Ngừng lại một chút, Liễu Diệp công tử cười lạnh nói:
- Bạch cốt, ngươi yên tâm mà giết đi! Có bản công tử ở đây, ai dám cản trở ngươi? Còn nữa, tên tiểu cẩu Thánh giai kia, hôm nay không ai có thể cứu ngươi, ngay cả Mộ Dung cũng vậy! Ngươi dám phản kháng, đừng trách bản công tử ỷ lớn hiếp nhỏ.
- Hừ!
Trên gương mặt như băng ngọc của Mộ Dung sư tỷ tràn ngập sương lạnh, mái tóc đen không gió chợt bay, kiếm quang bắn ra tứ phía.
- A... Sư tỷ, không nên nổi giận. Một chút việc nhỏ, để tiểu đệ tự tay xử lý đi!
Phong Vân Vô Ngân quay đầu lại, cười hắc hắc với Mộ Dung sư tỷ.
Đúng lúc này...
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi nạp mạng đi! Chết!
Bạch Cốt Đao Đế rút đao liền chém, một đao như muốn phá vỡ không gian, cuốn theo đạo Đế giai kiếp số, ánh đao như một tia chớp cuồn cuộn chém về phía Phong Vân Vô Ngân!
- Quá yếu!
Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không thèm quan tâm tới lời cảnh cáo của Liễu Diệp công tử, hư không trên đỉnh đầu lơ lửng đạo thánh quang xoay tròn, đồ hình âm dương bát quái đen trắng rõ ràng, từ từ bốc lên, mang theo kiếm khí vô tận...
cây kiếm cốt, hoàn toàn gia trì!
Nhật Nguyệt Càn Khôn kiếm thuật!
- Phốc!
Ánh đao cùng kiếm khí ầm ầm va chạm, khoảnh khắc sau...
- Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Bên ngoài thân thể của Bạch Cốt Đao Đế hiện ra vô số đường vân nứt nẻ, trong nháy mắt đã vỡ tan thành cặn bã, bị kiếm khí của Phong Vân Vô Ngân nghiền nát như tro, không còn sót lại chút gì!
- Ha ha ha ha~~~ loại rác rưởi này mà cũng dám khiêu chiến ta sao?
Phong Vân Vô Ngân thu hồi kiếm khí, cười lên ha hả.
- A! Kiếm thuật thật mạnh!
Ngoài Mộ Dung sư tỷ ra, đệ tử nội môn còn lại của học phủ Tử Anh đều đồng thanh kêu lên, tu vi kiếm thuật vừa rồi của Phong Vân Vô Ngân, ngay cả đám đệ tử nội môn như bọn họ cũng không thể nào sánh nổi!
- A?
Trong đôi mắt đầy mị hoặc của Mộ Dung sư tỷ cũng dần dần hiện lên biểu tình kinh dị:
- Kiếm thuật này đã chạm tới được bản nguyên, kiếm khí huy hoàng, tựa hồ là do nhiều loại kiếm thuật pha trộn lại thành một loại kiếm thuật hoàn toàn không có chút tỳ vết. Kiếm tâm thông minh, thiên phú cực cao!
- Tiểu cẩu! Lá gan ngươi không nhỏ! Dám ngỗ nghịch lại ý chí của bản công tử, ai cho ngươi lá gan đó?!!!
Bạch Cốt Đao Đế chỉ vừa mới đối mặt đã bị Phong Vân Vô Ngân cắt thành bụi phấn, cặn bã cũng không còn, hơn nữa Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không thèm để ý tới bất kỳ lời cảnh cáo nào của Liễu Diệp công tử, điều này khiến cho Liễu Diệp công tử tâm cao khí ngạo ngượng quá hóa giận, gần như điên cuồng, đột nhiên không trung trên đỉnh đầu hắnm kiếm khí bốc lên thành một vòng xoáy kinh khủng, bay thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân!
- Người học phủ Tử Anh chúng ta, ngươi cũng dám động tới?
Mộ Dung sư tỷ sớm đã phòng bị Liễu Diệp công tử Liễu Diệp công tử đột nhiên xuất thủ, đối phó với Phong Vân Vô Ngân, bởi vậy không đợi cho Phong Vân Vô Ngân có bất kỳ phản ứng nào, Mộ Dung sư tỷ đã tuôn ra một đạo kiếm quang, kiếm quang phóng lên cao hình thành một bức tranh thủy mặc nhàn nhạt, thanh sơn lục thủy, mây cuộn mây tan, bên trong ẩn chứa vô số sát khí, thiên đạo.
- Ầm!
Hai đại kiếm tu siêu cấp trực tiếp giao thủ một chiêu, vậy mà lại ngang sức ngang tài...
- Mộ Dung! Ngươi muốn nhúng tay vào?
Khuôn mặt Liễu Diệp công tử liên tục biến hóa mấy lần, từ trắng chuyển sang xanh, từ xanh chuyển sang đỏ, từ đỏ chuyển sang tím.
Mộ Dung sư tỷ chắn ở trước người Phong Vân Vô Ngân, yên lặng vận kiếm khí, không nói lời nào.
Thấy Mộ Dung sư tỷ đã xuất thủ, đệ tử nội môn còn lại của học phủ Tử Anh cũng chỉ đành nhảy lên đứng sóng vai cùng Mộ Dung sư tỷ.
- Mẹ nó!
Trong mắt Liễu Diệp công tử dần hiện lên một tia kiêng kỵ.
Đúng lúc này.
- Kiếm khí vạn cổ trên bầu trời Vạn Kiếm Sơn Trang đang dao động tản ra, Vạn Kiếm Sơn Trang sắp mở rồi! Mọi người mau mau vào sơn trang! Bằng không chờ đến khi kiếm khí vạn cổ ngưng tụ một lần nữa, chúng ta lại phải chờ đến mấy ngày sau đó! Đi thôi!
Trong hoang mạc đột nhiên có người hô lớn, chỉ thấy trên bầu trời thành trì phía trước, kiếm khí thượng cổ dần dần tản ra bay về hướng tây bắc, khiến cho cánh cửa của thành trì phía trước được mở rộng.
- Tiểu tử, cả đám các ngươi nữa! Cho các ngươi sống lâu thêm một chút!
Liễu Diệp công tử nhân cơ hội cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn thật sâu vào Phong Vân Vô Ngân, sau đó liền xoay người thúc giục ngũ sắc thần ngưu, dẫn theo một đám nô tài đi về phía Vạn Kiếm Sơn Trang.
Mộ Dung sư tỷ nhẹ nhàng thở ra một hơi, thấp giọng nói:
- Chúng ta cũng nhanh chóng tiến vào Vạn Kiếm Sơn Trang thôi!
Ngừng lại một chút, Mộ Dung sư tỷ lại nói:
- Tiến vào Vạn Kiếm Sơn Trang tìm kiếm khí vận, nếu như không tìm được, lập tức rút lui quay trở về học phủ Tử Anh, cố gắng không nên dây dưa cùng với Liễu Diệp công tử, người này cuồng đại tự vọng, chẳng qua kiếm thuật thực sự cũng có chút đạo hạnh, hơn nữa, trong tay khẳng định còn có con bài chưa lật, bằng không, cũng không dám đơn độc một mình lang bạt tới Vạn Kiếm Sơn Trang. Ta có dốc hết toàn lực cũng chưa chắc có thể đánh bại Liễu Diệp công tử. Đi thôi, chúng ta theo ở phía sau, không nên để lỡ thời cơ tốt nhất tiến vào Vạn Kiếm Sơn Trang.
Một đám người dưới sự hướng dẫn của Mộ Dung sư tỷ bắt đầu nhanh chóng bay về phía thành trì.
Chiến xa của Liễu Diệp công tử đi ở phía trước, cũng chỉ nghe đc Liễu Diệp công tử không ngừng lầu bầu chửi bới:
- Một đám tiểu cẩu, dám đánh chết nô tài của bản công tử. Tốt, tốt lắm, bản công tử trước hết tìm kiếm khí vận, sau đó sẽ tự mình động thủ giết chết các ngươi.
Phong Vân Vô Ngân ở phía sau nghe được lời đó, trong lòng tức giận, sát khí tăng vọt, đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân chỉ thẳng vào lưng Liễu Diệp công tử, chửi ầm lên:
- Đồ chó! Ngươi mắng lão tử thêm một câu nữa thử xem! Có tin lão tử đập chết ngươi hay không?
...
Toàn bộ võ giả đi tới Vạn Kiếm Sơn Trang tìm kiếm khí vận, ngay khi kiếm khí vạn cổ bao phủ thành trì tan đi, liền lập tức tiến nhanh về phía Vạn Kiếm Sơn Trang.
Vốn Vạn Kiếm Sơn Trang này cũng có một chút quy luật. Thí dụ như toàn bộ sơn trang quanh năm bao phủ ở trong màn kiếm khí mà các đại năng thời kỳ thượng cổ khi tu luyện tạo ra. Những kiếm khí này kéo tài qua ngàn vạn năm, đến nay vẫn còn vô cùng sắc bén, thậm chí bên trong một số đạo kiếm khí còn có ẩn chứa một chút khí tức pháp tắc của kiếm thần, bởi vậy đám người tìm kiếm khí vận, tuyệt đối không dám đơn giản tiến vào Vạn Kiếm Sơn Trang, chỉ cần sơ sẩy là bị kiếm khí thượng cổ cắt thành cặn bã!
Nhưng màn kiếm khí thượng cổ này cũng có một đặc tính, thỉnh thoảng những kiếm khí này giống như một đàn chim di trú, toàn bộ rời khỏi khu vực Vạn Kiếm Sơn Trang! Mà lúc này cũng chính là thời cơ tốt nhất để những người tìm kiếm khí vận tiến vào. Đây là một thời cơ an toàn nhất.
Liễu Diệp công tử đã thúc giục chiến xa ngũ sắc thần ngưu chạy ở phía trước Phong Vân Vô Ngân, nhưng trong miệng lại không sạch sẽ, một mực nói những lời ác độc chửi rủa Phong Vân Vô Ngân.