Thiên Địa Bá Khí Quyết

chương 69: kiếm đạo thiên tài

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi luyện hóa thi thể xong, còn lưu lại trên mặt đất chỉ là hai bộ y phục rách nát và một quyển sách nhỏ, một ít kim phiếu, vàng lá, ngay cả nạp giới và bình sứ để đựng đan dược đều không có.

- Cái này... Hai gã đệ tử lâu năm mà ngay cả nạp giới cũng không có lấy một cái. Thật là quá thất vọng.

Phong Vân Vô Ngân khóc dở mếu dở.

Nhưng cũng đúng, trừ khi là võ giả thực lực trác tuyệt, nếu không rất khó tích trữ tiền bạc, vàng bạc trên người đều dùng để mua đan dược hết rồi. Đệtử lâu năm thích sĩ diện, nhất định phải thuê một khu trạch viện trong khu trạch viện cao cấp, mỗi tháng cũng mất một khoản chi tiêu cố định không nhỏ.

Phong Vân Vô Ngân với tư tưởng tích tiểu thành đại, giơ tay nhặt quyển sách nhỏ và kim phiếu, vàng lá lên.

Kiểm đếm qua loa, tổng cộng có hơn vạn lượng vàng, giở quyển sách nhỏ ra, trên trang bìa có ghi mấy chữ lớn, nét bút rắn rỏi khỏe khoắn...

“Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp

Đẳng cấp: Huyền cấp thấp cấp

Loại hình: Kiếm kỹ

Ghi chú: Huyền khí tu vi đạt tới hậu thiên phẩm có thể tu luyện kiếm pháp này.

Đặc điểm: Kiếm chiêu thiên biến vạn hóa, khí thế tung hoành, giống như vạn kiếm cùng xuất ra, khiến kẻ địch rối loạn, mệt mỏi trốn tránh.”

- Ồ?

Hai mắt Phong Vân Vô Ngân sáng rực:

- Không ngờ là một quyển kiếm kỹ bí kíp!

Quyển sách nhỏ này hiển nhiên là một bản chép tay, không phải nguyên bản, nhưng đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, giá trị của quyển kiếm kỹ bí kíp này vẫn không hề nhỏ.

Trước khi tu luyện Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy, ước nguyện ban đầu của Phong Vân Vô Ngân, lựa chọn đầu tiên của hắn vẫn là tu luyện một môn kiếm pháp, nhưng hắn đi lượn một vòng ở trường đấu giá, vô cùng thất vọng phát hiện ra, muốn có được một quyển huyền cấp thấp cấp kiếm kỹbí kíp đều phải chi tiêu một khoản rất lớn, đành rất không cam lòng từ bỏ.

Nhưng lúc này, lại có một quyển huyền cấp thấp cấp kiếm kỹ bí kíp nằm ngay trước mặt hắn.

Vô cùng vui mừng!

Vô cùng cẩn thận cất quyển bí kíp này vào trong ngực, Phong Vân Vô Ngân xử lý đám y phục trên mặt đất, bước ra ngoài sơn cốc quan sát một lúc, khẳng định chắc chắn sơn cốc này rất hẻo lánh, có lẽ không có hung thú hoặc người rèn luyện khác tới làm phiền, Phong Vân Vô Ngân mới yên tâm quay lại sơn cốc, ngồi xếp bằng trên đất, lại lôi quyển kiếm kỹ bí kíp ra, đọc cẩn thận.

- Ồ, bộ Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp này, tóm lại yếu chỉ nằm ở chỗ trong hư có thực, trong thực có hư, hư hư thực thực khiếnđối thủ không biết mà phòng thủ. Không có kiếm chiêu cố định, khi xuất kiếm, khí thế kinh người. Kiếm khí phiêu hốt bất định như vân vụ, nhưng thực ra, sát chiêu thường chỉ là một kiếm, trong hư chiêu đột ngột đâm ra một kiếm thực chiêu, giết địch giành chiến thắng.

Phong Vân Vô Ngân vừa nghiên cứu bộ kiếm pháp này, trong đầu vừa suy diễn múa may, hoàn toàn si mê chìm đắm trong bộ kiếm pháp này.

Dần dần đạt tới vong ngã cảnh giới, quên hết mọi thứ xung quanh.

Cho tới chạng vàng tối, Phong Vân Vô Ngân mới thoát khỏi trạng thái thần kỳ đó, đứng lên, từ trên hông rút trường kiếm ra, hạt Thiên Địa ĐanĐiền đột nhiên nhập thể, toàn thân phẩm huyền khí cuồn cuộn ba động.

Một giây sau, Phong Vân Vô Ngân rút kiếm đâm ra, tâm đi theo kiếm, trong sơn cốc bỗng chốc dày đặc kiếm quang, hàn khí kinh người. Phong Vân Vô Ngân bước đi trong sơn cốc, toàn thân bao bọc trong một đám kiếm quang, tu luyện bộ Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp này.

Không lâu sau, chỉ thấy thân thể Phong Vân Vô Ngân bao bọc dưới kiếm quang huyền khí, quả thực giống như đang ẩn mình trong vân vụ, hư hư thực thực, vô cùng khó đoán.

- Vù!

Ở trong vân vụ, kiếm quang lóe sáng, lại bắn ra sát chiêu tiềm ẩn, sát khí sắc bén vô cùng.

Vốn dĩ, một võ giả thiên phú cho dù cao thế nào, khi mới học một bộ vũ kỹ mới đều cần có quá trình từ ngượng nghịu đến thuần thục.

Nhưng Phong Vân Vô Ngân lần đầu tiên luyện tập bộ kiếm pháp này, hoàn toàn không chút ngưng trệ, giống như nước chảy mây trôi, vô cùng lưu loát, thỉnh thoảng còn thi triển ra một chiêu vô cùng thần diệu.

Quỷ dị!

Ngay cả Phong Vân Vô Ngân cũng càng luyện càng cảm thấy vô cùng quỷ dị, vô cùng khó tưởng tượng nổi.

Phong Vân Vô Ngân chưa từng cảm thấy mình là một thiên tài, nhưng lúc này luyện kiếm, chỉ luyện mấy tiếng đồng hồ, hắn đã nắm vững được chừng mực hỏa hầu của bộ kiếm pháp này, kiếm thế kiếm ý đều thể hiện toàn mỹ tông chỉ của bộ kiếm pháp này.

Giống như, đã luyện mấy năm, mấy chục năm bộ kiếm pháp này vậy.

Phong Vân Vô Ngân sững người, ngừng luyện kiếm, vẻ mặt ngây ngốc:

- Sao... Sao lại như vậy? Mình mới luyện bộ kiếm pháp này, nhưng sao cảm thấy như đã luyện mười mấy năm, đã có cảm giác luyện bộ kiếm pháp này tới cảnh giới tùy tâm sở dục? Lẽ nào mình là thiên tài kiếm đạo? Không! Tình trạng này đã không thể dùng thiên tài để hình dùng được rồi... Quả thực là yêu nghiệt. Yêu quái!

Phong Vân Vô Ngân ngày càng cảm thấy hồ đồ, căn bản không thể tìm ra được lý do giải thích tình trạng này, nên cũng không luyện kiếm nữa, ngồi khoanh chân xếp bằng, trầm tư suy nghĩ.

- Lẽ nào là do trước kia mình đã tu luyện Độc Cô Cửu Kiếm, tăng cường khả năng lãnh ngộ kiếm pháp, các loại kiếm pháp trên đời, thông một bộ là thông cả trăm bộ, bởi vậy, khi mình tu luyện các loại kiếm pháp khác cũng đều vô cùng dễ dàng, không hề khó khăn liền có thể nắm vững được tinh túy của kiếm ý.

- Nhưng... Như vậy cũng không đúng. Độc Cô Cửu Kiếm, kiếm ý căn bản không hề có nhiều chỗ tương đồng với bộ Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp này. Hơn nữa, cho dù là do Độc Cô Cửu Kiếm khiến khả năng lãnh ngộ kiếm đạo của mình siêu việt thì cũng không thể tiến triển nhanh như vậy được.

Vừa nghĩ, Phong Vân Vô Ngân vừa rút trường kiếm ra, tùy ý vũ động mấy cái, mấy tia phiêu diêu vân vụ lập tức tỏa ra, giống như cõi mọng.

Không chút nghi ngờ gì, bộ kiếm pháp này, tựa hồ Phong Vân Vô Ngân đã luyện tới đại thành cảnh giới.

Một loại huyền cấp thấp cấp kiếm kỹ, cho dù là nhân vật thiên tài thế nào, đại khái cũng cần nửa tháng, thậm chí một tháng mới có thể luyện thành đại thành cảnh giới.

Hơn nữa, còn phải mượn rất nhiều cao cấp đan dược để kích thích tiềm lực, nâng cao khả năng cảm ngộ.

Nhưng, Phong Vân Vô Ngân tu luyện bộ kiếm pháp này, ngay cả một hạt đan dược đều chưa từng nuốt.

- Mình đúng là gặp phải yêu quái rồi. Kiếm ma Độc Cô Cầu Bại nhập thể rồi? Cho dù là Độc Cô Cầu Bại e rằng cũng không thể có khả năng lãnh ngộ yêu nghiệt như vậy được?

Phong Vân Vô Ngân thầm lẩm bẩm, đột nhiên, một tia linh quang xuất hiện trong lòng:

- Lẽ nào... Lẽ nào là vì... Lẽ nào là vì nguyên nhân đó?

Gặp phải chuyện lạ như vậy, lại có liên quan tới kiếm đạo, đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân liền nghĩ tới một vật vô danh mà mấy ngày trước hắn đoạtđược ở trong ở trong khu rèn luyện khôi lỗi.

Một bức tranh vô cùng cổ xưa.

Ở trên bức tranh, một thanh niên nam tử vô cùng tuấn mỹ, phiêu nhiên thoát tục, tiên khí đằng đằng, hông đeo trường kiếm, tư thế như sắp rút kiếm ra.

Mỗi khi Phong Vân Vô Ngân nhìn bức tranh này đều có thể từ trong tư thế ý cảnh của nam tử trong tranh, lãnh ngộ ra một vài phương vị xuất kiếm.

Nam tử trong tranh, tuy chưa rút kiếm, nhưng đã tạo ra một loại ý cảnh vạn kiếm chờ xuất ra. Giống như mây gió, bất định vô thường.

Chỉ có điều, Phong Vân Vô Ngân mỗi khi nhìn tư thế của nam tử trong tranh này, khi lãnh ngộ tư thế xuất kiếm đạt tới cực hạn thì tinh thần lực sẽ xuất hiện cảm giác hoàn toàn trống rỗng, như thể đã bị hút cạn, linh hồn tựa hồ như sắp bị vỡ vụn.

Bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân không dám thường xuyên nhìn bức tranh này.

Lúc này, trong đầu Phong Vân Vô Ngân tràn ngập sự nghi hoặc, không thể giải đáp nổi, đương nhiên liền nghĩ tới bức tranh đó, nghĩ tới nam tử trong tranh.

Phong Vân Vô Ngân không chút do dự lôi bức tranh cổ xưa từ trong nạp giới ra, dưới ánh trăng, nam tử trong tranh dáng vẻ hiên ngang, vô cùng sinhđộng, kiếm khí bốn phía đằng đằng bốc lên, giống như một loại tiên thế khó có thể diễn tả bằng lời, giống như một bậc kiếm tiên.

Bất giác, tất cả linh hồn của Phong Vân Vô Ngân đều chìm đắm vào trong bức tranh.

Ở trong đầu cũng không khỏi liên tưởng tới các điểm tinh diệu, tinh túy của Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp.

Bỗng nhiên!

Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy rất rõ ràng, nam tử trong tranh bỗng nhiên động đậy.

Hắn rút trường kiếm ở hông ra, kiếm phong nổi lên, cát đá bay mù mịt, kiếm thế liên miên không ngừng, vân vụ quấn quanh. Không ngờ, đang diễn luyện bộ kiếm pháp mà Phong Vân Vô Ngân hôm nay đã luyện, Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp!

Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy kinh hồn động phách!

Còn hồn phách của hắn tựa hồ cũng bị kiếm ý của nam tử trong tranh chói chặt, căn bản không thể suy nghĩ những điều khác được nữa. Mỗi một kiếm, mỗi một tư thế của nam tử trong tranh đều xâm nhập vào trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, để lại một dấu vết không thể phai mờ trên đó.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio