Thiên Hạ Vô Song

chương 431: lại giao dịch

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Mang theo thi thể của ma pháp sư Tinh Linh này. Ta nghĩ, nữ hoàng Tinh Linh bệ hạ nhất định sẽ có lời giải thích.

Nghĩ tới nghĩ lui, Mạnh Hàn cảm thấy chuyện này không thể nào là do nữ hoàng Tinh Linh sắp xếp, hoàn toàn không có lý do gì. Tuy nhiên nếu đã dính líu tới Tinh Linh Tộc, Mạnh Hàn cảm thấy vẫn để cho nữ hoàng Tinh Linh biết thì tốt hơn.

Khi đoàn người cả người đầy máu xuất hiện ở địa điểm ước định, nữ hoàng Tinh Linh dường như đã đợi một hồi lâu. Đối với chuyện đám người Mạnh Hàn đến muộn, nữ hoàng Tinh Linh có vẻ rất tức giận. Chí ít trên mặt nàng hiện rõ điều đó. Trong số những Tinh Linh ở đây, Mạnh Hàn chỉ biết nữ hoàng Tinh Linh. Hơn nữa nữ hoàng bệ hạ tự mình đến tiếp nhận số quyển sách mặt phẳng chiếu này. Có thể thấy nàng đặc biệt coi trọng số quyển sách mặt phẳng chiếu này.

- Xin lỗi, trên đường gặp phải một ít chuyện, nên mới trì hoãn.

Mạnh Hàn dường như không nhìn thấy sắc mặt của nữ hoàng Tinh Linh và những thị vệ Tinh Linh xung quanh. Hắn thoải mái đi tới phía đối diện nữ hoàng bệ hạ, sau đó vẫy vẫy tay về phía sau.

Bốn thân vệ nắm lấy tay chân của thi thể ma đạo sư Tinh Linh kia, đặt tới trước mặt Mạnh Hàn. Sau đó bọn họ nhanh chóng lui xuống. Hành động của bọn họ như vậy, khiến tất cả Tinh Linh đều đưa mắt tập trung vào thi thể của ma đạo sư Tinh Linh kia. Mạnh Hàn vẫn luôn chăm chú nhìn vẻ mặt của bọn họ. Hắn dường như cảm giác được nữ hoàng Tinh Linh đối diện không có gì thay đổi. Nhưng những thị vệ kia lại nhất thời biến sắc.

- Bệ hạ, có thể cho ta một lời giải thích hay không?

Mạnh Hàn cũng không khách khí, trực tiếp đối mặt với nữ hoàng Tinh Linh, hai mắt nhìn chằm chằm vào nữ hoàng bệ hạ hỏi:

- Tại sao một ma pháp sư Tinh Linh lại có mặt trong đội ngũ những người cướp Tinh Linh về làm nô lệ. Hơn nữa bọn họ còn biết ngày hôm nay ta sẽ đưa quyển sách mặt phẳng chiếu cho bệ hạ, bọn họ muốn cướp đoạt tất cả từ trên tay ta?

- Người cướp nô lệ?

Nữ hoàng Tinh Linh nghe được mấy chữ này, lông mi đột nhiên dựng đứng. Một khí thế lạnh như băng tuyết phát ra. Mạnh Hàn đứng mũi chịu sào, đúng lúc trực tiếp nghênh đón. Bỗng nhiên một uy áp xuất hiện khiến Mạnh Hàn thiếu chút nữa không có cách nào giữ được tư thế đứng thẳng. Tuy nhiên, trong nháy mắt tinh thần lực mạnh mẽ đã phát huy tác dụng, nhanh chóng giúp hắn đứng vững trước sự nổi giận của nữ hoàng.

- Đúng, người cướp nô lệ!

Mạnh Hàn mặt đối mặt mở miệng nói. Hắn rất sợ không kích động được nữ hoàng Tinh Linh, còn bỏ thêm một câu:

- Người của Tinh Linh Tộc cướp Tinh Linh làm nô lệ.

Giống như hiểu rõ mình nổi giận với Mạnh Hàn như vậy có chút không phải, hơn nữa bản thân nữ hoàng Tinh Linh hàm dưỡng vô cùng cao, không ngờ sau lời châm chọc của Mạnh Hàn, trong nháy mắt ngắn ngủi lửa giận đã lắng xuống.

- Ta nhớ được. Lần này ngươi lại đây, hẳn là vẫn mang theo một trăm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn!

Nữ hoàng bệ hạ nhìn Mạnh Hàn, giọng điệu đã khôi phục được sự bình tĩnh trước đó.

- Đương nhiên!

Mạnh Hàn vung tay lên, giữa lúc các Tinh Linh cho rằng hai người thành viên đội thân vệ sẽ nhấc cái rương lại đây, bọn họ lại phát hiện, phía bên Mạnh Hàn căn bản không có người nào để ý tới cái rương kia. Một loạt thành viên đội thân vệ lần lượt từng người tiến lên, lấy từ trong người ra một quyển sách mặt phẳng chiếu, cung kính đặt dưới mặt đất không xa chỗ của nữ hoàng bệ hạ. Từng người một tiến lên. Chờ tới thành viên cuối cùng của đội thân vệ thả xuống, vừa vặn một trăm cái, không cần người nào đếm lại nữa.

Thân là Pháp Thánh, hầu như không cần mở ra nghiệm chứng, chỉ là dựa vào chấn động ma pháp, nữ hoàng Tinh Linh đã có thể cảm giác được những quyển sách mặt phẳng chiếu trước mắt này là thật hay là giả. Không dự đoán được đám người Mạnh Hàn bọn họ lại dùng một biện pháp nguỵ trang như vậy, ngay cả nữ hoàng bệ hạ cũng cảm thấy có chút buồn cười.

- Một trăm cái.

Mạnh Hàn chỉ vào một đống quyển sách mặt phẳng chiếu trước mắt, sau đó lại kéo Khải Văn tiên sinh qua:

- Bệ hạ, ngài phải giúp Khải Văn tiên sinh hồi phục ma lực.

- Bảo hắn đi theo chúng ta. Sau ba tháng, hắn có thể trở về.

Giao dịch đã sớm định ra. nữ hoàng Tinh Linh không hề từ chối, lập tức phân phó. Tuy nhiên, dường như bọn họ không dự định để Mạnh Hàn nhìn thấy bọn họ dùng phương pháp gì, hơn nữa còn muốn dẫn đi Khải Văn tiên sinh.

- Không thành vấn đề.

Mạnh Hàn gật đầu, quay về phía Khải Văn tiên sinh nói:

- Yên tâm đi, Khải Văn tiên sinh. Chỉ là ba tháng mà thôi, rất nhanh.

Khải Văn tiên sinh chắc hẳn đã sớm dự đoán được cục diện như vậy. Hắn bình tĩnh gật đầu, không nói một lời đi tới phía đối diện. Ngay lập tức liền có một vị thị vệ Tinh Linh tiến tới dẫn Khải Văn tiên sinh đi vào trong bóng tối của rừng rậm trong.

- Bệ hạ, ta cần biết chuyện gì đã xảy ra.

Sau khi giao dịch hoàn tất, Mạnh Hàn lại chuyển đề tài đến chuyện người Tinh Linh cướp nô lệ:

- Vì sao lại có Tinh Linh gia nhập đám người cướp nô lệ?

- Ngươi đi theo ta!

Nữ hoàng bệ hạ xoay người liền tiến vào trong rừng rậm, Mạnh Hàn quay lại phía sau nhìn các nàng Joey và Juli ra ý chào một cái, để các nàng ở tại chỗ, bản thân một mình theo nữ hoàng bệ hạ tiến vào trong rừng rậm. Dù sao đi nữa nếu như nữ hoàng bệ hạ có ý đồ gì, dẫn theo các nàng Joey cũng sẽ không có bất kỳ tác dụng gì, còn không bằng lưu lại.

- Tinh Linh Tộc cũng không phải là chỉ có Tinh Linh ánh trăng trong rừng rậm chúng ta.

Đi tới một chỗ không người, nữ hoàng nhẹ nhàng đưa tay ra. Trên mặt đất liền có hoa cỏ bện vào nhau bay tới tạo thành một cái ghế ngồi. Nữ hoàng rất tao nhã ngồi lên. Sau đó nàng quay về phía Mạnh Hàn ra hiệu, để hắn ngồi xuống đối diện. Đồng dạng cũng có một chiếc ghế được bện bằng hoa cỏ bay tới.

- Tinh Linh kia không phải là Tinh Linh ánh trăng sao?

Ngay lập tức Mạnh Hàn đã đoán được nữ hoàng Tinh Linh muốn nói điều gì, hơn nữa còn đoán ra được quan hệ của bọn họ:

- Giữa các ngài là đối địch. Những quyển sách mặt phẳng chiếu này có thể tăng cường thực lực của bộ tộc các ngài, đúng không?

- Ngươi là người thông minh. Nếu như Jessyca có một nửa thông minh như ngươi vậy, hoặc một nửa chịu suy nghĩ cho con dân như ngươi, ta có thể cả đời yên tâm.

Mạnh Hàn nhạy cảm như vậy lập tức khiến nữ hoàng Tinh Linh nghĩ tới Jessyca không tim không phổi.

- Ta làm sao phân biệt được Tinh Linh ánh trăng và Tinh Linh khác?

Mạnh Hàn không quan tâm tới sự cảm khái của nữ vương bệ hạ. Tiểu ma nữ thông minh hay không thông minh, có trách nhiệm hay không có trách nhiệm không liên quan đến Mạnh Hàn. Điều Mạnh Hàn quan tâm chính là nếu như có Tinh Linh khác giả mạo Tinh Linh ánh trăng, mình có thể bị lừa hay không.

- Con mắt Tinh Linh Sa Ngã là màu đen. Con mắt của chúng ta chính là màu xanh lục.

Nữ hoàng nhanh chóng trả lời.

Mạnh Hàn gật đầu. Về điểm ấy cũng rất dễ phân biệt. Tên gia hỏa kia đã chết, cho nên không thể quan sát được. Sau này phải chú ý tới phương diện này nhiều hơn là được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio