Thiên Giới Hoàng Hậu

chương 67-4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mạc Sầu vừa mở miệng, đã có thái giám Phượng Loan cung thắp lên đèn lồng, ở phía trước dẫn đường, Mộc Thanh Dao gật đầu, phía sau A Cửu cẩn thận mở miệng: “Cung tiễn hoàng hậu nương nương.”

Mộc Thanh Dao khom lưng bước lên nhuyễn kiệu, đoàn người theo con đường đá vụn u kính, lướt qua ngự hoa viên, hướng Phượng Loan cung mà đi.

Bóng đêm đã không còn sớm, Mộc Thanh Dao hơi mệt một chút, ngồi ở bên trong nhuyễn kiệu, loạng chọn lại cảm thấy có chút ít khốn khổ, mí mắt cứ cùng nhau dính lại, mắt thấy sẽ nhanh chóng ngủ gục, cũng may đã tới Phượng Loan cung, Mai Tâm vén rèm kiệu lên, Mạc Sầu vươn tay ra dìu nàng: “Nương nương, có phải mệt nhọc hay không, tiến vào nghỉ ngơi đi.”

“Ừ ” Mộc Thanh Dao hữu khí vô lực lên tiếng, xuống nhuyễn kiệu.

Trước cửa cung, trên sân đá xanh, đứng thẳng một hàng thái giám và cung nữ, cùng nhau chờ, mỗi người đều nghiên người tựa ở trên trụ lang can tựa hồ có chút mệt nhọc, Mạc Sầu ho nhẹ một tiếng, bọn cung nữ cùng thái giám lại càng hoảng sợ, ngẩng đầu lên thấy hoàng hậu nương nương đã trở về, sợ đến mức ùm ùm tất cả đều quỳ xuống.

“Tiểu nhân ( nô tỳ) đáng chết, xin hoàng hậu nương nương giáng tội.”

Mộc Thanh Dao nhìn hình dáng run như cầy sấy của bọn họ, thở dài, những kẻ này trên người nô tính quá nặng, cũng không phải việc to tác gì, sợ thành hình dáng như thế làm chi, huống gì bây giờ đã là giờ tý, là người đều phải ngủ a, phất phất tay: “Đứng lên đi, lưu lại người gác đêm, những người khác đều đi nghỉ ngơi đi.”

“Tạ ơn hoàng hậu nương nương.”

Mọi người thở dài một hơi, chậm rãi đứng dậy, đợi được hoàng hậu nương nương đi vào, mới ngẩng đầu lên, cùng nhau nhìn kia mảnh khảnh bóng lưng vừa biến mất, buổi tối hôm nay chuyện đã xảy ra trên đại điện, bọn họ cũng đã biết, nương nương thực sự thật là lợi hại, nghe nói thoáng cái đã đem lục nước sứ thần làm cho kinh hãi, người lợi hại giống nàng như thế, hẳn là rất nghiêm khắc, thế nhưng nói thật ra cũng rất ôn hòa, tuy rằng đạm mạc, nhưng không tùy tiện xử phạt hạ nhân, đều này không giống như các phi tần trước đây…

Thanh Dao vừa đi vào đại điện, liền nghe được cung nữ bẩm báo: “Hoàng hậu nương nương, có người tặng đồ vào cung.”

“Vật gì vậy?” Mộc Thanh Dao đứng ở đại điện, một bên ngáp, một bên nhìn về phía cung nữ đang nói chuyện, mày thanh mắt đẹp lớn lên rất ngọt ngào xinh đẹp, lời nói cùng thái độ rất thành khẩn, trước đã có ba phần ấn tượng tốt, thái độ tự nhiên cũng hòa hoãn một ít.

“Là thừa tướng đại nhân cho người ta đưa tới đây.”

Cung nữ kia đang xách một cái rổ đan tinh xảo, nằm lẳng lặng bên trong đúng là Mao Tuyết Cầu, tiểu hồ ly mà Tố di đưa cho nàng, Thanh Dao không khỏi cao hứng lên, Mạc Sầu lập tức đi tới ôm lấy Mao Tuyết Cầu, đưa tới trên tay Mộc Thanh Dao, tiểu gia hỏa kia vốn có đang ngủ, thấy có người ôm mình, đột nhiên mở mắt, cặp mắt đen thật đẹp kia vừa tiếp xúc với Mộc Thanh Dao, liền xèo xèo kêu lên, giống như thật vui vẻ, không ngừng hướng trong ngực của nàng cọ, Mộc Thanh Dao vươn tay sờ mũi nó.

“Mao Tuyết Cầu, có phải nhớ ta hay không?”

Người luôn luôn đạm mạc, lúc này mềm dẻo không gì sánh được, nói chuyện rất dịu dàng, cung nữ kia nhìn đến ngây người, một lúc lâu cũng không lên tiếng, chính là tiểu hồ ly này, căn bản không cho người đụng vào, chỉ muốn nằm trong rổ, lúc đầu mấy người các nàng nhìn nó đáng yêu, muốn ôm nó, ai ngờ nó lập tức bộc lộ bộ mặt hung ác, tàn nhẫn nhìn chằm chằm các nàng, ai nếu người nào đưa tay đến, nhất định bị cắn, vì thế mọi người chỉ có thể nhìn không dám đụng, không nghĩ tới vừa đến trong tay hoàng hậu nương nương, đã nhu thuận mà còn quá dịu ngoan.

Mộc Thanh Dao đùa xong Mao Tuyết Cầu, ngẩng đầu thấy cung nữ còn đứng thẳng, nhàn nhạt mở miệng hỏi.

“Ngươi tên là gì?”

“Nô tỳ khêu Y Vân, ” Y Vân có chút vừa mừng vừa lo, đang định đứng lên, nàng chỉ là một tiểu cung nữ nho nhỏ trong Phượng Loan cung, khuya hôm nay vốn không phải là nàng đưa tiểu hồ ly vào, chỉ vì tất cả mọi người không ai dám tới gần tiểu hồ ly này, cho nên mới đem việc này đẩy xuống đầu nàng, không nghĩ tới hoàng hậu nương nương lại chú ý tới nàng.

“Y Vân, ừ, tên không tệ, sau này ở Phượng Loan cung hầu hạ đi.”

Mộc Thanh Dao thuận miệng lên tiếng, Y Vân ở Phượng Loan cung thân phận lập tức liền thay đổi.

“Tạ ơn hoàng hậu nương nương, tạ ơn hoàng hậu nương nương, ” Y Vân kích động mở miệng, không nghĩ tới nương nương lại cho nàng loại đãi ngộ này, hơn nữa thái độ làm người của hoàng hậu rất tốt, cũng không giống như lời đồn lúc trước nghe được, nói nàng rất háo sắc, còn có rất lạnh nhạt và vân vân, bất quá bây giờ xem ra cũng rất tốt, mặc dù lời nói lạnh nhạt, nhưng tâm địa cũng không xấu, lúc nãy bọn họ ở ngoài cửa điện ngủ gà ngủ gật, nương nương cũng không làm khó các nàng, nếu như là phi tần khác, chỉ sợ trách phạt không ít, bởi vậy nàng cho rằng, hoàng hậu là một chủ tử tương đối tốt.

“Được rồi, đi xuống đi.”

“Dạ ” Y Vân lên tiếng trả lời rồi lui ra ngoài.

Đợi đến khi nàng thối lui đến ngoài cửa đại điện, Mộc Thanh Dao ôm gọn thân thể trắng như tuyết của Mao Tuyết Cầu hướng tẩm cung đi vào, phía sau Mạc Sầu nhẹ giọng mở miệng hỏi: “Nương nương, Y Vân kia có thể dùng sao?”

“Có phải là người của thái hậu nương nương hay không?” Mai Tâm hoài nghi nghĩ, hiện tại Mai Tâm không thể so với trước, tâm tư trưởng thành hơn rất nhiều, nhìn sự tình cũng rất toàn diện, nàng đã cảm nhận được thái hậu giống như tất cả đều nhằm vào chủ tử, tựa như khuya hôm nay vậy, cho nên bọn họ nhất định phải cẩn thận mới được.

“Ta xem không phải, ánh mắt của nàng rất trong sáng, hơn nữa hết sức cẩn thận, phải biết rằng nếu như nàng là người thái hậu, sức mạnh tương đối nhiều, cũng sẽ không cẩn thận như vậy.”

Mộc Thanh Dao lành lạnh mở miệng, chủ tớ ba người đã vào tẩm cung, ngoài cửa cung có cung nữ canh chừng.

Dạ minh thù cháy sáng chiếu lên tẩm cung giống như ban ngày, Mộc Thanh Dao lại ngáp một cái, nàng mệt mỏi thật sự, vẫn là sớm một chút nghỉ ngơi đi, có việc gì ngày mai rồi hãy nói, đêm đã khuya.

“Mao Tuyết Cầu, ngoan ngoãn nằm ở trên giường, tỷ tỷ đi tắm, sau đó chúng ta cùng nhau ngủ.”

Mao tuyết cầu bản tính thông minh, rất hiểu tiếng người, từ trong lòng Mộc Thanh Dao nhảy ra, rơi xuống trên giường lớn, nhắm mắt lại hưởng thụ, vẻ mặt thỏa mãn, chọc được ba nữ nhân trong tẩm cung nở nụ cười.

“Tên này, thật đúng là biết hưởng thụ đây!”

Mộc Thanh Dao thanh âm vừa dứt, liền nghe được ngoài cửa tẩm cung có thanh âm cung nữ: “Nương nương, có người đưa thư qua đây.”

Thư? Đã hơn nửa đêm mà còn có người đưa thư qua đây, trực giác cho Mộc Thanh Dao biết không có chuyện gì tốt, bất quá nàng cũng không phải là người sợ phiền phức, nếu đã đưa tới, nào có đạo lý không xem đâu, phất tay phân phó Mai Tâm: “Đem thư đưa tới, nhìn xem một chút là ai đưa đến?”

Mộc Thanh Dao đôi mài thanh tú nhăn lại, sắc mặt lạnh nhạt u ám, Mai Tâm lập tức đi ra ngoài, rất nhanh liền đem thư cầm đến, chỉ là một quy định nhỏ mà thôi, bởi vì trong cung không cho phép thái giám cùng cung nữ biết chữ, nên không cần phải lo lắng nội dung trong thư bị tiết lộ.

Trên tờ giấy viết, muốn biết Huyền đế vì sao lập ngươi làm hậu? Lập tức tới Bích Vân đình gặp mặt, Trưởng Tôn Trúc viết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio