Thiên Đường Của Dã Thú

chương 31

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Tiếu Tử Kỳ

Beta: Vy Vy + Vũ ca

.

Nắm tay Niếp Kỳ trở về phòng, Âm Tường đem cả người cậu kéo lên giường “Tiểu Kỳ, ngủ tiếp thôi.”

“Không cần đâu.Tường, em đã ngủ chán rồi, không thể ngủ tiếp được nữa.” Niếp Kỳ nhìn người yêu đang quan tâm đến mình.

“Kỳ, em thật sự không muốn ngủ tiếp sao?” Trong ánh mắt của Âm Tường tràn ngập nguy hiểm, chỉ là Niếp Kỳ đang cúi thấp đầu nên căn bản là không thấy được, chỉ trả lời “Uhm, Tường à, người ta không cần ngủ tiếp đâu.”

“Đành nghe lời em vậy.” Còn chưa kịp cao hứng, Niếp Kỳ đã bị ôm nhấc khỏi mặt đất, cậu sợ tới mức chỉ có thể vội vã bắt lấy cánh tay của Âm Tường để không bị ngã.

Âm Tường ôn nhu đem cậu đặt lên giường, nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Niếp Kỳ mà nói

“ Tiểu Kỳ à, nếu chưa muốn ngủ, chúng ta bây giờ sẽ làm một số chuyện để Tiểu Kỳ buồn ngủ, có được không?”

Niếp Kỳ lúc này mới hiểu được ý tứ của người yêu, nhìn ánh mắt tràn ngập dục vọng của Âm Tường, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trên giường mặc cho Âm Tường muốn làm gì thì làm.

Thấy người yêu hoàn toàn phối hợp, khiến cho dục vọng trong lòng Âm Tường lại càng dâng lên cao, nhanh chóng cởi bỏ quần áo của bản thân mình, trần trụi đi tới phía trên người Niếp Kỳ.

Khung xương hoàn mỹ kia cùng cơ thể đã trải qua luyện tập, khiến cho Niếp Kỳ nhìn mà phải nuốt nước miếng. Tuy rằng không phải lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của Âm Tường, nhưng đây là lần đầu dưới ánh nắng mặt trời chói chang nhìn thấy thân thể màu đồng tỏa sáng, thật sự là quá kích thích mà.

Nhìn Niếp Kỳ bị cơ thể của mình hấp dẫn, Âm Tường trên môi lộ ra tiếu ý. Hai tay nhanh chóng chạy loạn trên người Niếp Kỳ.

Niếp Kỳ hoàn toàn chìm đắm trong những cái vuốt ve của đôi bàn tay to lớn kia, thoải mái đến mức hơi thở có chút dồn dập

“Ân, Tường…thoải mái … thật thoải mái … đừng nắm …. ” Thân thể vặn vẹo cho thấy cậu đang vô cùng thoải mái.

“Tiểu Kỳ….thả lỏng, anh sẽ cho em thấy còn thoải mái hơn nữa.” Bàn tay đi tới chỗ phân thân nhỏ nhắn, dùng sức trượt lên xuống, thỉnh thoảng lại thêm chút lực đạo cầm chặt lấy.

“A…Tường…đừng…dùng sức … ngứa … quá … muốn … mau buông ra …” Phân thân bị hai tay ma sát mà dựng thẳng đứng lên, kích thích mãnh liệt khiến Niếp Kỳ muốn được xuất ra, liều mạng vặn vẹo tới cùng.

Niếp Kỳ vặn vẹo thân thể cũng khiến cho phân thân đáng yêu thỉnh thoảng lại ma sát với dục vọng của Âm Tường, khiến cho Âm Tường hít vào một ngụm khí lạnh.

“Kỳ… anh vào … chúng ta cùng nhau động…có được không?” Âm Tường thở dốc nói ra ái ngữ, lấy tay đặt lên thắt lưng của người yêu, dùng sức một cái tiến nhập vào trong thiên đường ấm áp kia.

“A … hảo trướng … ân …” Chật vật vì tiến nhập nhanh chóng mà thoải mái, Niếp Kỳ ôm chặt Âm Tường, khẽ nhắm mắt hùa theo nhịp điệu trên người.

Người yêu chủ động khiến cho dục vọng của Âm Tường lại muốn chiếm thêm nhiều khoái cảm hơn nữa, mỗi lần va chạm đều tăng tốc độ, thỏa mãn nghe thanh âm nức nở vì bị dục vọng tra tấn của người yêu lúc được lúc không. Thêm mỗi lần va chạm đều hướng tới điểm mẫn cảm kia, khiến Niếp Kỳ phải lên tiếng cầu xin.

“Tường … xin anh …. không cần đâu ….. không cần … em muốn bắn…” Từ cúc huyệt truyền đến từng trận co rút khiến cho Âm Tường biết người yêu sắp đạt tới cao trào, anh nhanh chóng ma sát nơi đó một chút.

“A …Tường … tốt … như thế … đó … cứ như thế…” Trước mắt thấy một đạo ánh sáng trắng chớp nhoáng, Niếp Kỳ ưỡn lưng về phía trước mà bắn ra ngoài.

Phân thân bị kẹp chặt trong huyệt động, đột nhiên bị kích thích, không nhịn được mà bắn ra, Âm Tường ôm chặt lấy người yêu ở dưới thân đem toàn bộ ái dịch tưới vào trong thiên đường ấm áp kia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio