Sáu tầng đầu của Luyện Thể cảnh là trụ cột, ba tầng sau khó đột phá nhất, nhưng anh ta chỉ mất hai năm đột phá một cảnh giới nhỏ, có thể thấy được thiên phú của anh ta.
Cho dù là Lý Hạo, con trai của đại bá hần, thiên tài mạnh nhất thế hệ trẻ của nhà họ Lý cũng không thể so sánh.
"Ha hả, Lý Nham Thạch, nhìn thấy ta không vui sao? Đúng rồi, binh khí của ngươi dùng rất thuận tay đó."
Triệu Thiên Cường mỉm cười nói, anh ta nằm chặt tay phải, lập tức trong tay xuất hiện một thanh đoản kiếm, còn múa may hai cái.
Nhìn thấy đoản kiếm, hai mắt Lý Phong lập tức. híp lại, lúc trước Lý Nham Thạch nói binh khí đã bị mất, thì ra là bị người nhà họ Triệu cướp.
'Vừa nói, ba người Triệu Thiên Cường cũng vừa vặn chắn phía trước hai người Lý Phong, Lý Nham Thạch, chặn đường đi của bọn họ.
“Triệu Thiên Cường, ta không muốn đánh nhau với ngươi." Thấy thế, Lý Nham Thạch lập tức tức giận nói.
"Đánh nhau? Ngươi có tư cách này sao?”
Nghe vậy, Triệu Thiên Cường lạnh nhạt cười nói: "Vừa rồi ta nghe nói ngươi chiếm được một cây linh dược nhất phẩm, giao linh dược kia ra đây đi, nếu không, hôm nay ngươi đừng hòng rời đi."
Trong tay anh ta cầm quạt giấy, nhẹ nhàng phe phẩy, trên mặt nở nụ cười ấm áp, nhìn qua giống như. là một quân tử nhẹ nhàng, khiến cho gương mặt một vài cô gái xung quanh đều ửng hồng.
Nghe được lời của Triệu Thiên Cường, Lý Nham Thạch càng thêm tức giận, cậu ta nắm nâm tay, vẻ mặt trở nên vô cùng dữ tợn, tức giận nói: "Triệu Thiên Cường, ngươi đừng có quá đáng!"
"Thế nào? Ngươi muốn đánh nhau với ta sao?” "Triệu Thiên Cường lạnh nhạt cười nói, không hề để Lý Nham Thạch trong lòng chút nào.
“Cường ca, không căn huynh ra tay, giải quyết Lý Nham Thạch này, ta ra tay là đủ rồi” Vừa dứt lời, một thanh niên mặc áo đen phía sau Triệu Thiên Cường cười hẳo hắc nói.
Dường như bọn họ xem Lý Nham Thạch như một con cừu non đợi làm thịt, có thể để bọn họ tùy ý xử lý.
"Đám người Triệu Thiên Cường muốn ra tay với Lý Nham Thạch."
Bình thường, gần đây giữa nhà họ Triệu và nhà họ Lý không ngừng xảy ra mâu thuẫn, không chỉ có nhà họ Triệu, mà giữa nhà họ Trịnh và nhà họ Lý cũng đã xảy ra một ít tranh đấu.
Hai gia tộc lớn này không có lúc nào là không muốn lật đổ địa vị của nhà họ Lý”
“Lão tổ nhà họ Lý vẫn còn, mà nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh đã gấp gáp như vậy?"
“Nói không chừng chính là cố ý quấy nhiễu lão tổ nhà họ Lý bế quan."
"Nghe nói trước đó Triệu Thiên Cường cũng đã đột phá đến Luyện Thể cảnh tầng thứ năm, hiện tại anh ta mới mười sáu tuổi, thiên phú cũng cực kỳ cường đại.
Mọi người xung quanh nhìn nơi này, trong mắt hiện rõ vẻ kính sợ, theo bản năng rời ra xa một chút.
Tốt hơn hết là bọn họ nên rời xa cuộc chiến giữa những gia tộc lớn này một chút, tránh bị lan đến.
Lúc này Lý Nham Thạch giống như một con sư tử. đang nổi cơn thịnh nộ, nhưng mà Triệu Thiên Cường thì lại không thèm để ý, hờ hững nói:" Giao có Lam Huyên ra đây đi, ta thả ngươi đi, nếu không, ngươi sẽ không tránh khỏi phải chịu một chút nỗi khổ da thịt."
Lý Nham Thạch nhìn chấm chẳm Triệu Thiên Cường, ước gì có thể lập tức tiến lên, nhưng mà cuối cùng cậu ta lại vô lực thả nằm tay xuống.
Cậu ta hoàn toàn không phải đối thủ của Triệu Thiên Cường.
'Vung tay phải lên, cỏ Lam Huyên xuất hiện trong tay, Lý Nham Thạch vừa muốn nói cái gì, nhưng mà Lý. Phong ở bên cạnh vẫn thờ ơ lạnh nhạt lại bỗng nhiên. vươn tay, bắt lấy Lý Nham Thạch.
"Ngũ ca.. ."Lý Nham Thạch sửng sốt, nhìn về phía Lý Phong.
"Không căn giao ra” Sắc mặt Lý Phong bình tĩnh.
'Vừa rồi hẳn không biết sự tình, nhưng mà từ cuộc đối thoại giữa hai bên đã phán đoán ra toàn bộ sự việc.
"Ngươi là người của nhà họ Lý?"
Nhìn thấy Lý Phong ngăn cản Lý Nham Thạch, nụ cười vẫn luôn treo trên mặt Triệu Thiên Cường biến mất một chút, anh ta nhìn Lý Phong, trong mắt lóe lên tia sáng võ cùng nguy hiểm.