Ở Tử Yên vị diện tất cả tài nguyên đều bị hao hết, là lúc không gian hàng rào cũng bị oanh bạo, Phong Vân Vô Ngân rốt cục trở về.
Bừng bừng sát khí!
Khi đối mặt, liền đem mấy tên thượng vị thần cắt thành bột phấn.
Kiếm khí như hồng, vạn vật như con kiến.
- Ân? Cái gì?
Bạch Thiết chân nhân, cùng với chúng thượng vị thần, đều bị Phong Vân Vô Ngân hấp dẫn qua. Nguyên bản, bọn hắn liền nghĩ đến, chính là một tên trung vị thần, còn không phải muốn giết cứ giết, muốn bóp liền bóp sao. Cũng không nghĩ đến, mấy tên này thực lực không kém thượng vị thần, vừa mới nói vài lời, Phong Vân Vô Ngân liền ra tay, cũng bất lưu tình, cảnh này này khiến Bạch Thiết chân nhân cầm đầu đám thượng vị thần này, đều thân hình di động, toàn bộ thả ra thần niệm, tập trung Phong Vân Vô Ngân.
Bọn hắn cũng đều biết, hiện tại, Phong Vân Vô Ngân chính là một tên khó giải quyết. NHưng bọn chungxs cũng không kích động, trên đỉnh đầu Bạch Thiết chân nhân lệnh bài lăn lộn hai đại tử cấp thần thông, thêm vào Thiên Đường vị diện cánh chim, làm sạch hết thảy, lợi hại phi phàm, dưới chủ thần, chính là miểu sát.
Phong Vân Vô Ngân cũng rất nhanh tập trung vào đám kẻ xâm lược, người cực mạnh trông đó, đó là Bạch Thiết chân nhân.
- Ân, tên đầu mục này, cũng có vẻ cổ quái, trong cơ thể tựa hồ có dấu vết tối cao vị diện như vậy, bất quá thực lực không bằng Cổ khí vị diện chủ thần. Hoàng Phủ Phấn đánh ra đao khí, liền đem thằng nhãi này miểu sát, thật là một tên rác rưởi.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm đánh giá, chợt bước ra, phong vân nổi lên bốn phía, trực tiếp từ trên đầu Ngũ Trảo Kim Long, bước vào hư không. Kiếm khí cuốn động, bốn phía không gian giống như đậu hủ, bị cắt mở ra.
Vậy thì lúc này, Chúc lão cùng Khinh Vân đứng ở đầu Ngũ Trảo Kim Long, thân hình cũng rung mạnh. Chúc lão ánh mắt nhìn Bạch Thiết chân nhân, liền nhìn thấy bài vị trên đỉnh đầu Bạch Thiết chân nhân, ngũ quan vặn vẹo, lẩm bẩm nói.
- Là người thiên đường vị diện, đê tiện, vô sỉ, đến hủy nhà của ta, đoạt thê thiếp ta.
- Thiên Ca.
Khinh Vân cũng chảy ra nước mắt, nhưng giữ chặt Chúc lão lại.
- Thiên Ca, ngươi nhất thiết đừng kích động, tên kia, tựa hồ đều không phải là người Thiên Đường vị diện thuần túy, hắn cũng không có mọc ra cánh dài.
- Chúc lão, ngài đây là?
Lúc này, Thanh Thanh, Liên Y, đám người Tử Yên, cũng phát hiện Chúc lão cảm xúc không thích hợp, liền nhanh chóng đi đến hỏi.
Chúc lão trong lòng bách chuyển thiên hồi, ai thán một tiếng, sau đó nói ra.
- Thôi, thôi, chờ Vô Ngân xử lý xong, ta đem một ít bí mật, nói cho các ngươi biết.
Phong Vân Vô Ngân ngạo nghễ đứng thẳng, muôn hình vạn trạng. Hiện giờ, Phong Vân Vô Ngân kiếm ý đại thành, tùy ý một hơi thở, tùy tiện phun ra, kiếm khí cuồn cuộn, vô thượng ảo diệu. Hắn không cần kiếm thuật đánh ra, chỉ riêng kiếm ý, có thể xưng bá một đời rồi.
