Thiên Giới Hoàng Hậu

chương 86-3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh mắt của Mộ Dung Lưu Tôn hiện lên mũi nhọn khiếp người, đạm nhiên lạnh lùng nhìn Tây Môn Tân Nguyệt đang quỳ bên dưới, lúc này đây cuối cùng hắn cũng nhìn rõ Tây Môn Tân Nguyệt là hình dạng gì, giở tay nhấc chân đều mang dáng vẻ dịu dàng như nước, quanh thân khí phái, cũng thật không hổ danh là ái nữ của Tây Môn tướng quân.

“Tây Môn Tân Nguyệt, có chuyện gì muốn gặp trẫm?”

Mộ Dung Lưu Tôn cũng không có bởi vì Tây Môn Tân Nguyệt lời nói dịu dàng bộ dáng xinh đẹp, mà có chút thương tiếc nào, hắn không phải là dạng hoàng đế trông mặt mà bắt hình dong, ngay cả khi lần đầu gặp gỡ hoàng hậu, hắn cũng không có bất luận tâm tình gì, phải trải qua chung đụng rất lâu, mới bị ánh sáng trên người nàng hấp dẫn, từ đáy lòng hắn sinh ra sự yêu thích, nếu như hắn là một hoàng đế trông mặt mà bắt hình dong, thì quý phi nương nương kia sao lại một mình ở khuê phòng nữa năm, hơn nữa hậu cung cũng không có phi tử dư thừa, tất cả tinh lực hắn đều dùng ở việc an định thiên hạ.

Tây Môn Tân Nguyệt nghe thanh âm lãnh khốc vô tình của hoàng thượng, đáy lòng khó tránh khỏi thất vọng, nhưng mà thất vọng càng nhiều, thì lại càng thêm yêu quý người nam nhân này, ở trong cảm nhận của nàng, đây mới là nam nhi tốt chân chính, không phải loại, nhìn người bằng dáng vẻ bên ngoài, xem ra hoàng thượng về điểm này, nàng đã không có nhìn nhầm.

“Bẩm hoàng thượng, xin bỏ qua cho sự đường đột của Tân Nguyệt, hôm nay Tân Nguyệt bởi vì thân thể không khỏe, liền đến ngự y quán lấy thuốc, thì nhìn thấy cung nữ Phượng Loan cung cũng lấy thuốc ở đó, Tân Nguyệt mới hỏi qua người của Ngự Y quán, biết được hoàng hậu nương nương bị bệnh, vì thế Tân Nguyệt cả gan, đặc biệt dâng lên một đan dược, viên thuốc này tên Cửu Cung Đan, là do quỷ y Vô Tình bào chế, nghe nói có bệnh chữa bệnh, không bệnh thì cường thân kiện thể, quan trọng nhất viên thuốc này là thứ mà người trong giang hồ nằm mơ cũng đều muốn lấy được, để gia tăng nội lực.”

Thanh âm của Tây Môn Tân Nguyệt chậm rãi như nước vang lên, Mộ Dung Lưu Tôn đang ngồi trên cao cũng thấy có chút hứng thú, tuy rằng hắn không phải người trong giang hồ, thế nhưng danh tiếng của quỷ y Vô Tình hắn cũng biết, nghe nói người này võ công bí hiểm, thái độ làm người càng cổ quái vô tình, tâm tình tốt thì sẽ cứu người, tâm tình tệ thì chỉ biết giết người, mà không cứu người, y thuật được tôn xưng là thiên hạ đệ nhất, chỉ cần hắn muốn cứu, sẽ không có người cứu không sống, nếu như Cửu Cung Đan, thật sự do Vô Tình bào chế, nói không chừng có thể khôi phục nội lực của Thanh Dao.

“Tốt, viên thuốc này hiện ở nơi nào?”

Tiếng nói của Mộ Dung Lưu Tôn lộ ra hi vọng nhè nhẹ, vẻ lạnh lùng đã giảm đi rất nhiều, Tây Môn Tân Nguyệt nhìn hoàng thượng ngồi ở trên Long ỷ, bởi vì một nữ nhân khác, mà sắc mặt lại phát ra tia sáng rực rỡ, trong lòng không khỏi sinh ra mùi vị chua chát, thế nhưng hoàng đế có thể sủng hạnh một nữ nhân bao lâu, nàng sẽ chống mắt mà xem.

“Liên Yên, ” Tây Môn Tân Nguyệt hướng tỳ nữ ở phía sau kêu lên một tiếng, Liên Yên có một chút không vui, nhưng ở trước mặt hoàng thượng cũng không dám kháng nghị, cẩn thận lấy ra viên thuốc, Cửu Cung Đan là vật lão gia cho tiểu thư dùng, để tăng nội lực, lão gia thật vất vả mới có được một viên, tiểu thư lại đem đưa cho nữ nhân kia.

“Tiểu thư, đây.”

Tây Môn Tân Nguyệt cầm lấy rồi dâng lên, A Cửu rất nhanh tiến qua nhận lấy, đi tới chỗ cao đưa cho hoàng thượng.

Một cái hộp tinh xảo, trên nắp hộp có khảm nạm bảo thạch, chỉ liếc qua một cái liền biết được Cửu Cung đan này cực kỳ trân quý, ngay cả hộp đựng cũng nạm bảo thạch có giá trị xa xỉ, huống chi là đan dược bên trong, hơn nữa quỷ y Vô Tình, cho tới bây giờ cũng không có ai gặp qua hắn, chớ nói chi là được hắn cho một viên đan dược, hắn cả đời ở tại Vô Tình cốc, mà cốc kia bốn phía là ao đầm, còn có hoa đào trận pháp, cho dù là thế ngoại cao thủ cũng không có khả năng đi vào, chỉ có hiểu được huyền môn trận pháp mới vào được, hơn nữa dù cho có vào được thì cũng là có đi vào mà không có đi ra.

Nghĩ như thế, nên Mộ Dung Lưu Tôn đối với đan dược này liền hoài nghi, Tây Môn Tân Nguyệt làm thế nào mà có đan dược của quỷ y Vô Tình.

“Tây Môn Tân Nguyệt, Cửu Cung đan này từ nơi nào mà có được?”

“Bẩm hoàng thượng, đây là vật của gia phụ, gia phụ qua một năm lại già thêm một tuổi, vì từng có một lần giúp đở quỷ y Vô Tình, nên hắn lấy Cửu Cung đan tặng cho gia phụ.”

Tây Môn Tân Nguyệt dịu dàng mở miệng, đối với nghi vấn của hoàng thượng, nàng đã dự liệu từ đầu, lúc phụ thân đem Cửu Cung đan đưa cho nàng, nàng cũng từng hoài nghi viên thuốc này là giả, nhưng về sau hỏi qua một bằng hữu tốt của phụ thân, mới biết viên thuốc này thực sự là do Vô Tình đích thân ban tặng, đối với việc gia tăng nội lực trong người giúp ích rất nhiều, bởi vậy phụ thân mới đưa cho nàng, vì nàng là người học võ, tự nhiên sẽ xem viên thuốc này như bảo bối, chỉ là hoàng hậu bệnh nặng lần này, nếu nàng dâng lên viên thuốc thì sẽ khiến cho hoàng thượng coi trọng nàng, vứt đi hài tử để bắt được con sói lớn, đạo lý này, nàng vẫn hiểu, tuy rằng có đau lòng, nhưng vẫn là nghĩa vô phản cố đem ra.

“Tốt ” Mộ Dung Lưu Tôn từ trên chỗ ngồi bước xuống, băng sơn trên mi tâm tán đi không ít, đôi mài hẹp dài nhảy lên, đôi mắt phượng xinh đẹp toát ra hai đám lửa nhỏ, tùy ý cuồng vọng mở miệng: “Bãi giá Phượng Loan cung.”

“Dạ, hoàng thượng.”

A Cửu lĩnh mệnh, nhìn hoàng thượng tâm tình tốt lên, tâm tình của hắn cũng không có lý do mà phấn khởi theo, nhìn Tây Môn Tân Nguyệt đang còn trên đại điện, mâu quang càng phát ra nhu hòa, Tây Môn Tân Nguyệt này thật không đơn giản a, biết điển cố vứt mận đổi đào, đúng là một nhân vật lợi hại.

“Đứng lên đi, ” Mộ Dung Lưu Tôn khi đi qua người Tây Môn Tân Nguyệt, chậm rãi mở miệng, lời nói như băng sơn lãnh khốc vô tình lúc trước, lúc này giống như đang bị tan chảy, đôi mắt đen của Tây Môn Tân Nguyệt lóe lên một cái, tiếng nói càng phát ra uyển chuyển hàm xúc: “Tạ ơn hoàng thượng, Tân Nguyệt có một chuyện thỉnh cầu.”

Mộ Dung Lưu Tôn ánh mắt nhấp nháy một chút, hơi lạnh lùng, bất quá vẫn hắn chưa phát tác, nữ nhân này thật hiện thực, vừa mới đưa đồ tới, bây giờ đang muốn ban thưởng sao? Vẫn là Dao nhi tốt nhất, nàng chưa bao giờ đòi hỏi hắn cái gì cả.

“Nói.”

“Tân Nguyệt nguyện ý theo hoàng thượng đi đến Phượng Loan cung, vì hoàng hậu nương nương thử đan dược.”

Lời vừa nói ra, Mộ Dung Lưu Tôn một lần nữa lại dùng hai mắt nhìn Tây Môn Tân Nguyệt, nàng này không chỉ lớn lên bất phàm, ngay cả tâm tư cũng trí tuệ thông minh, biết hắn hoài nghi viên thuốc này là giả, nên tự nguyện thử đan dược, hắn gật đầu đi qua: “Được.”

Mộ Dung Lưu Tôn bước ra ngoài trước, A Cửu theo sau, Tây Môn Tân Nguyệt không nhanh không chậm đứng lên, đi phía sau bọn họ để ra ngoài.

Ngoài cửa Lưu Ly cung, đã có nhuyễn kiệu chờ sẳn, hoàng thượng lên nhuyễn kiệu, phân phó cho A Cửu chuyện hiếm thấy: ” Chuẩn bị một nhuyễn kiệu khác cho Tây Môn Tân Nguyệt.”

“Dạ, hoàng thượng, ” A Cửu lĩnh mệnh, lập tức phất tay ý bảo tiểu thái giám nhanh chóng chuẩn bị cho Tân Nguyệt cô nương nhuyễn kiệu, đợi đến khi Tây Môn Tân Nguyệt lên kiệu, đoàn người mới từ từ đi đến Phượng Loan cung.

Phượng Loan cung, hoàng hậu đang ở trên đại điện cùng công chúa Mộ Dung Tinh Trúc nói chuyện, còn có nha đầu Mạc Sầu và Mai Tâm, cả thiếp thân thị nữ Lam Y của công chúa nữa, mọi người bao quanh lại làm thành một vòng tròn, đùa chơi với tiểu hồ ly Mao Tuyết Cầu, thỉnh thoảng có tiếng cười bay ra ngoài, cả tòa điện đều ấm áp, xa xa còn có mấy người thái giám cùng cung nữ. Trên mặt tất cả đều mang ý cười nhìn vào bên trong.

Đúng lúc này, thanh âm lanh lảnh của thái giám vang lên: “Hoàng thượng giá lâm.”

Mấy người cung nữ ở trên cao nhanh chóng chạy xuống dưới, ngoại trừ hoàng hậu nương nương cùng Tinh Trúc công chúa thân hình chưa động, thì những nữ nhân còn lại đều cẩn thận quỳ trên mặt đất, cùng hô lên: “Tham kiến hoàng thượng.”

Thân ảnh cao to màu vàng đã nhanh chóng tiến vào, đi theo phía sau là A Cửu cùng Tây Môn Tân Nguyệt, hoàng thượng tâm tình tựa hồ rất tốt, thanh âm nồng thấp như rượu.

“Bình thân.”

“Tạ ơn hoàng thượng, ” mọi người trên đại điện đều đứng lên, Mạc Sầu cùng Mai Tâm liếc mắt một cái liền nhìn thấy ở giữa đại điện có thêm một nữ nhân là Tây Môn Tân Nguyệt, nàng ta khẽ cúi thân thể, dịu dàng như nước mở miệng: “Tân Nguyệt tham kiến hoàng hậu nương nương.”

Mộc Thanh Dao sắc mặt tối sầm lại, khóe môi xả ra nụ cười, Tây Môn Tân Nguyệt rốt cuộc cũng ra tay rồi sao? Nữ nhân này xem ra không đạt mục đích tuyệt đối không bỏ qua.

“Hãy bình thân.”

“Tạ nương nương, ” Tây Môn Tân Nguyệt dẫn tỳ nữ đứng dậy, lui qua một bên, trên đại điện, vài đôi mắt phẫn nộ trừng trừng nhìn nàng, Tây Môn Tân Nguyệt sao lại không biết, nơi này chính là địa bàn của hoàng hậu, nàng mạo muội xông tới, đương nhiên sẽ bị người ta ghét, bất quá chuyện này đã được hoàng thượng đồng ý, Tây Môn Tân Nguyệt từ đầu tới đuôi đều biểu hiện vẻ ôn nhu thanh tao lịch sự, cười tươi như hoa xuân.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio