Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn

chương 47: 47: gây chuyện 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Với nàng, đám này không đáng để chơi đùa nhưng mà ít nhiều thì vẫn còn chút tác dụng nên nàng mới không giết.

Nếu mà giết hết tại đây thì không biết bao nhiêu rắc rồi sẽ chạy đến.

Hòa Chung được Vân Thiên Sâm đỡ dậy, cả cơ thể run rẩy chỉ thẳng mặt nàng: "Ngươi có...!Ngươi; có biết ta là ai không hả?!"

"Thì ngươi là đại thánh tử của Thiên Quang Tông nhưng liên quan gì đến bổn tiểu thư chứ.

Ta khuyên ngươi, tốt nhất đừng gây chuyện mà về nhà ngủ đi." Nguyên Ngọc bình thản nói.

Nguyên Ly và Mâu Thành Vũ ngồi một bên không khỏi cảm thấy bản lĩnh của nàng thật đúng là sắt thép.

Chưa từng thấy ai trong đời lại có gan để làm vậy.

Mà cũng phải công nhận mấy tên đệ tử kia cũng giỏi đấy, chịu được một roi mà không mất mạng là rất hay rồi.

Một roi đó đủ để giết một con yêu thủ tam giai đấy.

"Lên hết cho ta!" Vân Thiên Sâm tức giận ra lệnh.

Ngay sau đó, đệ tử của Tần gia, Vân gia và Thiên Quang Tông cùng nhau xông lên đánh với nàng.

Từ xa, mọi người thấy cảnh này liền xông lên giúp nàng.

Ba Ngải Tư rút Nguyên Thủy Tinh Kiểm, bổ xuống một đường khiến mặt đất rung chuyển như sắp nứt ra.

Từng hồi địa chấn rung động không ngừng, từ dưới đất những vong âm chiến sĩ trồi lên xông về phía bọn chúng.

Tống Mao Bàng thi triển Băng căn tạo ra một cái lồng bằng nhốt bọn chúng lại.

Rồi từ những cái lồng băng này những những ngọn lửa màu xanh đốt cháy da thịt, khiến bọn chúng đau đớn kêu gào.

Mâu Thành Vũ tạo ra một đám sâu to bằng bàn tay, miệng lúc nào cũng chảy ra chất độc bao vây lấy tất cả.

Lũ sâu này được chính hắn dùng Huyết căn và Trùng căn tạo ra, xung quanh có rất nhiều máu nên là sẽ không thể giết chết bằng cách thông thường được.

Nguyên Ngọc và Nguyên Ly hợp tác với nhau, dùng Độc căn và Sương căn dung hợp, tạo thành một mảng sương mù chứa độc không thể nào phát hiện.

Độc này thấm qua da thịt tạo thành những mảng lở loét lớn, có kẻ còn bị nổi mụng nước to bằng quả cam, máu chảy không ngừng cung cấp máu cho những con sâu của Mâu Thành Vũ.

Lúc này cả khách điếm không khác gì một bình địa, may mắn là quanh đây không có nhiều người, đều đã di tản hết rồi nên cũng không sợ làm hại người vô tội.

Từng chiêu mà tất cả xuất ra đều như muốn lấy mạng vậy nhưng Tống Mao Bàng dùng Phúc căn kéo dài sinh mạng của đám khiến chúng sống không bằng chết.

Tân Bách, Vân Thiên Sâm và Hòa Chung thấy cảnh này mọi dũng khí ngay lập tức biến mất.

Nãy giờ bọn chúng như nhìn thấy quỷ, không ngừng la hét cầu cứu nhưng do hít phải sương độc và bị mấy cái lồng băng nhốt lại, chịu đựng ngọn lửa thiêu cháy da thịt như bị ném xuống mười tám tầng địa ngục nên không còn sức.

Thứ mà bọn chúng muốn ngay lúc này là được chết thật nhanh nhưng do Phúc căn mà Tống Mao Bàng thi triển giúp kéo dài sinh mạng khiến cả ba sống không bằng chết cứ như vậy suốt cả một canh giờ.

Giải quyết xong, khắp phòng đều toàn là mùi máu tanh khiến tất cả không khỏi nhíu mày khó chịu.

Hoằng Yến ở trong kết giới kiên cố do Ba Ngải Tư dựng lên, cơ thể không ngừng run rẩy khi thấy cảnh tượng hồi nãy.

Nàng cảm giác bản thân được chứng kiến cảnh hung thần sát phạt, điên loạn chém giết người khác.

Tống Mao Bàng đi đến chỗ nàng nhưng vì quá sợ hãi, Hoằng Yến liên tục cự tuyệt không muốn hắn đụng vào người mình.

Sợ, sợ bản thân sẽ giống đám người kia, bị tra tấn về thể xác lẫn tinh thần, sống không bằng chết.

Trong đầu nàng tràn đầy hình ảnh chém giết ấy nên bắt đầu sinh ra ảo giác.

"Đừng...!Đừng lại gần đây! Không! Xin đừng giết ta! Ta sẽ cho ngài tất cả những gì ta có! Xin....!Xin đừng....!Hức...!Xin đừng giết ta mà!" Tay chân Hoằng Yến loạng choạng trong không trung, xua đuổi Tống Mao Bàng.

Cảm thấy không ổn, Nguyên Ly dùng Mộng căn đưa nàng vào giấc ngủ rồi bảo Mâu Thành Vũ mang nàng ra ngoài, lần này đành phải đến Tụ Hiền Thi Văn Các trú tạm.

Tình hình hiện tại e là sẽ bị ba thế lực lớn truy sát, đến lúc đó không biết chuyện gì sẽ ập đến đây.

_ _ _ _ _

Tụ Hiền Thi Văn Các, Thái Diên Sơn.

Mâu Thành Vũ bế Hoằng Yến trong tay, đi theo con đường mà Vệ Quân dẫn đến nơi ở của thánh nữ Nạp Lan Diễm Y.

Ba Ngải Tư quan sát xung quanh, cảm thấy nơi này địa hình hiểm trở nên chắc chắn sẽ tránh được không ít tai mắt.

Điều quan trọng là tiếp theo sóng gió sẽ nổi lên, lúc đó chính là một trận quyết chiến giữa các môn phái với nhau.

"Đúng là mệt thật, đại ca, tiếp theo làm gì? Đệ không nghĩ là đám người đó sẽ tha cho chúng ta đâu." Tống Mao Bàng lau vết máu trên mặt, hỏi.

"Không biết, đến đâu hay đến đó.

Hiện tại Thiên Quang Tông mất đi một thánh tử thì các thánh tử khác sẽ bắt đầu tranh đấu quyền lực gay gắt hơn.

Đến lúc đó cái Thiên Quang Tông xấu số đã bị chia năm xẻ bảy rồi." Ba Ngải Tư đáp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio