Thiên Hạ Vô Song

chương 783: thần miếu đổ nát

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Loại biện pháp thần kỳ này lập tức khiến Benson tiên sinh cũng chìm đắm vào trong đó. Nếu không phải hiện tại tất cả mọi người đang thu thập hành trang, nói không chừng Benson tiên sinh sẽ lập tức lôi kéo Mạnh Hàn, bảo hắn giải thích cho rõ ràng.

Ban đầu Benson tiên sinh chỉ đáp ứng, bảo hộ cho đoàn người của Mạnh Hàn an toàn. Chuyện bây giờ đã xong xuôi, trên lí luận mà nói, điều Benson tiên sinh đáp ứng đã làm xong, hoàn toàn có thể xoay người rời đi. Nhưng hiện tại, Benson tiên sinh vẫn lưu lại, đi theo Mạnh Hàn cùng hành động.

Di tích chỉ cách đó khoảng trăm mười dặm. Có vật cưỡi Sư Thứu và xe ngựa xa hoa của Mạnh Hàn, căn bản không thành vấn đề. Hơn nữa còn có Eva là rắn đầu đàn ở nơi này, cũng không cần quan tâm có thể kinh động chủ nhân hay không, đại đội nhân mã bay qua.

- Nơi này bình thường không có người nào đến. Lần trước không cẩn thận, để cho hai gia hỏa trộm đồ chạy vào, kết quả dẫn tới một đám đông người.

Ở trong xe ngựa, Eva giới thiệu:

- Sau đó ta liền quyết tâm, một tên tới ta giết một tên, xem bọn chúng còn dám đến hay không!

Mạnh Hàn nghe, nhưng trong lòng nghĩ tới lần đầu tiên nhìn thấy Eva, bên trên nắm tay của nàng đầy những vết máu. Chỉ có điều, những người kia chết sống thế nào không phải là chuyện của Mạnh Hàn, Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không lắm miệng.

Rất nhanh, mọi người đã đến đỉnh của di tích kia, tìm một nơi thích hợp để cho Sư Thứu hạ xuống. Lần này, Mạnh Hàn để tất cả mọi người trong đội cận vệ ở lại, đóng trại tại chỗ. Bản thân hắn chỉ dẫn theo Demy và Diana cùng với Joey Juli, và Andy, Benson thêm cả Eva, tiến vào nơi gọi là di tích kia.

Từ bên ngoài nhìn vào, nơi này dường như là một kiến trúc cực lớn đổ nát. Bởi vì thời gian đã qua rất lâu, cho nên không nhìn ra được kiến trúc lúc đó là thế nào, nhưng sau tiến vào đại điện được sâu dựng ở sâu trong lòng núi, dựa vào núi, Mạnh Hàn rốt cuộc đã bắt đầu sợ hãi cảm thán.

đại điện cao mấy chục mét, trụ đá cực lớn mười mấy người mới có thể ôm hết, chống đỡ cho gian đại điện vô cùng bền chắc. Bởi vì đã lâu không có ai vào nên ẩm ướt, dường như khắp nơi trong đại điện đều là rêu xanh, khắp nơi đều là tro bụi, đã hoàn toàn không thấy rõ được màu sắc ban đầu. Ngoại trừ có thể từ một vài đường viền bên ngoài nhìn ra là thứ gì, hắn căn bản không cách nào nhận ra được.

Dù vậy, có thể nhìn ra được tất cả mọi vật bên trong đều được làm bằng đá hoặc là chế phẩm kim loại không sợ gỉ sét. Rất nhiều đồ vật đã biến thành một đống tro bụi. Cho dù chỉ có ngàn năm, cũng đủ làm cho những đồ vật đó bị tan ra theo năm tháng không cách nào được tồn tại trong dòng sông lịch sử.

Trên đất có một vài vết chân ngổn ngang. Nhưng vết chân nhiều nhất chỉ đến giữa đại điện này. Phía sau từ xưa tới nay chưa từng có ai đi vào. Nửa phần đại điện phía trước có một đống những thi thể nát vụn nằm ngổn ngang, máu chảy đầy đất. Giờ phút này, mặt đất cùng bụi bặm hỗn tạp đã thành một màu nâu đen. Trong không khí đều tràn ngập một mùi máu tươi.

- Trong này có cái gì?

Mạnh Hàn cẩn trọng tránh mảnh vỡ của những thi thể dưới chân, không nhịn được có chút bất mãn với thiếu nữ nhỏ tuổi mà bạo lực này. Giết thì giết đi, có cần giết khó coi như vậy không? Nhưng hắn vẫn không thể không hỏi con rắn đầu đàn này xem, nơi này rốt cuộc là chỗ nào.

- Không biết!

Eva trực tiếp nói một câu không tim không phổi khiến Mạnh Hàn bĩu môi:

- Trong này có mùi rất khó ngửi, hơn nữa còn đen thui. Ngay cả một sih vật còn sống cung không có. Ta cũng không đi vào xem.

- Vậy ngươi tại sao lai muốn giết những người đó?

Mạnh Hàn cau mày, chỉ vào xác người dưới chân hỏi.

- Mẫu thân ta từng nói, những kẻ chưa được phép mà dám tiến vào địa bàn của ta, nhất định phải giết chết!

Eva ngây thơ đáp lại:

- Bọn họ không tới giết ta, thì chính là đến cướp tài sản của ta. Thật ra không có một kẻ là người tốt cả.

- Vậy ta và Andy tiên sinh không phải cũng không được sự cho phép đã tiến vào địa bàn của ngươi sao?

Mạnh Hàn có chút chế nhạo hỏi:

- Chúng ta là ngoại lệ sao?

- Andy tiên sinh đến trộm hoa quả của ta, đó chính là tài sản của ta. Ngươi muốn nước trong bể của ta, tất nhiên cũng là coi trọng tài sản của ta.

Eva không chút nghĩ ngợi đáp lại, không cho hai người chút mặt mũi nào.

Bản thân Mạnh Hàn cảm thấy mất mặt, khi bị Eva cho rằng là tặc. Hắn lập tức ngừng đề tài gây lúng túng này, mà quan sát mọi thứ xung quanh trong đại điện. Chỉ có điều, bàn về kiến thức lịch sử, Mạnh Hàn thật sự thiếu sót quá nhiều. Cho nên, hắn chỉ có thể đánh chú ý trên đầu Benson tiên sinh đã sống đủ lâu.

Chí ít thời điểm Benson tiên sinh xuất hiện tại sa mạc liền đi nghiên cứu. Một lần nghiên cứu chính là mấy trăm ngàn năm. Nói không chừng hắn căn bản có biết nơi này.

- Nơi này, hẳn là một đại điện tư tế.

Benson tiên sinh nhìn kết cấu của đại điện, trả lời vấn đề của Mạnh Hàn:

- Bên kia có một vài đồ vật phát ra khí tức hắc ám. Hẳn vốn là thần miếu của một hội nghị Hắc Ám. Không biết vì nguyên nhân gì, nơi này bị bỏ qua, cho nên mới biến thành như vậy.

Thần miếu của hội nghị Hắc Ám sao?

Mạnh Hàn dường như cũng cảm thấy hứng thú. Phương hướng Benson tiên sinh vừa chỉ vào, dường như phía sau đại điện. Trải qua ngàn năm năm tháng, đồ vật còn có khí tức hắc ám tản mát ra, không cần hỏi, nhất định là đồ tốt. Nói không chừng còn là bảo bối quan trọng gì đó của hội nghị Hắc Ám. Lần này, chắc hẳn phát tài.

- Đi. Chúng ta đó đó thám hiểm thần miếu!

Mạnh Hàn hứng thú bừng bừng đi về phía trước, ngay lập tức lại bị Joey và Juli lướt qua, chắ ở phía trước người.

Nhưng Mạnh Hàn hoàn toàn không phản đối. Nếu như có ba người Benson tiên sinh bên cạnh, có thiếu nữ Eva, còn có Kiếm Thần Andy này, mình còn có thể bị thương tổn được, đó chính là người bất hạnh nhất thiên hạ.

Không biết từ lúc nào, bên trong thần miếu đổ nát đã toả hào quang rực rỡ. Benson tiên sinh hết sức tùy ý lấy một nguồn sáng ma pháp ra, chiếu sáng tất cả mọi nơi bên trong.

Vừa qua phía sau đại điện, mọi người liền thấy được một hành lang tối đen. Chỉ có điều, hiện tại trên hành lang vô cùng sáng sủa, khiến mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ.

- Juli, gọi những người này đi vào, dọn dẹp một chút!

Bắt đầu từ trên hành lang có thể thấy rất nhiều đồ vật. Có vài thứ mục nát. Có vài thứ còn có thể nhìn ra hình dạng. Toàn bộ quang cảnh làm cho người ta có cảm giác, giống như muốn dọn nhà, vừa thu dọn đồ vật ra, sau đó liền xảy ra bất ngờ.

Trên thực tế, ở không trong đại điện cũng có không ít đồ vật. Chỉ có điều, theo suy nghĩ của Mạnh Hàn, bật có thể đặt ở phía ngoài cùng khẳng định không phải là vật gì tốt, lúc này mới vòng qua. Bây giờ nhìn thấy vô số dụng cụ như rương ngăn tủ như thế, cũng không thể không gọi người đi vào thu thập.

Vào lúc này để Benson tiên sinh ra tay hiển nhiên không thích hợp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio