Phong Vân Vô Ngân dốc hết toàn lực, cuối cùng cũng đã lao vào được trong khu rừng trung cấp Man Lực Quả đang ngày càng cháy lớn. Ở trong khu rừng ngọn lửa bốc cao ngùn ngụt, tựa hồ tất cả mọi thứ đều đang bốc cháy, cả khu rừng như một lò lửa, nhiệt độ vô cùng cao, không khí bị thiêu đốt tới mức méo mó. Thần Man Lực Vương Quyết của Phong Vân Vô Ngân đã đạt tới tiểu thành, nhục thể lực lượng vô cùng cường hãn, vừa rồi chịu một chiêu Đại Phá Diệt Lôi Thần Kích của Tây Môn Thiên nhưng cũng chỉ bị thương nhẹ mà thôi, bởi vậy ngọn lửa đang ngùn ngụt bốc cháy này không thể làm gì nổi hẳn cả.
- Xì xì xì...
Hai đạo kiếm ý thoát ra khỏi thân thể, không ngừng đâm chém ở xung quanh Phong Vân Vô Ngân, khiến cho ngọn lửa quanh người hắn bị tắt lịm. Phong Vân Vô Ngân nhanh chóng tìm kiếm ở trong khu rừng. Lúc này ở bên ngoài khu rừng đang vang lên những tiếng ầm ầm, một cỗ uy áp khủng khiếp cuốn tới, khiến ngọn lửa trong khu rừng càng mạnh thêm mấy phần, tựa như có một con hồng hoang cự thú đang tiến lại gần. Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên cảm thấy trong lòng xuất hiện cảm giác bất an khó tả, hắn chạy ngang chạy dọc trong khu rừng, cuối cùng ở một khu vực vẫn còn chưa bị thiêu cháy tìm được mười mấy quả Man Lực Quả đỏ rực...
Trung cấp Man Lực Quả.
Ông trời vẫn còn thương xót, còn chưa bị đốt thành tro hết sạch.
Phong Vân Vô Ngân nhanh chóng thu mười mấy quả trung cấp Man Lực Quả vào trong nạp giới, sau đó toàn lực thi triển Tật Phong Bộ đại thành, điên cuồng lao đi trong khu rừng, ở phía sau khu rừng có một con sông nhỏ nước chảy rất xiết, Phong Vân Vô Ngân liền nhảy thẳng xuống dòng sông, xuôi dòng trôi xuống.
Khi Phong Vân Vô Ngân vừa nhảy xuống dòng sông lao đi, mấy chục đạo điện quang mang theo uy thế cường hãn của lôi thần phán xét trực tiếpđánh thẳng vào trong khu rừng, dập tắt hoàn toàn ngọn lửa trong đó, tất cả những cành cây còn sót lại cũng đều bị biến thành cát bụi.
Ở bên ngoài khu rừng, Tây Môn Thiên dùng một chiêu mạnh nhất hủy diệt toàn bộ khu rừng, ngọn lửa bị dập tắt, khói lững lờ bay, mặt đất đã bị đánh thành một chiếc hố lớn, cảnh tượng vô cùng thê thảm.
Còn đàn Thực Thi Ngốc Ưng kia cuối cùng đã bị đám võ giả, sau khi trả giá rất lớn, tiêu diệt toàn bộ.
Trên mặt đất rải đầy thi thể của đàn Thực Thi Ngốc Ưng, trong đó hơn một nửa toàn thân đều bị cháy đen, hiển nhiên chính là kiệt tác của Tây Môn Thiên.
Trải qua cuộc chiến vừa rồi, ngoài Tây Môn Thiên ra, chỉ còn hai gã cửu phẩm sơ kỳ, bốn gã bát phẩm đỉnh cao, bảy gã bát phẩm trung kỳ võ giả là còn sống sót.
Thi thể của võ giả bị chết chất đầy trên mặt đất.
Cảnh tượng vô cùng thảm liệt.
Nhưng những võ giả sống sót đều thầm vui mừng... Thế là xong rồi! Giết chết hơn còn Thực Thi Ngốc Ưng, hoàn thành treo thưởng của Long Bá Thiên đại nhân, lúc này, Long Bá Thiên đại nhân sắp đích thân đén đây, hắn đã nói ra thì nhất định thực hiện, sẽ lập tức đưa quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kia ra cho mọi người sao chép.
- Ầm ầm ầm!
Thanh âm ngày càng lại gần, khiến cho chim chóc sợ hãi bay toán loạn, hung thú bỏ chạy hết.
- Khục khục!
Gã Khâu đại ca kia ho khan hai tiếng, nói với Tây Môn Thiên vẻ mặt lúc này đang vô cùng âm trầm:
- Tây Môn Thiên, ngài... Ngài hủy khu rừng kia đi rồi, tên Phong Vân Vô Ngân kia chẳng phải chết không toàn thây sao? Đáng tiếc, nếu có thể bắt sống Phong Vân Vô Ngân mang đến trước mặt Long Bá Thiên đại nhân, thì sẽ lại thêm một phần công lao, ôi... Thượng Quan muội tử bị tên tạp chủng đó đánh lén mà chết, không thể tận mắt nhìn thấy Long Bá Thiên đại nhân xử lý tên tiểu tử đó, thật là đáng tiếc.
- Mẹ kiếp!
Tây Môn Thiên cắm phương thiên họa kích vào sau lưng, cơ mắt co giật mấy cái:
- Tên Phong Vân Vô Ngân đó vô cùng xảo quyệt, trước khi ta thi triển một chiêu mạnh nhất ra hắn đã trốn đi rồi. Tức chết đi mất! Tức chết đi mất!
- Như vậy mà hắn cũng có thể chạy được sao?
Khâu đại ca kinh hãi thè lưỡi.
Đúng lúc đó, Tây Môn Thiên kêu lớn:
- Long Bá Thiên, ngươi tới đúng lúc lắm, ta đã thay người giết một đàn Thực Thi Ngốc Ưng, ngươi tới đếm đi, chắc chắn hơn con, mau giao quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp kia ra.
Lời vừa dứt, hai đạo thân ảnh tựa hồ đồng thời vòng qua một ngọn núi, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Một gã trong đó cao tương đương với Tây Môn Thiên, gần m, nhưng thân thể tráng kiện, giống như thiên thần hạ phàm, râu quai nón rậm vô cùng ngạo kiệt, ánh mắt lộ ra thú tính quang mang. Mỗi khi hắn bước lên một bước liền phát ra những tiếng vang động kinh thiên động địa, khiến mặt đất nứt nẻ, xuất hiện những cái hố lớn.
Chính là Long Bá Thiên, xếp thứ năm trong thập đại cao thủ trong số đệ tử kỳ cựu của Nham Thạch Thành.
Đi cùng với Long Bá Thiên là một trung niên nam tử mặc áo bào trắng, dáng vẻ thư sinh nho nhã, tay nhẹ nhàng phất quạt, diện mạo anh tuấn, mỗi khi bước ra một bước đều khiến người ta có cảm giác vương công quý tộc đang dạo bước trong ngự hoa viên của mình. Khóe miệng khẽ nở nụ cười thân thiện, ánh mắt tràn đầy sự tự tin như thể tất cả đều nằm trong dự liệu của hắn.
- A! Là Chư Cát đại nhân. Là Chư Cát đại nhân xếp thứ bảy trong thập đại cao thủ.
Những gã bát phẩm đệ tử lập tức kêu lên.
Tây Môn Thiên khẽ cười lạnh:
- Long Bá Thiên và Chư Cát Thanh Vân quan hệ vốn rất thân thiết, nghe nói trước đây hồi thiếu niên, bọn chúng cùng được lựa chọn từ một tòa thành trì đến Nham Thạch Thành, thường xuyên kết bạn đi săn tán tu, giao tình sâu nặng. Mẹ kiếp, lão tử thì lại chỉ là một kẻ thân cô thế cô, thanh thếkhông thể sánh được với đồng khí tương liên như Long Bá Thiên và Chư Cát Thanh Vân.
Tự lẩm bẩm mấy câu, Tây Môn Thiên vút mấy cái đã tới trước mặt Long Bá Thiên và Chư Cát Thanh Vân:
- Long Bá Thiên, ta đích thân tới giúp ngươi giết Thực Thi Ngốc Ưng, còn không mau cám ơn ta. Chỉ dựa vào đám gà què chó cụt kia thì khó mà giếtđược còn Thực Thi Ngốc Ưng.
Hắn chỉ vào đám võ giả còn sống sót, ánh mắt tràn ngập sự châm biếm và coi thường.
Tam đại cao thủ cùng có mặt, đám võ giả còn sống sót kia khí tức bị áp chế tới tột cùng, thậm chí còn không dám thở mạnh.
- Tây Môn Thiên, ngươi cũng tới sao?
Long Bá Thiên nói rất lớn, giọng như một chiếc chuông vỡ, những võ giả bình thường bất ngờ nghe thấy hắn gào như vậy đều không khỏi tâm thần vỡ nát:
- Không ngờ ngươi cũng thèm muốn quyền huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp mà lão tử đoạt được từ tay đám tán tu đó.
- Đừng phí lời nữa, mau giao bí kíp ra.
Tây Môn Thiên thúc giục.
- Giục cái mẹ mày! Đợi lão tử đi xem xem đã.
Long Bá Thiên ngoác miệng cười, rồi tiến về phía đám thi thể của Thực Thi Ngốc Ưng.
Thực ra, trong lòng Long Bá Thiên cũng không khỏi thầm vui mừng, hắn tu luyện Hậu Thổ Thần Công, đã sắp tới đại thành, chỉ còn thiếu một bước nữa là thành công, lúc này hắn cần mấy vị đan dược và huyết nhục của còn Thực Thi Ngốc Ưng là có thể đại công cáo thành.