Cứ như vậy, Phong Vân Vô Ngân ở trong tiểu vị diện của Hiên Viên sư huynh, nghỉ ngơi hai ngày. Rồi sau đó từ biệt Hiên Viên sư huynh và hai huynh muội Trình Ngọc, đến một ít kho hàng của học phủ nhận lấy tài nguyên tu luyện, lật xem những bí kiếp thần giai bí điển của học phủ.
Trong kho hàng lớn nhất Tử Anh học phủ.
- Ân? Những cái này đều là đan dược cao cấp, dược liệu, khoáng thạch trân quý, còn có các đế cấp pháp tắc do các đế cấp cường giả lưu lại. Ồ? Còn có một vài thanh đồng kiếm cốt.
Phong Vân Vô Ngân thuận lợi tiến vào trong kho hàng này, tùy ý cầm lấy bất kỳ tài nguyên tu luyện anfo, cũng không cần dùng điểm công lao để đổi lấy. Xét thân phận đặc thù của Phong Vân Vô Ngân, bất luận là thiên tài địa bảo gì trong kho hàng này, Phong Vân Vô Ngân cũng muốn cầm ấy, muốn thôn phệ.
Phong Vân Vô Ngân đứng trong kho hàng to như vậy. Lọt vào tầm mắt hắn là bình bình lọ lọ cùng với các loại trân bảo màu sắc rực rỡ. Hắn đã tiến vào trong bảo khó chứa lịch đại điển tàng tài phú của Tử Anh học phủ.
- Oanh!
Phong Vân Vô Ngân thả ra ức thiên địa đan điền, sáng lập ra một thánh lô, thánh hỏa trùng thiên, sương mù phiêu miểu mờ mịt.
- Nuốt luôn a!
Phong Vân Vô NGân căn bản không chút khách khí, tiện tay trảo một cái liền bắt lấy một bó đan dược, nguyên vật liệu to, thậm chí Thanh Đồng kiếm cốt mình đã không còn cần cùng với một ít thượng cổ kỳ binh, tất cả đều ném trong thánh lô luyện hóa.
- Hắc, khởi cho ta!
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp nhổ tận gốc một gốc tiên thảo, ném vào trong thánh lô.
- Ân? Đao cốt? Nơi này có căn thanh đồng đao cốt, chậc chậc, đều vào lò hết cho ta.
Ngay cả đao cốt trân quý hắn cũng ném vào lò.
- Ồ? Nơi này còn có một dược đỉnh, tựa hồ lan chế ra được một lò đan dược, bất quá đều vào lò toàn bộ cho ta, luyện hóa!
Phong Vân Vô Ngân nắm một thanh đồng dược đỉnh cao hơn thân người, đổ hết thảy dược hoàn bên trong vào thánh lô.
...
Cứ như vậy, bất kể là ngày hay đêm, Phong Vân Vô Ngân vơ vét trong nhà kho như một tên ăn cướp, bắt được tài nguyên gì đều ném hết vào thánh lô. Càng về sau thì căn bản không cần nhìn đó là cái gì, tiện tay vơ lấy. Thật sự là có một ít hương vị phí của trời.
Qua một thời gian gần nửa ngày, Phong Vân Vô Ngân đã lấy đi một phần tư tài nguyên trong nhà kho này.
Hết thảy đều ném vào trong thánh lô!
Phải biết rằng, một phần tư tài nguyên tu luyện này không thiếu đan dược đặc thù, có thể đủ cung cấp cho mấy trăm nội môn đệ tử tu luyện suốt vài năm. Kết quả là bị Phong Vân Vô Ngân này chả biết thanh tỉnh hay đần độn gì chà đạp toàn bộ.
Bất quá...
Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác được, sau khi tu luyện những tài nguyên này, khiến thánh lô luyện hóa thì tựa hồ không đề cao được bao nhiêu giá trị năng lượng bổn nguyên. Hấp thu luyện hóa nhiều tài nguyên như vậy, ức hạt thiên địa đan điền nhưng lại không có dấu hiệu gì là lột xác.
Bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân cũng tạm thời buông tha thôn phệ những tài nguyên này, nhướng mày lên.
- Chẳng lẽ phải tu luyện bí quyết thiên địa khí phách tới đế cấp, nhất định phải thôn phệ tài nguyên cấp cao hơn. Những linh đan dược liệu, tài nguyên địa bảo bình thường này đã không thể thỏa mãn khẩu vị thiên địa đan điền, thỏa mãn bí quyết thiên địa khí phách, thỏa mãn thần giai công pháp rồi?
Lúc này, Chúc lão ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân hiện ra, ước đoán nói:
- Tiểu oa nhi, ngươi tu luyện chính là thần giai công pháp, chỗ xung yếu kích đế cấp. Cái kia không chỉ dựa vào số lượng tài nguyên thôn phệ mà phải chú trọng chất lượng. Xem ra, độ khó xung kích đế cấp của ngươi không nhỏ, bất quá, một khi tiến nhập đế cấp thì lực chiến đấu của ngươi, chậc chậc, lão tử ta cũng không dám ước đoán.
Sau khi xác minh từ lời nói của Chúc lão. Phong Vân Vô Ngân cũng buồn vô cớ, dứt khoát buông tha tiếp tục chà đạp các loại tài nguyên trong kho hàng, đi ra khỏi nhà kho.
Ngay sau đó, Phong Vân Vô Ngân lại đi đến chỗ bí kíp điển tàng của học phủ, lật xem một ít bí kíp trân quý nhất.
Nói về thần giai công pháp thì chỉ còn nguyên vẹn bộ Thần giai công pháp cực kỳ có hạn.
Bất quá, những Thần giai công pháp này, đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói thì cũng không có tác dụng quá lớn. Các loại thần giai công pháp tàn thiên, uy lực đều có hạn. Hơn nữa, nhất định cảnh giới phải cao thâm thì mới có thể phát huy ra uy lực chính thức của những Thần giai tàn cuốn này. Những Thần giai công pháp tàn thiên này, có đao pháp, có chùy kỹ, có quyền thuật, có đại thủ ấn, có chưởng pháp, cũng có tâm pháp. Nhưng Phong Vân Vô Ngân cũng chỉ cường hãn ở phương diện kiếm thuật. Đối với các loại võ thuật khác thì thiên phú, tư chất của Phong Vân Vô Ngân có thể nói là bình thường. Tùy ý đưa cho hắn một phần Thần giai tàn thiên ghi chép võ thuật để tu luyện thì chỉ sợ cũng không thành.
Mà hai bản thần giai bí tịch còn bảo tồn hoàn hảo chính là tâm pháp bí tịch.
Tâm pháp bí ịch, đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói thì quả thực là chó má, hoàn toàn vô dụng.
Phải biết rằng, bí quyết Thiên địa khí phách Phong Vân Vô Ngân tu luyện chính là một môn tâm pháp bí tịch Thần giai đỉnh cấp, phẩm chất vượt xa bất kỳ Tâm pháp bí tịch thần giai nào ở trong điển tàng Anh Tử học phủ.
Hơn nữa, ngay cả đan điền Phong Vân Vô Ngân cũng không có, cả đời hắn cũng chỉ có thể tu luyện tâm pháp bí tịch bí quyết Thiên địa khí phách. Còn các loại tâm pháp bí tịch khác thì có muốn tu luyện cũng không có biện pháp.
Phong Vân Vô Ngân lại chán nản, đi ra khỏi điển tàng bảo khố Tử Anh học phủ.
Đúng lúc này, Phong Vân Vô Ngân trực tiếp tiếp nhận một hồi ý chí truyền âm.