Bạch Thiết chân nhân trong lòng cũng cảnh giác, di động thân hình, sau đó nhìn đám thượng vị thần thủ hạ nói.
- Đem người này vây quanh.
- Hưu! Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!
Hơn vạn thượng vị thần, mỗi người đều triển khai thần lực, phi hành, đem Phong Vân Vô Ngân trùng điệp vây quanh.
Phong Vân Vô Ngân ánh mắt diễn cảm không vui, nhìn Bạch Thiết chân nhân.
- Vị diện của Lão tử, ngươi cũng dám đến cướp đoạt? Thật sự là liều lĩnh, đám chó má, còn ham đến trên đầu ta?
- Ồn ào!
Bạch Thiết chân nhân giận dữ.
- Trung vị thần nho nhỏ, cho dù có chút thần thông, thì có năng lực như thế nào? Bổn tọa vâng chịu Thiên Đường vị diện ý chí, dưới chủ thần, tuyệt không địch thủ.
- A ~~~~ dưới chủ thần, tuyệt không địch thủ?
Phong Vân Vô Ngân nở nụ cười.
Trong nụ cười, đã tràn ngập giọng mỉa mai cùng châm chọc, sau đó Phong Vân Vô Ngân thấp giọng khẽ nói.
- Nếu ta không có đi Đao Kiếm vị diện, đối mặt ngươi, ta còn có chút băn khoăn, chỉ sợ cần phối hợp thần tượng kết giới, mới có thể cùng ngươi chém giết, mà lúc này, ha ha ha.
Đúng lúc này...
Xa xôi phía chân trời, thần quang tràn ngập, thần quang thông thấu mượt mà, như thủy triều cuồn cuộn mà đến, mười đạo thần quang cầm đầu, mang theo sắc ngọc lưu ly, sặc sỡ loá mắt, tôn quý vô cùng, đang không ngừng lao đến.
Không bao lâu, ngọc lưu ly sắc sáng bóng, đã muốn tô lên một mảnh tinh vực này. Ở trên hư không, đều bày ra đến ảo ảnh rậm rạp, toàn bộ đều là một ít thần văn dạy cùng chân lý truyền bá.
Lực lượng của thần cuồn cuộn, phát ra triều tịch.
Một tảng lớn sao trời, tựa hồ đều bị lực lượng cổ ngọc lưu ly của thần khống chế.
Thời gian, không gian, giống như có điểm đọng lại.
Mà bị vây ở phiến sao trời này, tay chân đều có điểm cứng lại, ngay cả Bạch Thiết chân, hiện tại chết lặng, ánh mắt nhìn lực lượng cổ ngọc lưu ly kia.
Mà đám người Chiêm Táng, Lí Vạn Tiên, Chiến Tần đế quốc hoàng đế đang ở bên trong Tử Yên vị diện, cũng toàn bộ đều phản ứng. Rốt cục, cũng là Chiêm Táng kiến thức rộng rãi, xuất thân tôn quý, hắn kinh khủng hét rầm lên.
- Chủ thần! Là hơi thở chủ thần! Chết tiệt, vì sao lại có chủ thần đi vào khu vực của chúng ta, không xong, thật sự là không xong. Đây là muốn tiêu diệt, Chủ thần đột kích, cho dù là Vô Ngân, chỉ sợ đều khó có thể ngăn cản được. Đây là chư thần muốn tiêu diệt chúng ta... Chủ thần, chủ thần.
- Là chủ thần.
Bạch Thiết chân nhân cũng bối rối đứng lên. Trên mặt hắn lại là hồ nghi, lại là rung động, tay chân không thể di động, suy nghĩ cũng đều cứng ngắc.
Tại vũ trụ, đặc biệt loại siêu cấp vị diện này, nhìn thấy chủ thần thật là rất khó.
Nếu nói như thế, Bạch Thiết chân nhân cũng hơn mười vạn tuế nguyệt, cũng từng ở vũ trụ rải qua nguy hiểm, nhưng hắn chưa từng có nhìn thấy chủ thần, cũng không có đi qua chủ thần vị diện. Chủ thần đối với Bạch Thiết chân nhân, đều là truyền kỳ.
Chủ thần đối với tuyệt đại đa số thượng vị thần mà nói, đều là kỳ tích, đều là khó có thể nhìn thấy.
Bởi vậy, hiện tại mỗi người đều nhìn về phía ngọc lưu ly thần triều.
Ngọc lưu ly thần triều tới gần.
Rõ ràng, mười khối ngọc lưu ly chủ thần lệnh bài, liền ầm ầm xuất hiện. Chỉ thấy, phía trước có mười đại chủ thần ngự không. Mặt phía sau, đông nghìn nghịt thần giai, có hạ vị thần, trung vị thần, thượng vị thần.
Trong nháy mắt, Bạch Thiết chân nhân cùng thủ hạ của hắn, da đầu đều lạnh run.
Quá kinh khủng rồi.
- Là... Là... Là đại di chuyển... Là vũ trụ chủng tộc hiếm thấy đại di chuyển... Trời ạ... Mười đại chủ thần... Quá khùng rồi.
Bạch Thiết chân nhân lúc này thật là hỏng mất.
Đừng nói cái khác, mười đại chủ thần cho dù không ra tay, nhưng chỉ cần thần giai triều tịch phía sau bọn họ, tùy ý khởi động, trong đó, có thể đem đám người Bạch Thiết chân nhân chấn thành phấn mạt rồi. Một mảnh thần triều lớn như vậy, hướng Tử Yên vị diện va chạm tới, có thể làm cho đại lục Tử Yên vị diện lập tức tan vỡ.
Đây là mười đại chủ thần bị Phong Vân Vô Ngân lừa tới. Sí Thiên, hai chủ thần dẫn theo một đám thần giai tới. Lúc rời khỏi khu vực Cổ khí, lực lượng của bọn họ quả nhiên là suy yếu trên phạm vi lớn. Tuy rằng bọn cảnh giới hắn cũng vẫn là chủ thần, nhưng hiện tại cũng chỉ là chủ thần cấp thấp nhất. Đương nhiên, chủ thần cấp thấp nhất cũng là chủ thần, muốn miểu sát Bạch Thiết chân nhân, cũng là một cái ý niệm trong đầu mà thôi.
Mà Bạch Thiết chân nhân, hiện tại không dám chạy thoát. Ở trước mặt chủ thần, bọn họ hơi vọng động là có thể bị đánh thành bụi phấn.
Cùng với chạy trốn, còn không bằng nhìn xem chủ thần đi đến đây có chuyện gì.
- Mọi người án binh bất động, nếu di động có thể chính là tử vong. Trước hết nhìn xem chủ thần đến đây có mục đích gì, ta nghĩ, vị tất cùng chúng ta đã có quan hệ.
Bạch Thiết chân nhân liền dùng linh hồn truyền âm nói với thủ hạ chính mình, làm yên lòng mọi người.
Trong khoảnh khắc, mười đại chủ thần liền đạp hư không, đi vào chỗ mà Phong Vân Vô Ngân cùng Bạch Thiết chân nhân đang đứng.
Tiếp xúc chủ thần, Bạch Thiết chân nhân thượng vị thần, khống chế hơi thở không nổi, quỳ sát xuống.
- Tham kiến chư vị chủ thần đại nhân, tiểu nhân Bạch Thiết xin ra mắ. Nguyện vọng tiểu nhân là suốt đời, có thể thấy tận mắt chủ thần.
Bạch Thiết chân nhân bộ mặt nịnh hót cười.
- Không nghĩ tới, nguyện vọng này, ở vào lúc này liền đạt được. Trong lòng tiểu nhân lúc này mừng như điên, Chư vị chủ thần vạn tuế, vạn tuế. Nếu như vậy, chư vị chủ thần đại nhân, không biết chúng ta, có cơ hội ra sức khuyển mã hay không.
- Câm miệng! Ngươi là một con kiến, không cần ở trước mặt chúng ta lớn tiếng huyên náo.
Sí Thiên chủ thần, liền trực tiếp trách mắng nói ra.
Bạch Thiết chân nhân lúc này câm như hến.
Đúng lúc này...
- Tôn kính Vô Ngân, nơi này, đó là đại bản doanh của ngươi sao? Ân, vị diện này rất là không tồi, có điểm tiếp cận chủ thần vị diện. Nhưng, giống như bị hoang tàn phá hư khắp nơi, cả vị diện đều bị phá hủy.
Sí Thiên chủ thần, lúc này dẫn dắt chủ thần khác, cùng đi đến bên người Phong Vân Vô Ngân, sau đó đều thân thiết nói chuyện với nhau. Hơn nữa, xem thái độ của bọn hắn, đối với Phong Vân Vô Ngân thập phần tôn kính.
- Cái gì.
Bạch Thiết chân nhân cùng đám thượng vị thần, linh hồn lập tức cảm thấy lạnh như băng.
Đây là tình huống gì?
Chẳng những là Bạch Thiết chân nhân là kẻ xâm lược khiếp sợ, đám người Chiêm Táng Tử Yên vị diện, cũng ị khiếp sợ như vậy.
- A?!! Vô Ngân, Vô Ngân lại kết giao một đám chủ thần.
Chiêm Táng tâm thần đều hoàn toàn bị phá vỡ rồi.
- A ~~~~
Phong Vân Vô Ngân cười nhìn đám người Bạch Thiết chân nhân một cái.
- Sí Thiên chủ thần, các vị chủ thần, đại bản doanh của ta đây, vốn là một cái vị diện phi thường. Nhưng, thực đáng tiếc, đã bị đám thứ cấp này phá hủy, thật sự là đáng giận.
- Ân?
Mười đại chủ thần lửa giận trong lòng bốc cháy lên, phải biết rằng, đại bản doanh Phong Vân Vô Ngân, nói trắng ra chính là quê hương về sau của bọn họ.
Mà đám thượng vị thần này cũng có người dám đến phá hư sao.
- Rất kỳ cục!
Sí Thiên chủ thần liền lạnh lùng nhìn về phía đám Bạch Thiết chân nhân thượng vị thần.
- A.
Bạch Thiết chân nhân hạ thân căng thẳng, một cỗ nước tiểu liền phun ra, hắn trực tiếp bị dọa vãi đái.
- Ta... Ta.. Ta... Tiểu nhân... Tiểu nhân, thật sự... Thật là... Tiểu nhân không phải đang nằm mơ...
Bạch Thiết chân nhân một bên phun nước tiểu, một bên mồm miệng không rõ nói.
- Một đám con kiến nho nhỏ, Vô Ngân tôn kính, trước bóp chết bọn hắn đi.
Sí chủ thần liền cả giận nói.
- Tại sao, các ngươi cũng dám tới nơi này làm mưa làm gió sao.
- Oanh!
Sí chủ thần, tính tình rất là nóng nảy, trừng mắt nhìn đám thượng vị thần phía sau Bạch Thiết chân nhân, sau đó trực tiếp hóa thành tro bụi.
- A.
Bạch Thiết chân nhân phát ra tiếng kêu thảm thiết, tê tâm liệt phế.
- Không, không, không, tiểu nhân sai lầm rồi, tiểu nhân là con kiến, tiểu nhân là chó, tiểu nhân sai lầm rồi.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân cười híp mắt, sau đó tiêu sái tiến lên, chỉ tay Bạch Thiết chân nhân.
- Ngươi, lập tức tự sát tạ tội.