Vừa ra khỏi tầng hầm ngầm, khung cảnh sáng rực lên bởi ánh mặt trời.
Thời gian vừa vặn qua chính ngọ. Lúc này đang là cuối tháng sáu, ánh mắt trời tỏa xuống chói chang. Nhưng bên quanh bức tường rào đang có mười người đang lao động.
Mặt đất sau khi được thu dọn cơ bản hết sức bằng phẳng. Những khu vườn đất trống được khai phá. Một con đường nhỏ tách khu vườn ra làm đôi, giống như khu ruộng thời cổ của Trung Quốc.
Phần lớn kẻ mạo hiểm đã đi ra ngoài. Chỉ còn lại vài người rảnh rỗi đang lang thang. Tô Tạp Nhĩ cầm trường cung cảnh giác mọi nơi.
La Mông hơi chớp mắt, cười cười. Tô Tạp Nhĩ đúng là một nhân tài.
Hắn không hề do dự đi ra ngoài. Quả nhiên, khi ánh sáng chiếu lên người của hắn thì tâm của tự nhiên và không gian của sừng Thần Nông... Một tia sáng dung hòa vào với tâm của tự nhiên rồi từ từ chuyển hóa thành sức lửa bổ sung cho tâm tự nhiên. Sau một lát liền chuyển thành màu lục.
Đây chính là lực lượng của lĩnh vực Hỏa. Quả nhiên, ánh sáng và Hỏa không phân biệt mà có mối liên hệ chặt chẽ với nhau. Tất nhiên nếu trực tiếp là Hỏa thì so sánh lại càng rõ ràng.
Có thể lực chọn lĩnh vực giống như mục sư. Mặc dù mục sư có thể lựa chọn được hai lĩnh vực nhưng đó không phải là điều chủ yếu. Chủ yếu là do pháp thuật mà lĩnh vực ban cho. Nhưng trước mắt cho dù có lĩnh vực Hỏa mà không hình thành pháp thuật thì chỉ là Hỏa Đức Lỗ Y chứ không phải thực sự là Hỏa mục sư.
Nhưng chỉ cần có được lực lượng thì cũng có thể bù đắp. Tất nhiên với La Mông mà nói thì điều chủ yếu của hắn đó là thu được lực lượng, chạy theo thực vật và sinh vật, kéo dài nhằm tăng Hỏa nguyên tốt. Thứ lực lượng này đương nhiên càng thêm củng cố.
La Mông giơ tay lên, một ngọn lửa đỏ liền xuất hiện từ trong lòng bàn tay của hắn. Theo quy luật trên Trái Đất thì màu đỏ sậm khoảng chừng độ. Xem ra ở trên thế giới này cũng vậy.
Đây đúng là một niềm vui lớn. Đáng tiếc từ xưa, nguyên tố của Đức Lỗ Y, trong số tư liệu của hiệp hội pháp sư không hề ghi chép. Nhưng khẳng định là pháp sư có sự nghiên cứu với hệ Hỏa. Sau khi bán được một chút dược phẩm có thể mua chút tư liệu để nghiên cứu.
- Loại dược phẩm mới chi phí khoảng hai đồng bạc nhưng trên thị trường lại bán với giá mười lăm đồng bạc một lọ, coi như hắn thu được khoảng mười đồng. Sau khi khấu trừ thuế và lương thì mỗi bình thu được khoảng sáu đồng bạc. Đáng tiếc hiện tại không thể mở rộng việc trồng trọt và chế tạo. Đặc biệt là dược phẩm trị liệu.
La Mông thả lỏng suy nghĩ, híp mắt quan sát lãnh địa, trong đầu những suy nghĩ nhanh chóng xuất hiện:
- Từ nơi đây có thể thấy được tương lai. Quy mô nơi đây không thể mở rộng. Đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa Trái Đất và nơi này. Vì vậy mà lúc đầu đi theo con đường kiếm tiền còn muốn phát triển thì phải mở rộng lãnh địa.
Nhớ tới hiệu quả mới của không gian, La Mông cảm thấy thích thú.
Tối ưu hóa hạt giống. Cho dù là loại hạt giống nào mà sinh trưởng một chu kỳ trong không gian thì giữ được hai mươi phần trăm hiệu ứng tối ưu. Sau khi rời khỏi không gian sẽ giảm xuống.
Hơn nữa, trong không gian, do trạng thái sinh trưởng rất tốt nên trên thực tế sẽ rút ngắn được thời gian sinh trưởng. Bởi vậy mà hiện tại loại tiểu mạch trên thế giới này sẽ vừa đúng thu gặt trước tháng mười. Đây chính là do chất lượng của hạt giống tốt.
Đừng có xem thường cái hiệu ứng hai mươi phần trăm. Chỉ với chừng đó cũng đủ làm cho lãnh địa thêm phong phú.
Nghĩ tới đây, La Mông nhìn quanh thì thấy Pháp Phí và một kẻ mạo hiểm đang luyện vũ kỹ. Pháp Phí đứng hiên ngang, hét lớn một tiếng rồi vung trường kiếm mà chém rồi bổ.
Đối phương không đón đỡ, chỉ sải bước tránh sang một bên rồi đâm thẳng.
Pháp Phí xoay kiếm chỉ nghe một tiếng "keng" vang lên, hai người cùng lùi lại nửa bước.
Sau đó hai người lại lao vào nhau. Mặc dù chỉ là luyện tập nhưng cũng có thể thấy được sự chặt chẽ khiến cho La Mông líu lưỡi.
Đừng có thấy La Mông hiện tại có được bộ pháp và kiếm thuật cấp ba. Cho dù vậy nhưng hắn vẫn không phải là chiến sĩ cấp ba. nếu thực sự so sánh thì hắn chỉ tương đương với chiến sĩ cấp một tới cấp hai là cùng. Bởi vì chiến sĩ còn phải xét tổng hợp thực lực chứ không chỉ huấn luyện một cách đơn giản.
- Rất hay! Tiếp tục nào. - Có người đứng xem, liền huýt sáo một tiếng.
- Tốc độ nhanh thật, Pháp Phí đúng là chiến sĩ trời sinh. - La Mông lắc đầu rồi nở nụ cười. Không biết tại sao, lúc này hắn chợt nhớ tới cố hương, nhớ tới căn phòng có điều hòa và làm việc với máy tính.
- La Mông đại nhân! - Vào lúc xế chiều, Ni Khắc và Phú Địch đi tới. Nét mặt cả hai không giấu được sự vui mừng, kéo theo sáu con trâu cày.
- À! Ruộng đất đã được cày hết rồi hay sao? - La Mông hỏi.
- Đúng vậy! Mành đất trong hàng rào, ngoại trừ những chỗ để lại cho xây nhà thì những chỗ khác đều đã được khai phá. Ước lượng được khoảng chừng một ngàn một trăm mẫu. - Ni Khắc vui vẻ nói. Điều này cũng tương đương với lãnh địa của một số kỵ sĩ.
- A! Vậy thì tốt quá. Vào thư phòng của ta, chúng ta bàn bạc một chút. - La Mông nhìn quanh thì thấy quả nhiên đám cỏ đại xung quanh hàng rào đã được dọn dẹp.
Ở thế giới này, có một mảnh đất phong chẳng những có được kinh tế mà còn có được quyền lực bao gồm hành chính, tư pháp, kinh tế, thậm chí là quân sự.
Vì vậy mà việc tổ chức cũng có sự khác biệt.
Sau khi vào căn phòng nhỏ của La Mông, mở cửa sổ xong, Ni Khắc chẳng hề do dự ngồi xuống. Còn Phú Địch thì có chút lo lắng.
La Mông nhìn ra ngoài cửa sổ, ngón tay gõ gõ lên mặt bàn rồi nói:
- Nói đi.
- Được! La Mông! Lần trước nói với ngươi về việc phân chia lãnh địa. Đó mới chỉ là chút phác thảo. Lãnh địa chúng ta được phân chia lấy cái dòng suối kia làm giới hạn. Diện tích mảnh đất ở trong hàng rào khoảng chừng một cây số vuông. Trờ đi một số chỗ cần giữ lại thì phát quang được chừng một ngàn một trăm mẫu. La Mông ngươi chuẩn bị chia mảnh đất này như thế nào? - Ni Khắc câm flaays bút, chuẩn bị ghi chép.
- Trên danh nghĩa Nam tước đại nhân là lãnh chủ của chúng ta những thứ này đều phải nộp một phần cho lĩnh chủ đại nhân và các thần điện. Vì vậy mà khi phân chia đều phải căn cứ vào pháp luật và có văn kiện ghi lại.
- Chuyện này ta chưa hiểu lắm. Ngươi nói rõ xem nào.
- Được! Lúc đầu, ta cũng chưa định hình rõ ba mảnh đất này lắm. Hiện tại thì điều đầu tiên chính là mảnh vườn của ngươi. Theo pháp luật và giáo hội của thần trật tự thì nó được coi như là mảnh đất trực thuộc lĩnh chủ. - Ni Khắc lấy ra một bản văn kiện rồi ghi chép.
Đại khái thì vùng đất trực thuộc lĩnh chủ là do lĩnh chủ tự mình trực tiếp việc quản lý, kinh doanh và trồng trọt trên mảnh đất đó. Bình thường, đó cũng là mảnh đất phỉ nhiêu nhất trong lãnh địa, được tá điền khai thác miễn phí từ lĩnh chủ.
- Tiếp theo là mảnh đất của tá điền. Đó là khu vực nhỏ mà tá điền có được từ lĩnh chủ. Quyền sử dụng chỗ đất đó vẫn thuộc lĩnh chủ, tá điền chỉ có quyền sử dụng. Mặc dù được thừa hưởng qua nhiều thế hệ nhưng tá điền vẫn phải nộp phí. Hiện tại thì nộp bằng điền sản. - Ni Khắc đọc một cách máy móc.
- Cuối cùng là mảnh đất của dân tự do phải giao nộp hai phần điền sản thu được. Có người tự do không cần phải giao nộp thuế mà chỉ cần giao nộp một ngàn tề. Nhưng nếu mua bán thì phải căn cứ theo pháp luận.
- Ừm! Ta hiểu rồi. - La Mông hiểu rõ liền nói:
- Trước tiên hãy chuẩn bị đất của dân tự do cho tốt đã. Những điều ta đồng ý trước đây vẫn không thay đổi. Ni Khắc, Pháp Phí và Phú Địch! Ba nhà các ngươi hãy chọn trước một vùng đất phì nhiều nhất. Ni Khắc và Pháp Phí được năm mươi mẫu. Phú Địch ba mươi mẫu. Còn ba nhà Lỗ Tư có thể chi ười mẫu.
Ni Khắc nở nụ cười, nhanh chóng ghi chép những điều này lại. Còn Phú Địch cũng thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù trước đó đã được chia những nếu không có văn bản ghi lại thì không có ý nghĩa.
- Khu vực của tá điền và mảnh đất của lĩnh chủ có tỉ lệ như thế nào? - La Mông hỏi.
- Thần pháp luật có quy định ba loại tỷ lệ. - , - và -. - Ni Khắc lập tức trả lời.
Mảnh đất của nông dân và mảnh đất của lĩnh chủ vẫn được chú ý tới nhiều nhất, bởi vì nó phản ánh sự bóc lột của lĩnh chủ. La Mông suy nghĩ rồi nói:
- Vậy theo tỷ lệ bốn, sáu đi. Mảnh đất của lĩnh chủ chiếm bốn phần còn những thứ khác chiếm sáu phần. Nông dân giao nộp ba phần. Dân tự do giao nộp một phần. Các ngươi có ý kiến gì không.
- Không có. Ta biết La Mông ngươi sẽ lựa chọn như vậy. - Ni Khắc không nén nổi sự vui mừng, hoa chân múa tay rồi nhanh chóng ghi chép lại. Đây là sự nhân từ khó có trên thế giới này.
- Xét tổng thể thì phần đất của nông dân chiếm sáu trăm mẫu. Mỗi hộ có chừng năm mươi mẫu là điều thích hợp. Trừ đi ba nhà chúng ta thì còn lại tám hộ như vậy thì còn thiếu chừng bốn hộ nữa.
- Đại nhân! Ngài yên tâm. Với sự nhân từ của ngài thì bổ sung chố thiếu đó không khó. Nếu ngài cho phép thì ta xin liên hệ với bốn nhà lúc trước đều là dong binh, hiện tại gia đình vô cùng khó khăn. - Phú Địch vội vàng nói.
- Được! Việc này giao cho ngươi. - La Mông gật đầu, cũng chẳng đế ý tới việc Phú Địch như thế nào. Trên thế giới này, với sự uy nghiêm của thần pháp luật và trật tự cũng đủ xóa bỏ rất nhiều sự bất lợi.
- Ni Khắc! Ngươi ghi vào văn bản cho ta rằng ta chính thức bổ nhiệm ngươi làm quan nội chính.
- Được! Ta sẽ ghi chép lại. - Ni Khắc nở nụ cười. Mặc dù hiện tại lãnh địa của La Mông đã được khai phá toàn bộ nhưng cũng chỉ được chừng ba ngàn mẫu. Nếu chỉ dựa vào nông nghiệp thì cũng có chỉ chừng mười hộ. Tuy nhiên vẫn phải có quan nội chính.
Quan nội chính từ thời cổ truyền lại là một chức tránh mấy ngàn năm không đổi. Có trách nhiệm phụ trách toàn bộ việc kinh tế trong lãnh địa, tuần tra lãnh địa, quản lý canh tác, thu gặt, chăn nuôi, mua bán, phân phối nhân viên....đốc thúc những người có chức vụ khác làm việc.
Quan nội chính không cần phải hỏi ý của lĩnh chủ, rất nhiều việc bản thân tự quyết định. Bởi vậy và năng lực và trí tuệ của quan nội chính sẽ quyết định tình trạng kinh doanh.
Về sau, quản lý đồng áng chính là ngươi. - La Mông nói với Phú Địch.
- Đa tạ đại nhân! - Phú Địch lên tiếng. Công việc này làm việc tiếp xúc trực tiếp với nông dân, quản lý canh tác, thu hoạch và cất giữ. Công việc rất vất vả nhưng thù lao cũng tốt.
Cơ cấu được thành lập, La Mông suy nghĩ một chút rồi nói:
- Đúng rồi! Ngươi đưa cho ta túi hạt giống , chừng khoảng chừng hai mươi mẫu.
Phú Địch ngẩn người. Vào thời đại này gần như đã thành quy định, từ tháng một thới tháng hai là thời gian bón phân cho đất. Từ tháng ba tới tháng tư là vụ xuân. Tháng năm gieo trồng rau dưa, hoặc là đào hào, phạt cỏ. Tháng sáu là thời gian canh tác màu mỡ. Tháng bảy để phơi cỏ khô. Tháng tám thu hoạch tiểu mạch. Tháng chín và tháng mươi gieo lúa mì vụ đông cùng với ngũ cốc. Tháng mười một ủ phân. Tháng mươi hai gieo trồng và thu hoạch các loại đậu cùng với cày bừa cho đất.
Bây giờ đang là tháng sáu đúng vào thời điểm màu mỡ nhưng do không gieo trồng vụ xuân nên phải tới tháng chín mới bắt đầu bận rộn gieo trồng lúa mì vụ đông. Còn hiện tại mà gieo lúa mạch thì làm sao được? Không phải thời điểm.
Có điều gã cũng không hỏi tại sao mà chỉ nói:
- Vâng.
Sau chừng một khắc, có được hạt giống trong tay, La Mông liền đi vào trong rừng.
Tinh thần của La Mông vừa mới chìm vào trong không gian liền phát hiện không gian sáng ngời, đồng thời có một tin tức truyền tới:
- Phát hiện có giống thực vật mới đang chờ tên.
- Tiểu mạch loại B. - La Mông trả lời. Trong không gian của sừng Thần Nông có được gần như toàn bộ thông tin ở Trái đất vì vậy mà mới phải chuyển gien để tạo ra loại thực vật mới. Còn tiểu mạch ở thế giới này mặc dù giống với tiểu mạch ở Trái Đất nhưng khác về phẩm chất. Gọi nó loại B nhằm để chỉ thế giới thứ hai.
Ngay lập tức cả không gian sáng lên một chút.
La Mông cũng không dừng lại. Không gian cấp hai thì cần có ba loại sản phẩm mới. Còn không gian cấp ba là năm loại. Mà không gian cấp bốn là mười loại. La Mông lên kế hoạch gieo trồng cỏ Cửu Diệp, một số hạt giống của táo và lê tuyết ở thế giới này. Sau một chu kỳ sẽ cái thiện được phẩm chất của nó.
Sau khi sắp xếp kế hoạch gieo trồng xong xuôi, trong không gian liền hiện lên ánh sáng màu xanh lục. Hiện giờ chỉ có một vấn đề nhỏ đó là con sông. Hiện tại nó đã rộng tới năm trăm thước, uốn lượn chảy trong cả không gian.
Giữa không gian vắng lặng, La Mông liền cởi quần áo, trầm mình xuống chỗ một dòng suối nhỏ. Nước suối ở đây rất tốt.
Qua ý chí của hắn, nước liền lập tức ùa vào khiến cho trong không gian xuất hiện một trận mưa lớn. Sau chừng nửa giờ, nước sông mới đầy lên chừng tám phần. Đàn cá nhận thấy có sự thay đổi lập tức vui mừng bơi lượn.