Hai chân hắn dạng ra, ra hiệu cho Phong Vân Vô Ngân bỏ qua.
- Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, đồ chó!
Hai tên thiếu niên khoanh tay trước ngực, vẻ mặt muốn xem náo nhiệt.
Hai tứ phẩm đỉnh phong, một ngũ phẩm sơ kỳ.
Phong Vân Vô Ngân rất nhanh liền tính ra thực lực của đối phương, trong người sát khí đã bắt đầu khởi động. Đối phó với những hạng người này, Phong Vân Vô Ngân hiểu rõ, không thể đánh trực diện, tốt nhất là lén lút giết.
Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên quay đầu lại nhìn, sau đó ánh mắt liếc phải trái vài cái, đang tìm nơi thích hợp để tiêu diệt kẻ địch không để lại dấu tích.
Hai gã thiếu niên cười khúc khích.
- Hoa thiếu gia ngươi nhìn đi, tên tiểu tử này sợ đến mức hết nhìn đông đến nhìn tây, ha ha! Quả thật là kẻ ngu ngốc!
Đột nhiên!
Phong Vân Vô Ngân bước chân chợt lóe, trực tiếp thi triển ra Tật Phong Bộ trung kỳ! Trong nháy mắt đã bước được cự li hơn mười thước, gần sát tên Hoa thiếu gia đang dương dương tự đắc.
Chỉ khoảnh khắc, Phong Vân Vô Ngân một quyền đánh xuống ở giữa mặt Hoa thiếu gia.
Phong Vân Vô Ngân luyện Thần Man Lực Vương Quyết đến cảnh giới nhập môn, một quyền này toàn lực đánh xuống, có tới cân lực!
Hoa thiếu gia căn bản không kịp tránh, "rắc" một cái, mũi bị đập nát cả mặt lốm xuống thành một khối, máu tươi phun ra, ngửa mặt ngã xuống.
Đã ra tay, Phong Vân Vô Ngân tuyệt không khoan dung, hắn không muốn đối phương có cơ hội quay về tìm viện binh, đoản kiếm trong tay nhẹ nhàng vung lên, mũi kiếm đâm vào tim Hoa thiếu gia, Hoa thiếu gia ngay cả kêu thảm cũng không kêu được một tiếng, liền ngã nhào trên đất, cơ thể co giật vài cái, lập tức tắc thở.
Mấy động tác này của Phong Vân Vô Ngân mau lẹ, nhanh chóng không thể tránh được, thêm việc trước đó không có dấu hiệu ra đòn một chút nào, tốc độ thân pháp lại nhanh, hạ thủ hung tàn không gì sánh được. Đến lúc Hoa thiếu gia chết, những thiếu niên khác vẫn còn chưa kịp phản ứng hoàn toàn khiếp sợ tại chỗ, giống như tượng đất.
Phong Vân Vô Ngân không rảnh suy tư, trở tay một kiếm, đâm thẳng đến gã thiếu niên ở bên trái. Kiếm thế nhìn như không có cách thức gì nhưng tự nhiên thoải mái, vô định vô thường.
Gã thiếu niên kia có kinh nghiệm thực chiến cũng coi như không tồi, khoảnh khắc sắp sửa trúng kiếm, thân hình kỳ dị vặn vẹo một chút, né tránh thanh kiếm này. Không ngờ, Phong Vân Vô Ngân một kiếm đâm vào không khí, cước bộ đuổi kịp, một quyền trực tiếp đánh trên mặt tên thiếu niên kia, quyền lực cân, lập tức đánh cho hắn ngũ quan méo mó, đâm thêm nhát kiếm khiến hắn chết ngay tại chỗ.
Trong nháy mắt Phong Vân Vô Ngân đã liên tiếp giết hai người, sắc mặt bình tĩnh, giơ kiếm hướng vào phía tên thiếu niên cuối cùng đâm tới.
Tên thiếu niên kia như gặp quỷ, co chân chạy về phía trước, miệng điên cuồng hô.
- Cứu mạng! Sát nhân! Hoa thiếu gia bị giết!
Phong Vân Vô Ngân triển khai Tật Phong Bộ theo sát mà lên, đánh một quyền nện vào ót của tên kia khiến đầu óc hắn mơ hồ, hai chân lảo đảo như uống rượu.
- Phập!
Phong Vân Vô Ngân giơ kiếm lên đâm xuống, một kiếm đâm chết hắn.
Ba gã thiếu niên kiêu ngạo ương ngạnh trong nháy mắt đã trở thành ba thi thể lạnh buốt. Phong Vân Vô Ngân đang chuẩn bị đưa thi thể bọn họ tới bụi cỏ gần nhất trực tiếp luyện hóa tiêu hủy, bất ngờ, ở phía sau truyền đến tiếng bước chân hiển nhiên là có mấy người hướng phía này đi tới.
- Không xong rồi.
Phong Vân Vô Ngân thầm kêu một tiếng không ổn, cũng không còn để ý đến ba thi thể kia, chân như gió, dùng tốc độ Tật Phong Bộ trung kỳ, hướng phía trước chạy vút đi.
Chạy được mấy chục thước chỉ nghe ở phía sau có người kinh hô...
- Mau đến xem! Có ba người chết ở đây... Hả! Là... Đường Hoa đệ đệ của Đường Thanh...
Phong Vân Vô Ngân không dám quay đầu lại, chỉ lo chạy nhanh về hướng thí luyện trường sơ cấp.
May là những người tới phía sau, có lẽ đang xử lý thi thể của nhóm người Đường Hoa, nhất thời không đuổi theo. Phong Vân Vô Ngân chạy vội, không hề giảm tốc độ, lúc gần đến thí luyện trường sơ cấp mới giảm tốc độ tiến vào trong sơn cốc.
Lúc này, trong sơn cốc có một vài đệ tử đang phân chia nhau vào ba thí luyện trường sơ cấp.
- Mê Vụ động, Mãnh Thú động cấp thấp, Khôi Lỗi trường.
Không giống tối hôm qua, hôm nay cửa động của ba thí luyện trường này đã mở ra, bên ngoài của mỗi thí luyện trường đều có hai nam tử trung niên vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, khí chất không tầm thường đứng đó. Những đệ tử muốn vào thí luyện trường đều phải đãng ký với những nam tử trung niên này, sau khi được chấp thuận mới có thể tiến vào thí luyện trường.
Phong Vân Vô Ngân tạm thời quên đi việc vừa mới giết người, ánh mắt nhìn thoáng qua ba thí luyện trường.
- Ta nên đi Mê Vụ động để thu thập thảo dược, đi Mãnh Thú động cấp thấp để săn giết mành thú, hay là đi Khôi Lỗi trường...
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân tính toán. Thình lình trong đầu hắn hiện lên một ý tưởng, liền chạy thăng đến đến cửa Khôi Lỗi trường.
Dựa vào những lời Chúc lão nói, Khôi Lỗi trường vẫn là một trong ba thí luyện trường tương đối khó, phần thưởng cũng rất hậu hĩnh.
Giờ khắc này ở bên ngoài Khôi Lỗi trường, tám đệ tử thiếu niên đứng đó, tất cả đều muốn đi vào Khôi Lỗi trường, đang đãng ký với hai nam nhân trung niên ở đây.
Phong Vân Vô Ngân liền đi qua.
- Tiểu tử, ngươi cũng muốn tiến nhập Khôi Lỗi trường?
Một nam tử trung niên cười liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu nói.
- Ta thử xem!
- Được! Nhóm này tổng cộng chín người, chuẩn bị tiến vào Khôi Lỗi trường.
Một nam tử trung niên khác cao giọng nói, bất chợt hắn quay sang nói với Phong Vân Vô Ngân.
- Tiểu tử, ngươi đến đây đãng ký trước, viết tên tuổi của ngươi đã.
Phong Vân Vô Ngân trầm mặc đi lên phía trước, viết tên mình vào trong một quyển sách nhỏ.
- Phong Vân Vô Ngân, cảnh giới Hậu Thiên huyền khí tam phẩm, tuổi còn nhỏ mà đã có tu vi như thế, cũng coi như là tư chất bậc trung.
Tên nam tử trung niên để Phong Vân Vô Ngân đãng ký cười một tiếng, sau đó từ trong người lấy ra viên đá, lần lượt giao cho Phong Vân Vô Ngân cùng với thiếu niên muốn vào Khôi lỗi trường. Hắn nói rằng:
- Đây là tử mẫu thạch, các ngươi tiến vào Khôi Lỗi trường mang theo một miếng tử thạch, chỗ này của ta có mẫu thạch. Tử mẫu thạch tồn tại cảm ứng rất nhạy bén, các ngươi ở trong Khôi Lỗi trường đi qua được khoảng cách bao xa, bọn ta ở bên ngoài cũng có thể thông qua cảm ứng của tử mâu thạch, biết được rất rõ.
Một nam tử trung niên khác nói:
- Khôi lỗi ở trong Khôi Lỗi trường, sẽ bị huyền khí của các ngươi kích hoạt, chủ động triển khai công kích đối với các ngươi. Tiện đây, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, khôi lỗi vô tình, ra tay tàn nhẫn. Nếu như các ngươi không chống đờ được thì đừng có cố mà chống đờ, bằng không sẽ bị giết chết! Những đệ tử ở nhóm trước tiến nhập Khôi Lỗi trường đã có người bị khôi lỗi chém chết.
- Hả!
Các thiếu niên há hốc mồm.
- Vào Khôi Lỗi trường, còn có... Còn có khả năng mất mạng...
Một nam tử trung niên trong mắt hiện ra vẻ khinh thường, uể oải nói.
- Nếu như không thể chống đờ được công kích của khôi lỗi, chỉ cần các ngươi quay người chạy về, khôi lỗi chắc sẽ không đuổi kịp các ngươi.
- Được rồi, người nào sợ hãi có thể từ bỏ lần luyện tập này, người nào quyết định tiến nhập Khôi Lỗi trường, nhanh chóng đi vào.
Lại một nam tử trung niên thúc giục nói.
Trong tám thiếu niên có hai người lưỡng lự sau đó đưa tử mẫu thạch ở trong tay trả lại cho hai nam tử trung niên, ngập ngừng nói.
- Có lẽ chúng ta sẽ đi Mê Vụ động tiến hành luyện tập thôi.
Nói xong, liền đi tới thí luyện trường Mê Vụ động bên cạnh.
Còn lại thiếu niên cùng Phong Vân Vô Ngân, đồng thời đi vào Khôi Lỗi trường.
- Nhóm đệ tử vừa rồi, người đi vào sân khôi lỗi, bị giết hai người còn lại người, có người đi được m đạt được lượng hoàng kim, nhưng sau đó đã rời khỏi, có người đi được m đạt được lượng hoàng kim, người cuối cùng, đi được m đạt lượng hoàn kim. Ha Ha, Hạ huynh, ngươi xem đệ tử ở nhóm thứ này có thể vượt qua thành tích tốt nhất của nhóm đầu tiên, đi được hơn m không?
- Rất khó.
Một nam tử trung niên khác, từ trong người móc ra viên mẫu thạch, mẫu tử thạch cảm ứng với thạch trong tay đám người Phong Vân Vô Ngân, tử thạch sẽ đưa ra vị trí chính xác của bọn họ phản hồi trở lại cho mẫu thạch trong tay nam tử trung niên. Phong Vân Vô Ngân cùng thiếu niên khác đi vào trong Khôi Lỗi thí luyện trường sơ cấp có độ khó lớn nhất. thiếu niên đó, tu vi cảnh giới không giống nhau, nhưng trong lòng tất cả đều thấp thỏm sợ hãi.
Phong Vân Vô Ngân ngược lại lại rất bình tĩnh. Trước đó, trong lòng hắn đã tính toán kỹ độ dễ khó khi đi qua ba thí luyện trường đối với mình.
Hắn sở dĩ chọn Khôi Lỗi trường, tuyệt đối không phải vì hấp tấp nhất thời, mà là đã suy nghĩ rất cẩn thận.
- Huyền khí của ta, cũng không phải chứa đựng trong đan điền của cơ thể, thiên địa đan điền, bất cứ lúc nào đều có thể rời thân thể, khiến ta gần như người tàn phế, đan điền trong cơ thể đều bị phong kín!
Phong Vân Vô Ngân càng tò ra bình tĩnh.
- Haha. Chúc lão đầu nói, khôi lỗi trong Khôi Lỗi trường, là bị tu vi huyền khí của người luyện tập kích phát, mới có thể phát động công kích, nếu như tu vi huyền khí của ta không ổn định... Cái khác không dám nói, chí ít, có thể đảm bảo khôi lỗi cấp cao sẽ không chủ động công kích!
Lúc này, sau khi mọi người tiến nhập Khôi Lỗi trường, đều đang đứng trên một đài nhỏ, tiếp nối đó là một hành lang sâu thẳm.
Hành lang dài chừng cây số, rộng hơn hơn mười, cao hơn thước. Ánh sáng u ám, soi sáng hành lang đáng sợ giống như quỷ vực.
Ở hai bên hành lang, loáng thoáng có thể nhìn thấy một pho tượng sừng sững cao m! Cơ thể pho tượng phát ra ánh sáng kim khí màu đen lạnh lùng, không chút sứt mẻ, trang nghiêm không gì sánh được! Khiến kẻ khác nhìn thấy phải giật mình chính là, đầu của pho tượng, tại vị trí hai mắt, là dùng tinh thạch đặc biệt khảm vào. Loại tinh thạch này tòa ra ánh sáng màu lục tối tăm, liếc mắt nhìn lại, hai bên hành lang, chi chít, tất cả đều là lục quang! Khiến người ta cảm giác như đưa thân vào trong địa ngục âm u. Đang đối mặt, là ác ma vô cùng vô tận!
Vả lại, một loại hơi thở lạnh buốt giống như thực chất, tràn ngập hành lang, mang đến cho mấy tên thiếu niên áp lực rất lớn! Bọn họ đều rất nhanh bị cảm giác này trói buộc đến ngạt thở!
- Là... Là sát khí.
Phong Vân Vô Ngân bất ngờ nhận ra khí tức này, đó là vì sau khi trải qua sinh tử, sản sinh ra sát khí uy hiếp! Giống như lúc đầu, khi hắn đối mặt với tên tán tu liều mạng, cảm nhận được sát khí giống như vậy.
Chắc hẳn, Khôi Lỗi trường này tồn tại trăm nghìn năm, vô số thiếu niên luyện tập cố gắng vượt qua hành lang này, đã bị khôi lỗi vô tình trong hành lang này chém giết, bởi vậy, tự nhiên khôi lỗi cũng có được sát khí ờ trình độ nhất định.
- Lập cập... Lập cập...
Một thiếu niên đứng ở bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, hàm răng va đập vào nhau, cơ thể run lên, hai mắt kinh sợ.
Mà Phong Vân Vô Ngân đã giết không ít người, cũng chạy trõn dưới sự truy sát của đám tán tu liều mạng, phản kích thành công giết kẻ săn đuổi. Hơn nữa, linh hồn của người xuyên việt vô cùng cường hãn, bởi vậy, sau khi nhất thời không thoải mái, Phong Vân Vô Ngân đã có thể giữ bình tĩnh, hoàntoàn không bị sát khí của khôi lỗi tòa ra làm ảnh hưởng.
Đột ngột...
- A! Ta từ bỏ luyện tập!
Một thiếu niên run lập cập, còn chưa bước vào hành lang, đã sợ hãi, quay người bỏ chạy.
Lại một thiếu niên co rúm người lại, cũng theo sau đi ra khỏi sân khôi lỗi. Ngoài sân khôi lỗi. Hai tên nam tử trung niên đang chơi đủa miếng mẫu thạch. Một người trong đó cười ha hả.
- Ha ha, thực sự là đồ nhát gan! Người luyện tập số và số , còn chưa chính thức vào hành lang đã sợ mất mật, sợ đến tè cả ra quần bỏ chạy... Ha ha ha ha! Tên còn cũng nói.
- Hừ! Tính cách yếu đuối như vậy, khó thành người tài, loại con rùa này ở trong thành Nham Thạch, sớm muộn cũng bị người ta hành hạ cho đến chết.
Vừa dứt lời, hai gã thiếu niên sắc mặt xám xịt từ trong Khôi Lỗi trường chạy ra, lấy tử thạch ở trong ngực trả cho nam nhân trung niên, xám xịt rời đi.
Hai gã nam tử trung niên, ngay cả liếc cũng không thèm nhìn hai thiếu niên này, một nam tử trung niên trong đó, đột nhiên nói:
- Ừm. thiếu niên còn lại, đã vào hành lang!
Trong sân khôi lỗi. đệ tử thiếu niên hít sâu một hơi, nắm chặt binh khí, trực tiếp đi ra khỏi đài, chính thức bước vào hành lang sâu thẳm!
Phong Vân Vô Ngân rớt ở phía sau bọn họ, chậm rãi đi.
- Lẹp bẹp... Lẹp bẹp...
Bước chân của người, dẫm lên mặt đất trên hành lang, tạo ra âm thanh kỳ dị.
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy dưới chân có gì đó dinh dính, hắn cúi đầu nhìn, chỉ thấy, trên sàn hành lang, có một đường loang lổ dấu vết. Hoặc là khô cong đen xì tựa như vết mực, hoặc là màu đỏ thẫm... Phong Vân Vô Ngân trong lòng khẽ rung động.
- Những thứ này là máu?
Đi vào trong hành lang, sát khí tòa ra nặng trĩu. thiếu niên đi ở phía trước Phong Vân Vô Ngân, trong lòng đều có chút hoảng hốt.
Rồi đột nhiên, một thiếu niên giọng the thé nói.
- Như vậy chậm quá, thực sự không khôn ngoan! Xem ta đây!
Vừa dứt lời, thiếu niên kia toàn thân huyền khí rung động, hai chân như gió, giống như viên đạn hướng phía trước bay đi, thân pháp nhẹ như tơ hồng, rất là cao siêu.
Vừa được vài bước, thiếu niên kia đã đi tới hơn mười mét!
Bên ngoài Khôi Lỗi trường.
Một nam tử trung niên thần sắc cứng lại, sau đó khóe miệng nở một nụ cười, dáng vẻ đủa cợt.
- Ha ha ha, thực sự là ngu xuẩn! Có một thiếu niên đột nhiên tăng tốc độ nhanh hơn, hình như là thi triển thân pháp, muốn mạnh mè xông lên... Ha ha ha..
Một nam tử trung niên khác cũng lắc đầu cười.
- Ở trong hành lang thi triển thân pháp, đây không phải là sợ chết không đủ nhanh sao?
Trong Khôi Lỗi trường.
Thân pháp của thiếu niên kia thật là nhanh, trong vòng vài giây đồng hồ, liền đột tiến m, chỉ nghe thấy giọng của hắn ở phía trước cười đắc ý.
- Ha ha! Ta có thân pháp Hoàng giai cấp cao, đã luyện đến cảnh giới tiểu thành, cái hành lang này, căn bản là không khó như trong tưởng tượng... Ha ha...