- Vô Ngân, hiện tại bổn tọa thỉnh ngươi đến đại điện viện trưởng, thương nghị một ít chuyện quan trọng, bây giờ ngươi cứ đứng yên, bổn tọa sẽ trực tiếp mang ngươi tới.
Chính là thanh âm của Tử Viêm viện trưởng.
- A? Tử Viêm cô nương kia muốn tìm ta thương nghị chuyện gì?
Phong Vân Vô Ngân thầm nhủ trong nội tâm. Bất quá, cũng không đợi hắn đa tưởng, từng đạo khe hở thần thánh không hề có chút dấu hiệu nào, từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bao lấy Phong Vân Vô Ngân, một cỗ thời không truyền tống phiêu dật mà vĩ đại mang hắn rời đi.
Một khắc sau, Phong Vân Vô Ngân đã ở trong một tòa đại điện u mật.
Phong cách kiến trúc tòa đại điện này hết sức cổ xưa. Bên trong đại điện mang một loại khí ức văn minh trường hà lịch sử. Mặt khác, trong đại điện cũng không có nhiều người, cũng chỉ trông thấy Tử Viêm viện trưởng xinh đẹp đang cười đang ngồi trên một ghế dựa như kim loan ở chỗ cao trên đại điện, nhìn Phong Vân Vô Ngân, giống như cười mà không phải cười, phía sau nàng vẫn là đạo bóng mờ tùy thời đều ở bên nàng.
- Vô Ngân, ngươi đã đến rồi. Ngồi đi.
Đối với Phong Vân Vô Ngân thì Tử Viêm viện trưởng cũng không có chút khoa trương nào, mời Phong Vân Vô Ngân ngồi vào ghế.
Mặt Phong Vân Vô NGân lộ ra chút ít biểu lộ cung kính khiêm tốn, không có chút tự đại cuồng vọng nào, hơi chút hành lễ một cái rồi ngồi xuống.
- Không biết viện trưởng đại nhân triệu kiến là có chuyện gì quan trọng? Nếu học phủ có chuyện cần Vô NGân ra mặt dâng hiến chút ít sức lực nhỏ bé thì VÔ Ngân tất nhiên sẽ không chối từ! Vì học phủ, xông pha khói lửa, không ngại nguy nan.
Phong Vân Vô Ngân nói ra, vô cùng dễ nghe.
- Phốc!
Nhìn thấy biểu lộ nghiêm túc kia của Phong Vân Vô Ngân, Tử Viêm viện trưởng nhịn không được cười lên, nụ cười của nàng như trăm hoa đua nở, như mang lại mùa xuân cho cả điện. Đối với Phong Vân Vô Ngân không dựa vào bối cảnh mà sinh ra thái độ kiêu căng, Tử Viêm viện trưởng vô cùng thỏa mãn.
- A, Vô Ngân, ngươi nói quá nghiêm trọng rồi. Những năm này học phủ an khang thái bình. Tại Hỏa Nguyên đại lục cũng có địa vị cao, cũng không cần môn hạ đệ tử phải xông pha khói lửa như ngươi nói. Khanh khách, Vô Ngân, ngươi có biết Hỏa Nguyên đại lục chúng ta là một phần của Thái Vương Tinh tinh cầu thủ vực không?
Tử Viêm viện trưởng cực kỳ nổi bật, cũng không nói ra mục đích triệu kiến Phong Vân Vô NGân đến mà hỏi hắn một vấn đề.
- A, viện trưởng đại nhân, cái này Vô Ngân có biết.
Phong Vân Vô Ngân cũng không nhanh không chậm, nói chuyện với Tử Viêm viện trưởng.
