Thiên Hạ Vô Song

chương 240: thích khách liều chết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thành chủ đại nhân có ân với hắn, hắn đương nhiên muốn báo ân. Giết chết Mạnh Hàn chính là phương thức báo ấn của Austin Đại Kiếm Sư.

Austin không biết trong lâu đài của Mạnh Hàn vì sao có sương mù thế này, nhưng mà sương mù dày đặc không có ảnh hưởng tới hành động của hắn. Hắn có thể nghe được âm thanh của người đi lại cách hắn xa xa, nhưng tạm thời mà nói hắn cũng không muốn kinh động bọn họ. Austin nhìn không thấy đối phương thì đối phương cũng nhất định không nhìn thấy Austin, chuyện này với song phương đều là phiền toái, lại cũng là ưu thế. Austin hiện tại hy vọng nhất chính là mình có thể nhanh chóng gặp được Mạnh Hàn, sau đó giết hắn và bỏ chạy mất dạng. Trận sương mù này làm kế hoạch thoát thân của hắn càng thêm nắm chắc.

- Ăn cơm, đến tây sảnh ăn cơm!

Đột nhiên một âm thanh xuyên phá sương mù quát lên khắp tòa thành. Sau đó Austin chợt nghe được âm thanh của mọi người tập trung vào một hướng.

Nghe được thanh âm này ngoài miệng Austin hiện ra nụ cười lạnh. Quý tộc ở nông thôn đúng là quý tộc ở nông thôn, trong lâu đài cũng không có chút lễ nghi gì cả, ăn cơm còn hô loạn như vậy thực không ra thể thống gì. Như vậy cũng tốt, dù sao những lão gia quý tộc ăn cơm thì không muốn ăn với nhiều người, nếu không nhiều người thì vừa vặn ra tay.

Làm cho Austin không ngờ rằng là, tòa lâu đài này không ngờ còn có khoản đất trống lớn như vậy, sau đó là một đám tiểu viện nối với nhau, muốn tìm người nào nhất thời nữa khắc có thể tìm được sao?

Trong lúc đó Austin cũng ý thức được mắc lừa. Bởi vì nơi này không có người nào cả thì làm sao có người ăn cơm? Lại cẩn thận nghe qua thì phát hiện chung quanh im ắng, một người cũng không có. Hiển nhiên vừa rồi chính là một tiếng cảnh báo, bản thân mình đã bị phát hiện nên dùng chuyện này làm ám hiệu ước định từ trước, bảo toàn bộ người trong lâu đài rời khỏi nơi này.

Austin không nghĩ ra đối phương làm sao phát hiện mình trong sương mù dày đặc thế này, nhưng mà hắn không có cảm giác mình ở trong sương mù lại có người nhìn thấy, cẩn thận rút kiếm ra, từng chút từng chút nép qua biên giới. Lần này mà thất bại thì đối phương sẽ cảnh giác, chỉ có thể ẩn núp chờ đợi sương mù dày đặc tán đi mới có cơ hội.

Dùng cảnh giới của Austin thì cho dù không nhìn thấy cảnh vật gì nhưng mà động tĩnh trong phạm vi mười bước vẫn nghe rõ ràng, rất nhanh hắn đã nghe được tiếng bước chân mơ hồ truyền tới.

- Không xong!

Mạnh Hàn nhìn rõ sương mù này, gia hỏa tên Austin kia quả nhiên lợi hại, cự ly cách xa như thế còn nghe được bước chân của Kiều cùng Chu. Thời điểm này Mạnh Hàn muốn gọi hai nữ cũng không được, trong lúc nguy cấp Mạnh Hàn đoạt cường nỏ cua Gavin nhắm vào Austin ở xa xa.

- Gai đất!

Trong miệng trầm thấp một tiếng, sau đó Mạnh Hàn ngay sau đó bắn cường nỏ.

Quả nhiên Austin không hổ là Đại Kiếm Sư đỉnh phong, ở xa xa đã làm tốt nhất kích tất sát, trong giây lát cảm giác được dưới chân khác thường, hắn cảnh giác cao độ bất chấp nhiều như thế, vội vàng nhảy lên, trước mắt có tiếng gió truyền tới, trên mặt đất đột ngột xuất hiện gai đất bén nhọn, đâm xuyên qua cánh tay Austin, gai đất cũng xuyên thủng bao giáp ống chân của hắn.

Đột nhiên xuất hiện công kích không hiểu làm cho Austin bị dọa kêu to một tiếng, không đợi hắn tới kịp xem xét chuyện gì xảy ra thì một ý niệm hoảng sợ xuất hiện trong của hắn, dường như có thứ cực kỳ hung hiểm nào bay về phía hắn nhưng hắn không nghe được tiếng gió nào.

Trong lúc nguy cấp Austin đem đưa kiếm của mình lên đón đở, dưới chân dùng sức thân thể nhay chóng lui ra phía sau. Nhưng không ngờ gai đất đâm thủng bao ống chân còn móc vào quần áo, thân hình Austin hơi lảo đảo, thiếu chút nữa đã ngã xuống. Khá tốt hắn nhảy lùi lực lượng khá lớn, kéo rách quần áo trên người, thân thể của hắn mất đi cân đối bay về phía sau.

Đ-A-N-G...G! Kiếm trong tay kịch chấn, một cảm giác cực lớn từ kiếm trong tay Austin truyền tới, lực lượng khổng lồ trực tiếp kéo trường kiếm trong tay Austin nện vào bờ vai hắn. Ngay sau đó vai trái truyền ra cảm giác đau đớn, một mũi tên bắn vào vai Austin.

Lực đạo cực lớn làm cho thân thể Austin lui thêm ra sau vài bước nữa, lúc này mới triệt tiêu được lực lượng của mũi tên. Nhưng dù vậy mũi tên cũng xuyên qua xương của Austin. Thống khổ kịch liệt làm cho Austin kêu to lên. Nhưng lập tức Austin dùng kinh nghiệp sát phạt và ý chí của mình sinh sinh nhịn xuống. Thời điểm này kêu to lên không phải làm bia ngắm cho người ta sao?

Đánh chết Austin cũng không tin tưởng có người có thể phát động công kích tinh chuẩn vào hắn trong sương mù thế này. Hắn thà rằng tin tưởng đây là bẫy rập được thiết kế từ trước, hắn cho rằng mình đạp vào cái gì đó nên mới phát động công kích. Chỉ có cách giải thích này là hợp lý mà thôi. Austin hắn không nhìn thấy trong sương mù dày đặc này cũng không có nghĩa là người khác cũng nhìn thấy, cho dù là Kiếm Thánh hoặc là Kiếm Thần đều không được. Điểm này Austin có tự tin tuyệt đối.

Vừa mới đứng lại Austin còn chưa kịp thở dốc, càng chẳng quan tâm xem xét thương thế trên vai của mình, chân của hắn đau đớn. Lần này cho dù như thế nào cũng không thể tránh đi, chỉ có thể dùng ức nghiêng người một cái. Xùy, một gai đất đã đâm xuyên bàn chân của Austin, máu tươi đầm đìa.

Chuyện này làm Austin tỉnh ngộ lại, đây tuyệt đối là có người công kích từ xa, đây là ma pháp công kích! Sau khi hiểu được điểm này Austin cũng không dám dừng lại nữa, cố nén đau đơn từ bả vai và bàn chân nhanh chóng di động. Bởi như vậy trừ phi đối phương vận dụng ma pháp bao trùm của tòa thành này, nếu không với tốc độ di chuyển của hắn không có khả năng có ma pháp công kích được.

Trong lúc chạy vội Austin đã khống chế được cơ bắp của mình, máu trên vai ngừng chảy. Kiếm cầm qua tay trái, phải tay nắm chặt đầu mũi tên xuyên qua vai của mình, cắn răng một cái rút ra ngoài. Da thịt chung quanh miệng vết thương nhúc nhích một chút, máu tươi hơi chảy ra một ít liền ngừng lại. Sau đó nghĩ cũng không nghĩ dựa theo phương vị mình nhớ rõ run tay đem mũi tên nem trở về

Mạnh Hàn đang hối hận vì cái gì mũi tên của mình không làm thêm móc câu, đột nhiên nhìn thấy động tác của Austin thì vội vàng hô ba tiếng:

- Thuẫn, thuẫn, thuẫn!

Ba cái ma pháp thuẫn điệp gia xuất hiện trước mặt của Mạnh Hàn.

Rầm rầm rầm ba tiếng, mũi tên của dùng tốc độ không kém gì cường nỏ bay về phía Mạnh Hàn, liên tục đâm xuyên qua ba ma pháp thuẫn của Mạnh Hàn, cuối cùng đình chỉ lại dưới ma pháp thuẫn của Demi cùng Diana nhìn thấy Mạnh Hàn ra tay thì bổ khuyết vào.

Nhìn thấy mũi tên rơi xuống, trong đầu Mạnh Hàn nổ vang, nếu vừa rồi phản ứng chậm một chút thì kết cục của hắn bị xuyên thủng. Nhưng mà giờ khắc này không phải là lúc sợ hãi, dường như Austin đã nghe được động tĩnh bên cạnh, phi thân giết qua.

Hô, một cơn gió lượt qua đầu của hắn. Austin không cần suy nghĩ trực tiếp duỗi kiếm ngăn cản. Leng keng một tiếng vang thật lớn, một thanh kiếm đen sì rắn chắc nện vào thân kiếm của Austin. Austin súc thế đã lâu lập tức bị một kiếm này bị ngăn cản lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio