, lại nhìn về phía Trình Dao, ánh mắt sắc bén như điện, trong nháy mắt biến thành tràn ngập nhu tình.
Trình Dao cũng không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân, đôi mắt đẹp tràn ngập không muốn, chẳng qua rất nhanh đã cười thành tiếng, cất giọng như chuông bạc nói:
- Cũng không phải là sinh ly tử biệt, ta còn lo lắng gì... Vô Ngân, trước tiên huynh cứ đi ra ngoài, Hiên Viên sư huynh đã bảo muội cùng đại ca lưu lại đây, muốn đích thân chỉ điểm cho chúng ta tu luyện võ thuật.
- Đúng!
Hiên Viên sư huynh gật đầu nói:
- Vô Ngân, Dao sư muội cùng Thiết Sơn sư đệ thể chất đặc biệt, thiên phú cũng không kém, chính là thiếu sự chỉ điểm, Ta chuẩn bị lưu bọn họ lại bồi dưỡng một phen. Đặc biệt là Dao sư muội, thể chất đã lột xác giống với ngươi, trở thành long phượng thể chất, gặp được may mắn như vậy, còn thức tỉnh được võ học chưởng pháp của bộ tộc Hỏa Phượng Hoàng, nhất định cần phải bế quan một thời gian ngắn để tiêu hóa chúng, bế quan tu luyện. Chờ đến khi bọn họ xuất quan, có thể trực tiếp đi tham gia khảo hạch đệ tử ngoại môn, trở thành thập đại đệ tử ngoại môn đời tiếp theo.
- A... Như vậy thì tốt quá!
Phong Vân Vô Ngân vui vẻ nói:
- Có Hiên Viên sư huynh, Dao Dao cùng Thiết Sơn đại ca tiền đồ vô lượng!
Phong Vân Vô Ngân cùng Trình Dao tâm sự một phen, sau đó Phong Vân Vô Ngân liền một mình rời khỏi tiên gia động phủ của Hiên Viên sư huynh.
Phong Vân Vô Ngân sải bước hành tẩu ở trong khu vực của đệ tử ngoại môn, xuyên qua khu vực này sẽ đến khu vực của đệ tử nội môn, sau đó mới tới trưởng lão viện.
Dọc theo đường đi, Phong Vân Vô Ngân cất bước như long hành hổ bộ, khí thế như cầu vồng, tuy rằng chỉ mặc một thân áo gai đơn giản nhưng cũng khó giấu đi được khí thế kiêu hùng của bậc đế vương, da thịt của hắn lộ ra trắng hồng, trong mỗi một té bào đều có hư ảnh của Hỏa Phượng Hoàng đang thiêu đốt hừng hực, khiến cho người khác thoạt nhìn vào tựa như thân thể của hắn đang phát sáng.
Hơn nữa, cây kiếm cốt bị kích phát ra tiềm lực, Phong Vân Vô Ngân cũng không tận lực thúc động kiếm cốt, nhưng trong mỗi một lỗ chân lông đều toát ra các loại kiếm khí, thỉnh thoảng còn rung động xẹt xẹt.
Ven đường có rất nhiều đệ tử ngoại môn dừng chân nhìn theo, chẳng qua cũng không ai dám tới gần Phong Vân Vô Ngân. Tuy rằng những đệ tử ngoại môn này hận thấu xương Phong Vân Vô Ngân, thế nhưng căn bản không có bất kỳ chút cốt khí nào, chỉ đám đứng từ xa chỉ trích Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt oán độc nhìn theo Phong Vân Vô Ngân, âm thầm nghị luận...
- Là Phong Vân Vô Ngân! Tên gia hỏa hung tàn biến thái! Liên tiếp giết chín người trong thập đại đệ tử ngoại môn chúng ta, ngay cả đại sư huynh Tào Huyền cũng không may mắn tránh thoát... Chính là hắn!
- Lúc trước tên biến thái này giết địch một vạn, tự hại tám ngàn, đã hấp hối sắp chết, ngã trên lôi đài. Được đệ tử tinh nhuệ là Hiên Viên sư ca mang đi, thật không ngờ chẳng bao lâu, thương thế của hắn đã khỏi hẳn, giờ lại tùy tiện đi qua khu vực này của chúng ta...
- Không đúng! Khí thế trên người hắn, dường như so với lúc trước khi bị thương càng thêm đáng sợ hơn!
Phong Vân Vô Ngân căn bản không để ý tới những lời bàn tán sau lưng này của đám đệ tử tinh nhuệ, chỉ chăm chú bước đi, chẳng bao lâu sau đã tới khu vực của đệ tử nội môn.
Học phủ Tử Anh, khu vực sinh hoạt của đệ tử nội môn, thiên địa linh khí nồng đậm vượt xa gấp mười lần khu vực của đệ tử ngoại môn.
Hơn nữa, khu vực này được xây dựng cũng rất đẹp đẽ xa hoa, ngọc thụ quỳnh hoa, lầu đài đình các, toàn bộ đều được dùng thánh thạch phẩm chất cực cao tạo thành.
Phòng đấu giá, luyện võ trường, cửa hàng của khu vực này, quy cách càng thêm rộng lớn.
Phong Vân Vô Ngân kinh ngạc khi nhìn thấy ở một số đoạn đường, còn có bố trí không ít trùng động thời không, rất nhiều đệ tử nội môn qua lại ở trong trùng động thời không như thoi đưa.
Còn có một số đệ tử nội môn hình thành thương đội, vô số xe ngựa đều thông qua trùng động thời không chuyển hàng hóa tới vị diện khác, không gian khác. Cũng có một số nhân loại hình dáng quái dị, thậm chí là thú nhân, từ bên trong đầu kia của trùng động thời không đi tới đây, mang theo rất nhiều vật phẩm giao dịch quý giá.
Những thứ này, đều khiến cho Phong Vân Vô Ngân lấy làm hiếu kỳ.
Khu vực sống của đệ tử nội môn thập phần phồn hoa phú quý.
Phong Vân Vô Ngân tựa như một tên nông dân lần đầu bước lên thành thị, ánh mắt đảo loạn nhìn khắp nơi.
Chợt thấy một đội xe ngựa xa hoa từ bên trong trùng động thời không đi ra, thủ lĩnh của đội xe ngựa này thân thể khổng lồ, hư không trên đỉnh đầu quanh quẩn đạo Đế giai kiếp số, trong cơ thể bộc phát ra khí tức cực kỳ tôn quý, diện mục thô cuồng, trên trán cõ một chứ Vương dữ tợn uy vũ. Chữ Vương này phát ra lệ khí ngập trời, có được ý vị của thời đại thái cổ. Mặt khác, phía sau mông tên này còn có một cái đuôi thật dài có màu vàng trắng sặc sỡ.
- A? Người kia là gì vậy?
Phong Vân Vô Ngân nghi hoặc thầm nghĩ:
- Có chút giống như yêu thú, thế nhưng lại có khí tức của nhân loại...
- Ha ha, đây là thú nhân tới từ vị diện khác, cũng không thuộc về đại lục Hỏa Nguyên chúng ta, cũng không thuộc về vị diện cao cấp lấy Thái Vương tinh cầu làm trungtaam, mà là cường giả đến từ một vị diện cao cấp khác. Lấy một ít thú tinh cùng với khoáng thạch đặc biệt đến để đổi lấy linh dược do luyện dược sư trên đại lục Hỏa Nguyên chúng ta luyện chế ra.
Ở bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, một đệ tử nội môn cười cười giải thích một câu, sau đó liền vội vàng đi qua bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, tiến vào trùng động thời không ở bên trái.
- Văn minh thực là phồn hoa! Từng nghe Chúc lão nói, đại lục Hỏa Nguyên này là một tòa đại lục do Thái Vương tinh cầu quản lý. Thái Vương tinh cầu là một khối tinh cầu cực lớn, bốn phương tám hướng huyền phù mấy trăm khối lục địa, cũng có vô số mảnh vỡ vẫn thạch, mà trong số mấy trăm khối lục địa này, đại lục Hỏa Nguyên được xưng là một trong thập đại lục.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi chỉnh lý lại manh mối ở trong đầu mình:
- Ta vốn tưởng rằng, Thái Vương tinh cầu là cao nhất trong đám tinh vực này đã là hết sức phức tạp rồi, thật không ngờ hôm nay còn nhìn thấy được thú nhân, có người nói đó là thú nhân tới từ tinh vực không thuộc phạm vi quản lý của Thái Vương tinh cầu...
- Ha ha, nhóc con, vũ trụ này rộng lớn ra sao? Tinh vực của Thái Vương tinh cầu, gia hương của lão đầu tử, diện tích phi thường rộng lớn, chẳng qua phóng mắt nhìn toàn bộ vũ trụ này, tinh vực Thái Vương tinh cầu cũng chẳng coi là gì cả. Có người nói, có một số tinh vực, thậm chí so với tinh vực của Thái Vương tinh cầu còn lớn hơn gấp mười gấp trăm lần! Ha ha ha, cái loại thú nhân mà ngươi vừa thấy kia cũng không đáng để kinh ngạc, ở một số tinh vực khác, chưa chắc nhân loại đã là chủ yếu, có một số nơi sẽ là thú nhân, là yêu thú, cũng có thể là sinh mệnh hải dương, sinh mệnh thực vật, sinh mệnh cương thiết...
Chúc lão lên tiếng nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Chẳng qua, tinh vực Thái Vương tinh cầu này, nhân loại chúng ta đã là chúa tể hàng ức vạn năm rồi.
- Ta đã rõ, Chúc lão!
Phong Vân Vô Ngân một bên giao lưu linh hồn cùng Chúc lão, một bên hành tẩu, không bao lâu sau liền đã tới khu vực náo nhiệt trong nơi ở của đệ tử nội môn học phủ Tử Anh - khu vực trưởng lão hội.
- Giờ thì tiến vào trưởng lão viện, nhận lệnh bài thân phận đệ tử ngoại môn cùng với các loại phúc lợi theo như lời Hiên Viên sư huynh thôi!
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp cất bước đi vào bên trong trưởng lão viện.
Khi Phong Vân Vô Ngân đang định cất bước đi vào bên trong, thình lình một tiếng rống lớn nổ vang bên tai Phong Vân Vô Ngân...
- Này! Ngươi là ai? Tu vi Thánh giai? Ngươi là đệ tử nội môn? Ta thấy không giống! Ngươi tới trưởng lão viện làm gì? Mau mau cút đi!
Phong Vân Vô Ngân vừa chuẩn bị bước vào trưởng lão hội, đã bị một tiếng hét lớn cắt ngang. Tiếng hét này nhìn thì như nổ vang bên tai Phong Vân Vô Ngân, nhưng kỳ thực đã lan đến tận trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân...
- Mẹ nó, nhóc con, gia hỏa này rất vô lễ! Tiếng quát vừa rồi, rõ ràng chính là một loại công pháp đặc biệt tổn thương linh hồn, võ giả bình thường bị chấn động như thế, nhẹ thì thổ huyết ngất đi, nặng thì thần hồn câu diệt!
Chúc lão lớn tiếng chửi mắng bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân:
- Nếu không phải vì linh hồn của ngươi dẻo dai siêu cường, khác hẳn với người thường, cũng có mười hai tấm bia đá tọa trấn, hơn nữa lão đầu tử che phủ ở trong linh hồn ngươi, sợ rằng lần này ngươi đã nuốt không trôi được rồi.
Phong Vân Vô Ngân chẳng qua cũng chỉ bị chấn động khiến thân thể run lên một chút, nhìn qua như không có việc gì, nhưng trong lòng lại nảy sinh một loại sát khí, lập tức ngước mắt nhìn lên.
Chỉ thấy một tên cự hán ngang tàn chắn ngang trước người Phong Vân Vô Ngân, thân thể hắn to lớn như núi, mắt như chuông đồng, lộ ra hung quang sắc bén, khí tức trong cơ thể cũng vô cùng kinh khủng, hư không trên đỉnh đầu có được đạo Đế giai pháp tắc uốn lượn, gió nổi mây vần. Khí thế của cự hán này nếu như so với cường giả đệ nhất ngoại môn Tào Huyền còn cao hơn một bậc.
- A? Cường độ linh hồn không tệ lắm...
Lúc này cự hán kia nhe răng cười nhìn Phong Vân Vô Ngân, bên trong đôi mắt phóng ra quang mang nguy hiểm tựa như dã thú sắp vồ mồi:
- Ngươi là ai? Người bình thường không được tiến vào trưởng lão hội! Mau mau cút đi! Bằng không đánh gãy vài khúc xương của ngươi cũng đáng đời!