- Vô Ngân biết được Thái Vương Tinh tinh cầu thủ vực này dùng thái Vương tinh cầu làm hạch tâm, thế lực khuếch tán ra bốn phương tám hướng, diễn sinh ra nhiều lục địa, không gian diện vị, không gian đứt gãy, thậm chí là dị độ không gian. Hỏa Nguyên đại lục chúng ta được xưng là một trong thập đại địa lục. Ách, so với toàn bộ Thái Vương Tinh tinh cầu thủ vực thì Hỏa Nguyên đại lục chúng ta thập phần nhỏ bé. Vị diện này, khu vực hạch tâm chính thức THái Vương tinh cầu là một tinh cầu cổ xưa cực đại.
Về phần tình thế Thái Vương Tinh Tinh cầu thủ vực, Chúc lão sớm đã nói qua vô số lần với Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân cũng đã nhớ kỹ.
Quê quán Chúc ão ở ngay tại Thái VươnG Tinh cầu, khu vực trung tâm vị diện này.
- Ân.
Tử Viêm viện trưởng nhẹ gật đầu. Bỗng nhiên, đôi mắt dễ thương của nàng ngưng đọng lại, nhìn Phong Vân Vô Ngân, chậm rãi nói:
- Thái Vương Tinh Cầu tự nhiên là chúa tể vị diện này, ví dụ như Hỏa Nguyên đại lục chúng ta cũng chỉ tương đương với một chi nhánh của Thía Vương tinh cầu, một quốc gia chư hầu. Trình độ văn minh của Thái Vương tinh cầu vượt xa Hỏa Nguyên đại lục, cùng với vô số đại lục quanh thân. Vô Ngân, ta sẽ nói cho ngươi biết một điểm, đẳng cấp thần giai như ta mà đến Thái Vương Tinh Cầu thì cũng chỉ tương đương với tiểu quý tộc nông thôn. Ách, nói xa chủ đề rồi. Vô Ngân, lần này ta triệu kiến ngươi tới là muốn nói cho ngươi, tuy rằng Thái Vương Tinh Cầu chí cao vô thượng, thống lĩnh toàn cục, bất quá cũng có một ít quan hệ, trao đổi võ thuật với từng đại lục. Về việc trao đổi nhân tài, đây cũng là chuyện ta muốn nói với ngươi, ngươi đã lấy được tư cách là thiên tài tuyển bạt với Thái Vương tinh cầu.
- Thiên tài tuyển bạt Thái Vương tinh cầu?
Phong Vân Vô Ngân nhíu mày.
- Đúng, Thái Vương tinh cầu sẽ chọn lựa ra một vài thiên tài ở từng đại lục, tiến hành chỉ điểm, còn có khả năng ban cho một ít đan dược cao cấp, bí kiếp thần công. Mà tham gia loại tuyển bạt này chính là từng học phủ đại lục, tông môn, đế quốc, những võ giả nổi tiếng.
Tử Viêm viện trưởng thong thả nói.
Phong Vân Vô Ngân vừa nghe vừa gật đầu. Thời gian dần qua, hắn cũng minh bạch được một ít. Đơn giản là Thái Vương tinh cầu muốn tuyển bạt được một ít thiên tài từ những đại lục quanh thân.
- Tử Anh học phủ, với tư cách là một trong tứ đại học phủ Hỏa nguyên đại lục, tự nhiên cũng có được vị trí tham gia tuyển bạt.
Tử Viêm viện trưởng tiếp tục nói.
- Tử Anh học phủ có tổng cộng năm vị trí, ta thân là viện trưởng học phủ, lần này tự mình dẫn theo đội ngũ đi tham gia tuyển bạt. Mà trong năm vị trí này thì Vô Ngân ngươi tự nhiên đạt được một vị trí. Vô Ngân, người này, người này, ặc, ngươi đừng coi thường, Tử Anh học phủ được xưng là một trong tứ đại học phủ Hỏa nguyên đại lục mới đạt được năm vị trí. Như một ít học phủ, tông môn quy mô nhỏ bé thì tối đa cũng chỉ được vị trí, thậm chí có học phủ không có vị trí nào.
- Ân, viện trưởng đại nhân, ta hiểu được. Vị trí này không dễ chiếm được. Viện trưởng đại nhân đã cho ta một vị trí thì Vô Ngân ta tất nhiên sẽ không để viện trưởng thất vọng. Bất quá, Vô Ngân muốn biết lần tuyển bạt này tiến hành như thế nào?
Phong Vân Vô Ngân hỏi tới đáy ngọn nguồn.
- Vô Ngân, mỗi một lần tuyển bạt, nội dung đều khác nhau rất lớn. Bất quá ta có thể chân thành nói cho ngươi biết, từ tất cả những lần tuyển bạt trước kia, người tham gia tuyển bạt, mười thành tham gia thì có sáu thành tử vong trong quá trình tuyển bạt, còn lại hai thành thì tàn phế, tu vi đại ngã, còn một thành thì có thể toàn thân trở ra, thoát khỏi lần tuyển bạt tàn khốc này, trở về quê hương, một thành còn lại thì trổ hết tài năng, thông qua tuyển bạt.
Thanh âm Tử Viêm viện trưởng dần dần trở nên nghiêm túc, nghiêm trang lên:
- Coi như là ta cũng không dám cam đoan có thể còn sống mà trở lại Tử Anh học phủ sau lần tuyển bạt này. Trình độ hung hiểm của loại tuyển bạt này thì không phải dăm ba câu là có thể nói rõ ràng. Ta đã tham gia ba lần tuyển bạt, lần thứ nhất là trực tiếp bỏ quyển, không tham dự nội dung nhận chức tuyển bạt gì. Lần thứ hai, trong lúc tiến hành chém giết trên lôi đài với một cường giả siêu cấp của đại lục khác thì ta bị đánh bại, bất quá đối phương cũng hạ thủ lưu tình, không giết chết ta. Lần thứ ba thì ta bị nhốt trong một mê cung, phải mất năm mới có thể thoát ra.
- Hí, viện trưởng đại nhân, ý của ngài là ngài tham gia ba lần tuyển bạt và đều thất bại?
Phong Vân Vô Ngân kinh hãi.
- Ân, ba lần tuyển bạt thì ba lần đều thất bại. Đông Mục Dã sư đệ cũng từng tham gia tuyển bạt một lần, bất quá vận khí hắn phi thường tốt, ma xui quỷ khiến thế nào mà đếm rõ số lượng quan, tuy cuối cùng cũng bị loại bỏ nhưng tính mạng cũng không bị ảnh hưởng, còn đạt được một bản bí kiếp thần công, hắn cũng là dựa vào bí kiếp này mà trở thành thần. Bất quá muốn tu luyện bí kiếp thần công này, trước đó phải tiến hành tự... Tự thiến... Tự thiến cái đó của hắn.
Nói đến đây, Tử Viêm viện trưởng lộ ra một ít thần thái ngượng ngùng hiếm có, giống như là một tiểu cô nương đang e ngại, nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân là tim đập thình thịch.
Vì để tránh xấu hổ, Tử Viêm viện trưởng nói lảng sang chuyện khác:
- Bất quá, Vô Ngân, trong quá trình tuyển bạt cũng phát sinh các loại kỳ ngộ, số mệnh. Nếu như ngươi triệt để thông qua tuyển bạt thì còn có thể tiếp thụ một lần Thể Hồ Quán Đính. Đó chính là một đại năng trên Thái Vương Tinh Cầu trực tiếp quán thâu một bộ phận tinh thần lực bồi dưỡng cho người thông qua tuyển bạt. Chậc chậc, phần thần lực này thập phần dinh dưỡng. Có thể đề thăng cảnh giới, trùng kích bình cảnh tu luyện, thậm chí còn có thể sáng lập ra thần cách.
- THể Hồ Quán Đính? Chậc chậc, thật tốt quá!
Phong Vân Vô Ngân cũng động tâm.