Việc thử thách chính là một loại nghi thức do thần linh phán quyết trước những thành viên của thần điện cùng tín đồ. Đây là một nghi thức để chính thần linh kiểm nghiệm xem thành viên thần điện cùng tín đồ có tội hay không.
Quá trình nghi lễ hết sức thiêng liêng, nhưng thực ra giai đoạn chuẩn bị trước nghi lễ không hề phức tạp, chỉ là cẩn thận quét tước lau dọn xung quanh tượng nữ thần một lần. Sau đó những người chịu thử thách phải tắm rửa sạch sẽ thay y phục trước đó, tiến vào thần điện chờ thử thách.
Vì vị trí của thị trấn rất hẻo lánh nên những mục sư trong thần điện từ trước đến nay luôn rất an phận. Chính vì vậy nên trong lịch sử ghi chép của thị trấn, cho tới bây giờ, dường như chưa bao giờ trải qua chuyện thử thách này. Khi tin tức Giáo Hội phái người tiến hành thử thách mục sư Đặc Ni Tư bị phát tán ra, lập tức khiến cho thị trấn bị xáo động dữ dội. Loại nghi lễ này chỉ khi nào có tình thế hết sức nghiêm trọng mới có, chỉ khi kẻ phạm tội có hành vi tội ác quá tồi tệ. Trong tình huống như vậy, phương thức chỉ điều tra rồi hòa giải không thể hồi phục sự việc bị ảnh hưởng như ban đầu, chỉ có thể thông qua thử thách để đi đến quyết định người này có tội hay không. Nếu một khi thần linh phán quyết rằng có tội, thì người này tội không thể tha thứ.
Mọi người đều hiếu kỳ, tụ tập đông đảo ngoài cửa thần điện muốn tận mắt thấy nghi lễ. Thị trấn bình thường hết sức yên bình nhưng lúc này giống như là một ngày nghỉ lễ đột nhiên có quá nhiều người. Tiếng bàn luận, tiếng cảm thán, có người không tin, có người lại tò mò hiếu kỳ, nói chung là đủ loại mọi người vì những mục đích khác nhau.
Trước mặt bọn họ, cửa chính của thần điện đóng kín. Khi ánh sáng mặt trời đầu tiên chiến vào cửa thần điện, cổng chính mở ra.
Rất nhanh chóng, có một gã mục sư mặc áo bào trắng từ trong thần điện đi tới. Hắn là người hộ tống mục sư Sa Tư Đặc. Hắn lướt mắt nhìn, lập tức mọi âm thanh đều yên ắng lại. Trong khoảng đất to lớn như vậy, chỉ có tiếng hắn không ngừng vang lên: “Xin mọi người giữ yên lặng một chút, nghi thức thử thách đã bắt đầu rồi. Khi thần linh đến, mọi người gây tiếng động nhốn nháo sẽ xúc phạm đến thần linh. Ta biết rõ mọi người đều muốn biết kết quả thử thách. Nhưng có điều việc thử thách là chuyện vô cùng ghiêm túc. Đây là một nghi lễ của Giáo Hội, người không phải phục vụ trong thần điện đều không được phép vào xem. Về việc này, ta tỏ lòng xin lỗi. Vì thế, ta xin mời mọi người quay về.”
Nói xong, mục sư Sa Tư Đặc hướng về mọi người thi lễ, sau đó quay vào trong cửa chính. Khi bóng dáng biến mất sau cổng chính, cánh cửa từ từ đóng lại.
“Nếu đã không thể vào nhìn thì còn ở chỗ này làm gì chứ?” Một người quay đầu bực tức nói, sau đó xoay người bỏ đi.
Những người có ý nghĩ như hắn cũng không ít. Biết không thể vào trong, một số người cảm thấy cảm thấy buồn chán, xoay người đi trở về. Nhưng mà cũng có một số người vẫn đứng nguyên bên ngoài thần điện, muốn đợi được kết quả công bố ra, trực tiếp nghe được tin tức.
Một chiếc xe ngựa lặng lẽ đậu ở bên ngoài đám đông. Quanh xe ngựa có mấy người trai trẻ đang cẩn thận coi chừng bốn phía.
“Nam tước đại nhân, đã trở về được chưa?” Một người trai trẻ lúc này đi tới bên cạnh xe ngựa, khẽ giọng hỏi.
Trong xe ngựa vang lên một tiếng buồn bực. “Không trở về, ở lại đây chờ kết quả. Nhị tiểu thư cũng ở bên trong chứ?”
"Đúng vậy. Khi cử hành nghi lễ yêu cầu toàn bộ mục sư trong thị trấn đều phải tham gia. Nhị tiểu thư là mục sư cấp hai, lại là mục sư trợ lý, tất nhiên là phải ở trong.” Tên thanh niên trả lời.
“Đã như vậy thì ở đây chờ nhị tiểu thư ra. Sau đó cùng nhau trở về thành.” Nam tước nói một cách rầu rĩ ở trong xe ngựa.
Lúc này, bên trong xe ngựa, tâm trạng trong lòng nam tước vô cùng phức tạp. Tại chính lãnh địa của mình lại có thể xảy ra loại chuyện mục sư phạm tội này, không chỉ có việc Công Hội phái người điều tra mà càng làm Giáo Hội chú ý. Hắn không muốn nghĩ cũng đủ biết sớm muộn trong vòng vài nghìn dặm, chuyện trong thị trấn này nhất định sẽ trở thành truyện cười cho những quý tộc khác. Hắn vốn dĩ không được coi trọng vì làm lĩnh chúa trong một địa phương hẻo lánh. Bây giờ hắn lại trở thành trò cười cho kẻ khác trong lúc trà dư tửu hậu. Lúc này trong lòng hắn cảm thấy tồi tệ vô cùng.
Mà trong giờ khắc này, ngoại trừ hắn còn có một người có tâm sự vô cùng tồi tệ, đồng thời hết sức hoảng sợ. Đó chính là người chịu nghi lễ thử thách, mục sư Đặc Ni Tư.
Bên ngoài thần điện, đám người tụ tập cũng không chịu rời đi. Ở trong thần điện lúc này, toàn bộ mục sư cũng đã đi đến trước tượng của Nữ Thần Mùa Màng.
Thử thách, sắp bắt đầu.
“Đặc Ni Tư, những lời ta giải thích, người đều nghe được chứ? Ngươi đã không có cách nào tự mình xóa bỏ được những tội danh của mình, phải để thần linh tiến hành phán quyết.” Mục sư cấp năm An Ni Tháp Tư do Giáo Hội phái xuống đứng đối diện nhìn vẻ mặt nguội lạnh của mục sư Đặc Ni Tư.
“Ta…” Môi của mục sư Đặc Ni Tư rung rung muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng không nói ra.
Mục sư Sa Tư Đặc mỉm cười, trong lòng lộ ra vui sướng. Chỉ cần hắn ngã xuống, chính bản thân gã có thể lên làm mục sư chủ trì thần điện.
“Được rồi. Mời các vị mục sự cùng ta đón tiếp nữ thần đến…” Mục sư cấp năm An Ni Tháp Tư không nhìn tới Đặc Ni Tư mà quỳ rạp xuống đất, thần sắc vô cùng mộ đạohướng về tượng nữ thần, bắt đầu nói lẩm bẩm trong miệng. Đây là lời thỉnh cầu thử thách đặc biệt, có thể nhanh chóng thu hút sự chú ý của nữ thần.
Cùng lúc đó, các mục sư khác cũng đều quỳ rạp xuống đất, bao quanh mục sư Đặc Ni Tư đang quỳ trên mặt đất.
Theo tiếng niệm đọc của mục sư cấp năm An Ni Tháp Tư càng lúc càng lớn, một tia sáng lạ dần dần xuất hiện ở trước mặt mọi người. Đầu tiên là tia sáng trắng bỗng nhiên xé trời, phá tan mây mù, từ phía trên chiếu thẳng xuống, che phủ tượng nữ thần. Sau đó, lại có một tia sáng nữa…
Rất nhanh, hơn mười luồng ánh sáng từ không trung chiếu xuống, bao trùm tượng đá ở trong. Một loại sức mạnh thần thánh bắt đầu lan tỏa xung quanh tượng nữ thần.
Nhóm mục sư biết nữ thần đến, đều quỳ mọp thân thể trên mặt đất. Một vài mục sư thường ngày có việc trái với lương tâm, toàn thân đã có phần run rẩy. Ở tại nơi có sức mạnh thiêng liêng phủ xuống, người có ý chí mạnh mẽ thế nào đều cũng trở thành yếu đuối.
Tượng nữ thần lúc này đột nhiên phát ra những tia sáng trắng chói lòa, hơn mười chùm sáng chiếu xuống. Toàn bộ tượng thần không có điểm nào mà không được chiếu sáng. Tuy rằng ánh sáng phát ra không mạnh mẽ nhưng lại mang theo cảm giác được bảo hộ, không hề cảm thấy chói mắt, không hề rực rỡ, là một thứ ánh sáng dịu dàng nhưng không bị lu mờ bởi ánh sáng khác.
Lúc này, mục sư cấp năm An Ni Tháp Tư chỉ dẫn những mục sư kia hướng về tượng nữ thần tiến hành cầu nguyện. Cùng một cường độ sức mạnh, ánh sáng quanh tượng nữ thần mùa màng từ từ tăng lên theo lời cầu nguyện, bắt đầu quét qua mọi người có mặt.
Bị năng lượng của nữ thần quét qua từng mục sư, có người có sắc mặt tái nhợt, hoặc có người thể hiện lòng kính sợ, đều cúi đầu xuống thấp hơn, thân thể lạnh run. Tuy rằng năng lượng của nữ thần Mùa Màng là ôn hòa nhẹ nhàng thuộc về tự nhiên, nhưng mỗi khi đảo qua thì lại khiến lương tâm giao động
“A! Đừng!” Đột nhiên, một âm thanh kinh khủng vang lên. Mọi người vội vàng ngẩng đầu, chỉ thấy mục sư Đặc Ni Tư ở giữa kêu lên the thé.
Hai tay hai chân của hắn giãy dụa vùng vẫy, tìm cách trốn nhưng không ngăn được nữ thần dò xét. Mục sư Sa Tư Đặc thấy thế, liền mừng rỡ. Mục sư phạm vào tội lớn, chỉ cần bằng lòng ngoan đạo hối cải, giữ lòng trung kiên với nữ thần, không giống như những thần hội xử lý nghiêm khắc khác, tổng hội sẽ giữ lại một con đường sống. Khả năng lớn nhất là mục sư Đặc Ni Tư bị lột bỏ ba cấp bậc, trở thành mục sư cấp một, tính mệnh được giữ lại.
Thế nhưng như trò hề bây giờ, thậm chí có chống cự, nữ thần cũng sẽ không khoan dung cho hắn. Quả nhiên, trong nháy mắt, khắp trên người mục sư Đặc Ni Tư có ánh sáng thần linh bao phủ, lập tức tắt vụt.
Hơi thở của mục sư trên người Đặc Ni Tư đã không còn nữa rồi. Tuy rằng không phải khai báo rõ ràng tội lỗi và hình phạt, thế nhưng kết quả này cũng hết sức rõ ràng rồi.
Trải qua việc thử thách, tội lỗi của Đặc Ni Tư đã cho thấy rõ. Mà hắn ở trước thần điện, cũng mất đi thần ân, mất đi tư cách mục sư. Nhìn một người từ mục sư tứ cấp trong nháy mắt mất đi toàn bộ vinh quang, hình ảnh ấy nhất thời khắc sâu vào trong tâm mỗi người.
Thử thách đã định, Đặc Ni Tư mất đi cấp bậc mục sư, về sau chỉ có đường chết. Mục sư Sa Tư Đặc đang vui sướng đứng giữa mọi người, đợi đến lúc nữ thần rời đi. Thế nhưng hắn đột nhiên kinh ngạc thấy một chuyện thứ hai xảy ra.
Chỉ thấy phía trên đầu tiểu thư Ngả Lỵ Ny giáng xuống một tia sáng.
“Không thể nào, Ngả Lỵ Ny tiểu thư cũng…” Một mục sư kiến tập ngầm kinh ngạc trong lòng.
Mục sư cấp năm An Ni Tháp Tư hiểu rõ ý nghĩa của ánh sáng, không khỏi kinh ngạc nhìn chùm sáng bao phủ trên đầu người con gái, rồi hắn gật đầu.
Ánh sáng không cướp đi thần ân của nàng, trái lại, một ánh sáng xanh hiện ra.
“Đúng là thần ân! Rõ ràng là thần ân !” Lúc này, hầu như toàn bộ mục sư đều đã hiểu ra được ý nghĩa của tia sáng ! Đó là thần ân phủ xuống ! Người được thần linh chiếu cố đến ! Ngả Lỵ Ny trong mắt các mục sư kiến tập, toát ra vẻ ganh kỵ.
Chỉ có mục sư Sa Tư Đặc ngẩn người chết lặng, trong lòng tức khắc trầm xuống.
Tại nghi lễ thử thách, một số người có thể được thần linh chiếu cố. Điều này chắc chắn cho thấy người này vô cùng thành kính ngoan đạo, tấm lòng lương thiện thuần khiết. Người như vậy chẳng những tương lai có thể tu luyện thần thuật mà vì có thần ân nên càng tiến lên dễ dàng hơn người khác. Dù sao đi nữa, được nữ thần quan tâm chiếu cố, người đó sẽ có triển vọng vô cùng về sau.
Chùm sáng kia biến mất rất nhanh. Tiểu thư Ngả Lỵ Nỵ hình như đã biết là nữ thần đã chiếu cố đến mình, quay về tượng nữ thần, tiến hành lễ bái thành kính lần thứ hai.
Sau nghi lễ thử thách, cửa chính của thần điện được mở ra. Tin tức về việc tư cách mục sư của Đặc Ni Tư bị tước mất và bị thần nữ phán xét là có tội lan truyền rất nhanh trong trấn.
"Bây giờ ta tuyên bố tội danh giết người của Đặc Ni Tư được thành lập, bị kết án tử hình. Người đâu, hãy lôi hắn ra trước cổng thành, lập tức hành hình treo cổ.” Nam tước đại nhân chờ chực ở ngoài thần điện, nghe được kết quả của thử thách, tuyên bố tử hình với Đặc Ni Tư.
“Bây giờ ta cũng muốn tuyên bố một chuyện, một chuyện tốt. Bất luận là với thị trấn mà nói, ngay cả đổi với Giáo Hội thì đây đều là chuyện tốt. Tiểu thư Ngả Lỵ Ny, xin mời bước đến bên cạnh ta.” Mục sư An Ni Tháp Tư mỉm cười nói với Ngả Lỵ Ny.
Chờ Ngả Lỵ Ny đi tới trước mặt, mục sư An Ni Tháp Tư ngap lập tức tuyên bố rằng tiểu thư Ngả Lỵ Ny sẽ nhận chức mục sư chủ trì thần điện trong trấn, đồng thời đem chuyện nàng được thần ân mà tuyên bố khắp mọi nơi.
Nếu không phải Ngả Lỵ Nỵ còn quá trẻ, lại chưa đạt đến mục sư cấp ba thì có thể lập tức bổ nhiệm chức mục sư chỉ trì thần điện.